"Benson, hai tháng sau, con dẫn Tiếu Ân tham gia hội giao dịch." Maren dặn dò nói.
"Vâng, thưa sư phụ!" Khó khăn lắm mới lấy lại được tỉnh táo, Benson cung kính trả lời.
Trong lòng suy nghĩ, Tiếu Ân hỏi: "Sư phụ, tại hội giao dịch có những đồ vật gì ạ?"
Maren ngẩng đầu, dường như đang nhớ lại chuyện cũ, một lát sau mới nói: "Ở đó có rất nhiều đồ vật, có các loại nguyên liệu ma pháp, ma hạch dã sinh, còn có các quyển trục, đồ vật thì có rất nhiều…"
Nhìn Maren cảm khái, Tiếu Ân hiếu kỳ hỏi: "Sư phụ, ma pháp sư chính thức cũng có thể tham gia hội giao dịch chứ?"
"Có thể, những chắc chắn sẽ không có ai đi."
"Tại sao?"
"Bởi vì chũng ta không muốn bị người khác xem như là đại tinh tinh." Maren đột nhiên cười hài hước nói.
Tiếu Ân đầu tiên ngẩn ra, sau đó hiểu ra. Trong một đám ma pháp học đồ tự nhiên xuất hiện một ma pháp sư chính thức, thế thì không nghi ngờ gì sẽ giống như con đại tinh tinh trong vườn thú, khẳng định hấp dẫn sự chú ý của mọi người. Dưới tình huống đó, trừ phi chỉ có một số ít ma pháp sư quái đản, nếu không chắc chắn không có kẻ nào nguyện ý tham gia.
Đôi mắt chuyển động, Tiếu Ân nghi hoặc hỏi: "Sư phụ, nếu người chưa từng tham gia, sao lại biết được ở đó giao dịch những gì?"
Maren cười cười nói: "Bởi vì ta cũng có tuổi trẻ."
Đôi mắt sáng ra, đúng vậy, ma pháp sư chính thức Maren cũng là từ học đồ tiến giai mà thành, chứ không phải kẻ vừa mới sinh ra đã là ma pháp sư chính thức, bản thân mình thật là ngu ngốc khi hỏi vấn đề này.
Sắc mặt đỏ lên, Tiếu Ân vội vàng nói: "Sư phụ, nếu tại hội giao dịch, gặp thứ mà mình thích thì lấy gì ra để trao đổi ạ."
"Ma hạch, năng lượng tinh thạch, hoặc một số thứ kẻ khác cần."
"Là vật này sao?" Tiếu Ân lấy ra ma hạch mà mỗi tháng mình được phát. Nguồn: http://truyenyy.com
Benson mỉm cười nói: "Tiếu Ân, loại nhất cấp ma hạch thuần hóa này, không có nhiều giá trị, đệ mang ra đổi cũng không ai nguyện ý đổi đâu."
Vẻ mặt Tiếu Ân nhất thời lộ ra vẻ khổ não, nói: "Benson, huynh lấy cái gì ra để trao đổi?"
Benson lộ ra vẻ tự mãn nói: "Để chuẩn bị cho hội giao dịch, ta tốn rất nhiều tâm huyết để chế tạo ra mấy chục nhị cấp ma pháp quyển trục, thứ này tại hội giao dịch là mặt hàng rất được ưa thích, có thể đổi được nhiều đồ tốt."
Tiếu Ân nhíu mày hỏi: "Benson, nhị cấp ma pháp quyển trục được coi trọng sao?"
"Đương nhiên!" Benson ngừng một chút rồi nói: "Đối với ma pháp học đồ bình thường mà nói, bọn họ không được nhận làm nhập môn học đồ hoặc người hầu học đồ thì bọn họ chỉ có thể học được nhất cấp ma pháp, còn nhị cấp ma pháp đối với bọn họ mà nói chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu được."
Tiếu Ân gật đầu, đột nhiên hai mắt phát sáng: "Vậy nhị cấp ma pháp lục thư thì sao?"
"Đấy là đồ tốt, giá cả so với ma pháp quyển trục còn đắt hơn gấp nhiều lần, nhưng mà đệ có loại bảo bối đó sao?"
Sắc mặt Maren biến đổi, nói: "Tiếu Ân, con đã nắm giữ được bốn nhị cấp ma pháp, trả lại lục thư cho ta mau lên."
Tiếu Ân a một tiếng lưu luyến đem ma pháp lục thư trả lại cho ma pháp sư Maren.
