Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Chương 19: Q.8 - Chương 19: Mở thần quốc




Cuối cùng, khi chín linh hồn hợp nhất làm một, Day Ville cũng đã châm thần hỏa thành công kế thừa tám trăm triệu tín đồ trung tâm.

Lập tức có được nhiều tín đồ trung tâm như thế coi như đã bỏ rất xa Cự Ma Thần đẳng sau rồi. Tuy lúc này Day Ville còn chưa có thần quốc của chính mình, cũng không có chỗ nào để cất nhiều tín đồ như thế, nhưng vận may quá tốt của hắn cũng đã đủ để cho bất kỳ thần linh nào sau khi biết được cũng phải phát điên lên vì ghen tị.

Tiếu Ân gật đầu với người cá sấu một cái, tên kia liền cười ha hả xuất ra hai cái hộp. Hai cái hộp này chính là hai thần quốc cấp chủ thần đã giao dịch được.

Tiếu Ân và Day Ville mỗi người một hộp, bọn họ đều tự mang theo một bộ vật phẩm trang sức không gian đầy ít nhất hai trăm triệu thần lực kết tinh liền bắt tay vào làm, lập tức rời thần quốc của Cự Ma Thần.

Sau khi Day Ville thuận lợi châm thần hỏa, Tiếu Ân liền chuẩn bị cùng hắn mở thần quốc của mình.

Day Ville và Cự Ma Thần giống nhau, có được sức mạnh của chín linh hồn đơn thuần quả thật lớn hơn Tiếu Ân rất nhiều. Nhưng theo như thống nhất phân chia, thì ngay cả Cự Ma Thần cũng còn xa không bằng. Cho nên hắn ra khỏi thần quốc của Cự Ma Thần thật xa rồi mới chính thức bắt đầu mở rộng thần quốc.

Trong thần giới, lấy quốc gia thần vương làm trung tâm, thì đó chính là nơi sôi động nhất.

Tiếp theo chính là các nơi giao dịch chợ đen lớn và xung quanh các thần linh tự do nổi tiếng cũng được nhiều người chú ý đến.

Ngược lại, muốn tìm một nơi không người lại vô cùng đơn giản. Vì để cho Tiếu Ân và Day Ville thuận lợi, không bị quấy rầy mà khuếch trương thần quốc, Cự Ma Thần và Nhất Hào đã liên thủ tìm một nơi phi thường yên tĩnh.

Nói chung, nơi này ở các những nơi sôi động, cơ bản là chẳng có vị thần linh nào tới gần. Nếu thực sự có vị thần linh nào đó xuất hiện thì vận khí của họ thật sự kém quá mức rồi.

Sau khi rời đất nước của Cự Ma Thần, Tiếu Ân nhìn thoáng qua Day Ville ở hướng ngược lại xa xa trong lòng cảm khái hàng ngàn hàng vạn.

Phân thân của hắn tại hạ giới đã đáp ứng, trong một năm nhất định phải tạo ra thần quốc của chính mình. Hiện giờ thời hạn một năm đã sắp đến, hắn cũng phải thay đổi thôi.

Hơn nữa, hắn tuyệt đối tin tưởng, một khi hắn và Day Ville mở rộng được thần quốc thành công thì uy năng của ba thần quốc hợp lại sẽ lớn hơn rất xa so với ba thần linh bình thường liên hợp. Tới lúc đó, ngay cả gặp thần linh bậc trung khiêu khích khẳng định có thể đánh thắng.

Cũng chỉ có đạt tới mức này hắn mới có tin tưởng đưa Juliana và lão Bond, Maren đi tiếp lên và đảm bảo bọn họ sẽ an toàn.

Phi thuyền chợt dừng lại, một âm thanh quen thuộc vang lên trong tai hắn.

- Chủ nhân, đúng là nơi này. Khuếch trương thần quốc ở đây vừa không ảnh hướng đến Cự Ma Thần chủ nhân, cũng sẽ không mất liên lạc với ông ta. Có thể bất cứ lúc nào cũng có thể đến giúp ông ta được. Cho nên ta đề nghị dừng lại luôn ở đây.

