Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Chương 17: Q.4 - Chương 17: Ly biệt, quỷ dị vụ cốc




Tiếu Ân cao giọng cười lớn với đồng bạn

Bọn họ biết không thể gặp lại nhau trong một khoảng thời gian ngắn, bọn họ dùng hình thức này để từ biệt nhau

Từ từ, Tiếu Ân thu tiếng cười lại, nhìn về phía nguyệt tinh linh và mộc tinh linh

Mặc dù mới trải qua xung đột kịch liệt với hắc quỷ pháp sư và huyết tinh linh, nhưng hai tộc tinh linh mới chỉ mất hơn hai mươi người. Nếu luận về nhân số, vẫn hơn xa đám người Tiếu Ân

Nhưng giờ phút này, đám tinh linh đó đều khẩn trương nhìn Tiếu Ân, hơi thở run rẩy, hoảng sợ, tuyệt vọng, tràn ngập trong lòng bọn họ

Một nữ tinh linh có sắc mặt tái nhợt chắn trước ba người Sara, trong tay nàng cầm một cây ma pháp cung hoa mỹ, nhưng giờ phút này thanh ma pháp cung đó lại nặng như ngàn cân, căn bản nàng không dám ngước nó lên

Tinh linh này chính là người đứng đầu của hai bộ tộc tinh linh, Virginia. Dưới sự chỉ huy của nàng, tinh linh mới có thể tạo nên một hệ thống phòng ngự hữu hiệu

Nhưng giây phút này, Virginia càng nghĩ càng tuyệt vọng

Đối mặt với hơn hai mươi người này, đừng nói là chiến thắng, dù có tạo trận hình phòng ngự cũng chưa chắc ngăn cản được đối phương

Mặc dù liên quân hắc quỷ pháp sư và huyết tinh linh do không kịp trở tay mới thất bại, nhưng nhìn cuộc chiến đó, nàng đã thấy hai từ đáng sợ

Kết giới và ma pháp cấp sáu

Nhóm người này có đạo cụ ma pháp tạo ra kết giới, mặc dù đạo cụ đó không được đặt trong mắt ma đạo sỹ nhưng đối với pháp sư bậc thấp, nó là thần khí cấp bậc nghịch thiên

Trong kết giới, thực lực của địch nhân sẽ giảm đi một nửa

Hơn nữa kết giới còn tạo ra áp lực mới là nguyên nhân chính khiến người ta sợ hãi

Đối phương có hơn hai mươi người, nhưng có thể đánh tan tổ hợp hơn ba trăm người, nguyên nhân là do bọn họ có đạo cụ ma pháp thần bí này

Tất nhiên, nhìn đối phương thi triển ma pháp công kích khổng lồ, Hỏa Diễm Phong Bạo, tia may mắn cuối cùng trong lòng Virginia biến mất

Ma pháp cấp sáu, điều này nói lên, trong đội ngũ của đối phương có ít nhất một đại ma pháp sư, hơn nữa còn là đại ma pháp sư thiên tài có thể thi triển ma pháp cấp sáu

Có thể nắm giữ ma pháp cấp sáu, ở trong tộc tinh lĩnh cũng tương đương với cấp bậc trưởng lão

Đối phương có cao thủ như thế, hơn nữa lại có kết giới thì chắc chắn chiến thắng đội ngũ ma pháp cấp thấp

Đột nhiên có một ánh mắt sáng ngời nhìn về phía Virginia, phảng phất như nhìn thấu mọi vật

Bị ánh mắt đó liếc nhìn, Virginia biết mình không thể trốn được, càng không thể nào chống cự được

Nàng bay về phía sau, tới bên người Sara và Betty, nói nhỏ:

-Đợi lát nữa ta suất lĩnh đồng bạn cuốn lấy bọn họ, các ngươi tạm thời mang theo vệ đội một thoát đi, trước khi chưa tiếp xúc được ánh sáng, không thể để bọn họ vây khốn

Một nam tinh linh bên người ba người Sara đột nhiên kinh hô:

-Virginia, không được, nàng lưu lại mang theo vệ đội một hộ tống các nàng rời đi

Virginia quả quyết lắc đầu nói:

-Không, trong đám đó có một tên lợi hại đã chú ý tới ta, ta phải lưu lại

Nam tinh linh bi phẫn, mắt chứa đầy lửa giận nhìn đám người Tiếu Ân

Ba người Sara nhìn nhau, khi các nàng nhìn thấy Tiếu Ân, hai mắt lập tức sáng lên, nếu như không nghĩ tới lời thề lúc trước, chỉ sợ các nàng đã sớm hô lên

Đặc biết khi nhìn đám người Tiếu Ân đánh bại liên quân hắc quỷ pháp sư và huyết tinh linh, các nàng càng mừng rỡ, nghe lời nói của Virginia, các nàng có cảm giác dở khóc dở cười

Sara cầm tay Virginia, nói:

-Không cần lo lắng, bọn họ sẽ không thương tổn chúng ta

-Tại sao

Virginia kinh ngạc hỏi

-Bởi vì…

Sắc mặt của Sara đỏ lên, chỉ là nàng đã thề với tinh linh thần, nên không thể nói mình biết người đó, cũng may phản ứng của nàng mau lên, nói:

-Nếu hắn đã giúp chúng ta, chắc chắn hắn là một dũng sỹ chính trực, chắc sẽ không làm khó chúng ta

Virginia đang chăm chú nhìn phía trước, nàng không nhận ra sơ hở trong lời nói của Sara, nàng nói là hắn chứ không phải bọn họ

Bởi vì giờ phút này, Virginia đang bị phân tâm bởi ý nghĩ thuần khiết của Sara

Chẳng lẽ người con gái của ánh trăng của bộ tộc nguyệt tinh linh lại chẳng biết gì về lòng người? Điều này hơi khác với lời đồn

Trong đám tinh linh, chỉ có ba người Sara tin tưởng, đám người Tiếu Ân không thương tổn tới các nàng

Ngoài ba nàng ra, từ Virginia tới tất cả tinh linh khác đều làm ra bộ dáng như gặp phải đại địch, đối mặt với đội ngũ có thể đánh tan liên quân hắc quỷ pháp sư và huyết tinh linh, ai cũng không dám khinh thường

Cảm nhận được địch ý của đám tinh linh, đám người Roosevelt thu tiếng cười lại, ánh mắt không hề thân mật nhìn đám tinh linh

Thông qua sợi tóc của Lâm Mai, mọi người đều coi đám tinh linh đó là những tên đui mù, nhất trí đưa chúng vào chỗ chết

Từng đợt khí thế hung bạo cường đại tỏa ra, mọi người không hề che giấu hơi thở cường đại của mình

Trải qua ma luyện ở trong đấu thú đài, hơi thở của mọi người trở nên rất sắc bén, còn sinh ra khí thế hung bạo cường đại, giống như lang như hổ

Đối với chủng tộc tinh linh yêu hòa bình thì hơi thở đó không khác gì hầm băng lạnh

Bọn họ không hề nghi ngờ, đối phương sẽ phát động công kích cường đại, nghiền nát bọn họ như nghiền những con kiến

Hắc Toàn Phong lắc lư thân hình to lớn của ma thú cấp sáu, nó đã sớm muốn nhảy vào trận địa của địch nhân, dựa vào ưu thế trời sinh của mình để cắn xé đối phương, biến đối phương thành đống thịt băm

Đó mới là phương pháp chiến đấu chính thức của ma thú, chỉ có huyết quang văng khắp nơi, mới có thể kích phát hung tính ẩn sâu trong lòng bọn nó

