Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên Tài

Chương 12: Chương 12: Mắt Phong Thủy (2)




Chẳng lẽ, anh em họ sở dĩ có thể giàu sang, phú quý như thế chính là bởi vì tổ tiên của họ đã được an táng ở một mảnh đất tốt hay sao?

Cô nhìn chằm chằm vào ngôi mộ trước mặt.

Đột nhiên, cô phát hiện, dưới ánh mặt trời, hai luồng sương mù một trắng một đen xuất hiện trên mộ. Luồng sương mù trắng rất sáng, còn luồng sương đen thì lại rất đậm rất đậm, ngôi mộ kia thì lại nằm ngay chính giữa ranh giới của hai luồng sương mù này, xung quanh vẫn còn rất nhiều sương mù tiếp tục tập trung vào. Ngôi mộ giống như một con quỷ đang há to miệng nuốt chửng lấy những luồng sương mù kia nhưng sương mù xung quanh thì lại không ngừng kéo đến…

Thấy thế, cô chợt nhớ đến khí âm và khí dương mà lý luận phong thủy đã nhắc đến.

Nhà dương, là nhà dành cho người sống nên nơi ở cần phải có đầy đủ ánh sáng mặt trời, như vậy mới được may mắn. Còn nhà âm thì phải chọn nơi âm khí đủ đầy, tàng phong tụ khí để có thể nuôi dưỡng tinh khí của người chết, từ đó mới có thể tạo phúc cho các thế hệ con cháu sau này.

Vậy thì luồng sương trắng chính là dương khí, còn luồng sương đen chính là âm khí.

Ngôi một trước mặt cô lại nằm ngay giữa lằn ranh tiếp giáp giữa hai làn khí này, là nơi tập trung rất nhiều âm khí nhưng cũng kề sát bên nơi có nhiều dương khí, từ đó đạt được trạng thái cân bằng âm dương. Quả nhiên ngôi mộ được xây trên một vùng đất tốt.

Do nhìn quá lâu nên đầu cô lại bị choáng, cô nhanh chóng chớp chớp mắt liền mấy cái.

Lập tức, luồng sương mù kia biến mất, trước mắt cô hiện tại chỉ là một ngôi mộ bình thường.

- Sư phụ, người làm sao để phân biệt khí dương và khí âm ạ? Có thể nhìn thấy chúng không?

Dương Tử Mi thắc mắc hỏi Ngọc Thanh đạo trưởng.

Ngọc Thanh đạo trưởng vuốt vuốt râu cười nói:

- Sư phụ không có mắt âm dương nên không thể nhìn thấy khí âm dương.

- Vậy sao người lại biết ngôi mộ này tàng phong tụ khí vậy?

- Dựa vào địa hình, thế núi xung quanh, với lại vì vi sư có tài năng thiên bẩm nên có thể đoán ra được.

- Ồ, thì ra là như vậy.

Dương Tử Mi không muốn nói cho sư phụ biết là lúc nãy mình nhìn thấy hai luồng khí âm và dương kia, cô chỉ tiếp tục hỏi:

- Các tác động của con người có thể phá hỏng phong thủy không ạ?

Nghe cô hỏi thế, mặt Ngọc Thanh đạo trưởng đột nhiên nghiêm lại, ông trịnh trọng nói với cô:

- Từ xưa đến nay, phá hoại mộ tổ tiên của người khác ngoài tổn hao nguyên khí của mình ra, còn là một chuyện rất phi đạo đức nữa. Nó sẽ làm cho người chết không thể yên nghỉ, người sống cũng không yên thân. Trừ khi, hậu thế của họ đều là những tên cường hào ác bá thôi.

Dương Tử Mi lại nghĩ đến hành vi và cách ăn ở của mấy anh em nhà trưởng thôn.

Trưởng thôn Dương Đức Minh là ác bá của một vùng, chuyên ức hiếp, bắt nạt người yếu thế hơn, ông ta có thể khiến cho người nào đó sống hoặc chết, còn chuyện hãm hiếp phụ nữ cũng đã làm nhiều vô số kể. Mỗi khi trong thôn có cô gái nào xinh xinh mới được gả về là ông ta liền cướp mất đêm đầu tiên của người ta, nhưng vì gia thế của ông ấy quá lớn mạnh nên mọi người trong thôn dù rất căm phẫn nhưng cũng không dám làm gì ông ấy.

Còn anh cả Dương Đức Kiệt đang làm bí thư thành ủy của thành phố A nọ thì cũng là một tay tham ô, ăn chơi khét tiếng ở thành phố A. Ông ấy có biệt danh là “Xe Bới Móc”, dưới sự quản lý của ông ấy, thành phố A ngày càng hỗn loạn, không ra trật tự gì. Tuy vẫn thường xuyên có người xuống kiểm tra nhưng ông ấy đều có thể hóa dữ thành lành, tai qua nạn khỏi nên trước nay vẫn không có ai dám làm gì ông ấy, thế nên ông ấy càng ngày càng tác oai tác quái.

Anh ba của trưởng thôn vì công tác ở tỉnh ủy nên Dương Tử Mi cũng không rõ lắm. Còn ông anh tên Dương Đức Khánh kia thì cấu kết với anh trai của mình là Dương Đức Kiệt lũng đoạn lĩnh vực địa ốc, tài chính, điện nước, vui chơi giải trí, dịch vụ ăn uống của cả thành phố A. Hầu như không việc xấu xa nào mà không làm, khiến người dân thành phố A không khỏi kêu than. Người như vậy nhưng lại được nhận giải thưởng là thanh niên kiệt xuất, nhà từ thiện toàn quốc gì đó.

Cô khinh!

Vừa nghĩ đến những hành vi cũng như cách ăn ở của mấy anh em nhà họ, Dương Tử Mi vô cùng tức giận, chỉ muốn nhổ ngay một bãi nước bọt xuống đất.

Dù là thù chung hay thù riêng, cô cũng phải nhanh chóng phá hỏng phong thủy này, để gã trưởng thôn độc ác kia mau xảy ra chuyện, như thế mới có thể bảo vệ cả nhà cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.