Ngao...
Một tiêng kêu thê lương từ phía trước vọng lại, giống như một tiếng sét đánh giữa thinh không, để lại cho họ hai loại rung động mơ hồ. Ba người Tiếu Ân ngơ ngác nhìn nhau, đều nhìn ra vẻ kinh dị không chừng trong mắt đối phương.
Ho nhẹ một tiếng, Tiếu Ân hỏi:
- Hai vị, đây là tiếng gì thế?
Nếu là tiếng kêu của sinh vật bình thường hoặc thần linh, Tiếu Ân cũng sẽ không kinh ngạc như thế, nhưng khi vừa nghe xong tiếng kêu ấy không ngờ hắn lại cảm thấy thần thể phát lạnh, như thể đột nhiên sa vào hầm băng tản mát ra hơi lạnh thấu xương. Ngay cả thần thức của Tiêu Ân đang trong vòng có sức mạnh quang minh lên tới cực điểm kia cũng nháy mắt bị tiêng kêu này tấn công, cho nên mới có cảm giác kỳ dị này. Đương nhiên, loại cảm giác này rồi cũng qua đi chứ không lưu lại mãi trên người hắn. Nhưng cho dù là như thế cũng đủ để rợn cả người.
Vả lại Tiếu Ân còn có một phát hiện ngoài ý muốn, trong tiếng kêu này dường như còn ẩn chứa một sức mạnh của âm thanh hùng mạnh. Nếu không phải như thế, cũng không thể dễ dàng khiến cho thần thể của hắn cảm thấy không ổn.
Bất ngờ ngoài ý muốn, Tania và Dajialema cũng hơi rung động, sắc mặt bọn họ ngưng lại và trong mắt lại thêm một tia kinh sợ.
Không ngờ khiến cho thần linh cấp bậc chủ thần lại kinh sợ đến vậy. Sinh vật phát ra tiếng kêu ấy khẳng định không đơn giản.
- Hai vị bệ hạ, các người thực sự không biết sao?
Tiếu Ân nhìn Tania. Nếu nói Dajialema không biết thì còn có lý, nhưng Tania đã ở trong này tìm tòi mười vạn năm cũng không biết, Tiếu Ân có chút không tin được.
Quả nhiên, do dự một lát, Tania nghiêm trọng đáp:
- Tiếu Ân bệ hạ, vô số năm qua ta ở đây cũng đã từng nghe qua tiếng kêu này. Tuy nhiên, ta chỉ biết tiếng kêu đó là từ trong không gian hắc ám kia truyền ra.
Tiếu Ân khẽ nhíu mày:
- Âm thanh đó đã xuất hiện bao nhiêu năm?
-Đã thật lâu thật lâu rồi.
Tania thở dài
- Từ ngày xưa khi ta chưa thành chủ thần, cho tới tận bây giờ rèn luyện thần thể, thanh âm này đã tồn tại.
Tiếu Ân thầm rùng mình. Tuy hắn cũng không biết vị chủ thần quang minh hệ này mất bao nhiêu năm mới có thể thành chủ thần, khẳng định là phải lâu hơn Hắc Long Vương nhiều, lại còn trải qua mấy lần trận chiến chúng thần, cuộc sống của hắn thế nào có thể tưởng tượng được.
Hít thật sâu, hắn hỏi:
- Chẳng lẽ không có thần linh nào biết thứ này là gì sao?
Tania hơi đắn đo một chút:
- Trong thần giới có một truyền thuyết cũng không thần linh nào có thể chứng minh, ngay cả ba đại thần vương bệ hạ từ xưa cũng phải kiêng kỵ.
Tiếu Ân cảm thấy hứng thú, ánh mắt rạng rỡ. Hắn biết truyền thuyết mà gã nói có lẽ chính là sự thật.
- Truyền thuyết này cũng có quan hệ lớn với quang minh chi hải
Sắc mặt Tania dường như hơi ngẩn ngơ, dường như truyền thuyết này đã tồn tại một thời gian quá dài
- Nghe nói trước kia chúng thần thượng cổ và yêu ma thượng cổ đã từng diễn ra vô số đại chiến. Những vị thần thượng cổ này có được uy năng siêu cấp cường đại, so với các thần vương bệ hạ hiện giờ cũng không kém chút nào. Mà các thượng cổ yêu quái, sau bao nhiêu năm đánh nhau với thượng cổ chúng thần cũng chưa bao giờ rơi vào thế hạ phong, sức mạnh của họ có thể hình dung được.
Hai mắt Tiếu Ân lấp lánh, sáng một cách khó hiểu. Qua nhiều con đường, hắn đã nghe nhiều chuyện về chúng thần thượng cổ, cũng từng được biết đến uy năng thần khí của chúng thần thượng cổ, đặc biệt nghĩ đến vũ khí diệt thế và Quang Minh Thủy Mẫu, tất nhiên sẽ hiểu những lời Tania nói này không chút khoa trương.
