Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Chương 59: Q.2 - Chương 59: Chiến Thắng Trong Dự Tính






Từ chính giữa sân một tiếng nổ lớn bộc phát dữ dội.

Mọi người theo bản năng đưa tay lên che mắt, sau đó liền cảm thấy một đám cát bụi hỗn độn khổng lồ ùn ùn ập thẳng tới.

Kị sĩ Scott đáng lẽ muốn ngay lập tức lui lại, nhưng sau khi liếc thấy bộ dạng bối rối của bá tước Robin, ánh mắt khẽ chuyển, đột ngột bước gấp lên một bước, chặn ngay trước mặt hắn.

Mặc dù tốc độ của của đám cát bụi kia rất nhanh, mang đến áp lực rất lớn về tâm lý, nhưng thật ra đây chỉ là những luồng không khí mang theo cát bụi sau vụ nổ không có bao nhiêu uy lực, cho dù có bị va trúng người cũng không gây ra tổn hại lớn lắm cho kỵ sĩ.

Cách đó không xa vẳng lại tiếng ồn ào náo động của đám nô bộc, một số hộ vệ cũng hô to gọi nhỏ kéo nhau theo hướng này chạy đến.

Khi tiến hành thi đấu, vì che mắt kẻ khác, bá tước Robin đã từng hạ lệnh không được phép cho người ngoài có mặt, nhưng âm thanh kinh thiên động địa như vậy tự nhiên là làm kinh động những người kia rồi.

Bá tước Robin nói cho cùng cũng kẻ từng trải, hắn đột nhiên xoay người đi đến cửa sân sau, tức giận trách mắng đám người đang gấp chạy đến một trận, sau khi tống cổ đám người đó đi, mới rùng mình quay lại trong sân.

Lúc này, đám hình nhân và những Phòng Hộ Tráo ở giữa sân đã không còn thấy đâu nữa, cả đến mặt đất cũng có thêm một cái hố sâu tối thiểu một thước.

Vụ nổ dữ dội vừa rồi chính là từ chỗ này truyền tới, mà chính những nguồn gốc đám cát bụi kia là sự giải thích tốt nhất.

Ngoái đầu nhìn lại Dearing, chỉ nhìn thấy vị người hầu học học đồ này sắc mặt đã tái mét, trong ánh mắt nhìn về phía Tiếu Ân tràn đầy vẻ kinh sợ.

Bá tước Robin thầm than một tiếng, kết quả này xem như không cần hỏi cũng biết rồi.

Tiếu Ân cười mỉm với bọn họ, trong tay cầm một viên ma hạch, lực lượng mạnh mẽ không ngừng ùn ùn không dứt nhập vào trong cơ thể của hắn, làm cho lực lượng tinh thần của hắn cấp tốc khôi phục.

Thực ra thực lực hiện tại của hắn, cho dù là gắng gượng chế tạo một lần Tạc Đạn Thuật cấp thấp nữa cũng vẫn được, nhưng hắn không muốn đem tất cả vốn liếng lộ ra trước mặt Dearing. Thế nên cầm một viên ma hạch ra để giả bộ cũng là điều bắt buộc.

"Pháp sư Tiếu Ân, so tài lần này là ngài thắng rồi." Bá tước Robin lộ ra dáng vẻ tươi cười với cách thức quý tộc tiêu chuẩn, nói: "Tôi đáp ứng với ngài, chỉ cần còn ngài và kị sĩ Scott còn thì không cần lo lắng có người dám có ý tứ với các vị nữa."

Tiếu Ân hơi hơi ngớ ra, không ngờ hắn thức thời như vậy, một khi thất bại, lập tức nhận thua, nhân vật này nếu thực sự là kẻ địch, chắc chắn không phải việc khiến người ta vui vẻ.

Sau khi bá tước Robin nhận thua, lại cảm ơn kỵ sĩ Scott vì sự bảo vệ lúc nãy, sau đó giữ họ lại dùng cơm.

Nhưng hai người Tiếu Ân đâu còn có hứng thú để tiếp tục nán lại nơi này, một cuộc không hẹn mà cùng khéo léo từ chối.

Hai người bọn họ khi đến đây không ngồi xe ngựa, nhưng khi ra về, bá tước đại nhân bất kể như thế nào đều muốn phái xe ngựa đưa về, thậm chí còn biếu tặng rất nhiều lễ vật, trong đó không thiếu những thứ quý báu, khiến bọn họ hai người được một phen mở rộng tầm mắt.

