- Phanh... ..
Tiếng đánh nhau kịch liệt chợt vang lên, một tiếng nổ giống như lôi đình sét đánh truyền đến từ giữa không trung.
Lúc này, hai con ma thú to lớn không ngờ lại đang sử dụng phương thức vật lộn hung hăng va chạm vào nhau
Hắc Toàn pHong là một con lục cấp ma thú, mà Đồng Lăng ma hổ lại là một con thất cấp ma thú.
Mặc dù xét về mặt hình thể thì Hắc Toàn Phong tuyệt đối chiếm ưu thế nhưng bởi vì cấp bậc kém hơn, cho nên Tiếu Ân cũng không xem trọng va chạm lúc này.
Nhưng, kết quả của cú va chạm giữa hai con ma thú lại khiến tất cả mọi người giật mình, không thể tin vào mắt mình.
Vô số trận gió thổi tán ra bốn phương tám hướng, một bóng dáng bị đánh bay ra xa.
Thân thể cao lớn của Hắc Toàn Phong đứng yên tại chỗ giống như chưa động đậy dù chỉ một chút.
Trận va chạm cứng đối cứng này không ngờ lại như cái đinh khảm vào hư không, khiến Đồng Lăng Ma Hổ văng đi đâu không rõ.
Âm thanh giận dữ vang lên.
Lúc Đồng Lăng Ma Hổ nâng cái trảo lớn của nó lên, tất cả mọi người có thể cảm nhận được rõ ràng áp lực cực lớn từ nó. Nhưng cỗ áp lực này với Hắc Toàn Phong mà nói, dường như không đáng để ý, căn bản đến tư cách làm nó di động một chút cũng không có.
Cảm thấy trong không khí tràn ngập thần thái đắc ý của Hắc Toàn Phong, trong lòng tất cả mọi người ở đây đều thầm nghĩ, chẳng lẽ từ trong không khí cũng có thể mượn lực?
Từ xa chợt truyền tới một tiếng rên phẫn nộ, không cam lòng. Một lát sau, bóng dáng Đồng Lăng Ma Hổ lại xuất hiện một lần nữa.
Tuy nhiên, lúc này, trong ánh mắt nó đã không còn vẻ miệt thị như ban đầu, mà có vẻ ngưng trọng hơn rất nhiều.
Xem ra, trải qua cú va chạm vừa rồi, Ma Hổ đã cảm nhận rõ ràng được lực lượng không thể tin nổi của Hắc Toàn Phong.
Nằm lơ lửng trên không trung, nó cúi người xuống, thân mình tráng kiện dài tám thước giống như quả núi nhỏ, nhảy múa.
Vô số dao động từ chân nó cắt chân không thành hình, tản ra, biến mất, chậm rãi hình thành một bộ đồ án cực kỳ quỷ dị. Không ngờ, mọi người lại không thể nắm bắt đợc phương hướng Ma Hổ di chuyển.
Nếu lúc đầu nó công kích Hắc Toàn Phong chẳng qua chỉ là lợi dụng năng lượng không gian làm bước di chuyển nho nhỏ, thì hiện tại nó đã xuất ra bản lĩnh thực sự.
Thông qua năng lượng dao động một cách kì dị, bóng dáng nó dần trở nên như có như không.
Sắc mặt Tiếu Ân khẽ biến, hắn lập tức nghĩ tới một ma pháp trong truyền thuyết… truyền tống trong nháy mắt.
Lúc cốt long rời đi từng thi triển loại pháp thuật thần kỳ này, loại phương thức di động quỷ dị khó lường này để lại cho Tiếu Ân ấn tượng quá mức sâu sắc.
Biểu hiện lúc này của Ma Hổ không ngờ cũng có vài phần tương tự. Tuy rằng uy lực chân chính của hai người kém nhau quá xa nhưng Tiếu Ân lại cảm thấy được, đúng là Ma Hổ nắm giữ năng lực đặc thù này.
Đây có lẽ là thiên phú ma pháp không gian của nó, một loại pháp thuật đặc thù thông qua phương thức di động quỷ dị làm cho người ta sản sinh ra ảo giác.
Ánh mắt Hắc Toàn Phong di chuyển liên tục, dường như nó cũng bị đối phương làm cho choáng váng, miệng mở to nhưng lại không thể phóng ra.
Không gian dần ngưng tụ vô số thủy tiễn, vô số thủy nguyên tố từ trên mặt nước cuồn cuộn của hồ Stanco không ngừng dâng lên không trung.