Song không có lệnh của Tiếu Ân, nó chỉ có thể đứng ở bên người Tiếu Ân làm một pháo đài siêu cấp để ngăn cản ma pháp, nhiều nhất khi đối địch, chỉ dựa vào thiên phú ma pháp để đẩy nhanh tốc độ mà thôi

Tình huống đó đã sớm khiến nó khó chịu. Giờ phút này, cảm nhận khí tức hung ác trên người đám người Roosevelt, nó không chịu được, đột nhiên há to miệng, một tiếng rồng gầm phát ra từ cái miệng khổng lồ của nó

Trên bầu trời truyền đến những tiếng rống giận, giống như thiên lôi, khiến cả trời đất rung chuyển, đông đảo tinh linh ở trên bầu trời, hay những người đang quan sát cuộc chiến ở xa, đều cảm nhận sự rung động của thiên địa, có ảo giác không thể đứng thẳng được

Nhất thời, ánh mắt của đám tinh linh trở nên chết lặng, bọn họ lộ vẻ mặt sầu thảm, dường như thấy ngày tận thế. Hơi thở tuyệt vọng nhanh chóng tràn ngập trên người bọn họ, nhưng từ đầu tới cuối, không có ai bỏ rơi đồng bạn để chạy trốn, cho dù thân thể run rẩy, nhưng hai tay vẫn nắm chặt vũ khí, ánh mắt tràn ngập sợ hãi nhưng không có ai lâm trận bỏ chạy

Tiếu Ân khẽ cau mày, Hắc Toàn Phong tiến hóa lên, âm thanh của nó có sự thay đổi, âm thanh trở nên kinh tâm động phách, có tác dụng cường đại

Thậm chí sóng âm công kích siêu cường này còn không hề thua tiếng gầm rú của hỏa sơn hồng trĩ

Cho nên bình thường Tiếu Ân cấm Hắc Toàn Phong rống bậy, nhưng trong tình huống này, ngay cả kẻ quý tộc ưu nhã như Roosevelt cũng nổi giận, Hắc Toàn Phong vẫn chưa thoát khỏi thói quen của ma thú

Hơn nữa không thể phủ nhận, sau tiếng rống của Hắc Toàn Phong, khí thế của bọn họ được đẩy cao lên

Nếu giờ phút này ra tay, chắc chắn có thể thu được một nửa hiệu quả

Chỉ là nhìn ba người Sara, dù hơi thở của bọn họ có cường thịnh lên gấp đôi, cũng không thể ra tay

Tiếu Ân thu sát lục thiên mạc vào trong vòng cổ không gian

Mặc dù không có sát khí cường đại trợ giúp, khí thế của mọi người vẫn không yếu đi

Vuốt mũi, một ý niệm bình thản truyền vào trong đầu mọi người

-Trong đám tinh linh này có bằng hữu của ta, thả cho bọn họ đường sống đi

Trong nháy mắt, tất cả mọi người cảm nhận được sự áy náy của Tiếu Ân

Hơi thở cuồng bạo nhanh chóng biến mất, giống như chưa từng xuất hiện, bất tri bất giác theo gió biến mất

Nếu như người khác đưa ra yêu cầu này, chắc chắn sẽ có người bất mãn, nhưng Tiếu Ân đưa ra yêu cầu này, rất nhanh được mọi người lượng thứ

Đó là do thực lực, thực lực quyết định mọi chuyện. Cho nên khi Tiếu Ân đưa ra yêu cầu, lập tức được mọi người tiếp nhận

Hắc Toàn Phong mấp máy miệng, mặc dù nó là ma thú, nhưng sự thông tuệ của nó không kém loài người

Thấy mình vừa đảo lộn mọi chuyện, nó vội vàng mỉm cười, muốn biểu đạt sự hữu hảo của mình

Bộ dáng hung hãn tới cực điểm của nó, dù có nhe trăng trợn mắt thế nào, người ta cũng không nhận ra thiện ý của nó. Nửa ngày sau, đám tinh linh ở phía đối diện vẫn cẩn thận đề phòng, đặc biệt ánh mắt tràn ngập sợ hãi nhìn về phía nó

Cuối cùng Hắc Toàn Phong mất đi sự kiên nhẫn, quay đầu nó, không còn để ý tới mấy tên xinh đẹp yếu kém đó nữa. Không khí u buồn lại một lần nữa tràn ngập trong lòng mọi người

Mặc dù chủng tộc khác nhau, thời gian ở chung với nhau không dài, nhưng có cùng kinh nghiệm với nhau nên trong lòng bọn họ dâng lên sự ủy mị không nên xuất hiện ở nam nhân

Nói thật, trong những người này, ngoài Mary ra, ngay cả nữ nhân khổng lồ cũng không được mọi người coi là nữ tính

Ma pháp và chiến khí kết hợp với nhau, mỗi lần chiến đấu, nàng không khác gì quái vật, nên mọi người sớm đã quên nàng là nữ nhân

Dù là chân tình hay vì sự phát triển ngày sau, tóm lại, giây phút này, trong lòng mọi người đều lưu luyến

Đột nhiên Tiếu Ân giơ cao sợi tóc của Lâm Mai, phát ra ý niệm mãnh liệt

-Các bằng hữu, hơn mười năm nữa, chúng ta sẽ gặp lại…. .

Nói xong, hắn buông sợi tóc, dẫn Hắc Toàn Phong và đám người Kim bay về phía ánh sáng truyền tống

Một đám nói lời từ biệt với nhau, mọi người lao về phía ánh sáng

Từ đầu tới cuối, không có ai nhìn về phía đám tinh linh, Tiếu Ân cũng chỉ lén nhìn ba người Sara mà thôi, sau đó lập tức quay đầu đi

Trong mắt ba người Sara lộ ra vẻ vui mừng lẫn sợ hãi. Song, nếu các nàng đoán được ý nghĩ của cái liếc mắt đó của Tiếu Ân, chắc chắn các nàng sẽ không để ý tới hình tượng nữ tính của mình mà mở to mồm quát mắng.

Bởi vì cái liếc mắt đó của Tiếu Ân chẳng qua là để nhắc ba nàng, nên rời đi sớm đi, không nên lãng phí thời gian ngu ngốc ở đây

Ba người có thể lấy được ma pháp lục thư, tốt xấu gì cũng nhờ công lao của Tiếu Ân. Nếu như bị người khác cướp mất, Tiếu Ân cũng chả thích thú gì

Ánh sáng chợt lóe lên, đám người Tiếu Ân lần lượt được ánh sáng truyền tống đi

Khi bọn họ rời khỏi mới buông lỏng bản thân

Không có biện pháp, hành động vừa rồi của bọn họ quá ngang ngược, quá rung động lòng người

-Hô, cuối cùng bọn chúng cũng rời đi

Virginia thở dài một hơi, nói:

-Đúng là đám người điên

Mắt Betty hiện lên sự bất mãn, nàng nhẹ giọng nói thầm:

-Bọn họ không phải là người điên

Virginia ngẩn ra, nhưng nàng không suy nghĩ nhiều, chỉ nói:

-Betty, nếu như ta không đoán sai, có thể lấy ít địch nhiều đánh tan đám liên quân hắc quỷ pháp sư và huyết tinh linh, chỉ có thể là những cường giả tới từ vùng đất tử vong

Dừng một chút, trong mắt của nàng hiện lên sự sợ hãi nói:

-Hễ là người đi ra từ nơi đó, chắc chắn là người điên

-Vùng đất tử vong? Đó là nơi nào?

