[DTCTTVS] Quyển 3 [150] Kế Hoạch Tìm Kiếm
***********
Nghe Tạp ân bẩm báo xong, Hoàng Phủ Ngạo liền đứng dậy rửa mặt chải đầu, thay y phục, lúc xoay người thấy Thanh Việt còn vùi mình ngủ trong chăn cũng không đánh thức, để bé ngủ, còn phân phó Tạp Ân lưu lại hầu hạ.
Ngoài Dĩ Lệ viên, nhóm quý tộc, quan viên Nam Việt đã sớm chờ đợi ở đó, thấy Hoàng Phủ Ngạo tiến ra liền đi tới hành lễ, vấn an, tiếp đó đi theo sau Hoàng Phủ Ngạo, đi tới phòng nghị sự.
Giống như những lần trước, lúc Hoàng Phủ Ngạo tiến vào phòng nghị sự, cơ bản các quốc vương, đại thần cùng quý tộc đã tới đông đủ.
“Mấy ngày không thấy, khí sắc Nam Việt hoàng ngày càng tốt hơn a, không biết chuyện gì đã khiến Nam Việt hoàng thoạt nhìn tinh thần sáng láng như vậy?”
Ngồi trong đám người, dám dùng ngữ khí ngạo mạn, trêu đùa như vậy nói chuyện với Hoàng Phủ Ngạo, tự nhiên chỉ có Đông Chích hoàng đế—— Đông Ly Trần.
“Mấy ngày trước nghe nói cơ thể Đông Chích hoàng không khỏe? Bất quá hiện giờ xem ra, bộ dáng cũng không tệ, ít nhất Đông Chích hoàng vẫn còn an nhàn quan tâm tới chuyện người khác a.”
Hoàng Phủ Ngạo đi tới vị trí của mình ngồi xuống, không nhanh không chậm mở miệng.
“Chuyện người khác? Không, không, không, bổn hoàng từ trước đến nay không quan tâm chuyện người khác a, chính là, chuyện của Nam Việt hoàng hẳn không thể xem như những người khác đi.”
Một câu vô cùng mập mờ như vậy, mặc cho là ai cũng không thể ngờ được, Đông chích hoàng đề bệ hạ thế nhưng có thể trước công chúng, tùy ý lại nói ra, hơn nữa lại liên quan đến những tin đồi về hai người trước kia, làm mọi người không thể không dùng ánh mắt âm trầm dao động qua lại giữa hai người, còn không ngừng phỏng toán, mơ mộng.
“Đông Chích hoàng tới biệt quán Tuyết Sơn để nói đùa với bổn hoàng sao?”
Hoàng Phủ Ngạo lơ đểnh, sắc mặt cũng không có chút biến hóa, ngữ khí thản nhiên như trước.
“Nếu, Nam Việt hoàng không thích nghe bổn hoàng nói vậy, thế, chúng ta nói chuyện khác đi.”
Đông Ly Trần cứ như không hề thấy thái động lãnh đạm của Hoàng Phủ Ngạo, xoay người nhìn Tạp Cách Tra quốc vương, lập tức mở miệng nói tiếp.
“Trước đó vài ngày, bổn hoàng vì cơ thể không khỏe nên vẫn luôn ở hoàng cung Tạp Cách Tra tịnh dưỡng, chuyện phát sinh mấy ngày nay cũng nghe kể lại, chuyện này vẫn thỉnh Nam Việt hoàng hoặc Tạp Cách Tra vương làm chủ đi, bổn hoàng nghe là được rồi.”
“Nơi này là Tạp Cách Tra vương quốc, đương nhiên để Tạp Cách Tra vương làm chủ là thích hợp nhất.”
Hoàng Phủ Ngạo cũng không quản, trực tiếp đem quyền lợi cùng phiền toái giao cho Tạp Cách Tra vương.
Nếu Nam Việt đế quốc cùng Đông chích đế quốc có cùng ý kiến giao quyền quyết định cho Tạp Cách Tra vương, những quốc gia khác đương nhiên cũng không có dị nghị, vì thế mọi người đều hướng ánh mắt về phía Tạp Cách Tra vương, cùng chờ đợi hắn lên tiếng.
Trở thành tiêu điểm của các quốc gia, Tạp Cách Tra vương hiển nhiên vô cùng hưởng thụ, chờ tất cả mọi người đều chăm chú nhìn mình mới ho nhẹ một tiếng, mở miệng nói.
“Còn mười bốn đứa nhỏ chưa tìm được, chúng ta phải nhanh chóng tìm kiếm, càng trễ bao nhiêu thì bọn nó càng nguy hiểm bấy nhiêu, đêm qua chúng ta đã biết phạm vi cụ thể của bọn nó, nhưng bởi vì ban đêm không thể lên Tuyết Sơn, chúng ta lại chậm thêm một đêm, bất quá sáng sớm hôm nay, một chi đội cảnh vệ của Tạp Cách Tra cũng đã chuẩn bị thỏa đáng, hiện giờ đã xuất phát.
