Dị Giới Lĩnh Chủ Sinh Hoạt

Chương 27: Chương 27: Tuyển cử Lệnh chủ 5




Edit: Jenny

Beta: Sakura

“Cô ấy mới bao nhiêu tuổi? Sao có thể cái gì cũng biết?” Ryan khiếp sợ cực độ, liên tục bị vây trong trạng thái thất thần.

Không biết qua bao lâu, không gian bên cạnh bị xé mở ra, Alice lại xuất hiện ở trước mặt ông ấy, “Hãy lấy thuốc sinh mệnh này đến đút cho Lệnh chủ uống, chờ một lúc thì ngài ấy có thể tỉnh lại.”

Ryan quan sát thứ chất lỏng màu lam nhạt, im lặng thật lâu sau mới hỏi, “Thứ này là cô làm?”

“Uhm”

“Sao nhanh đến vậy?”

Alice ngạc nhiên nhìn ông ta, ”Chọn mua nguyên liệu hai phút, xếp hàng đợi một phút, về phòng thí nghiệm điều chế thuốc một phút, làm việc xong thì trở lại thôi.”

Nhưng thời gian đi đường không đến bốn phút! Người này rốt cuộc có bao nhiêu thần lực? Sẽ không phải đều dùng thuấn di đi đường chứ?

Ryan cảm thấy bản thân không có cách nào để tiếp tục ngẫm nghĩ. Ông ta lau mồ hôi, đút thuốc cho ngài Lệnh chủ.

Mặc dù Gretel không mắt mở ra, nói không ra lời, nhưng ý thức vẫn tỉnh táo, có thể nghe thấy tiếng nói chuyện trong phòng. Trong lòng biết đang được quản gia mớm thuốc, ngài ấy phối hợp mở miệng, nuốt chất lỏng xuống.

“Mười năm phút sau ngài ấy sẽ tỉnh lại, ông hãy ở bên cạnh trông chừng, tôi đi trước.” Giao phó xong xuôi, Alice thuấn di rời đi.



“Sao cô ấy vẫn còn thần lực…” Tiếng nói Ryan run rẩy, có chút chết lặng, lại có chút không dám tin.

Thuốc vào bụng, Gretel cảm thấy có một dòng nước ấm di chuyển bên trong kinh mạch.

Qua một khắc, toàn thân đều trở nên thoải mái, ngài ấy bỗng nhiên mở mắt ra.

“Ngài Lệnh chủ, ngài đã tỉnh rồi sao?” Ryan mừng rỡ khôn xiết.

Gretel cảm thấy thân thể thật thoải mái, tinh thần khỏe khoắn. Mi tâm giãn ra, chậm rãi thở ra một hơi, “Alice đâu?”

“Đã đi rồi.”

Gretel không nhịn được liền cười thành tiếng, “Ta cứ nghĩ mình đã đánh giá chính xác năng lực của cô ấy rồi, không nghĩ đến cô ấy còn xuất sắc hơn trong tưởng tượng của ta.”

**

7h tối, sau khi đóng cửa hàng, Alice gọi tất cả nhân viên trong của hang, mở một cuộc họp nhỏ.

Katy trợn mắt há hốc mồm, “Tên nội gian là Benita? Chờ cô ta quay trở lại liền sa thải thôi? Công thức làm sandwich thịt heo và sandwich thịt bò không may bị tiết lộ, cho nên dứt khoát không làm nữa sao?”

Cô ấy ngơ ngác nhìn Alice, trong đầu trống rỗng, chỉ biết ngốc ngếch mơ hồ lặp lại những lời cô chủ vừa nói ra.

“Chính là như vậy, không sai.” Alice gật đầu

“Tình hình buôn bán Sandwich mặc dù sẽ chịu ảnh hưởng, nhưng cũng không cần từ bỏ,” Katherine nghe xong liền nhíu mày, “Không ít khách vẫn thích ăn đồ trong cửa hàng chúng ta, nói là có phết tương ngọt, hương vị cũng không giống nhau.”

“Sản phẩm hai bên thực sự không khác nhau lắm.” Alice thừa nhận, “Quan trong nhất là giá cả chênh lệch quá nhiều.”