Tiếu Ân nhìn xung quanh một chút, ngoại trừ thần quốc của Cự Ma Thần đang tỏa hào quang mãnh liệt như bóng đèn nổi bật giữa đêm đen, tất cả chỉ là một mảnh hắc ám.

Khẽ gật đầu, Tiếu Ân nói:

- Tốt, chính là nơi này.

Thân hình hắn vừa khẽ nhúc nhích đã ra khỏi phi thuyền, quơ tay một cái, phi thuyền thật lớn trước mặt đã lập tức biến mất.

Sau mấy năm cố gắng, còn có vô số thần lực kết tinh cung cấp cho hắn tiêu hao, với thực lực hiện giờ của Tiếu Ân thì đã đạt tới đỉnh cao của bậc thấp. Nếu tiến lên thêm một chút xíu nữa thì việc sẽ vượt qua luôn và tiến vào hàng ngũ thần linh bậc trung cũng không phải chuyện kỳ lạ.

Dù sao, thần linh có thể có được điều kiện như hắn tuyệt đối xưa nay chưa từng có.

Hai chân hắn hơi tách ra, cứ như vậy đứng giữa hư không, chậm chậm lấy cái hộp kia ra. Dường như biết sắp được sử dụng, trên hộp tỏa ra một hào quang mông lung như ảo mộng.

Đây là một chút biểu hiện bình thường sau khi đưa vào.

Tiếu Ân chăm chú nhìn về phía trước, từ không gian trước ngực cuồn cuộn không ngừng tràn ra thần lực kết tinh dũng mãnh, hắn nhẹ nhàng thổi một hơi như gió nhẹ mùa xuân phiêu phiêu không có chút lực.

Nhưng chỉ cần một làn gió nhẹ này thoảng qua, các thần lực kết tinh này lập tức bị phá nát, một lượng lớn tín ngưỡng lực dũng mãnh lao vào trong cơ thể Tiếu Ân, không sót lại chút gì. Cứ như thế quanh hắn có một cơn lốc xoáy hút hết tất cả vào trong.

Sau đó, dòng năng lượng từ tay Tiếu Ân dũng mãnh tiến vào trong cái hộp trước mặt, hào quang trong đó vụt sáng tràn đầy.

Từ trong hư không muốn khai mở ra thế giới thực của chính mình tuyệt đối là một chuyện không dễ dàng. Cho dù là thần linh có được vô số thần lực kết tinh cũng không dám nói mỗi lần đểu có thể mở thành công.

Dù sao thần quốc thực sự và vật phẩm không gian kia cũng là hai khái niệm hoàn toàn bất đồng.

Trong thần quốc có thể cất chứa sinh mạng!

Sinh mạng khỏe mạnh trưởng thành có thể để cho họ sinh sản đời sau. Nhưng vật phẩm không gian thì lại khác hoàn toàn.

Các thần linh này xuống hạ giới châm thần hỏa, để thành công đã đúc kết ra một cách đơn giản nhất, ít nhất thì thần quốc cũng cần hơn mười vạn thần lực kết tinh và hơn trăm năm kiên trì từng chút từng chút kiến tạo và tu bổ nên.

Quá trình này rất rắc rối khốn khổ gian nan, tuyệt đối không phải người bình thường có thể hình dung.

Có thể nói, khi thần linh muốn sáng tạo ra thần quốc đầu tiên, nếu không có hơn mười năm đến hơn trăm năm tích lũy, cơ bản có thể nói chính là trò đùa.

Nhưng Day Ville và Tiếu Ân thì không giống thế, trong tay họ đã có thêm một thần quốc cấp chủ thần.

Quốc gia này thực ra đã bị chủ thần phong ấn trên diện rộng.

Không gian bên trong thì đã sớm có nhưng không có ai khai phá, cũng không có bị định hình từ trước, cứ như vậy thu nhỏ lại trong một cái hộp nhỏ.

Giống như một cái khí cầu, khi đốt cho nó đủ khí là nó có thể không ngừng lớn ra, cuối cùng thì đạt tới một cỡ lý tưởng.

