Dị Thế Chi Thú Nhân Bộ Lạc

Chương 41: Chương 41




***Note: Đổi cách xưng hô giữa Sophie và Bàng Đốn

Cả 2 đều xưng là ta, nhưng Sophie sẽ gọi Đốn ca = anh.

Còn Đốn ca gọi Sophie = em.

Như vầy cho nó vừa lạnh lại vừa tình tứ hố hố :”>

——— —————————

Toàn thân Thiết Lợi Á vẫn còn phát sáng nhưng hoàn toàn bất đồng với mấy ngày trước, tuy rằng không rõ lắm nhưng vẫn có thể nhận ra nó trong suốt hơn lúc đầu một chút.

“Thần lực của thần tử đang xói mòn vì thế thân thể mới trở nên trong suốt. Đến lúc thần lực hoàn toàn biến mất, thân thể cũng tan biến.” Lạc Khả giải thích.

“Đây cũng chính là cái chúng ta gọi là mộ binh, tượng trưng cho tân thần tử sắp xuất thế.” Giọng nói Lạc Khả vô cùng hưng phấn, tâm nguyện của bộ lạc Tát Đức không ngờ có thể hoàn thành ở đời của mình!

Không phải Gia Á quá nhạy cảm, nhưng hắn có cảm giác đứa nhỏ trong bụng mình có năng lực kim, tuy có thể do di truyền nhưng hiện tại lại xảy ra tình huống của Thiết Lợi Á.

“Lạc Khả, có phải chỉ có người của thần tộc mới có năng lực kim không?” Gia Á thử hỏi.

“Đúng vậy.”

“Vậy thần tử có phải đời nào cũng sinh ra từ thần tộc không?”

“Theo lý mà nói chính là như vậy.”

Gia Á hiện tại cũng chưa dám khẳng định, nhưng nhìn nhìn phần bụng bằng phẳng của mình, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì có thể số năng lượng kim loại trong cơ thể hắn sẽ bị hấp thu hoàn toàn. Đứa nhỏ của hắn liệu có phải là tân thần tử hay không? Thần tử của thần tộc không thể có bầu bạn, vừa sinh ra đã phải đưa tới nơi của các trưỡng lão để nuôi nấng, cả đời phải sống cuộc sống thanh tâm quả dục như người của bộ lạc Tát Đức, cuộc sống hoàn toàn trong sạch. Thiết Lợi Á là thần tử duy nhất kết làm bầu bạn với một lỗ đạt hình hổ, cuối cùng đã bị trừng phạt…………

Sau khi trở về Gia Á đã suy nghĩ rất lâu, hắn không có dự tính nói chuyện này cho Lạc Khả. Hắn không hi vọng đứa con của mình là thần tử, chính là khi thần tử sinh ra trên người sẽ có dấu hiệu đặc biệt, lúc đó muốn dấu cũng không được.

Nó là đứa nhỏ của hắn, phải do đích tay hắn nuôi nấng! Hơn nữa hắn cũng không hi vọng con mình có cuộc sống như vậy, tuy rằng làm vậy vì lợi ích của nhiều người, này đại khái chính là tâm tư của người làm cha mẹ đi. Gia Á lần đầu tiên phát sinh ý thức trách nhiệm với đứa nhỏ trong bụng.

Phản ứng khi mang thai của Gia Á tới tận tháng thứ 3 mới bắt đầu xuất hiện, thấy cái gì cũng ghê tởm, ăn xong lập tức ói ra, ói xong lại còn muốn ăn tiếp…… Loại tra tấn này làm Gia Á hận không thể đánh đứa nhỏ trong bụng một phát, nhưng lại không thể làm vậy vì thế liền chuyển sang ba đứa nhỏ, người này thì tha hồ đánh. Ai cũng biết sức lực Gia Á rất lớn, vung tay một cái có thể đánh bay một con thực nhân thử, hiện tại toàn bộ sức lực này lại dồn lên người Tắc Vạn, áp lực a!

“Ân!” Tắc Vạn lại bị đánh một quyền, ngực ẩn ẩn đau.