Số lượng thủy tiễn ngày càng nhiều, dường như che phủ cả trời đất, xông về phía Hắc Toàn Phong.
Đồng Ma Lăng Hổ dùng phương thức di động kỳ dị khiến Hắc Toàn Phong không thể tấn công, sau đó nó sử dụng thiên phú thủy hệ năng lượng, ngưng tụ mưa tên đầy trời tấn công Hắc Toàn Phong.
Nhưng thủy tiễn khi đến cách Hắc Toàn Phong mười thước liền bị một trận cuồng phong thổi bay.
Chẳng qua chỉ ngắn ngủi trong nháy mắt, trận gió nhanh chóng lớn mạnh, thành cỗ lực lượng thật lớn.
Thân Hắc Toàn Phong đã bị cuồng phong che lấp, cơn gió lốc này càng lúc càng mãnh liệt, dường như đang nổi cơn điên, điên điên khùng khùng xoáy lên tận trời.
Bất chợt, trên đỉnh đầu mọi người truyền đến vài tiếng sấm mơ hồ, dường như bầu trời trở nên hoảng hốt, dường như đành phải âm thầm dùng tiếng sấm đáp lại.
Gió lốc càng ngày càng mãnh liệt, gần như một khắc khi nó xuất hiện lập tức cuốn thủy tiễn vào trong đó. Dưới sự tàn sát của gió lốc, một đám thủy tiễn không thể bảo trì trạng thái, lập tức vỡ tan, tạo thành mưa ngập tràn trong không gian.
Lúc đó, Đồng Ma Lăng Hổ gần như không thể di động.
Trận cuồng phong khổng lồ đến khó tin đã khiến nó không thể thi triển những bước di chuyển kì dị nữa, sức gió không ngừng ngăn cản nó di chuyển.
Trong trận cuồng phong, bóng dáng nó hiện ra nguyên hình, thân hình cao tám thước bởi vì mất đi điểm tựa, giống như một thân gỗ, bị bốc lên, phập phồng trong cơn cuồng phong.
Rui Pike đang lẩn trốn ở phía xa, trợn mắt cứng lưỡi nhìn mọi thứ, miệng thì thào:
- Lục cấp, đây thực sự là lục cấp ma thú sao?
Quả thật, trong thế giới ma thú, tuy rằng ma thú bậc thấp chiến thắng ma thú bậc cao cũng không phải là hiếm thấy nhưng song phương chênh lệch lớn như thế này thì quả là lần đầu tiên nhìn thấy.
Có thể thấy rõ dù về mức độ dũng mãnh của thân thể hay uy lực của ma pháp, Đồng Lăng Ma Hổ đều kém xa Hắc Toàn Phong.
Nếu người không biết nội tình nhìn thấy chắc chắn sẽ cho là hai ma thú này đổi cấp bậc cho nhau.
Trong mắt Hắc Toàn Phong rốt cuộc xuất hiện một tia thay đổi, thân hình nó chợt biến mất trong gió lốc.
Ngay sau đó, không ngờ nó theo trận cuồng phong vòng tới bên người Đồng Lăng Ma Hổ. Nó cũng không dùng đám răng khổng lồ của mình mà giơ tay lên, tát một cái.
- Ba
Tiếng đánh thật lớn mang theo tiếng gào thét vang khắp trời đất, Đồng Lăng Ma Hổ phát ra tiếng rú điên cuồng thê thảm. Đầu Ma Hổ bị thũng lên, trên mặt có năm vết máu rõ ràng, thậm chí có thể thấy cả máu tươi chảy xuống.
Hai con ma thú giao thủ cực nhanh, chỉ ngắn ngủi có mấy phút đồng hồ nhưng đã có một con bị thương.
Tuy rằng loại thương thế này với một con ma thú mà nói thì cũng không tính là nặng, chỉ cần nghỉ ngơi một đoạn thời gian là có thể khỏi hẳn
Nhưng, đối với con thất cấp ma thú Đồng Lăng Ma Hổ mà nói, như thế tuyệt đối là nhục nhã
Bị một con ma thú bậc thấp gây thương tích, hơn nữa, nó lại không thể làm gì được đối phương, chuyện này đúng là khiến nó bị đả kích mạnh, đủ khiến nó phát cuồng.
Nó nhìn chằm chằm vào Hắc Toàn Phong, nhe răng trợn mắt, lộ ra bản chất hung tàn của ma thú.