Đương nhiên, thần quốc sau khi bị chủ thần niêm phong, tự nhiên là hơn xa khí cầu rồi. Với thực lực của Tiếu Ân và Day Ville, cho dù dùng toàn lực cũng quyết không thể đánh nổ được khí cầu ấy.

Hào quang trong hộp càng lúc càng sáng, cuối cùng sáng lòa lên như thái dương rực rỡ hào quang chói mắt, ngay cả ánh sáng từ thần quốc của Cự Ma Thần cũng bị lu mờ.

Và ở một nơi cách rất xa Tiếu Ân, cái hộp trong tay Day Ville cũng tràn ra uy năng hùng mạnh như thế. Nhưng khác so với Tiếu Ân là khi kiến tạo thần quốc hệ trung lập thì động tĩnh dẫn ra còn xa không mãnh liệt bằng thần linh, hệ quang minh như thế.

Đặc biệt, so với Tiếu Ân, hào quang từ thần quốc của Day Ville tỏa ra gần như có thể xem nhẹ.

Nếu không có năng lượng dao động mạnh tới không thể tin nổi này, chỉ sợ căn bản là không có khả năng thấy được khi Tiếu Ân thành lặp thần quốc, còn có thể nghĩ ở đây không ngờ có một thần quốc cũng mở ra kìa.

Cái hộp trước mắt Tiếu Ân cứ như không có đáy, mặc sức hút vào tất cả thần lực khổng lồ mà Tiếu Ân phóng xuất ra.

Từ trong không gian trước ngực Tiếu Ân, thần lực kết tinh phóng xuất ra càng lúc càng nhanh, Tiếu Ân đánh nát thần lực kết tinh, hấp thu và chuyển hoán thần lực cũng càng lúc càng nhanh.

Nếu tốc độ chuyển hoán bị khựng lại, thần lực cung ứng không kịp, thì thần quốc này chưa chắc đã có thể khai phá thành công được ngay một lần. Cho nên Tiếu Ân đã sớm vứt bỏ hết thảy tạp niệm, dồn hết tinh lực vào đó.

Thần quốc dần dần mở rộng. Lấy thân thể Tiếu Ân làm trung tâm, một đại bình nguyên, một tòa núi cao trùng điệp, từng con sông hồ nước, một mảnh trời xanh thẳm, tất cả đều chậm rãi hình thành giữa không trung.

Thần lực dũng mãnh trào dâng, cả thần quốc đã được thay đổi một cách thần bí trở nên rõ ràng.

Tiếu Ân chỉ đảm nhiệm mau chóng chuyển hóa tín ngưỡng lực trong thần lực kết tinh để khai khoáng thần quốc. Cho nên thiết kế bên trong thần quốc giao lại hoàn toàn cho Nhất Hào.

Cũng chỉ có Nhất Hào với năng lực tính toán và khả năng thực hành cơ khí siêu cấp mới có thể cẩn thận tỉ mỉ hoàn thành kế hoạch mà hắn đã dự định.

Dần dần, cả thần quốc cuối cùng đã đạt được như Tiếu Ân đã định, lập tức dừng lại.

Sau đó, kết cấu bên trong thần quốc bắt đầu có một chút thay đổi. Thay đổi này là để khiến cho thần quốc càng thêm vững chắc, sau này cho dù là không cẩn thận va chạm cũng tuyệt đối không có khả năng chịu thiệt.

Cái hộp trước mắt Tiếu Ân đã hoàn toàn biến mất, thần lực đưa vào trong hộp đến một mức nhất định cũng khuếch tán hoàn toàn đi. Tuy nhiên, trước khi chúng khuếch tán đi, một chút ánh sáng đã kịp nhập vào trong Tiếu Ân.

Đốm sáng này cũng không phải cứ tồn tại một mình như thế sau khi nó tiến nhập vào, thần cách, thần lực, thần vực, thần tính và linh hồn Tiếu Ân dường như đều cảm ứng được đốm sáng này và tiếp nhận nó.

