Vụ nổ này thật sự là quá mức chấn động. Nó như thể là đại quái thú, mở to miệng máu khổng lồ của mình đem hết thảy trên mặt đất, sở hữu tất cả đồ vật hết thảy tất cả, không chừa lại một cái thứ gì một hơi nuốt đi hết, cái gì cũng không bỏ sót.
Đợi đến khi bạch quang tan đi, nhắm mắt chờ đợi cái chết ập tới người dân trong thành không khỏi hoang man.
Một giây trước đó, tuy rằng chỉ trong một thời gian ngắn ngủi, nhưng họ thề với trời, cái sức nóng đó, cái cơn đau đớn như nghìn vạn lưỡi dao cắt vào từng tế bào từng miếng thịt của họ là thật.
Nó đau đớn đến mức cảm nhận một chút thôi cũng phải làm người có ý chí kiên cường cũng phải tuyệt vọng chịu đựng không nổi cầu xin cái chết, mong nó kết thúc mạng sống của thật nhanh nhất có thể.
Nhưng mà, kỳ lạ thay, không biết làm cách nào, mà cơn đau đáng sợ chợt đột ngột biến mất, nó biến mất nhanh tới nỗi làm người có sinh ra cái ảo giác tất cả chỉ là giả, nó không hề tồn tại.
Nếu không phải cái cảm giác đau khủng khiếp đó vẫn còn đâu đó trong trí nhớ, họ có lẽ đã tin là vậy rồi.
Mang theo tò mò và một chút sợ hãi trước điều không biết, họ mở to mắt ra nhìn và tiến vào tầm nhìn của họ là … trống không.
Phải, trống không.
Nếu bình thường thì họ không cảm thấy gì, nhưng phải biết một giây trước đó, nơi này từng là nơi nơi biển lửa cháy hừng hừng, nhà lầu vỡ nát và đã từng là một trong các toà thành phố lớn nhất giàu có nhất của Nhân Châu, Thành ClockWord.
Đã từng thành phố ClockWord có vô số viên đá lát đường, đá lát đường kéo dài từ đầu này đến đầu kia, đáng lẽ phải là như thế.
Và giờ đây, lóe sáng một cái, những con đường, những ngôi nhà xa hoa lộng lẫy có thể dễ dàng thấy ở ngay trước mắt giờ đã biến mất khỏi tầm nhìn, như thể không có gì tồn tại ở đấy.
Nó quả thực giống như là bị cục tẩy xóa đi mất vậy, hóa thành hình tròn đất khô cằn như một cái miệng núi lửa khổng lồ.
Sự việc chuyển biến thật sự là quá quá mức nhanh, nào là tư cơn đau đột nhiên biến mất cho đến thành phố bị xoá xổ khỏi bản đồ, làm bọn họ không khỏi ngơ ngác rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì.
Cùng lúc đó trong số dám người, có một số cá nhân tinh ý nhận thấy bản thân có gì đó khác khác.
Ấn tượng đầu tiên là nhẹ, cơ thể rất nhẹ nhàng, tiếp sau đó là một cảm giác thoải mái thanh tân tươi trẻ đến kỳ lạ.
Phải nói thế nào nhỉ, nó kiểu như thể là mọi sức nặng trên người họ như bị một cái bàn tay vô hình mang đi vậy, không chỉ có thế, một số đó người đám người có chút ít võ học hay tu luyện nền tảng trên người nhạy cảm phát hiện ra, trong thể nội của họ linh lực ma lực đã hoàn toàn biến mất.
Không chỉ vậy họ còn có thể cảm thấy được mình giống như đã trẻ lại, vẻ ngoài tuy không thay đổi gì nhưng họ mười phần dám chắc là mình đã trẻ lại, hơn nữa căn cốt của họ càng tốt hơn so với trước.
Lấy mức độ này căn cốt nói là tới Kim Đan (201 - 300) không chắc, nhưng Trúc Cơ (101 - 200) là điều có khả năng.
