Dị Giới Lĩnh Chủ Sinh Hoạt

Chương 97: Chương 97: Hiệu thuốc 3




Edit: Jenny

Beta: Sakura

“Một chút ý tứ cũng không lộ ra, mỗi ngày cậy ăn cậy uống, lại mang quà cáp về nhà?” Isaias king ngạc than phục độ vô sỉ của đối phương.

Haydn nghiêm mặt nói, “Tôi rất có đạo đức nghề nghiệp, việc không nên dính vào thì tuyệt đối sẽ không dính vào.”

Isaias suy nghĩ chốc lát, phân tích, ” Edward hết sức cẩn thận, đoán chừng muốn trước hết dựa vào mối quan hệ tốt, thông qua cậu quen biết những Dược tề sư khác trong cửa hàng, sau đó tập hợp cùng lúc đưa ra lời mời.”

Nghĩ tới đây, ánh mắt của anh sắc bén, thẳng tắp nhìn về phía Haydn, “Vì sao lại gọi tôi đến? Không phải nói muốn cho đối phương cơ hội sao?”

Haydn cười vô tội, “Tôi chính là nghĩ, đối phương có thể ngăn tôi lại, chắc chắn có thể tìm tới những người khác. So với lén lén lút lút tiếp xúc, chi bằng ở ngay dưới mí mắt của tôi mà gặp mặt.”

“Nói vậy, một khi có người động tâm, cùng Edward nói chuyện thân thiết, liền có thể sớm báo cáo với Lĩnh chủ Alice?” Isaias kịp phản ứng.

Haydn không có trả lời. Anh nghiêm mặt, biểu lộ trang trọng, trầm giọng tuyên bố, “Chàng trai trẻ, chúc mừng anh thông qua khảo nghiệm.”

Isaias liếc mắt, lười phản ứng.

Anh xem như đã nhận ra, Haydn lớn lên trắng trắng nộm nộm, dáng vẻ ngân thơ, không hiểu thế sự, trên thực tế là rất phúc hắc.

Edward gì đó còn muốn chơi tiểu xảo, thật không ngờ vừa quay lưng đi đã bị hãm hại.

“Nhờ ăn nhờ uống, thu nhập thảo dược quý hiếm, quan sát động tĩnh của những nhân viên khác cùng Edward. Ngoan tuyệt, quá độc rồi!” Isaias nhịn không được thở dài.

Haydn nghiêm túc giải thích, “Những thứ khác đều là thuận tiện, giám thị kẻ địch, tìm hiểu tin tức là quan trọng nhất.”

“Được, cậu cứ việc, lần sau đừng lôi tôi vào.” Isaias tự nhủ, bữa cơm này ăn cực kỳ không tự nhiên. Có thời gian rảnh rỗi xem hí kịch, không bằng về nhà đọc thêm sách.

**

Chớp mắt, một tuần lễ trôi qua.

Ngày này, Alice kết thúc buổi dạy thuốc Ma lực, kiên nhẫn dặn dò nhân viên, “So với thuốc Hồi phục, độ khó của thuốc Ma lực càng cao hơn. Thao tác bất cẩn, ma pháp nguyên tố tàn phá bừa bãi, có thể làm cho ống nghiệm vỡ vụn. Khi điều chế mọi người nhất định phải cẩn thận.”

Mọi người biến sắc, đồng loạt đáp ứng.

Sau đó Alice ra hiệu Dược tề sư sang nhận vật liệu.

Mọi người lần lượt tiến lên.

Lúc này, Haydn đi đến trước mặt Alice, hạ thấp âm lượng, nhỏ giọng nói, “Ngài Lĩnh chủ, có chuyện cần phải bẩm báo với ngài.”

“Chuyện gì? Nói đi?” Alice không để tâm nói.

Kế đó, Haydn kể hết chuyện gặp được trong mấy ngày gần đây.

Nghe nói có người thọc gậy bánh xe, Alice cau mày, trong lòng chợt nảy sinh cảm giác nguy cơ. Nhưng đến khi nghe xong, cô liền nhịn không được mà đồng cảm với tên xui xẻo kia – vung ra cái cuốc này, cũng không biết gia sản đã bị bóc lột hết bao nhiêu!

Bên cạnh, Haydn tiếp tục kể rõ, “Mỗi buổi tối, Edward đều sẽ mời tôi ăn cơm. Lúc tạm biệt, lão sẽ dâng lên vật liệu quý hiếm xem như quà tặng.”