Bị thần lực luyện hóa dường như đã bắt đầu dung hợp, hình thành một đốm sáng mới.

Tiếu Ân có cảm giác đốm sáng này chính là cả thần quốc, cũng là tất cả của hắn.

Hắn có thể chỉ thông qua một đốm sáng nhỏ bé này đã nắm cả thần quốc trong tay.

Đây là thần quốc của hắn. Bên trong tất cả đều là thuộc về một mình hắn.

Sau khi việc khuếch trương thần quốc dừng lại, tinh thần ý niệm của Tiếu Ân liền chìm vào trong đốm sáng trong thân thể một chút.

Từ trong đốm sáng này, hắn thấy được thế giới băng thiên tuyết địa kia, thấy được khí hậu nơi xích đạo, thấy được cả cánh rừng nhiệt đới tưởng như vô tận, thấy được cả đại dương mênh mông cùng với ngũ hồ đại hải.

Ở trong này, hắn cũng có thể thấy được hết thảy sinh tồn của sinh mạng bình thường, cũng thấy được địa ngục tận thế như cảnh tượng ở tòa thành kia u ám và thâm sâu.

Đối với thần quốc chân chính, không chỉ có chủng tộc tín đồ gần với thuộc tính của mình, ngay cả sinh linh chủng tộc đối nghịch cũng bị uy năng hùng mạnh của thần vương uy áp mà cũng trở thành một tín đồ trung thành nhất.

Ở thần quốc của Odin Lage, trong số hơn mười vạn dân có rất nhiều sinh vật thuộc hệ hắc ám, nhưng tín ngưỡng của bọn họ cũng cứ là Odin Lage thần vương. Mà Odin Lage thần vương bệ hạ vĩ đại lại vô cùng rộng lượng mà tiếp nhận bọn họ, để cho bọn họ trở thành một trong những tín đồ trung thành nhất của mình.

Tiếu Ân tuy rằng cũng không nghĩ đến trước mắt mình có thể có được uy năng như Odin Lage, nhưng xuất phát từ sự kính nể đối với Odin Lage, hắn cũng chế tạo một ít sinh vật hệ hắc ám ở trong thần quốc của mình.

Tuy Nhất Hào cũng không xem trọng vấn đề này, nhưng dưới sự kiên trì của Tiếu Ân, hắn rất không có nguyên tắc mà khuất phục.

Khi dòng thần lực cuối cùng ra ngoài, cả thần quốc chợt sáng bừng lên, thậm chí hào quang còn rực rỡ hơn lúc nãy.

Rất xa, Cự Ma Thần đang đau oán thán không thôi.

Hào quang thật lớn như thế đối với một thần linh hệ hắc ám đặc biệt là thần quốc của hắn mà nói cũng chẳng phải chuyện gì hay. Cho nên khi nhận được cái tin thần quốc của Tiếu Ân đã lập thành công, Cự Ma Thần lập tức không chút phong độ tránh xa xa vòng sang bên thần quốc của Day Ville.

Thần niệm rời khỏi đốm sáng kia, mở hai mắt, Tiếu Ân đột nhiên có một cảm giác khác thường. Trong mắt hắn đang nhìn đây không phải chỉ là một mặt đơn giản kia, nếu hắn muốn, thậm chí còn có thể thấy rõ ràng từng nơi nhỏ nhất.

Bất kể nơi đó có ở phía trên hay có bị thứ gì che lấp hay không cũng đều không thể che được ánh mắt hắn.

Lúc này, hắn khắc sâu cảm nhận của Cự Ma Thần về thần quốc hắc ám của hắn.

Đây là cảm nhận về một sức mạnh mình nắm trong tay, hoàn toàn nắm trong tay, hết thảy đều có thể tùy tâm tùy ý mà thay đổi.

Nghĩ vậy mà hắn thầm giật mình. Trước ngực vốn đã dừng tràn ra thần lực kết tinh, bỗng thần lực kết tinh chen chúc mà ra, từng giọt từng giọt thần lực kết tinh trong suốt sáng lấp lánh cứ như bị đạn bắn trúng mà bùng nổ trước ánh mắt chăm chú của Tiếu Ân.