Bọn họ sẽ dùng tốc độ nhanh nhất xác định địa hình chính xác trên Tuyết Sơn cùng tình huống cụ thể ở đó, đồng thời cũng bắt đầu đóng quân, tiếp ứng những đội quân khác của chúng ta tiến lên.”
“Ác, như vậy không tồi.”
“Thật quyết đoán, tích cực a, không hổ là Tạp Cách Tra vương ”
“Vẫn là Tạp Cách Tra vương nghĩ chu toàn.”
Tạp Cách Tra quốc vương vừa nói xong thì lập tức nhận được rất nhiều lời phụ họa, tán dương.
Đương nhiên, đêm qua bọn họ đã biết nơi kia hung hiểm thế nào, ai cũng không muốn để người của mình đi chịu chết, nhưng những đứa nhỏ kia cũng không phải người thường a, bọn họ đều là vương tôn quý tộc của các quốc gia, không nói tới bản thân bọn họ, chỉ thân phận thôi cũng đủ đè chết người, nếu tất cả các vương quốc liên hợp tìm người mà còn không tìm ra thì còn mặt mũi gì nữa a!
Vì thế, kết quả thương nghị là vô luận tiêu phí bao nhiêu nhân lực, tài lực, bọn họ đều muốn tìm ra đám nhỏ mất tích, cho dù chỉ là thi thể.
Mà hiện giờ, ngay lúc các quốc gia đang đau lòng vì quan binh của mình, lại không thể không để bọn họ đi hoàn thành nhiệm vụ cơ bản là đi chịu chết thì Tạp Cách Tra quốc vương cư nhiên chủ động đem binh của quốc gia mình phái lên Tuyết Sơn, bọn họ cao hứng còn không kịp, sao có thể có ý kiến a.
Xem vẻ mặt của mọi người, Tạp Cách Tra vương liền hiểu lí do bọn họ cao hứng, chẳng qua Tạp Cách Tra vương tuyệt đối không phải người ngu ngốc, hắn là một con cáo già, tuyệt đối sẽ không để mình chịu lỗ, hắn tạm ngừng một lát, lại mở miệng nói tiếp.
“Xem ra mọi người đều rất tán thành ý kiến của bổn vương, như vậy, bổn vương liền an bài chuyện tiếp theo.”
Nói xong, Tạp Cách Tra vương lấy ra một tờ danh sách, bắt đầu đọc.
“Tạp Cách Tra vương quốc, Tắc Á Tháp vương quốc, Cách Đa Cách Lạp vương quốc, Y Kê vương quốc…”
“Tạp Cách Tra vương, đây là ý gì?”
Những vương quốc bị đọc tên, có vài vị đại thần bắt đầu đặt câu hỏi.
“Những vương quốc đọc tên, chính là quốc gia tương ứng với mười bốn đứa nhỏ bị mất tích, nhóm hộ vệ của Tạp Cách Tra vương quốc chúng ta chỉ nhận thức đứa nhỏ của Tạp Cách Tra, nếu các vị không tham dự, kia Tạp Cách Tra chúng ta làm thế nào tìm bọn họ? Đến lúc đó cho dù thấy cũng không biết a.”
Tạp Cách Tra vương trả lời vô cùng hợp tình hợp lí, những quốc gia khác cũng không thể phản bác.
Vốn, những quốc gia khác muốn chiếm tiện nghi, phải biết, nếu để Tạp Cách Tra tìm, nếu tìm không thấy bọn họ còn có thể đổ trách nhiệm cho Tạp Cách Tra, chính là, hiện giờ lại bị Tạp Cách Tra kéo xuống bùn, muốn bọn họ cùng nhau tìm, nếu tìm không thấy thì cùng nhau mất mặt.
“Xem ra, mọi người vẫn không có ý kiến, vậy chúng ta cùng thương lượng cụ thể một chút đi.”
Tạp Cách Tra vương cười thực hiền lạnh hàm hậu, nhưng ánh mắt lại lộ ra nụ cười đắc ý, chuyện này quả thật ngoài ý muốn phát sinh trên địa bàn Tạp Cách Tra, nhưng đừng mơ tưởng để hắn một mình gánh vác.
“Vậy các quốc gia có đứa nhỏ bị mất tích xin hãy phái ra một chi đội, trước lúc trời sụp tối, chúng ta phải di chuyển tới nơi đóng quân, sáng sớm mai, sẽ bắt đầu tiến vào huyệt mộ.
Những quốc gia không có đứa nhỏ mất tích cũng xin phái ra một chi đội, không cần tiến vào huyệt mộ, chỉ cần tuần tra ở nơi đóng quân, bảo hộ an toàn cho mọi người cùng quân lương, đảm nhận nhiệm vụ hậu cần là được.”
An bài rõ ràng, hợp tình hợp lí, không ai có thể phản bác, mọi người liền gật đầu đáp ứng.
…
Hoàn Chương 150.