Tiếu Ân khẽ nhếch mày, cười hỏi: "Tên người hầu học đồ đã học tập ma pháp bên ma pháp sư Chritton hai mươi năm kia lại muốn cùng một học đồ mới học tập ma pháp được một năm như ta tiến hành thi đấu ma pháp?"
Trên mặt Scott lộ ra một tia cười khổ, hắn thở dài đáp: "Tiếu Ân, kì thực đây chỉ là một lần diễn trò thôi mà, đối phương đã bày tỏ, trừ khi ngũ tinh đại ma pháp sư Tiffany các hạ truy cứu trách nhiệm để lọt hạt giống ra ngoài bằng không bọn họ tuyệt đối không công bố kết quả này ra ngoài."
Tiếu Ân cười lạnh một tiếng: "Công bố? Nếu tin tức này công bố ra thì mất mặt chính là bá tước Robin và ma pháp sư Chritton, chúng còn dám đi tuyên dương khắp nơi sao."
Đích xác, mặc dù Tiếu Ân là nhập môn học đồ mà đối phương chỉ là một người hầu học đồ mà thôi nhưng thời gian hai bên tu luyện ma pháp chênh lệch quá nhiều, nếu như trận thi đấu này truyền ra ngoài, đồng thời còn làm ầm lên thì tất nhiên Tiếu Ân sẽ bị đánh giá là không tự lượng sức nhưng sợ rằng thể diện của ma pháp sư Chritton cũng mất sạch.
"Scott, ý của ngươi là muốn giao loại hạt giống này ra?" Bartley ở bên cạnh cuối cùng cũng lên tiếng.
"Đúng thế." Scott thở dài một hơi: "Loại hạt giống này để bên người ta lại không có chỗ dựa vững chắc như bá tước Kan Bote, sớm muộn gì là một cái tai họa. Cho nên ta cuối cùng nghĩ thông suốt rồi, dùng cách này để giao ra cũng tốt, bá tước Robin ít nhiều gì cũng còn lưu lại cho tôi một phần cháo nuôi gia đình qua ngày."
Bartley bất mãn nói: "Ta sớm đã khuyên ngươi giao ra rồi, là ngươi tự mình sống chết cũng không buông thôi. Chỉ là đã quyết định giao ra rồi sao lại phải phiền phức như thế?"
Scott bất đắc dĩ nhún vai đáp: "Lúc đầu khi Tifany các hạ đem hạt giống giao cho đại nhân Kan Bote đã nói qua, ngoại trừ để cho gia tộc Flint sử dụng ra, tốt nhất không nên để lọt ra bên ngoài. Mặc dù Tifany các hạ đã mấy chục năm không nhắc đến việc này nhưng muốn ngang nhiên giao ra như vậy ta cũng không dám."
Tiếu Ân và Bartley gật đầu đồng ý, trong công quốc Louis, đại ma pháp sư Tifany chính là một tồn tại tương đương với thần bảo hộ vậy, bất luận là kẻ nào khi gặp nàng đều phải ngước đầu mà ngóng. Đã là lời nàng nói lúc đầu thế thì Scott tất nhiên không dám xem nhẹ rồi.
Trong lòng khẽ động, Tiếu Ân hỏi: "Kỵ sĩ đại nhân, nếu lúc đầu Tifany các hạ đã nói ra lời này, thế thì ngài liền đem chuyện này giao cho gia tộc Flint là được rồi, chỉ cần kinh động đến Tifany các hạ phỏng chừng cũng chẳng có kẻ nào dám tính toán với ngài nữa đâu."
"Không ổn, ta đã sớm thử qua rồi." Scott hơi lắc đầu đáp: "Như bá tước đại nhân Fraser của gia tộc Flint hiện nay hoàn toàn không có được khí phách như của đại nhân Kan Bote cha mình, đồng thời gia tộc Flint cũng đã mất đi sự yêu thích của Tiffany các hạ cho nên họ căn bản là không dám tiếp tay cho việc này, thậm chí đến cả tiền thuế trang viên hàng năm vẫn nộp lên cũng trực tiếp cự tuyệt luôn rồi."
Tiếu Ân và Bartley trợn mắt nhìn nhau, lá gan của vị hầu tước đại nhân này thật nhỏ quá đi, vì để không liên quan đến việc này mà đến cả lợi nhuận cơ bản của gia tộc cũng vứt bỏ luôn.
Nhưng nếu nghĩ kỹ lại vị bá tước này cũng có cái thông minh của kẻ ngốc, mặc dù bỏ qua một bộ phận lợi nhuận nhưng đồng thời cũng đẩy đi được một cái phiền phức lớn.