“Trong cửa hàng bán 20 đồng tiền 1 phần, quầy hàng bên ngoài bán 10 đồng tiền 1 phần. Cho dù có thêm tương ngọt, dù có thêm hiệu quả hồi phục sinh lực, cùng không còn sức thu hút giống như trước nữa.”

“Khách hàng đại khái có thể mua sandwich ở bên ngoài, sau đó đến cửa hàng mua 1 ly Coca, cuối cùng lại ngồi ở đại sảnh dùng bữa. Cứ như vậy, chỉ cần bỏ ra 20 đồng tiền, đã có sandwich ăn, lại có Coca uống còn được hồi phục sinh lực.”

“Hiện tại việc buôn bán chưa bị ảnh hưởng, đó là bởi vì phần lớn mọi người chưa kịp phản ứng. Chờ khi bọ họ tính kỹ thì lượng tiêu thụ sandwich sẽ sụt giảm.”

“Sau khi bỏ đi sandwich, sản phẩm trong cửa hàng chỉ còn lại bánh mì có nhân và CocaCola.” Dick có chút số ruột, “Dựa vào hai thứ này, việc buôn bán có giảm sút không?”

“Cậu đã quên rồi sao?” Lúc ban đầu trong cửa hàng cho có hai loại sandwich, bánh mì có nhân và CocaCola đều là sau này mới bổ sung thêm.” Alice nhẹ cười nhắc nhở.

Dick đầu tiên là ngẩn ra, sau lại mừng rỡ, “Chị chủ, chẳng lẽ chị đã ra nghĩ thực đơn mới?”

“Đúng vậy.” Alice đã lên kế hoạch tốt rồi, “Sẽ không làm sandwich thịt heo và sandwich thịt bò nữa, chúng ta chuyển qua làm gà viên và kem, vẫn là thứ độc nhất trong toàn trấn.”

“Kem? Đó là gì?” Bọn trẻ con khác là tò mò

Alice nhẫn nại giải thích, “Là một loại món ăn lạnh, hương vị ngọt ngào, đợi khi nếm qua mọi người sẽ biết.”

“Còn gà viên thì rất dễ làm, tất cả mọi người đều có thể học. Nhưng muốn làm được nó thật ngon, nhất định phải phối với món tương đặc chế.”

“Vì để phòng ngừa kẻ nội gian lại xuất hiện, chị quyết định chỉ dạy công thức chế biến cho Dick và Katy”

Trong lòng Katherine buông lỏng, công thức chỉ có ít người nắm giữ. Cứ như vậy, người bên ngoài cũng không có cách nào lại bắt chước dễ dàng.

“Như vậy có ổn không? Việc buôn bán của cửa hàng sẽ không bị ảnh hưởng chứ?” Taylor rất không yên tâm.

Alice liếc mắt nhìn cậu ta, trên mặt có chút bất đắc dĩ.

Đứa nhỏ Taylor này kỳ thực là một cậu bé cực kỳ thông minh, chẳng những biết tính toán, ngẫu nhiên còn có thể thay thế Katherine tiếp đãi khách hàng chọn món ăn. Chỉ là cậu ta cực kỳ chán ghét cuộc sống yên ổn có phát sinh biến hóa, mặc kệ là trở nên tốt hay xấu, hết thảy đều bài xích.

Alice nghiêm mặt nói, “Trước kia cửa hàng thực phẩm này chưa mở cửa, chị ở ở ven đường bày quầy hàng bán sandwich. Chỉ có một mình, sản phẩm chính là loại mọi người trước giờ chưa từng thấy qua, việc buôn bán vẫn như cũ làm đến “hồng hồng hỏa hỏa”.”

“Hiện tại có cửa hàng, có các em làm trợ thủ hỗ trợ, còn có khách hàng cũ thường xuyên chiếu cố, như thế nào cũng tốt hơn dựng-nghiệp-từ-hai-bàn-tay-trắng trước kia rất nhiều.”

“Lại nói, chị tin tưởng, chỉ cần thức ăn ngon, nhất định sẽ có người nguyện ý tiếp nhận.”

Taylor đóng chặt miệng, đến lúc này mới không dám lên tiếng nữa.

Cuộc họp kết thúc, đám trẻ lục tục ra bên ngoài. Lúc này bộ dáng đều thoải mái, nụ cười xán lạn, hoàn toàn không giống với biểu tình nặng nề của mấy ngày trước.

“Katherine, Katy, Dick ở lại.” Alice 3 người lại.