Ánh mắt Ma Hổ lộ ra hào quang nguy hiểm. Dưới sự chiếu rọi của loại hào quang này, dường như trong khắp không gian đều mang theo một tia hàn khí lạnh thấu xương.
Bọn người Tiếu Ân cảm nhận được cỗ hàn khí này xâm nhập, bọn họ đều biết con Ma Hổ này có khả năng phải liều mạng
Hắc Toàn Phong vẫn bình tĩnh đứng yên tại chỗ. Gió bão quanh thân nó trở nên mãnh liệt hơn, không khí xung quanh dường bị gió bão ảnh hưởng mà có một tia run rẩy. Thân hình to lớn hơn xa đối phương chậm rãi ngồi dậy.
Một con cự thú dài mười hai thước nếu nhờ vào lực lượng chân mà ngồi xuống sẽ tạo ra bao nhiêu áp lực? Thẳng đến sau khi Hắc Toàn Phong ngồi xuống mọi người mới phát hiện, nó giống như một quả núi nhỏ, mang lại cho người ta áp lực mạnh đến khó tin.
Trong lòng vừa động, Tiếu Ân kinh ngạc nhìn Hắc Toàn Phong.
Hắn đột nhiên phát hiện, ma thú này đã thay đổi rất nhiều so với lần gặp đầu tiên.
Nếu nói lần đầu tiên gặp mặt, Hắc Toàn Phong chẳng qua chỉ là con ma thú cùng loại với tam cấp ma thú cá sấu, vậy mà giờ phút này nó chẳng những thân mình cao lớn mà còn có biến hóa rất lớn.
Hiện giờ Hắc Toàn Phong tuy vẫn bảo lưu tại hình dạng cá sấu nhưng khi nó đứng lên lại có cảm giác giống như một Thạch Long.
Con ma thú to lớn này đã đột phá cực hạn của chủng tộc nó, chậm rãi tiến hóa giống như long tộc.
Lúc Tiếu Ân đang cảm khái, Đồng Lăng Ma Hổ quyết định động thủ rồi.
Lớp lông đặc biệt màu hoàng kim trên cổ nó chợt bắn nhanh ra
Lớp lông này cũng không phải trực tiếp công kích Hắc Toàn Phong. Bởi vì lấy lực lượng phòng ngự của Hắc Toàn Phong, đám lông đó không có khả năng làm tổn thương nó dù chỉ một chút.
Nhưng sau khi bộ lông kích phát, lập tức bạo vỡ, tạo thành lớp hào quang rực rỡ, những đạo hào quang đó dường như hấp dẫn nhau, nở rộ, khuếch tán, dần dần ngưng hợp một chỗ, bao phủ cả khu vực rộng lớn
Giống như pháo hoa, dùng hình ảnh xinh đẹp trong nháy mắt mê hoặc mọi người.
Phạm vi bùng nổ cực lớn, thậm chí còn bao phủ luôn chỗ của đám ngưởi Tiếu Ân.
Nhưng mà sắc mặt Linnuo chợt đại biến. Khi hắn thấy bộ lông Đồng Lăng Ma Hổ kích phát lập tức nhớ đến một sự kiện đã được lưu truyền, một sự kiện phiền phức.
Không chút do dự, Linnuo lập tức kêu to không tốt, kéo mọi người lui về phía sau.
Trong mắt mọi người, lão pháp sư cũng là một người có uy tín, sau khi nghe được hắn cảnh báo, tất cả mọi người, bao gồm cả Tiếu Ân đều đem hết toàn lực lùi về nơi xa để an toàn
Bọn họ nhìn một mảng bộ lông ngũ sắc tạo thành sương mù dày đặc trong lòng đều thầm may mắn, may nhờ có Linnuo nhắc nhở nếu không dưới tình huống đó bị tập kích sẽ trở tay không kịp.
Sau khi lớp màn hào quang do bộ lông hình hành gắn thành một thể, màu sắc bên trong lập tức trộn lẫn vào nhau.
Sau một lát, màu sắc bao quanh khu vực rộng lớn đã hỗn hợp hết, không ngờ biến thành trong suốt, căn bản không ai có thể nhìn thấy rõ bên trong.
Trận gió bao quanh người Hắc Toàn Phong chợt biến mất, nó ngạc nhiên nhìn xung quanh, không hiểu tại sao lại không thể liên hệ với phong nguyên tố.