- Theo truyền thuyết, trong số yêu ma quỷ quái thượng cổ có một vài yêu ma đặc biệt cường đại tồn tại. Thậm chí ngay cả đến chúng thần thượng cổ cũng không thể tiêu diệt. Vì thế các thần đã liên kết tạo ra rất nhiều cấm địa, giam giữ các thượng cổ yêu quái có được thiên uy này vào trong đó.
Tania tiếp tục kể.
Lòng Tiếu Ân khẽ động, lập tức hiểu ra ý tứ của hắn, vẻ mặt hắn lập tức trở nên cực kỳ kích động:
- Tania bệ hạ, ngài nói quang minh chi hải này cũng không phải là bỗng nhiên mà hình thành trong thần giới, mà là do các thượng cổ thần linh tạo ra để nhốt thượng cổ yêu quái?
Tania lặng lẽ không nói, nhưng xem vẻ mặt hắn rõ ràng đã thừa nhận.
Ánh mắt Tiếu Ân kinh ngạc không chừng, nhìn về phương xa hỏi:
- Như vậy tiếng kêu này chính là của thượng cổ yêu quái hùng mạnh trong truyền thuyết?
Tania cười khổ:
- Tiếu Ân bệ hạ, ta đã nói đây chẳng qua chỉ là một truyền thuyết mà thôi. Còn về phần có thật hay không thì không có bất cứ kẻ nào biết.
Tiêu Ân trầm ngâm một chút, hỏi lại:
- Chẳng lẽ không có thần linh nào muốn vào đó chứng thực sao?
Tania và Dajialema cùng xem thường, trong lòng không hẹn mà cùng mắng một câu. "Ngươi cũng không biết vì sao không ai đi vào đó kiểm tra hả?"
Đương nhiên, đây chỉ là suy nghĩ trong đầu bọn họ mà thôi, điều đó quyết không có khả năng nói ra.
- Thực ra có một nhóm thần linh thăng tiến lên bậc cao, sau khi vào trong quang minh chi hải cũng từng có chủ ý với không gian hắc ám này. Nhưng sau khi nghe qua truyền thuyết này, số lượng ít không còn mấy, hơn nữa đều là phân thân của thần linh bậc cao. Còn về chủ thần đều là những người vô cùng ổn trọng.
Tania thong thả giải thích.
Trong lòng Tiểu Án thầm hiểu, cái gì mà ổn trọng, có nghĩa là không dám đi. Có điều hắn lại không nghĩ tới, chính mình sau khi nghe được truyền thuyết này cùng mất luôn ý định muốn vào trong không gian hắc ám tìm tòi.
Đột nhiên Dajialema nói:
- Thực sự chúng ta cũng đã từng hy vọng các thần linh thăng tiến lên thần vương trước mình có thể đi vào không gian này, nhưng bọn họ lại không nguyện ý đi vào. Hừ, một đám người nhát gan.
Tiếu Ân và Tania liếc nhau, thần linh điên kia tuy có hùng mạnh thật nhưng cũng không phải kẻ ngu ngốc bị người lợi dụng đâu.
Thần niệm của Tania tản ra, bao vây lấy toàn bộ không gian xung quanh.
Nếu đã nói đến bọn họ, hơn nữa lại không phải là lời gì hay thì cẩn thận một chút cũng là đương nhiên.
- Thực ra họ có lẽ đã tiến vào qua.
Tania kích động nói.
Dajialema ngẩn ra hỏi:
- Sao ngài biết?
- Ta ở trong này mười vạn năm cũng không phải là vô ích.
Tania tỏ rõ vẻ đắc ý
- Xưa, khi ta ở trong này tìm vị trí cũng từng có hai lần nhìn thấy bóng dáng một vài thần linh còn mạnh hơn ta xuất hiện ở biên giới quang minh và hác ám. Hơn nữa, trong đó còn có một vị trông có vẻ có chút chật vật, cho nên ta hoài nghi bọn họ là từ trong đó ra.
Đám người Tiếu Ân lộ rõ vẻ kinh sợ. Còn mạnh hơn cả Tania, đương nhiên chỉ có thể là thần vương. Mà có thể toàn thân đi ra từ cái nơi đó sợ là cũng chỉ có thần vương. Xem ra mỗi vị thần vương cũng đã từng lén lút tiến vào trong.
Tuy nhiên, ngay cả thần vương vào đó rồi cùng không thể giải quyết bên trong, thì thứ cường đại trong đó là đúng với truyền thuyết rồi. Dù sao, không gian hắc ám kia cũng không phải là quá lớn. Nếu trong phạm vi này Tiếu Ân có thể gặp thần vương bệ hạ, thì ngay cả hắn cũng không dám nói nhất định có thể trốn thoát, càng không cần phải nói là đánh đuổi được luôn cả thần vương.
Khè gật đầu, Tiếu Ân lên tiếng:
- Ta hiểu, hai địa điểm mà Tania bệ hạ tìm được kia cũng cách không xa không gian hắc ám kia.
Tania cười khổ:
- Mặc dù có cách nhưng cũng không phải rất xa.
Sắc mặt Tiếu Ân lập tức trở nên khó coi.