Tín ngưỡng lực khổng lồ biến thành thần lực lại một lần nữa từ trên người Tiếu Ân trào ra.

Trong thần quốc, một sườn núi nhỏ đột nhiên sụp xuống, khi mà bùn cát còn chưa rơi chạm đến mặt đất đã tan biến hoàn toàn giữa không trung.

Đúng vậy. Chúng cứ như vậy mà tan biến thành gió, biến thành không khí, cứ như vậy mà mất tiêu thất.

Không phải là chúng bị một sức mạnh truyền tống ra khỏi đây mà là thực sự biến thành hư vô.

Sau đó, một mảnh đất bắt đầu ngưng lại, tụ tập, lại tiếp tục biến hóa, một sườn núi khác từ mặt đất lớn lên.

Trên khắp mảnh đất giống như có sinh mệnh, bất cứ lúc nào cũng có thể thay đổi, trong nháy mắt cũng đã khiến cho sườn núi nho nhỏ này một lần nữa khôi phục lại nguyên dạng.

Tiếu Ân thở dài thật dài một hơi, cuối cùng hắn đã cảm ứng được hoàn toàn sức mạnh của thần quốc. Cũng hiểu được ý tưởng của các thần linh này.

Tại hạ giới, sau khi các thần châm thần hỏa, việc đầu tiên phải làm chính là tự dựng một thần quốc cho mình. Sau khi dựng xong thần quốc, từ nay về sau bản thể của bọn họ vĩnh viễn trốn trong thần quốc này, bất kể là trong tình huống nào bản thể thần linh cũng tuyệt đối không rời khỏi thần quốc.

Điều này không chỉ riêng thần linh bậc thấp mới như thế, ngay cả thần linh bậc cao, thậm chí là thần linh bậc chủ thần, thần vương cũng vậy.

Nguyên nhân chính thì sau khi hoàn toàn cảm nhận được cảm giác tuyệt vời của thần quốc mang lại, hắn mới thực sự lý giải được.

Cảm giác này cũng chỉ có bản thân mình mới có thể cảm ngộ được hết, cho dù là trước kia mượn thân thể của Cự Ma Thần cũng không thể hiểu hết được hoàn toàn, giống như là bị ốm vậy, không thể cảm nhận hết được.

Còn lúc này thì hắn đã hiểu được, trong thần quốc, cái cảm giác không gì không làm được đối với thần linh này, chính là cảm giác an toàn.

Ở trong thần quốc của mình, bọn họ có thể huy động thực lực tới trình độ cao nhất. Trong hoàn cảnh đó, nếu có thêm đủ thần lực kết tinh dự trữ, thì cho dù gặp một thần linh bậc rất cao khiêu chiến cũng đủ sức liều mạng đánh một trận.

Đương nhiên, cảm giác và ưu đãi khi chiến đấu này chỉ có thể có được ở trong thần quốc, nếu đã hưởng thụ thành quen thì sẽ khiến cho bản thể thần linh sau khi rời thần quốc sẽ tự nhiên mà có một cảm giác sợ hãi bất an.

Thần linh bậc càng cao, thì cảm giác này lại càng lớn và chân thực hơn. Sau vô số năm tháng tích lũy, các thần linh này vô hình đã khắc sâu vào trong linh hồn từng chữ một: bản thể thần linh không thể rời khỏi thần quốc.

Thở dài một hơi thật sâu, Tiếu Ân đột nhiên nhận ra, ngay cả chính hắn cũng không muốn rời khỏi quốc gia này nữa.

Khẽ lắc đầu, hắn nhìn vào không trung.

Từ giữa không trung đột nhiên có vô số đốm sáng, dần dần, các đốm sáng ấy bắt đầu ngưng tụ lại, cuối cùng hình thành một thần điện thật lớn.