Tuy nhiên nó vẫn như trước, không hề thất kinh, mà lẳng lặng đánh giá bốn phía, dường như muốn tìm ra cái gì đó hữu dụng. Sau một lát, nó phát hiện ra vị trí của Đồng Lăng Ma Hổ, nó há miệng lộ ra hàm răng to lớn sắc bén có thể gặm thép như gặm thực vật, vọt qua hướng đó.
- Linnuo các hạ, đây là thiên phú ma pháp gì?
Sau khi đám người thoát ly phạm vi khống chế của đám lông bùng nổ, Tiếu Ân lập tức hỏi.
Săc mặt Linnou ngưng trọng, nói:
- Đây là một loại thiên phú của Đồng Lăng Ma Hổ, không gian kết giới.
- Kết giới?
Sắc mặt Tiếu Ân lập tức trở nên khó coi hắn.
- Thất cấp ma thú cũng có thể có được kết giới sao?
Trong các ma đạo sĩ của nhân loại chỉ có bát cấp ma đạo sĩ trở lên mới có khả năng có được năng lực kết giới. Mà thất cấp ma đạo sĩ Griffin, tuy rằng thực lực rất mạnh mẽ nhưng lại không thể có được loại năng lực gần như vô địch trong các cao thủ cùng cấp này..
Linnou cười khổ, nói:
- Tiếu Ân các hạ, ma thú và nhân loại không giống nhau, thất cấp ma thú có đặc thù của riêng mình, chúng quả thật có được năng lực kết giới. Tuy nhiên, nghe nói chúng cầm giữ năng lực kết giới không đầy đủ, còn có chỗ thiếu hụt rất lớn.
Hai mắt Tiếu Ân lập tức sáng ngời, hỏi:
- Đồng Lăng Ma Hổ này có khuyết điểm gì?
Hắn đã quyết định chủ ý, một khi biết được, lập tức phải nói cho Hắc Toàn Phong, lấy trí tuệ của nó, chắc chắn có thể lợi dụng chỗ thiếu hụt của kết giới để đánh bại đối thủ.
Không ngờ, Linnou vẻ mặt chua xót trở nên càng lúc càng đậm. Hắn bất đắc dĩ nói:
- Đồng Lăng Ma Hổ có được thiên phú kết giới, khuyết điểm duy nhất là nó không thể sử dụng theo ý mình. Một khi đã sủ dụng thì cần ít nhất một năm để khôi phục lại.
Đám người Tiếu Ân ngơ ngác nhìn nhau, chỗ thiếu hụt này quả thật không nhỏ nhưng đáng tiếc là hiện tại đã kích phát rồi, căn bản không thể lợi dụng.
Ánh mắt bọn họ cùng hướng về địa điểm hai đầu ma thú chiến đấu, cổ con Đồng Lăng Ma Hổ đã trụi hết lông, có vẻ dị thường chật vật.
Tuy nhiên, đổi lấy việc mất đi mảng lông, nó lại phát động được thiên phú kết giới. Trong khi hai bên chiến đấu, có thể có được ưu thế cực lớn.
Không gian hệ ma pháp là một loại ma pháp đặc thù cực kỳ mạnh mẽ.
Khi ma pháp này hình thành kết giới thiên phú cũng là lúc lập tức phát ra uy lực hùng mạnh không thể tin nổi.
Lúc này, ở một mảng không gian rộng lớn bên trong đã xảy ra biến hóa cực kỳ tinh tế.
Nơi này không gian giống như nước chảy, nổi lên từng trận dao động, khiến cho bọn Tiếu Ân có cảm giác quái dị, giống như nơi này không phải là trong không trung mà là ở trong biển rộng.
Hắc Toàn Phong lắc lắc cái đầu to lớn, nó dường như cảm thấy vô cùng kỳ quái, không hiểu vì sao không gian xung quanh nó có biến hóa kỳ quái như thế.
Tuy nhiên nó cũng không sợ hãi, tiếp tục mạnh mẽ tấn công về phía đối thủ.
Ở bên ngoài, đám người Tiếu Ân đồng thời hô to, không tốt.
Hắc Toàn Phong rõ ràng đã chịu ảnh hưởng của kết giới, phương hướng của nó nhìn như hướng về Đồng Lăng Ma Hổ nhưng thực tế lại chênh lệch không nhỏ.
Nói cách khác Hắc Toàn Phong đã không thể nắm giữ vị trí chính xác của đối phương.
Công kích của nó hoàn toàn rơi vào khoảng không, không thể thương tổn cho Đồng Lăng Ma Hổ dù chỉ một chút
Dưới tình huống như vậy, bất kỳ ai cũng đều biết, Hắc Toàn Phong chắc chắn sẽ thua.