“Có phải lại khó chịu không?” Tắc Vạn lấy lòng hỏi, tính tình Gia Á hiện tại rất nóng nảy, hở một tí là tức giận. Sophie nói đây là biểu hiện bình thường, sau đó nói ra một đống khái niệm khoa học phân tích thời gian mang thai sẽ bị kích thích, tóm lại kết quả chính là tính tình Gia Á trở nên cáu kỉnh.

“Vô nghĩa!” Gia Á mới ói xong, trước lúc ói hắn vừa ăn xong, hiện tại ốm đau bệnh tật chỉ muốn nằm yên một chỗ.

“Thảm, ta lại đói bụng!” Mới vừa ăn xong đã ói ra hết vì thế bây giờ lại muốn ăn.

“Tất cả là tại ngươi! Còn không mau đi lấy đồ ăn tới cho ta!” Gia Á đổ hết tức giận lên người Tắc Vạn, hở ra là đánh.

Tắc Vạn còn biết làm thế nào được a? Bầu bạn của mình vì mình mang đứa nhỏ, cố gắng chịu thôi…….

“Phải, đều do ta, toàn bộ trách nhiệm đều do ta, ta đi lấy nước hoa quả cho ngươi.” Một tay Tắc Vạn chăm sóc cho Gia Á, hiện tại y so với người đang mang thai còn hiểu rõ cái gì nên ăn cái gì không nên ăn hơn.

Bàng Đốn thấy cảnh này không khỏi cảm khái, hóa ra chính mình không phải là người bi thảm nhất a! Ít ra Sophie chưa bao giờ đánh anh, nhiều lắm là nói mấy câu ác độc.

Trên người lốm đốm vết bầm xanh tím, nhưng làn da màu đen nên nhìn không thấy, kiếp làm ba của Tắc Vạn đúng là đầy gian khổ a.

Từ lúc Gia Á mang thai, số năng lượng trong cơ thể không thể hấp thụ đã dần dần biến mất hẳn, cơ thể khôi phục số liệu bình thường. Chính là không lâu sau đó lại xuất hiện vấn đề, Gia Á luôn có cảm giác bụng mình đau đớn khó chịu. Tắc Vạn gấp đến mức cứ xoay vòng vòng, chỉ có thể chạy đến tìm Sophie xin giúp đỡ.

Sophie cũng rất nghi hoặc, cơ thể Gia Á đã trở về bình thường, loại tình huống này đáng ra không xuất hiện mới đúng.

“Ta có một ý tưởng.” Sophie suy đoán.

“Gia Á, ngươi thử hấp thu năng lượng trong tảng nguyên thử xem.” Nếu bởi vì năng lượng trong cơ thể Gia Á biến mất làm đứa nhỏ xuất hiện dị thường, như vậy có thể chứng minh nó cần năng lượng làm chất dinh dưỡng.

“Chính là hiện tại ta thế này, nếu tiếp xúc với điện lưu, đứa nhỏ làm sao bây giờ?” Gia Á chỉ có thể thông qua điện lưu mới có thể hấp thu năng lượng, nhưng không thể khẳng định điện lưu có ảnh hưởng tới thai nhi hay không.

“Kỳ thật, hiện tại ngươi không cần điện lưu cũng có thể hấp thu.” Hiện tại đứa nhỏ trong cơ thể Gia Á có sức mạnh điều khiển kim loại, Gia Á có lẽ không cần điện lưu hỗ trợ.

Gia Á suy nghĩ.

“Để ta thử xem.”

“Ta lấy tinh thạch tới.” Sophie cầm lấy một khối tinh thạch kim loại tới.

Gia Á cảm thấy khi tiếp cận tảng đá kia, cơ thể lại càng có cảm giác cấp bách. Tay nhẹ nhàng đưa lên, lại có thể cảm ứng được năng lượng dao động, sử dụng năng lực khống chế làm tảng đá bay lên.

“Tốt quá!” Sophie vui mừng! Không ngờ vấn đề phức tạp hiện tại của mọi người lại có thể dễ dàng giải quyết như vậy! Lần này chuyến hành trình tới bộ lạc Tát Đức thật là có thu hoạch ngoài ý muốn!

Gia Á hấp thu năng lượng trong tảng đá, nhất thời cảm thấy thoái mái rất nhiều, lúc tảng đá cạn năng lượng Gia Á mới thu hồi năng lực, lúc này hoàn toàn không xuất hiện hiện tượng cứng ngắc đau đớn khắp người.