Betty tò mò hỏi.

Virginia do dự một chút nói:

-Đó là nơi tràn ngập giết chóc và hung hiểm, nhưng đồng thời cũng khai quật được tiềm năng của con người. Vùng đất tử vong còn được gọi là truyền kỳ ngàn năm

Lúc này, ngay cả Sara cũng bị câu chuyện của Virginia hấp dẫn, giọng nói của nàng thánh thót như chuông:

-Virginia tỷ tỷ, đó là ý gì?

-Đó là, hễ có người còn sống thoát khỏi đó, đều sẽ trở thành ngàn năm truyền kỳ

Virginia trịnh trọng nói

Những người ở xung quanh bị những lời này dọa sợ

Ngàn năm truyền kỳ đó, không có ai chống được sức hấp dẫn của những từ này

-Tộc trưởng đại nhân không có nói cho chúng ta biết?

Sara nghi hoặc hỏi

-Ngài không thể nói ra

Virginia thở dài nói:

-Mặc dù chỗ đó có thể sinh ra ngàn năm truyền kỳ, nhưng chỗ đó quá hung hiểm, có thể còn sống đi ra, trong một vạn chỉ có một. Chủng tộc tinh linh của chúng ta chỉ có ba nghìn người, dù có tiến vào toàn bộ, cũng chưa chắc có một người đi ra. Trên thực tế, theo ghi chép của các trưởng bối, nơi đó quá tàn bạo, hung ác, căn bản không thích hợp với tính cách và năng lực của tinh linh. Ở đó, chúng ta gặp phải nhiều hạn chế, cơ bản không thể sống để đi ra ngoài

Tất cả mọi người nhìn nhau, đối với phần lớn tinh linh, lần đầu tiên bọn họ mới biết địa phương thần kỳ này. Virginia thấp giọng quát:

-Vừa rồi các ngươi đã cảm ứng đó? Trên người bọn họ đầy sát khí hung bạo, đó là sát khí từ vùng đất tử vong đó. Ngay cả chút sát khí đó mà các ngươi còn không chống được, làm thế nào có thể tiến vào vùng đất tử vong?

Đông đảo tinh linh cúi đầu xấu hổ, nhìn đám người Tiếu Ân đấu với liên quân, bọn họ chỉ thấy cao hứng nhưng khi đám người Tiếu Ân tỏa ra sát khí cường đại, mọi người lại câm như hến không dám khiêu chiến

Trước áp lực đó, bọn họ đã ăn không tiêu, thì khi đối mặt với hoàn cảnh hiểm ác, hung bạo hơn thì bọn họ có kết quả gì?

Đôi mắt Sara hơi chuyển động nói:

-Virginia tỷ tỷ, chúng ta vừa mới giằng co với một đám truyền kỳ pháp sư trong tương lai sao?

Những lời này vừa nói ra, tinh thần của các tinh linh khôi phục lại

Truyền kỳ pháp sư có địa vị quá cường đại trong lòng mọi người, vừa nghĩ tới mình may mắn nhìn được hơn hai mươi vị truyền kỳ pháp sư trong tương lai, trong mắt mỗi người tràn ngập ngạc nhiên và hưng phấn

Virginia nhìn sâu vào mắt Sara, đối với cơ trí của Sara, nàng rất tán thưởng. Nàng gật đầu, khẳng định nói:

-Chỉ cần bọn họ có thể sống sót, chắc chắn bọn họ có thể trở thành truyền kỳ pháp sư

Ánh mắt của ba người Sara trở nên sáng ngời, nguyên người trợ giúp các nàng, trong tương lai có thể trở thành một vị truyền kỳ

Virginia nhìn ánh sáng truyền tống ở xa xa, trong miệng thì thào nói:

-Ma pháp cấp sáu, hắc hắc, dưới năm mươi tuổi đã có thể thi triển ma pháp cấp sáu, không biết người này tới từ vị diện nào

Cái miệng nhỏ nhắn của Betty hơi hé ra, muốn nói nhưng cuối cùng nàng nhịn được, nhưng trong lòng nàng thầm hô:

-Hắn ở cùng đại lục với chúng ta, hơn nữa còn chịu qua ân huệ của sư phụ

Đột nhiên Sara kéo tay Betty nói:

-Betty tỷ tỷ, dì Tiffany rời khỏi bộ tộc nguyện tinh linh tới công quốc Luois lâu như vậy, chắc rất cô độc, ta chuẩn bị đi gặp dì, tỷ thấy sao?

Petty quay đầu lại nói:

-Ta cũng đi

Nhìn ánh mắt của hai nàng, khóe miệng Betty cong lên nói:

-Đi thì đi, nhưng các ngươi thực sự muốn gặp sư phụ sao?

Virginia lắc đầu, nhưng ba nàng là người có công lớn nhất trong chuyên đi lần này, ngay cả nàng cũng không thể thuyết giáo

Nhìn ánh sáng truyền tống từ từ tới gần, Virginia vung tay lên, cất cao giọng nói:

-Chúng ta về nhà

-Vâng

Vô số khuôn mặt hiện lên nỗi sợ hãi lần vui mừng, ở chỗ này lo lắng và đề phòng ba tháng mặc dù hoàn thành được nhiệm vụ, nhưng thể xác và tinh thần của mọi người đã rã rời, có thể về nhà, tất nhiên vui mừng khôn xiết

Ánh sáng chớp động trước mặt mọi người, lúc này rời khỏi không còn sợ bị tập kích nữa

Trong cảm giác của đám người Tiếu Ân, dường như bọn họ vừa đi qua một thông đạo xinh đẹp

Không biết bao lâu, trước mắt chợt ảm đạm, sau đó chợt sáng lên

Thân thể của bọn họ hơi chấn động, đã tới điểm dừng

Quay đầu nhìn lại, tình cảnh quen thuộc hiện lên trong mắt bọn họ, bọn họ đã trở về nơi xuất phát

Xung quanh có mấy người đi ra, mặc dù Tiếu Ân chỉ gặp mặt những người này một lần, nhưng Tiếu Ân lập tức nhận ra, bọn họ chính là đám người đi cùng Seth, là những tát mãn trẻ tuổi tiến vào khe nứt không gian với mình

Lúc đầu có nhiều tát mãn tiến vào nhưng hiện giờ đi ra không đủ mười người

Một đạo ánh sáng chợt lóe lên, lộ ra diện mạo âm trầm và ngưng trọng của một nam tử, đúng là chiến tranh tát mãn trẻ tuổi mạnh nhất của đế quốc Lang Nhân, Seth

Giờ phút này, trên người vị tát mãn trẻ tuổi có thêm khí thế trầm ổn và nội liễm

Xem ra ở trong sân chơi ba tháng vừa rồi, hắn cũng không có lãng phí. Măc dù hắn không tiến vào đấu thú đài, nhưng ở trong hoàn cảnh bốn phía đều là địch mà vẫn còn sống, cũng là một khảo nghiệm khó. Seth khép hờ hai mắt, lắc đầu một cái, mở mắt ra, lập tức thấy đám người Tiếu Ân

Ánh mắt của hắn nhìn lên thân thể dài mười thước của Hắc Toàn Phong, sau đó sắc mặt đại biến, trong khóe mắt của hắn còn mơ hồ thấy một tia sợ hãi