Điều này làm họ kinh ngạc sùng bái không thôi, rốt cuộc là đại tiên nào ra tay vậy, không những cứu họ khỏi vụ nổ mà còn tiện tay cải tạo lại căn cốt cho họ, hành động như vậy không hơn không kém ân tái tạo đại ân tình.
Nói một câu không khách khí, có lấy một ma… không phải là có lấy một trong cái mạng ra để hoàn trả lại thì cũng không đủ.
“Hù ~ may quá, xém hù chết ta rồi.”
Nhìn không có bị làm sao nhóm người, bay trên trời Anh Kiệt lau đi trên đầu mồ hôi lạnh.
“Chỉ là… ta tiếc đứt ruột luôn mà.”
Anh Kiệt đau đớn không thôi nhìn trên ngón tay mình chiếc nhẫn, chiến nhẫn lúc này đây bên trên phủ kín đầy vết nứt vỡ, vốn đen tuyền tuyệt đẹp màu sắc nay phai màu đi trở thành màu tái trắng đến doạ người cho thấy nó lúc này có thể vỡ nát bất cứ lúc nào.
[Nhân Thể Vạn Năng Sáng Tạo Giới Chỉ] Tam Tinh Sử Thi Vật Phẩm, khi kích Hoạt [Giới Chỉ], có thể sử dụng các năng lực sau:
1. Một ngày 5 lần, có thể hấp thu và phục hồi tất cả sát thương thương tổn quy mô nhỏ mà người sử dụng nhận phải như mất máu, gãy xương, vỡ nội tạng, trúng độc nhẹ v.v…, ngoại trừ các mặt trái hiệu ứng không thuộc vật lý như nguyền rủa, tinh thần tổn hại v.v…
2. Bằng cách huỷ bỏ tất cả các năng lực khác không thể sử dụng chúng trong một ngày, thanh trừ tất cả mặt trái trên người sử dụng thuộc dạng linh hồn, tinh thần như nguyền rủa, tinh thần tổn hại v.v…
3. Một ngày một lần, sáng tạo ra một cơ thể 100% nhân thể người nhân bản giống với người dùng, khi đó chuyển dời hết toàn bộ sát thương tổn thương người dùng nhận phải lên người nhân tạo, sau khi hoàn tất việc chuyển dời sát thương, [Giới Chỉ] sẽ thu lại vào trong tiểu không gian trong nhẫn tiến sáng tạo cái mới cho lần sử dụng tiếp theo.
4. Một lần duy nhất, bằng cách hiến tế tất cả mọi thứ bao gồm năng lực và chiếc bản thân [Giới Chỉ], khi đó [Giới Chỉ] sẽ được xem như một vật môi giới tiến hành vượt thời - không triệu hồi vật phẩm Tứ Tinh Huyền Thoại phân thân [Nhân Thể Vạn Năng Sáng Tạo Lăng Kính] và kích hoạt một trong các năng lực của nó, sáng tạo một vùng tiểu không gian lớn, tùy vào các mục tiêu mà người sử dụng muốn, toàn diện sáng tạo một cơ thể mới, sau đó hấp thu chuyển dời tất cả tổn thương đi vào Lăng Kính không gian.
“Cả một tuần công sức … và vô số vật liệu quý giá của ta… cứ thế mà bay mất ….”
Ahhhh!!!
Nhận thấy bảo bối của mình đã hoàn hủy hoại không thể nào phục hồi được nữa.
Anh Kiệt như muốn phát điên, nàng ban đầu mang nó ra chỉ là để phòng ngừa ả khuyển tức là Vandel sẽ có trò gì đó đánh cho nàng không kịp trở tay.
Ai mà ngờ được, đòn mạnh của ả lại là tự bạo hay ôm bom tự sát cái chiêu trò thấp kém này, kéo luôn cả toàn bộ người dân trong thành theo cùng mình.