“Bụng ta không đau nữa.” Gia Á cảm thấy chuyện này thật thần kỳ, hắn đã có năng lực hấp thu năng lực như sinh vật trên đại lục Thụy Bá.

“Chỉ cần đứa nhỏ này còn trong bụng, ngươi có thể bình thường hấp thu năng lượng kim, sức ăn của nó có lẽ đã gia tăng, sau này mỗi ngày ngươi nên hấp thu một lần.” Sophie nói.

“Chờ sau khi đứa nhỏ sinh ra, chúng ta có thể dựa theo bản đồ của bộ lạc Tát Đức, thu thập những tảng RWAR phân tán khắp nơi, giải quyết triệt để vấn để này.” Sophie đưa ra phương án giải quyết tốt nhất, trong tư liệu còn lại của bộ lạc Tát Đức có vị trí của các mảnh thần thạch, nhìn thấy bản đồ xong, Gia á cùng cậu mới biết rốt cục có bao nhiêu mảnh! Kia không còn là vấn đề mấy chục cái nữa, trải rộng khắp ngóc ngách của đại lục Thụy Bá, có mấy trăm đến cả ngàn cục, lúc trước cơn xoáy lưu đã đưa tới một trận mưa thiên thạch!

“Thật tốt quá…………” Vấn đề luôn đè nặng trong lòng Gia Á đã có đáp án, hắn cảm thấy rất thoải mái, nằm trên giường cầm một trái cây chua bắt đầu ăn, đột nhiên có cảm giác kiêu ngạo giống như đang mang long thai.

“Gia Á, ngươi có nghĩ tới chuyện đứa nhỏ có thể là tân thần tử không?” Sophie đột nhiên nói, tuy nói thần tử chỉ có thể xuất hiện bên trong thần tộc nhưng những dấu hiệu trước mắt cho thấy, đứa nhỏ Gia Á đang mang rất có thể là tân thần tử.

“Có nghĩ.” Gia Á thành thật nói.

“Nhưng ta sẽ không giao đứa nhỏ ra, không quan tâm tới chuyện nó có phải là thần tử hay không! Nó là con ta, ai cũng đừng mong đụng vào!” Gia Á rất kiên định, sau này hắn sẽ đưa đứa nhỏ quay về bộ lạc Phỉ Tư Thắc, tuyệt đối không để nó lại cái nơi vĩnh viễn không thấy ban ngày này, để người của bộ lạc Tát Đức nuôi dưỡng. Nếu người của bộ lạc Tát Đức nhất định phải đi theo thần tử vậy cứ dắt theo bọn họ rời khỏi Dạ Chi vực. Tóm lại, hắn nhất định phải ở một chỗ với đứa nhỏ, mang thai mười tháng sinh ra lại phải đưa cho người khác, hắn không có vĩ đại đến vậy!

Ôm tâm tình bảo hộ nghé con như vậy, Gia Á bắt đầu tính toán sau này làm cách nào để thu phục bộ lạc Tát Đức! Với chấp nhất của bọn họ với thần tử, nhất định sẽ không chịu buông tay, vậy để mọi người cùng nhau rời khỏi Dạ Chi vực là tốt nhất. Kỳ thật Gia Á không rõ thần tử cần phải làm gì, theo lịch sử ghi lại thần tử là nhân vật có quyền lực như giáo hoàng linh tinh. Là người nắm trong tay tri thức cao nhất, là người đứng đầu chính trị đồng thời nắm giữ sức mạnh thần kỳ. Làm thủ lĩnh cũng có thể đi, nhưng vì sao lại phải ở Dạ Chi vực cơ chứ?

“Ta kỳ thật cũng không phản đối con ta làm thần tử, chỉ là ta chán ghét cảnh bị ép buộc, bị người khác quyết định nhân sinh.” Gia Á nói, mỗi con người đều có quyền lợi tự quyết định cuộc sống của mình. Con hắn, sẽ lớn lên bên cạnh hắn và Tắc Vạn, về phần sau khi trưởng thành có muốn trở thành thần tử hay không thì phụ thuộc vào quyết định của nó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.