Thiên Không Thần Điện (Thần điện giữa không trung), đối với một thần linh bậc thấp mà nói là nơi được xưng là thành lũy cuối cùng trọng yếu nhất của thần linh. Trong một số thời điểm, một khi toàn bộ quốc gia đã bị kích trí mạng và thương tổn đến mức khiến thần linh cũng không thể nắm được trong tay, Thiên Không Thần Điện chính là nơi ẩn thân cuối cùng của thần linh.

Nhờ vào Thiên Không Thần Điện, hắn còn có thể làm một việc cuối cùng là bỏ chạy.

Tuy nhiên, lúc này Tiếu Ân làm ra thần điện này mới chỉ có cái, bề ngoài thôi, nếu muốn thần điện này có thể thực sự tấn công được khi chiến đấu thì nhất định phải bỏ vào một số vốn lớn.

Khẽ nhúc nhích, hắn đã tiến nhập vào trong Thiên Không Thần Điện, ngồi trên vương tọa to lớn được làm cho chính mình, lòng Tiếu Ân dâng trào mênh mông.

Cuối cùng cùng đã có được thần quốc hoàn toàn thuộc về chính mình. Từ nay về sau, hắn đã xứng danh là một trong các thân linh.

Hít thật sâu bầu không khí bên trong thần quốc, có lẽ là do tác dụng tâm lý, hắn nhận ra không khí nơi này không ngờ còn khiến cho người ta phấn chấn hơn so với ở trong quốc gia của Cự Ma Thần.

Đột nhiên, sắc mặt Tiếu Ân biến đổi, tay hắn nhẹ nhàng vuốt ve trước ngực một chút.

Ngay sau đó, trong tay hắn lập tức có một bài tử hình tròn.

Bài tử này chính là bài tử phong ấn Quang Minh Thủy Mẫu và vũ khí diệt thế, vốn thứ này vẫn nằm yên trong thần vực Tiếu Ân, nhưng vừa rồi khi ở trên vương tọa và trầm tĩnh lại, cảm giác thấy bài tử này đã lập tức phát ra năng lượng cộng hưởng.

Tiếu Ân có cảm giác như thế, chắc Quang Minh Thủy Mẫu dường như đang muốn truyền đạt tin tức nào đó, dường như nó phi thường muốn phá tung phong ấn mà ra.

Do dự một lát, Tiếu Ân khẽ cắn răng, cổ tay nhè nhẹ rung lên, tinh thần ý niệm đã cởi bỏ phong ấn trên bài tử.

Đương nhiên, hắn cởi bỏ chỉ có phong ấn của Quang Minh Thủy Mẫu thôi, còn vũ khí diệt thế thì cho dù là lá gan hắn có to thêm một trăm lần nữa cũng không dám động đậy mảy may.

Một đạo hào quang vô cùng lớn sáng rực lên giữa không gian thần điện.

Nếu nói thần quốc của Tiếu Ân khi nãy là một mặt trời nhỏ, thì lúc này sau khi Quang Minh Thủy Mẫu xuất ra đã biến thành một mặt trời thật lớn.

Vầng hào quang vô cùng vô tận kia chiếu rọi khắp thần quốc, lập tức cả thần quốc lại một lần nữa sinh ra cộng hướng.

Một tiếng gầm thật lớn vang lên giữa không trung, tiếng vang kỳ dị này truyền khắp mọi ngóc ngách trong thần quốc.

Nơi xa kia, Cự Ma Thần lại gầm rú, ra xa thêm mấy vạn dặm, ngay cả thần quốc mà Day Ville vừa khống chế thành công cũng phải lảo đảo chạy vội.

Hào quang như thế, ngay cả hai vị thần này cũng đã cảm thấy không thể chịu nổi rồi.

Quang Minh Thủy Mẫu trên bầu trời dường như càng lúc càng lớn run rẩy cả thân mình, vô số hào quang theo thân mình tỏa ra khắp nơi, chiếu rọi mặt đất.

Tiếu Ân kinh ngạc nhìn thần quốc, mắt tròn miệng há hốc.

Quang Minh Thủy Mẫu tràn ra ánh sáng vô cùng vô tận, khi tràn xuống mặt đất lập tức sinh ra biến hóa cực kỳ kỳ dị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.