Tania an ủi:
- Tiếu Ân bệ hạ xin yên tâm, không gian hắc ám tuy rằng sâu không lường được, nhưng chưa từng có chuyện sinh vật thoát khỏi đó. Cho nên nếu không hoán toàn tiến vào trong đó thì cũng sẽ không có bất cứ vấn đề gì.
Lúc này Tiều Ân mới nhẹ nhõm, nhưng không hiểu sao trong lòng vẫn cứ không yên râm, có chút cảm giác đại họa lâm đầu.
Ba người lại một lần nữa tiến vào trong. Lúc này Tania cũng rẩt cân thận. Càng đi vào trong, hào quang trước mắt càng ảm đạm dần. Tuy thân đang ở trong thế giới quang minh nhưng so với năng lượng quang minh rực sáng khắp nơi như mặt trời ban trưa ngoài kia thì ở đây chỉ có thể xem như một mảnh hoàng hôn ráng hồng mà thôi.
- Ở trong nà.y
Tania chỉ xuống một điểm hư không
- Trong số ba nơi ta phát hiện ra điểm lạ, nơi này có năng lượng kỳ lạ mạnh nhất. Tuy nhiên, trong cấm địa, năng lượng kỳ dị nhiều đếm không xuể, ta cũng không thể xác định thuộc tính năng lượng nơi này.
Tiếu Ân không nói hai lời liền ngồi xuống, khép hờ hai mắt, dường như đang chìm vào cảm nhận năng lượng dao động xung quanh. Thực ra mặc dù hắn đang đứng ở nơi có năng lượng dao động tứ phía nhưng nhiều nhất cũng chỉ đưa ra một phần ba thần niệm mà thôi, hai phần còn lại đề đề phòng theo dõi hoàn cảnh xung quanh.
Tuy Tania đã nói chỉ cần không tiến hẳn vào trong không gian hắc ám thì sẽ không có nguy hiểm gì, nhưng Tiếu Ân cũng không dám hoàn toàn tin tưởng gã, cũng không dám trao tính mạng của mình vào tay người khác. Cho nên hắn thà rằng nghiệm chứng chậm một chút, nhưng cũng phải bảo đảm an toàn cho bản thân.
Một lúc lâu sau, cuối cùng Tiếu Ân cũng cảm nhận được một khí tức nhè nhẹ, lòng hắn thất kinh. Cỗ khí tức này rất mỏng manh, có thể nói là khi có khi không, nếu muốn xác định thì cũng phải cần ít nhất nửa giờ mới cảm ứng được. Trong hoàn cảnh như thế mà Tania cũng phát hiện ra được nơi này, chẳng lẽ mỗi chỗ gã cũng đều ngồi lại chừng một giờ? Nếu thật sự là như thế, tính nhẫn nại của thần linh này cũng thật đáng nể.
Sau khi cảm giác kỳ lạ này xuất hiện một lần lập tức biến mất, nhưng Tiếu Ân có cảm giác nó cũng không giống cảm giác ở đống hoang tàn kia. Hơn nữa, nơi này còn xuất hiện một khí tức mỏng manh khiến cho hắn cảm thấy một cảm giác phi thường không tốt, giống như cảm giác về một loại thiên địch, khiến cho hắn khó chịu dị thường.
Cau mày, Tiếu Ân nói:
- Tania bệ hạ, nơi tiếp giáp giữa quang minh và hác ám này sinh ra một địa điểm dị biến, cho nên mới khiến cho ngài cảm thấy như vậy. Nhưng ta có thể cam đoan nơi này không phải điểm tới hạn.
Tania khẽ than nhẹ một tiếng, sắc mặt gã cũng không đến mức thất vọng, Dajialema cũng vậy, ngược lại còn an ủi:
- Điểm tới hạn quả thật là nơi khó tìm nhất, đương nhiên không có khả năng dễ dàng tìm được như vậy.
Lòng Tiếu Ân khẽ động:
- Dajialema bệ hạ, ngài có biết vì sao các thần vương bệ hạ phải đi tìm điểm tới hạn không?
Dajialema ngẩn ra một chút mới đáp:
- Ta cũng không rõ lắm, chẳng qua nghe tinh linh thần vương bệ hạ nói qua điểm tới hạn là một nơi phi thường.
- Phi thường? Phi thường cái gì?
Tiếu Ân vội vàng hỏi, trong lòng cũng mơ hồ dâng lên một ý tưởng nhưng nó quá mờ mịt hắn khó có thể bắt được.
Dajialema khẽ lắc đầu:
- Phi thường cái gì thì không rõ lắm. Thần vương đã là đỉnh đỉnh, không đến mức còn phi thường hơn cả thần linh chứ!
Một nụ cười phiêu lãng giữa không trung hư vô, Tiếu Ân và Tania nhìn nhau cười, thoải mái hơn một chút.
Tania đang dẫn đường đột nhiên dừng bước, sắc mặt đanh lại.
Cảm nhận được khí tức căng thẳng trên minh gã, Tiếu Ân hỏi:
- Tania bệ hạ, ngài sao vậy?