Tiếu Ân hiếu kỳ, mặc dù người này không hợp với mình, nhưng không thể sợ hãi mình như vậy, hơn nữa thực lực của hắn cũng tiến bộ, thậm chí Tiếu Ân còn tưởng hắn sẽ khiêu chiến với mình

Sắc mặt Seth âm trầm bất định, những lang nhân tát mãn do hắn cầm đầu, giờ phút này cũng kinh dị đánh giá Tiếu Ân và Seth

Một lát sau, sắc mặt của Seth khôi phục lại, hắn cúi đầu với Tiếu Ân nói:

-Tiếu Ân các hạ, chào ngài. Chúc mừng ngài bình an rời khỏi khe nứt không gian

Tiếu Ân mỉm cười nói:

-Tát mãn Seth, ngài quá khách khí, không phải ngài cũng bình an rời khỏi sao

Sắc mặt Seth đỏ lên, nói:

-Tiếu Ân các hạ, ngài ở trong khe nứt không gian đại phát thần uy, đánh tan đám hắc quỷ pháp sư. Kẻ hèn ở quá xa nên không thể chạy tới trợ giúp, thật đáng tiếc

Nhất thời Tiếu Ân không nhịn được cười, hắn hiểu được tại sao thái độ của Seth lại thay đổi một trăm tám mươi độ như vậy

Nguyên hắn thấy trận đại chiến giữa mình và đám người Roosevelt với đám liên quân hắc quỷ pháp sư và huyết tinh linh

Hơn hai mươi người đấu với hơn ba trăm pháp sư, cuối cùng đạt được thắng lợi, chiến tích này, thực lực này, khí thế này khiến cho Seth trầm mặc

Vốn song phương cách nhau khá xa, Seth chỉ gặp được hắc quỷ pháp sư bỏ chạy, nên không thấy rõ diện mạo của Tiếu Ân

Nhưng biểu hiện của Hắc Toàn Phong ở nơi đó quá chướng mắt, cho dù cách khá xa, Seth cũng thấy được đại quái vật này

Huống chi khi đó nó rống lên một tiếng kinh thiên động địa, càng để lại ấn tượng sâu trong lòng người khác

Cho nên khi thấy Hắc Toàn Phong, Seth lập tức xác định được thân phận của đám người Tiếu Ân, hơn nữa trong thời gian cực ngắn thích ứng với chuyện này

Tiếu Ân nhìn Seth, dường như nhận ra hàm ý chính thức trong mắt của hắn, không khỏi cười nói:

-Tát mãn Seth, ta là bạn tốt của đế quốc Lang Nhân, nếu như ngài nguyện ý, chúng ta có thể trở thành bằng hữu

Seth âm thầm thở phào một hơi:

-Seth cầu còn không được

Giây phút, hắn hoàn toàn buông tha ý định đối địch với Tiếu Ân. Đối với loại người thức thời này, Tiếu Ân không bao giờ có ý định đuổi tận giết tuyệt

Một tiếng vỗ tay cách đó không xa truyền tới, một bóng người chậm rãi bước ra khỏi cây đại thụ

-Đại tát mãn Feilide

Mọi người cung kính cúi người, mặc dù đại tát mãn này không bằng Dida nhưng với tuổi tác và địa vị của lão ở trong đế quốc Lang Nhân, thì lão là một trưởng giả tôn kính

-Seth, hoan nghênh ngươi bình an trở về

Feilide hài lòng nói

Trong mắt Seth hiện lên vẻ sợ hãi, nghĩ lại kinh nghiệm trong khe nứt, trong lòng hắn vẫn thấy sợ hãi, luôn có cảm giác ớn lạnh trong lòng, cảm giác đó khiến con người muốn nổi điên

Cũng may cuối cùng hắn kiên trì được, hơn nữa thu được tiến bộ trên con đường tu hành, có thể nói chuyến đi này không hề tệ

Hắn tin tưởng, trải qua một đoạn thời gian tiêu hóa và hấp thu nữa, nhất định hắn sẽ tiến bước cao hơn, thậm chí còn trở thành đại tát mãn lúc năm mươi tuổi

Feilide nhìn những chiến tranh tát mãn may mắn còn sống sót, thái độ của lão rất hòa ái, giống như một trưởng giả ôn hòa, hóa thành một luồng nước ấm chui vào trong lòng mọi người

Mỗi cá nhân đứng trước mặt giống như hứng gió xuân, khuôn mặt nở nụ cười

Sau đó, Feilide xoay người, khi hắn quay người đi, vẻ tươi cười trên khuôn mặt của lão trở nên cứng ngắc, vẻ tán thưởng trong mắt của lão biến mất thay vào đó là nỗi bi thương

Chỉ là lão khống chế rất tốt, không bị những chiến tranh tát mãn ở phía sau phát hiện

Tiếu Ân và đám người Kim liếc mắt nhìn nhau, không hiểu đại tát mãn này làm trò quỷ gì, vừa quay người đã thay đổi thành sắc mặt khó coi như vậy

Trong lòng đột nhiên động, trống ngực Tiếu Ân đập liên hồi, túm lấy tay Feilide, dồn dập hỏi:

-Đại tát mãn Feilide, đã xảy ra chuyện gì?

Feilide khẽ gật đầu, kéo Tiếu Ân rời xa đám người Seth

Có thể đi ra khỏi khe nứt, đều không phải người bình thường, bọn họ vừa nhìn đã biết Feilide muốn nói chuyện riêng với Tiếu Ân, cho nên không có tiến lên, ngược lại lùi về phía sau vài bước, bắt đầu trò chuyện với nhau

Vẻ buồn bã trên khuôn mặt của Feilide càng đậm, trong lòng Tiếu Ân càng không yên

Đợi vị đại tát mãn này đứng lại, trong lòng Tiếu Ân đã lạnh cả lên

Có thể khiến Feilide lộ vẻ mặt này khi đối mặt với mình, chỉ có một khả năng, đó là Harrison xảy ra chuyện, hơn nữa còn lành ít dữ nhiều

Hít sâu một hơi, Tiếu Ân đè nén ý nghĩ này và sát khí trong lòng xuống, hắn bình tĩnh hỏi:

-Harrison, hắn làm sao vậy?

-Harrison?

Đại tát mãn Feilide thu vẻ mặt bi thương lại, lão kinh ngạc hỏi:

-Sứ giả của đại nhân Cruyff xảy ra chuyện gì?

Tiếu Ân ngẩn ra, hắn không tin lỗ tai mình, nếu Harrison không xảy ra chuyện gì, vậy lão bày ra bộ dáng đó để dọa ai?

Trong lòng động, Tiếu Ân hỏi:

-Harrison không có chuyện gì? Vậy đại nhân Dida đâu? Juliana đâu?

-Bọn họ đều khỏe, ta tới đây đón các ngươi trước, bọn họ còn nhờ ta hỏi thăm ngươi

Mắt Tiếu Ân trợn lên, hắn cố nén tức giận nói:

-Đại tát mãn Feilide, nếu như bọn họ khỏe, tại sạo ngài lại thương tâm?