Quả nhiên trong ánh mắt Đồng LăngMa Hổ nhìn Hắc Toàn Phong hiện ra vẻ châm chọc, nó cứ đứng yên tại chỗ, lạnh lung nhìn Hắc Toàn Phong giống như ruồi bọ bay tán loạn trong lĩnh vực của nó.
Sau một lát, nó rốt cuộc cũng cử động.
Bên trong kết giới của nó, Đồng Lăng Ma Hổ như cá gặp nước, trở lên linh hoạt vô cùng.
Nó cũng không thi triển tiếp thiên phú ma pháp khác mà lắc mình một cái, chạy tới phía sau Hắc Toàn Phong, vươn trảo hung hăng vỗ lên người Hắc Toàn Phong.
Mất đi mũi ở đâu thì sẽ tìm ở đó về.
Ngay cả bên ngoài kết giới mọi người dường như cũng nghe thấy tiếng nổ.
Đồng Lăng Ma Hổ thuận lợi đánh lên người Hắc Toàn Phong nhưng không có đạt được như nguyện, nhìn thấy huyết nhục văng khắp nơi.
Bởi vì lân giáp trên người Hắc Toàn Phong thực sự quá dày, dày đến mức khó tin.
Ngay cả lợi trảo (vuốt sắc) của Đồng Lăng Ma Hổ cũng chỉ có thể để lại một vệt trắng mờ mờ mà thôi.
Đồng Lăng Ma Hổ ngây người, nó sống hơn hai trăm năm, đã từng gặp qua vô số ma thú, nhưng loại ma thú da dày thịt béo như thế quả là lần đầu tiên nhìn thấy.
Lợi trảo của nó dù có chụp trúng ma thú cùng giai cũng sẽ tạo thành thương tổn lớn nhưng trảo lên người Hắc Toàn Phong không ngờ là không chút ảnh hưởng, điểm này khiến người ta thực sự khó tin.
Nhưng, ngay tại lúc nó thoáng chần chừ, Hắc Toàn Phong đã bắt đầu phản kích rồi.
Khi Đồng Lăng Ma Hổ đứng tại chỗ, nó đương nhiên không thể tìm được phương vị chính xác nhưng khi bàn tay đã chụp lên người nó lại không thể nắm giữ được vị trí của đối phương chẳng phải quá ngu ngốc rồi sao.
Không chút báo trước, cái đuôi Hắc Toàn Phong phóng lên nhanh như chớp
Sau nhiều lần tiến hoá, đầu Hắc Toàn Phong rõ ràng thu nhỏ lại nhưng đuôi lại dần tăng trưởng. Lúc này đuôi của nó dài hơn ba thước, một khi co rúm lên giống như một cái roi màu đen, tạo ra một tàn ảnh trong hư không.
Đồng Lăng Ma Hổ dù sao cũng là chủ nhân của lĩnh vực này, nó hú lên một tiếng đầy quái dị. Không gian xung quanh nó dường như tụ lên tầng tầng lớp lớp, chỉ trong nháy mắt đã hình thành một lớp tường không gian dày.
Chỉ có điều, Hắc Toàn Phong một lần nữa biểu hiện ngoài ý liệu của mọi người.
Cái đuôi to lớn không hề dừng lại ở trên lớp tường không gian dày kia, mà lấy thế chẻ tre đánh tan hoàn toàn lớp tường không gian.
Giống như trường đao sắc bén bổ vào trên trăm lớp bạc giấy phát ra âm thanh vỡ vụn chói tai.
Đông Lăng Ma Hổ phát ra tiếng gào thét đầy thê thảm, tuy rằng nó nhanh chóng chạy trốn nhưng cái mông lại bị đuôi quật trúng một chút.
Một mảng lớn lông hoàng sắc bay lên, cái đuôi Hắc Toàn Phong giống như lưỡi đao sắc bén để lại một vết thương sâu trên cơ thể đối phương.
Đám người Tiếu Ân nhìn xem đến trợn mắt há mồm, ánh mắt họ trao đổi lẫn nhau, Hắc Toàn Phong trở nên mạnh mẽ như thế từ khi nào vậy?
Vốn là, khi Đồng Lăng Ma Hổ tạo ra kết giới kia, sắc mặt mọi người đều đại biến, trong lòng lại rục rịch.