Vốn dĩ không phải chuyện của nàng, ai sống ai chết nàng không quan tâm.
Nhưng tên cờ chó chết dẫm trong đầu nàng lại RẤT (không) đúng thời điểm phát điên, thiện tâm trổi dậy muốn nàng ra tay cứu bọn này, nếu không phải thằng khỉ này lấy Odin ra mà khè nàng, thì có chết nàng cũng không dùng bảo bối của mình một cách lãng phí như vậy.
Chỉ là…
“Không ngờ lại nhiều đến vậy.”
Đợi đến khi Anh Kiệt bình tĩnh lại, hơi quan sát phía dưới dân chúng, không nhìn thì thôi mà khi đã nhìn không thể không làm nàng nhíu mày.
Gần 28 triệu, đây là con số người mà nàng đếm được, suốt cả 28 triệu, đây là một con số không hề nhỏ.
Nhiều người chết như vậy trong một lần, tuyệt đối dẫn tới kinh thiên đại sự kiện.
Và tệ hơn nữa là, với số lượng người chết như vậy, oán hồn oán linh sinh ra sẽ cực mạnh và cực nhiều, nếu không thanh lọc nhanh chóng, không mất quá lâu nơi này tuyệt đối trở thành một tử địa một vùng đất chết.
Thậm chí còn tệ hơn, là dẫn tới thiên đạo giận dữ mà mang tới thiên phạt tiến hành đại thanh lọc toàn thế giới sinh linh, khi đó đừng nói là nàng mà cả toàn bộ sinh linh sống trên hành tinh này đều phải chịu tai ương.
và cái thiên phạt tiêu biểu nhất thường thấy nhất mà nàng biết là đại hồng thủy.
Một hơi nhấn chìm hết tất cả vào trong nước, phải nói là nhanh gọn và lẹ.
“Ả là không biết hay…là biết mà vẫn làm.”
Cái trước thì không sao, nhưng nếu là cái sau …
Nếu thật sự là cái sau, Tru Tiên Giáo, bọn này quá nguy hiểm, tuyệt đối phải diệt trừ ngay.
Anh Kiệt không hề và cũng không dám quên mình tới đây là để làm gì, nhiệm vụ của mình là cái gì.
Để có thể sáng tạo một thế giới cho hai tỷ người lam tinh sinh sống, một thế giới trên bờ vực hủy diệt là điều mà nàng tuyệt đối không để và không cho phép xảy ra.
Cho nên dẫn tới thế giới này nguy hại Tru Tiên Giáo, ta phải diệt các ngươi.
Xin hãy hiểu, đây không phải là việc tư thù trả thù cá nhân, việc ta muốn diệt các ngươi là nghĩa vụ của ta rồi.
Muốn trách, thì đi mà trách cái cách làm việc của các ngươi quá ác liệt đi.
Quay đầu nhìn sang cái đầu của Vandel, lúc này vẻ mặt của nàng từ im lặng suy tư chuyển sang vô hỉ vô bi trầm lặng, nếu nhìn kỹ hơn liền sẽ phát hiện đôi mắt của nàng thay đổi, nó trở nên đáng sợ cực kỳ như thể là con rắn độc lạnh lẽo đang nhìn vào con mồi của mình.
Nếu lúc này có người quen biết với Anh Kiệt mà ở đây và nhìn thấy dáng vẻ lúc này của nàng, sẽ nhận ngay đây là bộ dáng vẻ 'tới giờ làm việc' bình thường của nàng mỗi khi nàng bắt đầu đuổi giết con Đại Ác Quỷ nào đó.
Và mỗi khi nàng làm cái vẻ mặt này, thì có nghĩa sẽ không có chuyện nàng đùa giỡn hay nương tay và không có một con Đại Ác Quỷ nào còn mà toàn thây trở về với bộ dạng này của nàng.