Đại tát mãn Feilide khôi phục lại vẻ mặt bi thương nói:

-Hai mươi đệ tử kiệt xuất của đế quốc Lang Nhân tiến vào khe nứt không gian, nhưng những người quay trở lại không tới một nửa, thực đáng buồn

Tiếu Ân ngẩng đầu nhìn trời, trong lòng có trăm mối cảm xúc ngổn ngang. Nguyên nhân lão thương tâm không có quan hệ gì tới mình

Khóe miệng của hắn nhếch lên, thực sự muốn tiến lên gõ vào cái đầu heo của lão, nhưng hai tay hắn lại thả lỏng ra, không hành động

Nếu như hôm nay hắn đánh đại tát mãn Feilide thành đầu heo, chỉ sợ ngày mai hắn sẽ bị cả đế quốc Lang Nhân truy nã

Mặc dù giờ phút này ở đế quốc Lang Nhân, hắn không kiêng kỵ nhiều người, nhưng nghĩ tới Harrison, Dida và Juliana, nắm tay của hắn không thể đánh xuống được

Đại tát mãn Feilide không biết mình vừa tránh được một kiếp nạn, trong miệng vẫn thì thào lẩm bẩm

Tiếu Ân phất tay áo, cố nén xúc động hỏi:

- Đại tát mãn Feilide, bọn Harrison nhờ ngài chuyển lời gì tới ta?

- A

Rốt cuộc Feilide ngừng thở dài nói:

- Tuổi của ta lớn rồi, nên hơi hồ đồ. Bọn họ nói ngươi nhanh tới đế đô, bọn họ sẽ mời ngươi uống rượu mừng

Khéo miệng Tiếu Ân nở nụ cười, đúng là bằng hữu tốt

Đột nhiên, phía sau truyền tới năng lượng dao động mãnh liệt

Mọi người quay đầu lại, chỉ thấy một mảnh ánh sáng hiện lên, khe nứt không gian cử động vài cái, sau đó biến mất

Tiếu Ân đang định nói chuyện, đột nhiên cảm thấy trong đầu truyền tới một đạo năng lượng dao động rất nhỏ, sắc mặt của hắn trở nên cổ quái

Hắn vội vàng cười với Feilide, mặc dù Tiếu Ân đã tận lực khống chế nhưng không thể che giấu được sự cấp bách trong lòng:

-Đại tát mãn Feilide, ngài nói chuyện với bọn Seth trước đi, bọn họ vừa mới rời khỏi khe nứt không gian, chắc có nhiều chuyện muốn nói với ngài

Nói xong, hắn lắc mình tới bên cạnh đám người Kim nói:

-Ta có việc phải đi trước các ngươi quay trở lại ma pháp động chờ ta

Mặc dù Tiếu Ân đã quyết định, từ bỏ ma pháp động trong dãy núi Ishtar, nhưng tạm thời vẫn sử dụng một chút, chắc không có vấn đề gì lớn

Vẫy Hắc Toàn Phong, đầu ma thú khổng lồ chân thấp chân cao bò tới bên cạnh hắn

Tốc độ bò của nó cực nhanh, không hề thua kém tốc độ của Tiếu Ân, hơn nữa càng đáng sợ hơn là, lúc nó bò không hề phát ra tiếng động. Quái vật dài hơn mười thước, khi bò không phát ra tiếng động, ngoài đám người Kim đã quen thuộc với nó, còn lại đám người Seth trợn mắt há mồm lên nhìn đầu cự thú này, trong mắt tràn ngập kính sợ

Tiếu Ân cưỡi lên người Hắc Toàn Phong, nhanh chóng bay về phía trung tâm của dãy núi Ishtar

Tốc độ của bọn họ cực nhanh, nhưng duy trì ở độ cao nhất định, ở độ cao đó, không có kẻ nào có thể uy hiếp tới bọn họ

Rời xa tầm mắt của Feilide, tiểu hắc long chui ra từ nhẫn bạch cốt, nó nhìn bốn phía, cảm khái nói:

-Mấy vạn năm rồi ta mới được ra ngoài, đây là đâu?

Tiếu Ân lảo đảo trên lưng Hắc Toàn Phong, tí nữa thì ngã, hắn kinh hô:

-Ngài không biết nơi này?

-Tất nhiên không biết

Tiểu hắc long cười nói:

-Ngươi có biết thế giới này có bao nhiêu tinh cầu không, có biết ở bên ngoài tinh cầu là gì không, có lẽ ngay cả tinh cầu ngươi cũng không biết

Tiếu Ân cười cười nói:

-Được rồi, đại nhân Corey tôn kính, nếu ngài không biết tinh cầu này, sao ngài lại biết chuyện liên quan tới nhẫn huyết quang tù cấm của huyết tinh linh?

Tiểu hắc long cười hắc hắc nói:

-Không nên nóng lòng, mặc dù ta không biết chỗ ở của huyết tinh linh, tạm thời cũng không có lực lượng làm chuyện này. Nhưng ta cam đoan với ngươi, nhiều nhất là ba năm nữa, ta sẽ giúp ngươi việc đó

Đôi mắt của Tiếu Ân sáng lên:

-Ngài nói, ba năm sau, ngài có thể khôi phục lại lực lượng?

-Không có khả năng, dù có thoát ra ngoài, không có thời gian trăm năm, ta đừng mơ khôi phục lại

Tiểu hắc long tức giận nói:

-Nhưng ngươi có thể yên tâm, chỉ cần ta khôi phục lại một phần lực lượng, nhất định sẽ giúp ngươi làm chuyện đó, chỉ là một thần khí rác rưởi, thế mà ngươi cứ lo lắng?

-Thần khí rác rưởi?

Một giọt mồ hôi lạnh chảy trên trán Tiếu Ân

-Đúng vậy, kiện thần khí đó chỉ chứa đựng một ít tín niệm năng lượng hỗn độn mà thôi, nhiều nhất chỉ vây khốn được truyền kỳ pháp sư, nhưng lại không thể vây khốn trong thời gian quá dài, chỉ là mặt hàng rác rưởi mà thôi

Tiếu Ân cười khổ một tiếng, đẳng cấp khác nhau, tự nhiên có những nhận định khác nhau về giá trị đồ vật

Thần khí chỉ là thứ rác rưởi trong mắt cốt long này, nhưng có thể vây khốn truyền kỳ pháp sư, đối với Tiếu Ân mà nói, là một siêu cấp bảo bối khó tin

Giống như sát lục thiên mạc của hắn, có lẽ ma đạo sỹ không thèm để ý tới nó, nhưng với những ma pháp sư bậc thấp, nó lại là bảo bối tương đương với thần khí

Xem ra cách nhìn phải có quan hệ với thực lực. Mắt Tiếu Ân trở nên nóng rực, lấy cốt long làm mục tiêu phấn đấu sau này

Vứt bỏ chuyện nhẫn huyết quang tù cấm ra khỏi đầu, hắn tin tưởng, nếu cốt long này nói ba năm nữa, thì chắc chắn nó sẽ làm được

Cùng lắm thì cất chiếc nhẫn này đi trong vòng ba năm, không để cho người khác phát hiện là được

Nhẹ nhàng vuốt cằm, đột nhiên Tiếu Ân hỏi:

-Đại nhân Corey, ta muốn thỉnh giáo một chuyện

-Chuyện gì?

-Ở trong sân chơi, ta từng tiến vào cảnh giới huyền diệu lần nữa, đó là vì sao?