“Lúc nói chuyện, phần lớn thời gian thăm dò tình hình công việc, chi tiết chế thuốc. Thỉnh thoảng sẽ đưa ra thỉnh cầu, hi vọng gặp gỡ những Dược tề sư khác.”

“Tôi đã đưa 4 người khác đến gặp mặt Edward, tất cả mọi người đều thể hiện rất lạnh nhạt, không có ý gì là muốn đổi việc. Kế tiếp cần làm gì đây?”

Alice cũng không phải lương thiện gì, nghe vậy cười nói, “Chỉ muốn kết giao bằng hữu? A, nếu lão đã nói như vậy, chúng ta cứ tin như vậy thôi.”

“Lễ vật thu được cứ cẩn thận bảo quản, về sau nói không chừng còn có công dụng.”

“Hắn muốn quan hệ tốt với mọi người, không cần từ chối. Nguyện ý mời khách thì mời khách, đồng ý ăn cơm thì ăn cơm, sẵn lòng nói chuyện phiếm thì nói chuyện phiếm. Khi nào chơi chán, lão tự nhiên sẽ rời đi.”

Trong mắt Haydn hiện lên tia hưng phấn, “Không cần tận lực lảng tránh?”

“Không cần.”

Sau khi ra quyết định, Alice ngẫm lại cũng không quá yên tâm, dứt khoát đưa mấy quyển trục ma pháp cho mọi người phòng thân. Có người hỏi đến, chỉ nói, “Phòng ngừa ngộ nhỡ”

—thời điểm cô đào người thất bai, đã từng nghĩ qua việc bắt người. Lần này đối phương thất bại, khó đảm bảo lão ta sẽ không nổi lên ý niệm tương tự.

Quyển trục ma pháp ít ỏi, giá trị xa xỉ. Từ trước đến nay chỉ có quý tộc, phú thương mới dùng đến.

Cử chỉ Haydn nhẹ nhàng, cẩn thận từng li từng tí cầm lấy quyển trục. Bộ dáng kia, đường như rất sợ làm hư đồ vật.

“Nhớ kỹ mang theo bên mình, gặp phải phiền toái thì mở nó ra.” Alice căn dặnlần nữa.

Mọi người phấn chấn không thôi, đồng loạt đáp, “Vâng.”

**

Gần đây, Edward hồng quang đầy mặt, cả người thoạt nhìn cực kỳ có tinh thần.

Lão không thể không cao hứng, sự tình tiến triển so với tưởng tượng của bản thân còn muốn thuận lợi hơn.

Từ sau khi nhận lấy trang giấy của bà chủ, lão mang theo hộ vệ, ngựa không dừng vó đuổi đến Clayton.

Ở bên ngoài chỗ ở của năm mục tiêu quan sát mấy ngày, nhanh chóng định ra đối tượng tiếp xúc đầu tiên.

Haydn, cái tên trẻ tuổi gầy nhom ốm yếu đó, vừa nhìn chính là không có tâm tư đề phòng. Đến lúc đó, còn không phải là lão nói thế nào thì tin thế ấy sao.

Sự thực cũng chứng minh như vậy.

Hộ vệ che mặt, giả trang làm trộm cướp, liền hù dọa được người. Lão “trùng hợp” xuất hiện, anh dung cứu người, vậy là thuận lợi cùng đối phương kết giao.

Được mời đi ăn khuya, dẫn dắt câu chuyện, điềm nhiên như không đề cập đến bản thân kính trọng Dược tề sư cao cấp, Haydn liền ngốc đến nổi tự giới thiệu, thừa nhận bản thân chính là một trong những Dược tề sư ở hiệu thuốc Alice.

Người này thực sự là quá ngu xuẩn rồi!

Trong lòng cảm khái như thế, trên mặt giả vờ vừa mừng vừa sợ, “Ngài là nhân viên trong hiệu thuốc sao? Tự tay điều chế ra thuốc Hồi phục trung phấm sao? Đây là duyên phận bậc nào, mới có thể gặp được ngài.”

Edward tùy tiện mấy câu, liền dỗ Haydn đến vui vẻ như mở cờ trong bụng. Sau đó rèn sắt khi còn nóng, hẹn ước tốt thời gian gặp mặt.

Gặp qua hai ba lần về sau, Edward càng cảm thấy, Haydn chính là tên ngốc. Không chỉ rất nhanh kết thân cùng lão, còn nói cái gì tin cái đó, không có lòng nghi ngờ lời nói dối của hắn.