Benson âm thầm lè lưỡi một cái, hiện tại hắn mới hiểu, thì ra Tiếu Ân có chủ ý muốn đem ma pháp lục thư sư phụ tặng đem đi bán, lá gan quả thực là quá to đi.
Maren nhìn vẻ mặt nhăn nhó của Tiếu Ân, trong đầu đột nhiên nảy ra ý niệm, nói: "Benson, bắt đầu từ bây giờ, con dạy Tiếu Ân cách chế tạo ma pháp quyển trục."
Benson sửng sốt nói: "Sư phụ, nếu muốn học cách chế tạo ma pháp quyển trục không có mấy năm luyện tập cơ bản thì chắc chắn không có khả năng làm được, hơn nữa với thực lực của Tiếu Ân hiện giờ, chỉ sợ…"
Mặc dù Benson không có ý từ chối nhưng Tiếu Ân hiểu ý hắn nói. Nhưng ngẫm lại Benson suy nghĩ như vậy cũng đúng, mặc dù thực lực của Tiếu Ân tăng mạnh nhưng cao nhất cũng chỉ đạt tới tiêu chuẩn của tam cấp học đồ mà thôi, học đồ chia thành thập cấp, với thực lực mới đạt tới tam cấp tự nhiên là không được coi trọng.
Maren hừ khẽ một tiếng nói: "Benson, ngươi học Phong Nhận Thuật mất mấy năm?"
"Bảy năm."
Maren gật đầu một cái, sau đó xoay người bỏ đi nhưng thanh âm truyền lại: "Dụng tâm chỉ dạy hắn, không được cẩu thả."
Benson đưa mắt nhìn sư phụ rời đi, sau một lát mới hiểu được ý của sư phụ. Bản thân mình phải mất mười năm mới sơ bộ nắm giữ được một nhị ma pháp, hơn nữa hiện tại mình thi triển ra còn mất ba giây thời gian. Nhưng Tiếu Ân chỉ cần dùng hai năm đã thuấn phát ra được Phong Nhận Thuật.
Nếu hắn làm được thế, thì trong vòng hai tháng, có lẽ cũng có thể sáng tạo kỳ tích, học được cách chế tạo ma pháp quyển trục.
Trầm tư chốc lát, Benson quay đầu nhìn Tiếu Ân, thần sắc trong mắt đã có chút thay đổi.
Tiếu Ân cười cười nói: "Benson, sư phụ để đệ theo huynh học cách chế tạo ma pháp quyển trục, huynh cần phải dụng tâm dạy đệ đó."
Benson vô thức gật đầu nói: "Được rồi, ta sẽ dụng tâm để dạy, có thể học được nhiều hay ít thì phải dựa vào bản thân đệ. Nhưng, tại hội giao dịch, ma pháp quyển trục được hoan nghênh nhất là nhị cấp ma pháp công kích quyển trục, còn nhất cấp ma pháp quyển trục cũng có nhiều người thu thập nhưng giá cả kém nhiều so với nhị cấp ma pháp quyển trục, nếu chúng ta hao phí quá nhiều tinh lực vào nhất cấp ma pháp quyển trục thì cái được không bù nổi cái mất."
Tiếu Ân nói: "Ngoài ma pháp quyển trục ra, ta còn có thể lấy thứ gì ra trao đổi nữa đây chứ?"
Benson vuốt mũi thở dài nói: "Không sai, chúng ta mặc dù là nhập môn học đồ và người hầu học đồ đều có cơ hội để tiếp xúc với nhị cấp ma pháp nhưng do ở trong ma pháp tháp, cho nên ngoài ma pháp quyển trục ra, đích xác không còn có thứ gì có thể trao đổi được. Mà một học đồ bình thường sau khi trở thành ma pháp sư tự do, dù là tham gia dong binh đoàn hay mạo hiểm đoàn thì thu hoạch ít nhiều cũng đều hơn chúng ta."
Tiếu Ân cười, đẩy Benson một cái, nói: "Benson, huynh phải biết đủ chứ không nên tham lam như thế, chỉ cần huynh có thể trở thành ma pháp sư chính thức, có được ma pháp tháp thuộc về chính mình, chẳng lẽ còn sợ không có cơ hội mạo hiểm sao?"
Benson xấu hổ cười mang Tiếu Ân tới phòng mình, bắt đầu truyền thụ cách chế tạo ma pháp quyển trục.