Tiếu Ân nghiêm túc hỏi

Tiểu hắc long lập tức trầm mặc xuống, nửa ngày sau, nó ấm ức nói:

-Đó là vận khí của ngươi

-Vận khí

Sắc mặt Tiếu Ân trở nên đặc sắc, chuyện đó lại dùng vận khí để hình dung, cốt long này thật tài tình

-Không sai, đó là vận khí của ngươi

Tiểu hắc long nói:

-Ngươi tiến vào sân chơi, dù sao đó cũng là một thế giới do thần linh chế tạo ra, mặc dù thế giới đó chỉ để mấy tên kia vui chơi, nhưng dù sao trong đó cũng có một số quy tắc của thần kinh. Do ngươi dẫn phát quy tắc đó nên tiềm năng trên người ngươi mới sớm xuất hiện

Lông mày Tiếu Ân cau chặt lại, nói thật, nghe mấy lời này, hắn vẫn không hiểu. Không phải năng lực lý giải của hắn có vấn đề, mà là do cảnh giới. Chưa đạt tới cảnh giới nhất định, dù có giải thích thế nào cũng vô nghĩa

Tiểu hắc long thở dài nói:

-Tiếu Ân, tóm lại tiềm lực của ngươi đã bị quy tắc dẫn phát ra, ngươi cần phải nắm giữ loại lực lượng quy tắc này

Tiếu Ân gãi đầu, khó xử hỏi:

-Ta nắm giữ nó thế nào?

-Không biết

Tiểu hắc long dứt khoát nói:

-Mỗi một thần linh nắm giữ những quy tắc khác nhau, cho dù có cùng lực lượng và thuộc tính, nhưng phát triển quy tắc ra lại khác nhau, nhưng lực lượng và thuộc tính của ngươi, dường như ….

Nó dừng lại một chút, có chút do dự nói:

-Tóm lại, ta chưa tiếp xúc với lực lượng thần kỳ như của ngươi, cho nên ta không cách nào khẳng định được. Nhưng ngươi có thể chậm rãi nghiên cứu, ta tin tưởng, nếu ngươi nắm giữ được quy tắc đó, thành tựu ngày sau của ngươi sẽ không đo lường được

Trong mắt Tiếu Ân hiện lên tia sáng kỳ dị, tai hắn nghe cốt long nói, nhưng đầu lại nghĩ một nẻo. Nó chắc chắn biết lực lượng thuộc tính của mình, nhưng lại không chịu nói. Nhưng nhìn thái độ thành khẩn của nó, hơn nữa nó không còn giữ thái độ cao cao tại thượng nữa, nên Tiếu Ân không cố bức bách nó

Trầm ngâm nửa ngày, Tiếu Ân hỏi:

-Được rồi, đại nhân Corey, ta phải làm thế nào mới có thể tự do tiến vào cảnh giới đó?

-Tự do tiến vào

-Đúng vậy, mặc dù tiến vào cảnh giới mang lại rất nhiều chỗ tốt cho ta, nhưng không thể khống chế được nó, ta sẽ lâm vào tình trạng rất bị động

Tiếu Ân cười khổ nói:

-Mỗi lần tiến vào, cả ngươi ta đều bị thoát lực, nếu sau đó có địch nhân xuất hiện, ta chỉ có nước ngồi chờ chết

Tiểu hắc long nháy mắt mấy cái nói:

-Ta có một biện pháp, có lẽ giải quyết được vấn đề này

Tiếu Ân vui mừng khôn xiết, trong mắt hiện lên tia sáng kỳ dị:

-Biện pháp gì?

-Ngươi mau chóng tăng thực lực của mình lên. Có lẽ khi ngươi trở thành truyền kỳ pháp sư, mới miễn cưỡng khống chế được

Tiếu Ân mở to hai mắt ra, nếu như hắn không biết mình đánh không lại cốt long, chắc chắn hắn sẽ ra tay giáo huấn nó

Truyền kỳ pháp sư….

Phải chờ tới năm nào, tháng nào, chẳng lẽ mình phải mang theo quả bom này trong một thời gian dài? Quả là một việc khiến người khác phải lo lắng

Dường như nhận ra mặt Tiếu Ân dần đen lên, tiểu hắc long cũng có chút xấu hổ, nó cười nói:

-Tiếu Ân, không nên tức giận. Như vậy đi, mặc dù ta không có cách giúp ngươi khống chế thời gian tiến vào cảnh giới đó, nhưng ta có một biện pháp, giúp ngươi rời khỏi cảnh giới đó mà không bị tổn hao gì cả

Lúc này Tiếu Ân mới tốt lên một chút, hắn trầm giọng hỏi:

-Biện pháp đó là gì, đừng bảo ta phải trở thành ma đạo sỹ đó

-Hắc, hắc, nếu như ngươi trở thành ma đạo sỹ thì tốt rồi

Tiểu hắc long thấy mặt Tiếu Ân càng đen lên, nó vội vàng nói:

-Kỳ thực, khi ngươi tiến vào cảnh giới đó, chỉ cần thân thể không cử động, không dùng ma lực, không thi triển ma pháp gì, thì ngươi sẽ không bị tổn hao gì cả

Tiếu Ân sửng sốt hỏi:

-Thật sao?

-Chắc là có thể

Tiểu hắc long vô trách nhiệm nói:

-Ngươi có thể thử một lần

Nó dừng một chút nói:

-Kỳ thực, khi ngươi rời khỏi sân chơi, mất đi quy tắc thần lực, chưa chắc đã tiến vào được

Khóe miệng Tiếu Ân hơi cong lên, nhưng có lẽ chỉ có dùng biện pháp đó mới ứng phó được tình huống bất ngờ đó

Tiểu hắc long vỗ cánh, đột nhiên nói:

-Tiếu Ân, ngươi hãy bảo trọng, ta phải rời đi

-Rời đi?

Tiếu Ân tức cười hỏi:

-Đại nhân Corey, ngài muốn đi đâu?

-Đương nhiên tìm chỗ để trọng tố lại thân thể. Chẳng lẽ ngươi nghĩ ta nguyện ý ở trong một bộ xương sao?

Mắt Tiếu Ân lộ ra sự kính ngưỡng, trọng tố thân thể, đã vượt qua khả năng cực hạn của loài người, nếu như không phải thấy qua thực lực của cốt long, chắc chắn Tiếu Ân sẽ nghĩ nó ăn nói ba hoa

Tiểu hắc long liếc mắt nhìn Hắc Toàn Phong, ma thú cấp sáu này ngoan ngoãn dừng lại, nó sợ hãi nhìn tiểu hắc long, hơn nữa trong mắt của nó còn mang theo tia lấy lòng

Ánh sáng trên nhẫn bạch cốt chợt lóe lên, bộ xương dài hơn ba mươi thước nhất thời xuất hiện trước mặt Tiếu Ân

Sau khi đại quái vật này xuất hiện, nó không tỏa ra khí thế ngập trời gì cả, mà chỉ im ằng như u linh, điềm này có chút giống Hắc Toàn Phong

-Tiếu Ân, ngươi nhớ kỹ, thực lực hiện tại của ta không quá cường đại, chỉ tương đương với ma đạo sỹ loài người mà thôi, nếu như ngươi chọc phải đối thủ có cấp bậc truyền kỳ, ta sẽ không tới cứu ngươi đâu

Cốt long nghiêm túc nói

Tiếu Ân liên tục gật đầu, đứng ở bên cạnh nó, hắn giống như một chiếc máy chỉ biết vâng lời

-Đại nhân Corey, ngài bảo trọng

-Ta?

Trong mắt đầu cốt long xuất hiện lục diễm, dường như trào phùng nói:

-Ngươi yên tâm đi, mặc dù lực lượng của ta không đủ, nhưng đối mặt với nhân vật đồng bậc vẫn có thể dễ dàng đánh chết đối phương, hơn nữa dù là truyền kỳ pháp sư, cũng đừng mơ uy hiếp tới tính mạng của ta

Trong mắt Tiếu Ân lộ ra sự hoài nghi, chẳng lẽ thực lực chênh lệch nhau xa, nó cũng có thủ đoạn thoát thân sao?