Về đến quán trọ của Bartley, khi ba người ở trên lầu đem đồ vật bá tước đại nhân biếu tặng từng món từng món bày ra, đều có chút không dám tin vào hết thảy những điều mình gặp phải.

Thật ra, khi Bartley biết Tiếu Ân giành thắng lợi khi thi đấu ma pháp, cái miệng rộng của hắn không thể khép lại được.

Một pháp sư chẳng qua mới học được một năm, vậy mà có thể thắng được pháp sư đã học tập ma pháp hai mươi năm, đây không thể dùng một câu thiên phú trác tuyệt để miêu tả nữa, mặc dù Tiếu Ân là nhập môn học đồ, mà Dearing chỉ là một người hầu học đồ, nhưng thời gian học tập của hai bên chênh lệch quá lớn, nên trước trận đấu, bất luận là ai đều không dám tham vọng viển vông rằng Tiếu Ân có khả năng đạt được thắng lợi cuối cùng.

Bụi bặm trên người Tiếu Ân còn chưa được phủi xuống, Bartley vẫn còn tặng cho Tiếu Ân một cái ôm thật chặt.

Thật không dễ dàng mới thoát khỏi hành động hí hửng của ai đó, Tiếu Ân nói: "Mọi người nói xem, bá tước Robin có thể không tuân thủ lời hứa của mình không?"

"Yên tâm đi." Kỵ sĩ Scott an ủi nói: "Hắn đã cam đoan trước mặt ngài, chỉ cần ngài còn sống, hắn nhất định không dám trái lời."

Tiếp đó cười yên tâm nói: "Ngài là một ma pháp sư mà, mà còn là một ma pháp sư có tiền đồ lớn, nhất định có thể trở thành một ma pháp sư chính thức. Thế thì theo như tuổi thọ của ngài mà nói, làm sao có thể cho bá tước Robin cơ hội trái với lời thề chứ."

Tiếu Ân bật cười khanh khách, chỉ cần có thể trở thành ma pháp sư chính thức, thì liền có thể sở hữu ít nhất hai trăm năm tuổi thọ trở lên. Mà bá tước Robin đại nhân, nhìn hắn thế nào cũng không giống loại người có thể sống lâu như thế.

Nghỉ thêm một ngày tại quán trọ,Tiếu Ân một lần nữa quay về tháp ma pháp của sư phụ, đồng thời cùng bọn họ giao hẹn, nếu như có tình hình gì ngoài ý muốn, cần nhanh chóng liên hệ. Tất nhiên lần này Tiếu Ân đã dặn dò qua Danny, nếu có người đến tìm mình, không được tùy tiện khước từ nữa.

‎※※※‎

Trong trang viên của bá tước, Robin sau khi tiễn hai kẻ giả làm lợn con ăn hổ đi xong liền cùng Dearing lặng lẽ nhìn khoảng đất trống ở giữa sân.

Nhìn vào cái hố sâu đến hơn một thước, cho dù là bá tước đại nhân cũng không tránh khỏi có phần hãi hùng khiếp vía. Nguồn truyện: TruyệnYY.com

Ma pháp như thế này, nếu đặt trên chiến trường đối phó với đội hình tập trung, vậy thì có thể dẫn đến lực sát thương lớn đến thế nào chứ.

Đây mới chỉ là ma pháp của ma pháp học đồ, nếu như là ma pháp sư tự mình ra tay thì sẽ thế nào?

Vừa nghĩ đến đây, bá tước đại nhân ngay lập tức có chút không rét mà run, như vậy xem ra, công quốc mỗi năm tiêu phí lượng lớn tài lực nhằm lung lạc mấy pháp sư kia, tuyệt đối là một là một lựa chọn sáng suốt.

"Bá tước đại nhân, ma pháp sư tên Tiếu Ân kia, là một kẻ có thiên phú cực mạnh, người này về sau nhất định có thể trở thành ma pháp sư chính thức… Không, hoặc là ma đạo sư." Dearing lẩm bẩm: "Loại người này, tuyệt đối không thể đối địch."

Bá tước Robin khẽ gật đầu, mặc dù Dearing đã rời khỏi ma pháp tháp, trở thành một pháp sư tự do, nhưng thân phận hắn đặc thù, là người hầu học đồ hai mươi năm của Chritton. Để đạt được tình hữu nghị của hắn, mời hắn gia nhập vào gia tộc của mình, Robin đã bỏ ra một cái giá rất lớn, mà cả đến hắn còn tôn sùng Tiếu Ân đến thế, vậy thì bá tước đại nhân tự nhiên hiểu rõ mình nên lựa chọn như thế nào mới là phù hợp nhất cho lợi ích của toàn gia tộc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.