Tania nhìn tứ phía, sắc mặt sợ hãi, trầm giọng nói:
- Không đúng. Nơi này dường như có chút biến hóa.
Tiếu Ân và Dajialema đề cao cảnh giác, cùng nhìn tứ phía hỏi lại:
- Đã xẩy ra chuyện gì?
- Khí tức hắc ám ở nơi này dường như nồng hơn bình thường.
Tania nghiêm nghị
- Còn có một điểm ở ngay phía trước, nhưng khí tức hắc ám nơi này biến hóa quá lợi hại. Hay là chúng ta tạm thời quay về thôi.
Tiếu Ân hơi trầm ngâm:
- Khí tức hắc ám nồng hơn trước nhiều hay ít?
- Đại khái đã gấp đôi
Tania vội trả lời, giọng nói của gã có gì đó hơi khó hiểu.
- Trước kia đã từng xảy ra tình huống này chưa?
- Có.
Tania trầm ngâm một chút rồi đáp
- Tình huống này cứ khoảng mỗi trăm năm khẳng định sẽ lại phát sinh một lần. Nhưng vấn đề là bây giờ thời gian không đúng. Hơn nữa còn có âm thanh kia...
Rất hiển nhiên, gã e đó rất có thể là yêu quái thượng cổ.
- Trước kia khi ngài gặp chuyện này thì làm như thế nào?
- Chạy xa.
Tania nhấn mạnh từng tiếng.
Tiếu Ân hơi lo lắng hỏi lại:
- Không phải ngài đã nói chỉ cần không tiến vào trong không gian hắc ám sẽ không có phiền toái gì sao.
Tania cười khổ:
- Nói chung là thế, nhưng hôm nay dường như có chút quá mức kỳ lạ.
Tiếu Ân nhìn về phía trước, nơi cuối tầm mắt dường như có thể nhìn thấy một chút màu đen. Cuối ánh sáng, cái điểm màu đen đó dường như có sinh mạng, đang đều đều nhấp nhô. Thần niệm của Tiếu Ân tràn ra, lẳng lặng cảm nhận năng lượng ẩn chứa trong điểm đen này. Dần dần sắc mặt hắn đanh lại. Hắn nhận ra điểm đen đó không ngờ khi đối kháng với sức mạnh quang minh rõ ràng không chút giảm xuống. Chỉ có điều không biết vì sao năng lượng màu đen đó lại phi thường kiềm chế, không có một chút ý tứ muốn vượt qua nào đối với năng lượng quang minh ít ỏi.
Lòng hắn chợt hiểu rõ, trách không được vì sao Tania và Dajialema lại có kiêng kỵ lớn thế đối với không gian hắc ám này. Hóa ra uy năng của điểm đen đó thực sự quá lớn. Năng lượng quang minh nơi này đều là từ lực lượng quang minh tinh khiết tạo thành, có sức mạnh khắc chế rõ ràng với lực lượng hắc ám. Đây là một loại khắc chế trời sinh. cũng như nước có thể dập tắt lửa, thổ kỵ thủy ấy, ít nhất trong điều kiện số lượng hợp lý, sức mạnh quang minh có thể khắc chế hắc ám.
Nhưng ở trong quang minh chi hải này không gian hắc ám đó lại lật ngược điên đảo cả tri thức phổ thông ấy lại. Tuy lực lượng quang minh vẫn vô cùng cường đại nhưng căn bản là không thể dập tắt đi năng lượng hắc ám trong không gian đen kia. Hơn nữa lúc này trong quang minh chi hải năng lượng quang minh vượt rất xa không gian hắc ám. Có lẻ bởi vì chuyện không thể tin nổi này mới tạo nên sự kiêng kỵ của tất cả thần linh hệ quang minh đối với không gian hắc ám này như thế. Thậm chí còn có chút bộ dáng nghe tới biến sắc.
Hít một hơi thật sâu, nếu hai vị thần linh bên người không muốn mạo hiểm thì Tiếu Ân đương nhiên cũng không muốn xuất đầu, gật đầu với bọn họ một cái, ba người lùi lại phía sau.
Năng lượng trong không gian hắc ám vẫn giằng co suốt một tháng. Trong một tháng này không có thần linh nào dám lui tới khu vực này.
Thần linh vào trong quang minh chi hải không chỉ có ba người họ, bất quá tới đây chỉ có một ít thần linh bậc cao. Mục đích tới đây của họ là lợi dụng năng lượng quang minh tinh khiết này để rèn luyện thần thể. Không ai nghĩ ở đây sẽ gặp được bản thể của ba vị thần linh cấp chủ thần, nên kinh hãi mà lập tức chạy xa. Tuy nhiên, trong số những tin đồn sau này thậm chí còn có phiên bản ba vị chủ thần liên thủ muốn càn quét không gian hắc ám đó, khiến cho ba người họ không khỏi dở khóc dở cười. Nếu để cho các thần linh bậc cao đó biết ba người bọn họ sở dĩ dừng lại trong quang minh chi hải thực ra bởi vì sợ hãi không gian hắc ám kia, thì không biết các thần linh đó sẽ có cảm tường gì.