“Ngài Edward, vì sao ngài thường xuyên mời tôi ăn cơm, tặng lễ vật cho tôi như vậy?” Một lần gặp mặt nào đó, Haydn mở to hai mắt mờ mịt hỏi.

Edward bất động thanh sắc nói, “Lúc nhỏ có học qua Dược tề học, kết quả học như thế nào cũng không học được. Sau này lớn nên vô cùng bội phục Dược tề sư có trình độ cao siêu, cảm thấy bọn họ đặc biệt tài ba.”

“Hóa ra là vậy, tôi còn cho rằng ngài đây muốn đào người.” Haydn như bừng tỉnh đại ngộ, vì suy đoán hàm hồ của bản thân mà cảm thấy có lỗi.

Edward căng thẳng trong lòng, nụ cười phát ra càng chân thành, “Sao lại như vậy được chứ? Cậu đa tâm quá rồi, tôi chỉ muốn kết giao với cậu.”

“Được.” Haydn đơn thuần tin tưởng.

Edward âm thầm buông lỏng một hơi.

Đợi đến khi quan hệ thân cận dày rộng lại nhắc đến yêu cầu, tỷ lệ thành công liền nâng cao nhiều hơn.

Lại qua vài ngày nữa, Edward thỉnh cầu, nhờ Haydn giới thiệu, để hắn cùng những Dược tề sư khác gặp mặt.

“Gặp những người khác để làm gì?” Haydn khó hiểu.

Nếu như là người khác có lẽ Edward sẽ tốn chút tâm tư, biện tốt chút lý do. Nhưng người hỏi lại là Haydn …

Lão phớt lờ cười cười, chỉ nói, “Tôi muốn kết giao thêm bạn bè.”

Câu trả lời cực lỳ qua loa, thế nhưng Haydn chỉ nghĩ nghĩ một chút rồi đồng ý làm trung gian.

Edward vui mừng vô số lần, ánh mắt nhìn người của bản thân không tệ, chọn đúng bước đột phá. Nếu lựa chọn người khác làm đối tượng tiếp cận đầu tiên, có thể bây giờ còn đang phiền não, làm thế mào với có thể mở lời với mục tiêu.

Isaias, Laila, Gellmann... bất tri bất giác lão đều đã gặp hết Dược tề sư trong cửa hàng.

Ngoại trừ Isaias có thái độ lạnh nhạt nhất, sau khi gặp mặt một lần lại không nhận lời mời nữa, những người khác hết sức vui lòng cùng hắn gặp mặt.

Thuận theo thời gian từng ngày từng ngày trôi qua, quan hệ đôi bên không ngừng rút ngắn. Edward đóan chừng, thời điểm đưa ra lời mời chính thức sắp đến.

Thế là lão tùy tiện tìm một cái cớ, buổi tối đơn đọc hẹn Haydn gặp mặt.

Haydn không chút ý địng từ chối, vừa lòng đáp ứng.

Lúc chạng vạng tối, đồ ăn bày một bàn. Edward thay đổi phương pháp tán dương, rất biết dỗ người.

Nhìn thấy bầu không khí hòa hợp, hắn không chút để ý đề cập đến, “Những năm này vào Nam ra Bắc, du lịch khắp nơi, quen biết không ít người. Nghe nói hiệu thuốc Mia ở phụ cận Học viện Hoàng Gia đang thông báo chiêu mộ những Dược tề sư lợi hại, có muốn đến thử một chút không?”

Haydn khựng lại 1 chút, mắt lộ ra kinh ngạc, “Ngài không phải đã nói không thọc gậy bánh xe sao?”

Edward bật cười, “Thế này sao gọi là thọc gậy bánh xe? Chính là biết được chỗ tốt, muốn hỏi cậu có nguyện ý đi qua hay không.”

“Hiệu thuốc Mia có lịch sử lâu đời, danh tiếng hiển hách, cũng không phải những cửa hiệu nhỏ như hiệu thuốc Alice có thể so sánh.”

“Bỏ lỡ cơ hội lần này, lần sau không biết sẽ chờ đến khi nào.”

“Biết không? Dược tề sư trong hiệu thuốc Mia, tiền lương mỗi tháng có con số này này?”

Nói xong, hắn ra dấu con số, chờ người thiếu niên phát ra sợ hãi thán phục.

Ai ngờ Haydn không hề có ý tứ cỗ vũ hưởng ứng, vừa nhìn lão kích động giới thiệu phúc lợi của hiệu thuốc Mia, vừa tự mình tùy ý ăn thức ăn.