Đầu cốt long cười hắc hắc nói:

-Tiếu Ân, chênh lệch về lực lượng thì có thể dùng thời gian để bù đắp, nhưng chênh lệch về cảnh giới thì không bù đắp được. Ngươi phải nhớ kỹ lời ta nói

Cốt long lắc đầu, rồi vẫy đuôi, ”Vù “, đột nhiên nó biến mất trước mắt Tiếu Ân

Không phải bay, mà cứ như thế biến mất

Tiếu Ân kinh ngạc mở to hai mắt nhìn, ánh mắt của hắn tuần tra xung quang, ở ngoài mấy chục thước là thân hình to lớn của cốt long. Nhưng chỉ trong nháy mắt, cốt long lại biến mất, xuất hiện, rồi lại biến mất, cho tới khi vượt qua tầm nhìn cực hạn của Tiếu Ân

Miệng thì thào vài tiếng, sắc mặt Tiếu Ân trở nên trắng bệch, trong mắt hiện lên sự kích động

-Trong nháy mắt truyền tống quả nhiên là trong nháy mắt truyền tống

Tới bây giờ, cuối cùng Tiếu Ân mới hiểu, tại sao cốt long nói, dù truyền kỳ pháp sư cũng không thể uy hiếp tính mạng của nó

Nguyên nó nắm giữ pháp thuật cường đại chỉ có trong truyền thuyết

Quả thực, nắm giữ được ma pháp này, chỉ cần nó không đối mặt với ma pháp sư không gian hệ cũng nắm giữ được trong nháy mắt truyền tống thì chắc chắn nó sẽ tự bảo vệ được mình

Trong lòng nóng lên, Tiếu Ân nghĩ tới Nhất Hào đang nghiên cứu ma pháp này, hắn lập tức đeo mắt kinh, tiến vào Nhất Hào không gian

Vừa tiến vào địa phương quen thuộc này, Tiếu Ân lập tức được hình bóng của Juliana do Nhất Hào hóa ra

Giờ phút này, nó đang bày ra bộ dáng suy nghĩ, mi tâm nhíu lên, khiến cho người khác có cảm giác thương tiếc, hận không thể vuốt chân mày của nó, thay nó giải quyết khổ não

Tiếu Ân ho nhẹ một tiếng hỏi:

-Nhất Hào, ngươi làm sao vậy?

Nhất Hào tỉnh từ trong mộng dậy, vội vàng nói:

-Chủ nhân, tôi đang tính toán năng lượng dao động khi Corey rời đi

-A, ngươi có phát hiện gì không?

Tiếu Ân tràn ngập hy vọng hỏi

-Có

Căn cứ suy đoán của tôi, trước mắt ngài chưa thể thi triển được pháp thuật trong nháy mắt truyền tống

Nhất Hào chăm chú nói:

-Tất nhiên, nếu như ngài có thể bào trì cảnh giới thần kỳ, ngài có thể thi triển trong nháy mắt truyền tống

-Bảo trì cảnh giới?

Tiếu Ân vung tay lên nói:

-Không có khả năng, ta chỉ có thể ở trong đó một giây

-Không

Nhất Hào nghiêm mặt nói:

-Chủ nhân, căn cứ theo trí nhớ tiềm thức của ngài, ngài ở trong cảnh giới thần bí đó, không phải một giây mà năm giây

-Năm giây?

Tiếu Ân kinh ngạc nói:

-Nhưng ta cảm giác chỉ có một giây

-Đó là ảo giác của ngài, kỳ thực khi ngài tiến vào cảnh giới đó, thời gian xung quanh ngài không có bất cứ biến hóa gì

Tiếu Ân cau mặt, hắn khó hiểu hỏi:

-Ý của ngươi là gì?

-Có thể nói như thế này, khi ngài tiến vào cảnh giới thần kỳ, không gian nơi ngài đứng sẽ dừng lại, ngài có năm giây để làm những việc ngài muốn làm, một khi hết năm giây, không gian sẽ tự động khôi phục, lực lượng tinh thần của ngài sẽ tiêu hao hết

Sắc mặt Tiếu Ân khẽ biến, miệng hắn thì thào nói:

-Năm giây, năm giây thuộc về ta?

-Vâng

Nhất Hào khẳng định nói

Trong lòng Tiếu Ân mơ hồ hiểu được, tại sao cốt long không muốn nói rõ

Xem ra ở trong sân chơi, hắn kích thích được tiềm năng, thực sự không phải chuyện đùa. Thời gian thuộc về chính mình, chắc là một quy tắc nào đó, hay nói cách khác, hắn đã sớm lĩnh ngộ cảm giác thần vực

So sánh với cảm nhận của đám người Kim, chẳng qua đám người Kim chỉ trải nghiệm qua lĩnh vực của truyền kỳ pháp sư, đôi bên không ở cùng cấp bậc, trách không được khi hắn rời khỏi đấu thú đài, chỉ có hắn là không được trải nghiệm lĩnh vực

Thở dài một hơi, đáng tiếc hắn không khống chế được cảnh giới này, trời mới biết khi nào mình tiến vào cảnh giới đó, cho nên ngày sau cần phải cẩn thận một chút

-Nhất Hào, Corey có nói, nếu như ta tiến vào cảnh giới đó, không cử động thân thể, không phát động ma pháp, thì sẽ không bị tiêu hao thể lực và lực lượng tinh thần?

Tiếu Ân hỏi

-Căn cứ theo tính toán của tôi, chắc là như vậy, nhưng ngài có thể sử dụng ý thức để thăm dò, chỉ cần không khiến nguyên tố dao động, tiêu hao lực lượng tinh thần sẽ có hạn

-Rất tốt

Tiếu Ân thở dài một hơi, vấn đề lớn nhất đã được giải quyết, sau này hắn không phải e ngại mình đột nhiên tiến vào cảnh giới đó nữa

-Nhất Hào, nói một chút về trong nháy mắt truyền tống đi, ngươi đã phá giải được nó chưa?

-Vâng, qua tiềm thức của ngài và biểu hiện của Corey, tôi đã phục chế được lộ tuyến của trong nháy mắt truyền tống

Nói xong, Nhất Hào nhẹ nhàng vung tay lên, dưới cỗ tay trắng nõn của nàng xuất hiện một lộ tuyến đồ ma pháp

Lộ tuyến đồ ma pháp này đã vượt qua khả năng thừa nhận của Tiếu Ân

Nó không chỉ là một bộ lập thể đồ ma pháp, điều chủ yếu là nó không hề ăn khớp với nhau, có vô số đoạn nối, khiến người khác không thể lần được

-Nhất Hào, thực sự là nó?