Katy, Dick còn tốt, đoán là lưu lại để học tập. Vẻ mặt Katherine mờ mịt, không hiểu được bản than vì sao lại bị điểm danh.

Đợi đến khi trong cửa hàng chỉ còn lại bốn người bọn họ, Alice mới nói, “Một lát truyền dạy phương pháp làm tương và kem, các em đều phải học. Nhớ ký, quản tốt miệng của mình, ai cũng không thể nói.”

Cả ba đều hiểu rõ tính nghiêm trọng của sự việc, liên tục gật đầu.

Katherine chần chừ một lát, dò hỏi,”Vì sao em cũng phải học?”

Alice đáp lời, “Bởi vì chị dự định bổ nhiệm em làm cửa hàng trưởng của cửa hàng thực phẩm, thân là người phụ trách cửa hàng, điều nhân viên biết thì em cũng phải đều biết.”

Cửa hàng… cửa hàng trưởng? Katherine ngây người.

“Trong tất cả nhân viên, em là người có trách nhiệm nhất, khi gặp chuyện cũng rất có chủ ý, đừng khiến chị thất vọng.” Alice nửa là khen ngợi, nửa là động viên.

Katy lay mạnh cánh tay của chị mình, đôi mắt sáng lấp lánh. Cửa hàng trưởng, ôi chao! Chị của cô chỉ mới 14 tuổi đã làm cửa hàng trưởng!

“Cảm ơn chị chủ, em sẽ cố gắng.” Katherine có ý cười xán lạn, khóe miệng nhịn không được giương lên.

“Đợi qua một đoạn thời gian nữa sẽ chính thức nhậm chức, sẽ điều chỉnh tiền công cho em. Hiện tại hãy tập trung chú ý, nghe kĩ lời tôi nói …” Alice tinh tế giảng giải, dự tính trong thời gian ngắn nhất dạy dỗ 3 người họ.

Katherine, Katy, Dick ngửa mặt lên nghiêm túc nghe giảng, thần sắc hết sức chuyên chú.

**

Hai ngày sau, bảng giá có thay đổi lớn.

“Bánh mì có nhân, giá bán 10 đồng tiền.”

“Một ly CocaCola, giá bán 10 đồng tiền.”

“Một hộp kem, giá bán 10 đồng tiền (hương Vani)”

“Một hôp gà viên hoàng kim, giá bán 20 đồng tiền (có thể chọn 1 trong 2 loại gia vị)”

Anna sớm đã được dưỡng thành thói quen đến cửa hàng thực phẩm dùng cơm, trưa hôm nay, vội vội vàng vàng bước vào cửa hàng, thực đơn nhìn cũng không nhìn, mở miệng liền gọi, “1 phần bánh mì có nhân, 1 phần sandwich thịt bò.”

“Thật có lỗi, sandwich không còn bán nữa, cô xem thử có muốn gọi món khác không?” Katherine thái độ ôn hòa.

“Vì sao không bán nữa?” Cô vạn phần không hiểu.

Alice trước đó đã để tất cả nhân viên thống nhất cách giải quyết vấn đề.

Chỉ thấy Katherine cười đáp lời, “Đã đáp ứng thỉnh cầu của Lệnh chủ, công thức làm sandwich đã công khai cho tất cả cư dân ở Clayton, vì vậy cửa hàng thực phẩm sẽ không làm sandwich nữa.”

“Nếu quý khách muốn ăn, có thể đến những quán nhỏ ở lân cận mua. Hương vị cũng giống nhau, chỉ cần 10 đồng tiền là có thể mau được.”

Cô là người thiếu chút tiền này sao!

Ann không quá cao hứng, “Đã quen dùng bữa ở cửa hàng các cô, lười đổi nơi khác. Trong cửa hàng không thể cùng bán như bên ngoài sao? Ai tự nguyện mua thứ 20 đồng tiền thì trả 20 đồng tiền, ai muốn ăn ở bên ngoài thì cứ việc ra bên ngoài.”

Katherine cười áy náy, “Thật xin lỗi.”

Lời này vừa nói, Anna nhất thời đã quên xoắn xuýt.

Cẩn thận xem xét bảng giá, chỉ thấy bên trên có thêm “Gà viên”, “Kem ly” hai mục được đề cử. Thể nhưng, gà viên thì cô có thể hiểu được, kem ly là cái gì?