Edward tâm nhất thời lạnh đi một nửa. Sao lại có phản ứng như vậy chứ? Không nên như vậy nha!

Suy nghĩ vừa chuyển, hắn nhanh chóng bổ sung, “Ngoại trừ tiền lương khổng lồ, mỗi tháng sẽ an bài Dược tề sư cao cấp huấn luyện cho nhân viên mới đến. Nếu có thể học được nhiều phương pháp điều chế thuốc, đối với tương lai của cậu sẽ có ưu thế không nhỏ.”

Con ngươi Haydn chợt lóe, mở miệng, lời nói chính là, “Tỷ lệ thành công là bao nhiêu? Phẩm cấp sản phẩm là loại gì?”

Xác suất thành công cao nhất là thuốc Hồi phục, nhưng đáng tiếc đã bị hiệu thuốc Alice nghiền thành bã.

Biết như vậy, Edward báo ra con số đứng thứ hai – thuốc ma lực, “Xác suất thành công trên 60%, hơn một nửa thành phẩm là trung phẩm.”

Nói thực ra, số liệu này rất có thể đấu. Gặp đối thủ bình thường đều có thể đàn áp.

Nhưng mà đối thủ của nó là Alice, mười phần vật liệu làm ra cả mười phần thuốc, mỗi phần đều là thượng phẩm.

Nghe vậy, Haydn lắc lắc đầu, bộ dáng thất vọng không thôi.

“Có phải là có chuyện gì khó xử?” Edward cho là thiếu niên động tâm, lại không cách tùy ý rời khỏi hiệu thuốc Alice, cho nên khó xử, thật tình không biết anh không nhìn trúng hiệu thuốc được gọi là “Dược tề sư cao cấp” Mia.

“Từ lúc bắt đầu tôi đã hỏi ngài, có phải muốn đào người hay không.” Haydn lẳng lặng nhìn Edward, “Ngài nói không có, tôi tin, mới tiếp tục cùng ngài lui tới. Nếu như ngài sớm chút nói sự thật, tôi sẽ nhanh gọn từ chối, không cần kéo dài lâu như vậy.”

Edward không khỏi kinh hãi, cảm thấy tình thế dần dần mất đi khống chế. Lão ép buộc mình tỉnh táo lại, mỉm cười biểu thị, “Đây chỉ là một đề nghị, cậu có thể lựa chọn không chấp nhận. Lấy trình độ của cậu, ở lại trấn Clayton thì quá đáng tiếc rồi.”

Giải thích rất hoàn mỹ, cực kỳ giống quan tâm phát ra từ nội tâm của bạn bè tốt, nhưng chẳng qua là Haydn không có bị lừa gạt.

Cậu không chút do dự tỏ thái độ, “Nếu như mục đích ngài kết giao với tôi là vì thương tiếc, thuận tiện xúi giục tôi đến cửa hàng khác, như vậy tôi nghĩ chúng ta về sau không cần gặp lại.”

Vừa dứt lời, cậu đúng lên, chuẩn bị nói lời tạm biệt.

Không đúng, quá không thích hợp rồi! Haydn của hôm nay, biểu hiện giống như một người khác.

Rất nhanh, Edward ý thức được chuyện gì xảy ra, sắc mặt đen như đáy nồi. Lão lạnh giọng nhắc nhở, “Đừng quên anh đã nhận không ít lễ vật từ tôi.”

“Ngài nói đặc biệt sùng bái Dược tề sư, muốn kết giao với tôi cho nên mới tặng lễ vật.” Haydn hợp tình hợp lý hỏi vặn lại, “Nếu như đã có thành ý như vậy vì sao tôi lại không nhận?”

Edward tức gần chết, vừa muốn mắng thì lại nghe Haydn nói, ” Lại nói, đồ vật này nọ cũng không phải nhận không. Không phải đã đưa những dược tề sư khác trong cửa hàng đến cho ngài gặp mặt rồi sao?”

Nói xong lời muốn nói, cậu phất phất tay, tiêu sái rời đi.

Edward xanh mặt, gằn từng chữ, “Nhìn sai rồi! Tên tiểu tử nhu thuận này cư nhiên lại là ngụy trang!”

**

Tác giả có lời muốn nói:

Độc giả Âu bình luận: Đen ăn đen thuần thục như vậy sao?

Haydn (chính nghĩa nói): Suy cho cùng cũng là đã nhận qua giáo dưỡng của Lĩnh chủ đại nhân.

Alice:?? (có quan hệ gì với tôi chứ!)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.