Một tháng sau, dị biến trong không gian hắc ám cuối cùng cũng không còn, ba người Tiếu Án nhẹ nhàng thở phào, lại cẩn thận đợi thêm ba ngày nữa mới tiếp tục bay về hướng trung tâm.
Lần này, không ngờ Tania đưa bọn họ tới gần chỉ cách không gian hắc ám chừng trăm thước mới dừng.
Sắc mặt Dajialema khẽ biến:
- Lá gan Tania bệ hạ thật lớn, không ngờ lại dám dừng lại ở đây.
Tania cười khổ:
- Dajiaiema bệ hạ, ngài nghĩ là ta nguyện ý hay sao? Nói thật, chỉ cần có một tia khả năng, ta cũng không muốn vào gần như thế này. Nhưng để có thể tìm điểm tới hạn ta cũng chẳng có cách nào khác.
Dajialema khẽ lắc đầu không nói gì nữa.
Nhìn về phía trước, Tiếu Ân cảm thấy càng tới gần không gian hắc ám, năng lượng này lại càng cảm nhận được rõ hơn. Thậm chí hắn còn có thể thấy được năng lượng mênh mông bên trong đó. Trong lòng hắn thực sự rung động, hóa ra năng lượng hệ hắc ám cũng có thể mạnh mẽ đến vậy, ngay cả sức mạnh quang minh tinh khiết cũng không thể áp chế.
Lòng hắn nghĩ tới quang minh thủy mẫu. Có lẽ chỉ có nó mới có thể xua tan được hắc ám nơi này.
Trong số thần linh hệ quang minh, Ođin Lage thần vương bệ hạ được tất cả thần linh công nhận là thần vương mạnh nhất, được tôn xưng làm Quang Minh thần quang. Nhưng chỉ có Tiếu Ân mới biết được, thần quang có thể tiêu diệt và khắc chế vũ khí diệt thế mà quang minh thủy mẫu phát ra mới thực sự là sức mạnh quang minh mạnh nhất. Chỉ là số thần linh nhìn thấy quang minh thủy mẫu thật sự rất ít, mà Tiếu Ân cũng không có ý muốn tuyên dương, cho nên sự tồn tại của quang minh thủy mẫu mới chẳng mấy ai hay.
Nhìn về phía trước, trong lòng Tiếu Ân cũng hiểu, cũng chỉ có thần linh cấp chủ thần mới dám xâm nhập sâu như thế. Nếu chỉ là thần linh bậc cao tới đây, sợ là lập tức sẽ không chịu nổi năng lượng hắc ám mạnh mẽ ngập tràn trước mặt. Hoặc là chạy trối chết, trốn thật xa khỏi nơi này, hoặc là bị năng lượng hắc ám này hấp dẫn mà vô tình tiến vào trong đó.
- Tania bệ hạ, ngài đã từng nói có một vài thần linh bậc cao đã từng vào trong đó, thế bọn họ đã ra chưa?
Tiểu Ân thấp giọng hỏi.
- Không có.
Tania do dự đáp
- Ngoài hai vị thần vương ta đã gặp ra, còn lại là có vào không có ra.
Cơ thịt trên mặt Tiếu Ân giật giật:
- Được rồi, các người thủ hộ cho ta, để ta cảm ứng một chút rồi nhanh chóng rời khỏi đây.
Nhìn quanh một chút, hắn tiếp
- Không hiểu sao ta vẫn có một cảm giác nguy hiểm.
Hắn nhắm mắt lại, ngồi xuống nơi Tania chỉ, đưa ra tinh thần ý niệm chậm rãi cảm ứng tứ phía.
Năng lượng trong điểm tới hạn cực kỳ đặc thù, ngoại trừ các thần vương bệ hạ, ngay cả các chủ thần cũng chỉ có thể mơ hồ cảm ứng một chút. Nhưng cũng không phải cứ là chủ thần là đều có thể nhận ra. Điều này không quan hệ với tu vi, ngược lại có quan hệ lớn lao với độ mẫn cảm của các chủ thần với năng lượng này.
Tuy Tiếu Ân chỉ là một chủ thần mới thăng tiến, nhưng hắn lại có một năng lực cảm ứng rất lớn đối với năng lượng như sương như khói này của điểm tới hạn. Cho nên, trong số ba người, Tiếu Ân cũng là thần linh duy nhất xác định được điểm tới hạn có tồn tại hay không.
Thần niệm mạnh mẽ tràn ra, Tiếu Ân cũng không khuếch tán quá xa.
Đã có hai lần kinh nghiệm, hắn hiểu, việc hắn phải làm không phải là tìm tứ phía mà là cứ yên lặng ở đây mà chờ, có lẽ là một giờ, có lẽ là lâu hơn, chỉ khi nơi này xuất hiện năng lượng dị chủng Tiếu Ân mới xác định được thuộc tính năng lượng nơi này và có giống với cảm giác về năng lượng điểm tới hạn hay không.