Đầu Tiếu Ân như lớn ra hỏi

-Không sai, căn cứ theo suy đoán của tôi, ma pháp này rất khó học, đã vượt qua kết giới, chắc là phạm trù lĩnh vực

Trong lòng Tiếu Ân nguội lạnh, hỏi:

-Nhất Hào, ngươi nói, loại ma pháp này chỉ có cấp bậc truyền kỳ mới có thể sử dụng

-Trên lý luận thì đúng là như thế, nhưng loại ma pháp này không yêu cầu lực lượng tinh thần cao, dù là ma đạo sỹ cũng đáp ứng được. Cho nên chỉ cần ma đạo sỹ hoàn thiện được lĩnh vực không gian là có thể thi triển ma pháp này

Tiếu Ân tức giận nói:

-Nếu như hoàn thiện được lĩnh vực, ngươi đó sao còn là ma đạo sỹ nữa, đã sớm tiến giai thành truyền kỳ rồi

-Điều này chưa chắc

Ngón tay Nhất Hào điểm một cái, màn hình xuất hiện, chiếu lại cảnh tượng khi Corey thuấn di rời đi:

-Ví dụ như tiên sinh Corey, hắn chỉ cần dùng lực lượng của ma đạo sỹ để thi triển ma pháp này

Tiếu Ân không nói được gì, Corey, tên này có phải là ma đạo sỹ bình thường đâu mà nhắc làm gì

-Chủ nhân, kỳ thật chỉ cần ngài nguyện ý, thể hiện nhiều lần cảnh giới thần bí, chắc chắn có thể ở cảnh giới ma đạo sỹ thi triển ma pháp này

Tiếu Ân khẽ gật đầu, nhưng mục tiêu đó có chút xa vời

Rời khỏi Nhất Hào không gian, Tiếu Ân tháo mắt kính, thứ này là tiền vốn lớn nhất của hắn, không thể sử dụng bậy bạ

Nhìn nhẫn bạch cốt trên tay, trong lòng Tiếu Ân động

Dấu hiệu ma pháp trên vai của hắn đã biến mất, hơn nữa nghe được tin tức về sư phụ Maren, hắn không thể chờ đợi, chỉ muốn quay trở về

Hơn nữa biết sân chơi của thần linh ở trong dãy núi Ishtar, hắn quyết định chuyển nhà

Nhưng ở nơi này có một chỗ mà hắn không nỡ bỏ qua

Nhìn Hắc Toàn Phong ở bên người, Tiếu Ân nói:

-Tiểu Hắc, chúng ta đi vụ cốc

Hắc Toàn Phong gật gù đắc ý, đôi cánh to lớn mở ra, hưng phấn bay lên

Tiếu Ân nghiến răng nghiến lợi nói:

-Chúng ta mang toàn bộ tảng đá long tộc đi

-Ba….

Thần hình to lớn của Hắc Toàn Phong chợt dừng lại trên không trung, sau đó giống như mất đi năng lực bay lượn, rơi tự do xuống

Tiếu Ân lanh tay lẹ mắt, ôm đầu chạy như chuột, tốt xấu gì cũng không để nó đè chết

Hung hăng đạp một cước lên người nó, tất nhiên với lực lượng của Tiếu Ân thì đừng mơ tạo thành thương tổn gì cho Hắc Toàn Phong, nhưng nhờ đó mà cơn tức giận của Tiếu Ân tiêu tan đi không ít

-Cái tên nhát gan này, ngay cả chuyện nhỏ đó cũng sợ, ngươi có phải là nam…. có phải là ma thú hay không

Hắc Toàn Phong cúi đầu, không còn bộ dáng uy phong thường ngày nữa, nhưng trong lòng nó vô cùng oán giận. Ta ăn vụng long thạch còn chưa tính, ngài còn muốn mang toàn bộ đi, vậy quá khoa trương đi

Mắng vài câu, Tiếu Ân hung hăng vỗ lên sống lưng của Hắc Toàn Phong, khiến nó nơm nớp lo sợ bay về phía vụ cốc

Lần này tới vụ cốc, đập vào tầm mắt của bọn họ vẫn là đám sương mù

Có lẽ do lần này tới với động cơ bất chính, nên tâm tình của Tiếu Ân khác với những lần trước. Còn chưa tới nơi, trái tim của hắn đã đập liên hồi, tay vuốt vuốt Hắc Toàn Phong, cảm nhận thân thể của nó càng ngày càng lạnh lên

Cúi đầu nhìn xuống, Tiếu Ân dở khóc dở cười, Hắc Toàn Phong hạ xuống mặt đất, nó liền đứng im một chỗ, nếu là mấy lần trước, chắc chắn nó sẽ hung hăng lao tới cắn xé, nhưng giờ phút này, nó lại duy trì bộ dáng này, làm gì còn bộ dáng bá đạo hung ác như thường ngày nữa

Tiếu Ân hít sâu một hơi, cười mắng:

-Ngươi mà cũng biết sợ hãi

Quay đầu nhìn long thạch chìm trong sương mù, trong lòng Tiếu Ân dâng lên một cỗ hàn khí lạnh lẽo

Gỡ vài tảng trên người nó xuống hoàn toàn khác so với mang toàn bộ đi. Trách không được khi Hắc Toàn Phong biết quyết định của mình, lập tức bất an

Lấy ra nhẫn bạch cốt, lực lượng tinh thần của Tiếu Ân chậm rãi xâm nhập vào trong

Trên người của Tiếu Ân có đủ vật phẩm trang sức không gian để mang tảng long thạch này đi, nhưng không biết vì sao, vừa mới tiến vào nơi này, điều đầu tiên Tiếu Ân nghĩ tới lại là nhẫn bạch cốt, ngoài nó ra, thậm chí Tiếu Ân còn không nghĩ tới đạo cụ không gian nào khác

Dưới sự chỉ huy của Tiếu Ân, nhẫn bạch cốt tỏa ra ánh sáng lạnh, đạo ánh sáng này từ từ khếch tán, bao phủ lên tảng long thạch cao hơn hai mươi thước

Khi Tiếu Ân bắt đầu điều khiển nhẫn bạch cốt, trong lòng hắn liền bội phục cốt long Corey

Nhẫn bạch cốt này không phải đồ cao cấp, trời mới biết Corey chế tạo nó từ khớp xương nào, nhưng chỉ bằng một khớp xương bình thường, cốt long đã chế tạo ra một không gian mấy trăm thước lập phương

Không có Thất độ kim, không có ma hạch của ma thú không gian, cũng không có thi thể nhện chúa

Năng lực phi nhân loại này đã vượt qua phạm trù giải thích của Tiếu Ân

Nhìn ánh sáng lạnh đại biểu cho không gian ngủ đông, trong lòng Tiếu Ân cảm khái vạn lần, chuyến đi tới sân chơi, thực sự không tệ

Cuối cùng, ánh sáng động lạnh bao phủ cả tảng long thạch, song giây phút này, hơi thở lạnh lẽo ngưng kết hàng tỷ năm đột nhiên xuất hiện

Thân thể Tiếu Ân đông cứng lại, thực lực của hắn không hề chống cự được chút nào. Cùng lúc đó, khuôn mặt của hắn trở nên run rẩy, môi chạm vào nhau, hai hàm răng run rẩy đập vào nhau liên hồi

Tất cả đều phản ứng tự nhiên của cơ thế, ý niệm của hắn không thể khống chế được

Giây phút này, thể lực và tinh thần của hắn dường như thoát hết ra ngoài

Trong lòng hắn đột nhiên dâng lên nỗi sợ hãi vô hạn, hắn đã bình an tiến vào nơi này mười mấy lần, nhưng đây là lần đầu tiên hắn gặp phải tình huống quỷ dị này

Giờ phút này, hắn hy vọng mình tiến vào cảnh giới thần bí, có lẽ chỉ khi thời gian dừng lại, hắn mới có cơ hội chạy thoát

Hoặc, có thể thông qua linh hồn khế ước, triệu hồi cốt long, với lực lượng của nó, chắc có thể cứu hắn

Chỉ là, còn không chờ hắn bắt đầu triệu hoán, hơi thở lạnh lẽo đã rút đi như thủy triều.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.