Nhìn xung quanh, bên trên màn nước chỉ có hình ảnh quảng cáo của bánh mì có nhân và Coca, hình ảnh của sản phẩm mới hình như chưa kịp làm xong.

“Vậy bánh mì có nhân, coca, kem ly, gà viên hoàng kim, mỗi thứ đều lấy 1 phần.” Anna biểu lộ hào phóng.

Chỉ từ tên gọi, nhìn không ra thứ gì, liền tự mình muốn nếm thử. Dù sao cô cũng có nhiều tiền, không quản tiêu bao nhiêu tiền

“Được rồi, chờ một lát.” Katherine xoay người, liền bộ rộn làm việc,

Chỉ chốc lát sau phần ăn được chuẩn bị hoàn tất, cô nói thêm 2 câu, “Gà viên cần phối hợp với gia vị mới ngon. Trước mắt có 2 vị, 1 loại là sốt thịt nướng (BBQ), 1 loại là tương ớt ngọt, xin hỏi cô muốn loại nào?”

Anna nghĩ nghĩ, “Lấy trước phần sốt thịt nướng đi.”

Về phần tương ớt ngọt, lần sau lại chọn. Đợi đến lúc thử hết hai vị, liền sẽ biết bản thân thích loại nào.



“Được rồi.” Katherine lấy ra 1 đĩa nhỏ đựng sốt thịt nướng, “Thức ăn của cô đã đủ cả rồi, chúc cô dùng bữa ngon miệng.”

Trong hộp giấy có 6 viên thịt gà, mỗi viên dài nửa đốt ngón tay, rộng bằng hai đốt ngón tay. Lớp vỏ bên ngoài ánh màu hoàng kim, thoạt nhìn hết sức mê người.

Anna bốc lấy 1 viên, chấm chút nước sốt, liền đưa vào trong miệng. Vì là lần đầu tiên ăn thử, cô chỉ chấm 1 ít sốt, sợ là không hợp khẩu vị.

Món ăn vừa vào trong miệng, cô liền ý thức được mình đã cả ngĩ rồi. Miếng gà bên ngoài cháy xém bên trong non mềm, hương vị tươi ngon, thơm ngon cực kỳ.

Phối với vị chua ngọt của sốt thịt nướng, tưởng chừng như khiến người ta nhịn không được nuốt đầu lưỡi nào.

Giờ phút này, Anna đã quên mất sự tồn tại của sandwich, trong đầu đều là, “Thứ đồ chơi này rốt cuộc thế nào làm ra được? Vì sao lại ăn ngon như vậy!”

Lần thứ hai ăn viên gà, chấm đầy sốt thịt nướng, “A ôi” cắn xuống 1 cái, cô kìm lòng không được nheo mắt lại, sâu sắc cảm nhận được cái gì gọi là hạnh phúc.

Ngừng tay, quay đầu nhìn đến hộp giấy hình vuông, đó là món ăn chưa từng nghe qua – kem.

Anna mở hộp ra, phát hiện bên trong là 1 khối rắn màu trắng. Bên ngoài chẳng những lượn lờ hơi sương nhè nhẹ, còn có 1 cỗ hương thơm nồng đậm vị sữa.

Cô cầm lấy cái muỗng gỗ bên cạnh hộp giấy, múc một ít đưa đến bên trên đầu lưỡi nếm thử.

Mùi vị thơm nồng, mang theo một chút vị ngọt, còn có một chút lành lạnh. Tính chất mềm mại, lại từng đợt mang đến cảm giác sảng khoái dịu nhẹ, không chút béo ngậy.

Bình thường muốn dùng món lạnh, chỉ có thể cho thêm vài viên đá vào thức uống mà thôi.

Anna lấy tay nâng trán, trong nháy mắt lại bắt đầu rầu rĩ – bánh mì có nhân thơm ngon nguyên chất, CocaCoala lạnh sảng khoái làm dịu cơn nóng, gà viên tươi ngon xốp giòn, kem có khẩu vị mịn màng, bốn loại mỹ thực này đều rất mê người, nên ăn cái nào trước đây?

Nghĩ tới nghĩ lui vẫn không quyết định chắc chắn được, cô hết sức rối rắm, cuối cùng quyết định vừa ăn kem, vừa suy nghĩ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.