Lần này thời gian chờ đợi lâu hơn dự tính của Tiều Ân, suốt mười mấy giờ cũng không có chút động tĩnh gì, Tiếu Ân cuối cùng nhịn không nổi mà mở hai mắt, thấy ánh mắt của Dajialema có chút lo lắng.
- Thế nào?
Tiêu Ân khẽ lắc đầu, sắc mặt Dajialema lập tức lộ vẻ tiếc nuối. Tuy nhiên, dù sao bọn họ cùng biết điểm tới hạn cũng không phải có thể dễ dàng tìm được như vậy, nên cũng không nổi giận.
Tiếu Ân gượng cười an ủi:
- Tania bệ hạ, có phải ngài đã nhớ nhầm địa điểm rồi không? Ta còn không cảm ứng được năng lượng kỳ lạ nào xuất hiện nữa.
Hai vị thần linh này hiểu không phải là Tiếu Ân gạt bỏ nơi này, mà là căn bản là không có cảm ứng.
Tania khẽ cười:
- Tiêu Ân bệ hạ, những điểm tới hạn này quả thực có chút cổ quái. Năng lượng dị chủng đó khi tới thời điểm không cố định sẽ liên tiếp bùng nổ không ngừng, nhưng đôi khi suốt một tháng cũng khó gặp.
Nghe rồi Tiếu Ân lập tức nhăn nhó:
- Chẳng lẽ chúng ta phải ở lại đây một tháng?
Tania do dự một chút mới đáp:
- Chúng ta cũng không xui xẻo đến mức đó, căn cứ theo kinh nghiệm của ta, nhiều nhất là nửa tháng khẳng định sẽ xuất hiện.
Tiếu Ân vỗ trán chẳng còn lời nào để nói nữa. Tuy nhiên, nêu đã tới tận đây thì tất nhiên sẽ không có khả năng dễ dàng buông tha. Một lần nữa nhắm hai mắt lại, hắn tĩnh tâm chờ đợi.
Mấy ngày sau, quả nhiên có một dòng năng lượng dị chủng sinh ra ở đây.
Đúng lúc đó, Tiếu Án lập tức bắt lấy năng lượng này, tinh thần ý niệm của hắn giống như một cỗ máy tinh vi gắt gao bám lấy và giằng co với năng lượng đó. Lòng hắn kích động mãnh liệt, cảm giác này giống như nước đang sôi vậy, đem đến cảm xúc dồn dập đến cho người khác. Thậm chí tinh thần ý niệm của hắn còn cảm thấy một tia cảm giác giống như nhúng tay vào nước sôi mà bị bỏng vậy.
Đương nhiên, chút thương tổn này đối với Tiếu Ân hiện tại mà nói thì không đáng để nhắc tới, cằn bản lả hắn sẽ chẳng để ý, vẫn tiếp tục phóng thích tinh thần ý niệm mạnh mẽ, muốn lưu lại một chút năng lượng dị chủng bất ngờ này.
Hắn phát hiện, năng lượng dị chủng phát ra ở nơi này còn mạnh mẽ hơn ở đống hoang tàn kia không ít. Có lẽ năng lượng trong điểm tới hạn kia sau khi được các thần vương bệ hạ xử lý đã suy yếu đi rất nhiều.
Đúng lúc khi tinh thần lực lượng của hắn đang giằng co với năng lượng kỳ lạ này, từ bên trong không gian hắc ám kia đột nhiên vang lên một tiếng gầm rú thật lớn mà cũng thật thê lương. Trong lòng Tiếu Ân phát lạnh, thần niệm hơi hơi dao động, lập tức để cho năng lượng kỳ dị này thoát ra. Trấn tĩnh tâm thần một chút, Tiếu Ân thầm mắng, gia hỏa kia thật là, không ngờ đúng lúc này lại phá đám. Hắn mới mở hai mắt, đang định nói chuyện đột nhiên phát hiện quanh thân có sự khác thường.
Tania và Dajialema cũng đồng thời biến sắc. Bọn họ cảm thấy sức mạnh quang minh khổng lồ bao quanh cơ thể đột nhiên yếu đi rất nhanh, giống như quả bóng bị vỡ vậy, nháy mắt đã không còn nữa.
Cùng với sự biến mất của năng lượng quang minh, một dòng năng lượng hắc ám vô thanh vô tức xông tới. Không biết từ khi nào, không gian hắc ám đã ăn mòn khu vực quang minh, vây quanh đám người Tiếu Ân.
Sắc mặt Tiếu Ân đại biến:
- Tania bệ hạ, không phải ngài nói ở ngoài không gian hắc ám sẽ không có gì nguy hiểm sao?
Giọng nói của Tania có chút thay đổi nhưng vẫn trầm ổn như trước. Dù sao gã cũng là một vị chủ thần, đối với biến hóa bất ngờ tuy rằng lo lắng nhưng cũng không đến nỗi sợ mất vía.
- Ta đã nói vậy
Tania nghiêm túc đáp
- Tuy nhiên, mọi việc đều có ngoại lệ...
Tiêu Ân không kìm nổi liếc hắn một cái xem thường. Thật hay cho một câu "ngoại lệ", không ngờ đã khiến cho bọn họ hoàn toàn lâm vào đó.