Cái gì mà tranh chấp lãnh địa ma thú, bọn họ không cần nghĩ nhiều như vậy, chỉ cần Hắc Toàn Phong có thể bình yên vô sự, đám người Tiếu Ân không ngại xông lên.
Nhưng lúc này, sau khi hai ma thú giao phong, không ngờ Đồng Lăng Ma Hổ lại bỏ chạy, kết quả này quả thực là ngoài dự đoán của mọi người.
Linnou khóe miệng giật giật, hỏi:
- Tiếu Ân các hạ, ma sủng của ngài thực sự chỉ là lục cấp ma thú sao?
- Đúng vậy.
Linnou cười khổ:
- Một con lục cấp ma thú, một lân giáp thật biến thái.
Tiếu Ân trong lòng chợt động, bình thường khi cưỡi lên người Hắc Giáp Tích bay không có loại lân giáp cứng rắn này. Mà hình dạng loại lân giáp này Tiếu Ân cũng không xa lạ, bởi vì loại đồ ăn mà hắn cho Hắc Toàn Phong ăn chính là thạch long, mà trên thạch long đó có cùng loại lân giáp.
Lúc này, Tiếu Ân mới hiểu ra.
Sự lo lắng vẫn mắc ở cổ kia lập tức thả lỏng xuống, nếu Hắc Toán Phong đã kế thừa lực lượng của thạch long thì hắn cần gì phải lo lắng đây.
Long tộc, ngay cả khi chưa trưởng thành cũng có năng lực cực mạnh, đủ để khiêu chiến các chủng tộc ma thú khác.
Hắc Toàn Phong đã cắn nuốt một phần mười cơ thể thạch long, như vậy lực lượng trên người nó chỉ sợ không đơn giản như bên ngoài nhìn thấy.
Linnou liếc nhìn Tiếu Ân một cái, hắn có thể cảm nhận rõ ràng Tiếu Ân dường như đã định liệu trước, cũng không tiếp tục lo lắng vì Hắc Toàn Phong.
Trong mắt hắn hiện vẻ nghi hoặc, không biết lòng tin tưởng của Tiếu Ân từ đâu mà đến.
Tuy nhiên nhìn một người một thú này, lão pháp sư không thể không thừa nhận, dù là chủ nhân hay ma thú đều là quái thai.
Lúc này, trong sân lại xảy ra biến hóa tinh tế.
Đồng Lăng Ma Hổ nếm qua một lần đau khổ, không dám một lần nữa dám trực diện va chạm với Hắc Toàn Phong.
Nó là ma thú song hệ không gian hệ và thủy hệ, cho nên sau khi cách Hắc Toàn Phong một khoảng, nó lập tức mở miệng, thủy tiễn to lớn không ngừng hình thành trên không trung, sau đó phóng về phía Hắc Toàn Phong.
Dường như cảm nhận được uy lực của phiến lân giáp trên người Hắc Toàn Phong cho nên mục tiêu của thủy tiễn tránh lân giáp mà lao vào cái đầu cực đại của Hắc Toàn Phong.
Hắc Toàn Phong hơi nghiêng đầu, dường như cảm nhận được uy hiếp từ đối phương. Tuy nhiên nó cũng không né tránh mà mở lớn cái miệng như một cái hang không đáy của mình.
Một lực hút mạnh mẽ từ miệng phát ra, dường như tạo ra một tấm lưới vô hình thật lớn dày đặc trong không gian.
Thủy tiễn bị lực lượng này dẫn dắt, bất ngờ cải biến phương hướng đồng loạt tiến nhập vào hắc động sâu vô hạn kia.
Sau khi cắn nuốt thủy tiễn xong, Hắc Toàn Phong ngậm miệng lại, hai hàm răng nhọn như dao găm lóe ra hào quang chói mắt, ánh mắt quan sát bốn phía, đột nhiên phóng về phía Đồng Lăng Ma Hổ
Chỉ có điều lúc này nó tấn công là hoàn toàn vô ích vì không thể nắm giữ vị trí của đối phương.
Sau một lát, bọn người Tiếu Ân đã nhìn ra, trong không gian lĩnh vực này, Đồng Lăng Ma Hổ tuy rằng chỉ linh hoạt hơn, cũng không có được kỹ năng biến thái như thuấn di nhưng lại có được loại năng lực khiến người khác bị đánh lừa.
Nếu không thể phá giải năng lực này, dù Hắc Toàn Phong có lợi hại như thế nào cũng không thể đánh trúng Đồng Lăng Ma Hổ.