Khi trong gia tộc không có nhân vật có quyền có thế chống đỡ, loại thủ đoạn đùn đẩy này cũng không hẳn là một chiêu của kẻ ngốc.
Trầm mặc một lát cuối cùng Tiếu Ân cất tiếng: "Được rồi, kỵ sĩ đại nhân, ngài có thể đáp ứng họ, tiến hành một trận thi đấu pháp thuật."
Scott thở phào một hơi, chẳng qua nghĩ đi nghĩ lại vẫn có chút không yên tâm, bèn dặn dò: "Tiếu Ân, ngài chỉ ra sân khấu biểu diễn một chút là được rồi, chỉ cần một cái quá trình thôi, không cần thực sự cùng bọn họ tranh đoạt cái gì cả."
Tiếu Ân hơi hơi gật đầu, hắn biết, kỵ sĩ đưa ra quyết định này cũng là thập phần đắc dĩ, nếu không phải là đến bước đường cùng hắn tuyệt đối không thể nào buông bỏ loại thực vật ma pháp có tác dụng thần kỳ như thế.
Tuy nhiên Tiếu Ân cũng có cách nghĩ của riêng mình, mặc dù hắn biết khó có khả năng lợi hại hơn tên người hầu học đồ kia nhưng tốt xấu gì trước mặt người ta cũng phải thể hiện ra thực lực của mình, có thế về sau dù cho kỵ sĩ có đem hạt giống giao ra thì bọn chúng cũng phải có chút kiêng dè, dù thế nào cũng phải trừ cho kỵ sĩ miếng cơm mới được.
Mặc dù làm như thế vô cùng phiền phức nhưng khi nghĩ đến lão Bond vẫn còn ở tại trang viên của kỵ sĩ, trong lòng Tiếu Ân liền hạ quyết tâm.
Nhận được sự ưng thuận của Tiếu Ân, Scott lập tức đi ra ngoài, ngay trong buổi tối hôm đó liền đem về tin tức cụ thể.
Hầu tước Robin đã chuẩn bị xong sân bãi thi đấu tại trang viên bên ngoài thành hai mươi dặm đồng thời bất kỳ lúc nào cũng có thể bắt đầu thi đấu.
Mấy người Tiếu Ân tất nhiên hiểu bá tước Robin mặc dù đối với loại thực vật thần kỳ này vạn phần tham lam nhưng hắn đồng thời cũng vô cùng úy kỵ Tifany các hạ và sư phụ của Tiếu Ân, Maren các hạ.
Để giảm bớt những việc ngoài ý muốn phát sinh thế nên dao sắc chặt đay rối, giải quyết dứt điểm luôn là lựa chọn tốt nhất.
Ngày thứ hai, được kỵ sĩ Scott dẫn đường, Tiếu Ân thay một bộ đồ bình thường rồi cả hai cùng đi đến trang viên của bá tước Robin ở ngoài thành.
Diện tích trang viên này cũng không lớn, còn xa mới rộng lớn như trang viên của Scott nhưng suy xét đến tình huống bất đồng cùng với trang hoàng, bày biện và phẩm vị chênh lệch như trời với đất giữa hai bên liền có thể thấy được chênh lệch thực lực của hai nhà.
Quản gia của trang viên đối với Scott và Tiếu Ân phi thường khách khí, thậm chí từ xa đã phái người đón họ vào trong trang viên.
Tuy rằng bá tước Robin mưu đồ đoạt vật của Scott nhưng xem ra hắn cũng không muốn triệt để đắc tội đối phương.
Scott tự nhiên hiểu rõ Robin thực chất không muốn đắc tội chính là đệ tử của Maren đang bên cạnh mình chứ không phải là một kỵ sĩ đến tước vị còn không được thế tập như mình. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Trong một căn phòng khang trang, Tiếu Ân cuối cùng gặp được bá tước Robin và vị giúp việc ma pháp sẽ cùng hắn so tài.
Bá tước Robin mặt hơi đẫy đà, sống mũi cao dài, môi mang theo vẻ ôn hòa mà thông tuệ, đôi mắt trong sáng như thủy tinh. Nếu như đơn thuần từ ngoại hình xem xét tuyệt đối không thể nào liên tưởng hắn đến những việc lừa gạt cưỡng đoạt được.
Bên cạnh hắn là một trung niên cao gầy, vẻ mặt hơi tái, đến nỗi mạch máu trên cổ cũng hiện lên rõ ràng, giống như nhũng sợi dây thừng.
Tuy nhiên từ trên người hắn, Tiếu Ân cảm nhận rõ rệt được năng lượng dao động mạnh hơn mình nhiều.
Khẽ cười khổ, hai mươi năm kiếp sống học đồ quả nhiên không phải là mình trước mắt có thể so sánh được rồi.