Khí tức hắc ám xung quanh dường như đã dày lên, ba vị thần linh Tiếu Ân cũng không bỏ chạy, bởi bọn họ đều phát hiện lực lượng hắc ám xung quanh rõ ràng đã sớm có mưu đồ. Hơn nữa trong bóng tối kia dường như có một cỗ ý niệm trói bọn họ thật chặt, cho dù là muốn bỏ chạy cũng không phải chuyện dễ. Trao đổi với nhau một ánh mắt, ba bọn họ gần như cùng lúc kích phát ra năng lượng quang minh khống lồ. Thân thể ba người giống sáng lòa lên như lửa cháy, thậm chí không dưới năng lượng quang minh hùng mạnh trong quang minh chi hải.
Dòng năng lượng như núi lửa bùng nổ một đường đi tới, đuổi hết tất cả những gì hắc ám phía trước. Mắt nhìn cũng thấy hợp lực của ba vị thần linh sẽ xuyên thấu qua màn đêm phong tòả xung quanh, và khi tiếp xúc với ánh sáng bền ngoài, một cơn rét lạnh như gió bắc tháng chạp thổi tới mang theo năng lượng hùng mạnh, hung hăng va chạm với lực lượng quang minh của ba thần linh Tiếu Ân.
Khựng lại một chút, lực lượng song phương đều phản lại, không ngờ trong lúc liều mạng này lại ngang ngửa nhau.
Nhưng sự kinh hãi trong lòng ba người Tiếu Ân cũng vượt rất xa đối phương.
Chủ nhân của năng lượng lạ nơi quang minh chi hải này chẳng những đã sử dụng năng lượng hắc ám ăn mòn năng lượng quang minh xung quanh, hơn nữa dưới sự vậy khốn của lực lượng quang minh mà theo dõi và tấn công ba người bọn họ, càng khủng bố hơn, là mặc dù bọn họ đã hợp lực nhưng kết quả không ngờ lại là lưỡng bại câu thương. Thực lực hùng mạnh đến thế này, bất cứ kẻ nào trong số bọn họ cũng không bằng được.
Trong nháy mắt này, bọn họ cũng hiểu được thực lực của đối phương hùng mạnh ra sao. Sợ là hơn xa so với tưởng tượng của họ.
- Đi mau!
Dajialema không do dự lên tiếng.
Bọn họ đều là chủ thần, khi cảm ứng được không ổn còn dám ở lại sao, nháy mắt đã phóng thích tiềm lực bản thân, năng lượng quang minh giống như đạn pháo nổ tung. Bọn họ biết, nếu không thể phá được phòng tuyến hắc ám này trong khoảng thời gian ngắn nhất, thì rất có thể sẽ vĩnh viễn bị vây trong đó, cùng chung một kết cục với các thần linh bậc cao kia.
Uy năng ba đại chủ thần phóng thích ra trong điều kiện nguy hiểm ngay trên đầu quả nhiên không thể khinh thường, nháy mắt đã bật ra một sức mạnh không ai có thể tin nổi
Ầm! Năng lượng hắc ám cản trước mặt họ đã bị họ liên thủ phá nát. Không nghĩ ngợi họ vọt lên, cuối cùng trước khi năng lượng hắc ám một lần nữa ngưng tụ lại đã thoát được hiểm cảnh
Ba thần linh liếc nhìn nhau, đều nhìn ra vẻ kinh hãi trong mắt đối phương.
Trong lòng bọn họ lúc này đều đã tin tưởng truyền thuyết Tania kể trước đó. Trong thế giới hắc ám này khẳng định có một cao thủ hắc ám hùng mạnh nào đó có thể tương đương với thần vương tồn tại. Vị cao thủ hắc ám hệ này hẳn chính là nhân vật từng khiến cho thần vương bệ hạ không thể thu phục mà chật vật thối lui kia.
- Nơi này rất nguy hiểm, chúng ta mau rời khỏi.
Dajialema giục giã.
Tuy bọn họ đã thoát khói vòng vây hắc ám nhưng vẫn nghĩ tới tên đáng sợ trong đó, chỉ nghĩ tới việc hắn sẽ bất ngờ rời khỏi không gian hắc ám mà tiền nhầm vào trong quang minh chi hải, ba chủ thần đã thấy dựng tóc gáy. Vấn đề này hay là cứ giao cho các thần vương giải quyết đi là tốt nhất.
Đề nghị của Dajialema được Tiếu Ân và Tania ủng hộ hết mình. Đúng lúc ba người bọn họ đang muốn rời xa, đột nhiên lại một lần nữa cảm thấy cái rét như mùa đông áp tới. Cảnh sắc trước mắt biến đổi lực lượng quang minh dường như đã biến mất toàn bộ, tựa như bọn họ đột nhiên xuất hiện trong một không gian hắc ám hoán toàn vậy.
Sắc mặt ba vị thần linh đều trở nên hoảng sợ vô cùng, nơi bọn họ dừng lại lúc này cũng khá xa trung tâm của quang minh chi hải nhưng không nghĩ vị chủ thần hắc ám kia sẽ xâm nhập nhanh như thế. Chuyện này căn bản là trước giờ chưa bao giờ nghe thấy.
Ba thần lực quang minh khổng lồ chợt bùng nổ, sức mạnh thậm chí còn hơn liên thủ lúc nãy vài phần.
Nhưng lúc này liên thủ dường như không còn có tác dụng nữa trong bóng tối khôn cùng kia dường như có một sức mạnh thần kì như đang chia cắt lực lượng của ba vị thần linh, khiến cho ba cỗ thần lực không thể hợp lại, cuối cùng thì vẫn đứng lẻ loi.
Hiển nhiên, nhân vật bí ẩn trong bóng tối kia cũng có chút kiêng kỵ với liên thủ của bọn họ.
Một lực kéo khổng lồ đột nhiên xuất hiện, ba vị thần linh Tiếu Ân đều cố hết sức ổn định thân hình, kiệt lực mà chống cự lại, lực kéo của đối phương tuy lớn nhưng chưa chắc đã có thể khiến cho bọn họ di động mảy may.
Lúc này, không gian trước mặt ba bọn họ đột nhiên vỡ ra, ba làn khói đen hình thành nên ba con mãng xà thật lớn quấn quanh người bọn họ.
Ba người Tiếu Ân hừ lạnh một tiếng, đều tự thi triển thủ đoạn đánh tan mãng xà khói. Đang lúc bọn họ có chút đắc ý, mãng xà khói vừa bị đánh tan kia đột nhiên biến thành một thông đạo không gian thật lớn, với một tốc độ sét đánh không kịp bưng tai nhốt họ vào trong.
Ba người kinh hãi vội vãng tự di động một bước, đấu lưng vào nhau.
Trong lòng bọn họ có chút không yên, không thểa tưởng được đã cẩn thận đến thế cuối cùng vẫn không tránh được bị đối phương hút vào trong không gian hắc ám.
Phương thức tác chiến của vị thần linh hắc ám kia khác hẳn với chúng thần hiện giờ, uy năng thế nào có thể chưa nói tới, nhưng phương pháp sử dụng năng lượng có thể nói là tinh diệu tuyệt luân, thủ đoạn thi triển ra ngay cả Tania và Dajialema từng trải cũng đều không nhìn ra. Rất rõ ràng không thuộc bất cứ loại phương thức chiến đấu nào của hiện tại
Có thể kỹ xảo chiến đấu này là từ thời thượng cồ, bọn họ cũeng không đến mức bị bắt quá mức oan uổng.
Thông đạo không gian chợt vỡ tan, đám người Tiếu Ân đưa mắt nhìn quanh, tứ phía một mảnh tối đen.
Tuy nhiên, ba người Tiếu Ân cùng không phải phàm nhân, nơi này tuy tối đen như mực nhưng cũng có thể thấy được vài thứ phía trước
Đặc biệt, ở trước mặt cách đó không xa có một cái đuôi đỏ đen thong thả phe phẩy trước mặt bọn họ. Một cái đuôi màu đen, nhưng lại mơ hồ sáng lên, nhìn qua có chút điểm đỏ hiện ra trước mặt mọi người.
Ba người Tiếu Ân tuy là thần linh cấp chủ thần, Dajialema và Tania lại có kiến thức rộng rãi, nhưng lúc này cũng không kìm nổi có chút kỳ quái. Bởi trong trí nhớ của bọn họ dường như chưa từng gặp qua yên ma thượng cổ như vậy.
Tuy yêu ma thượng cổ cũng giống như thần linh thượng cổ, đều đã sớm biến mât khỏi thần giới, nhưng từ các tài liệu về yêu ma thượng cổ truyền xuống, ngoại trừ quái thai Tiếu Ân có tốc độ tu luyện quá nhanh, gần như mỗi vị thần linh từ bậc cao trở lên đều đã từng tỉ mỉ nghiên cứu qua cũng tổng kết ra được đại đa số chủng loại yêu quái thượng cổ.
Nhưng cái thứ nhìn như cái đuôi của yêu ma thượng cổ này thì lại chưa bao giờ nghe qua. Nếu không phải biểu hiện vừa rồi của nó khiến cho đám người Tiếu Ân phải kinh ngạc, bọn họ căn bản là sẽ chẳng để ý tới vật nhỏ này.
- Tania bệ hạ, đây là ... yêu ma thượng cổ sao?
Tiếu Ân nghi hoặc hỏi
Tuổi tác hắn không thể so với hai vị đồng bạn bên cạnh, nhưng thần niệm của hắn cũng là linh mẫn nhất, cái này dường như có liên quan đến lai lịch của hắn. Hai người Tania tuy trong lòng hâm mộ nhưng cũng không đố kỵ. Lúc này, theo cảm ứng của Tiếu Ân, năng lượng bên trong cái đuôi này có thể miễn cưỡng được gọi là mạnh mẽ, nhưng tuyệt đối không thể đem đến cho hắn cái cảm giác không thể địch nổi ấy.