Dị Thế Chi Tuyệt Thế Vô Song

Chương 151: Chương 151




[DTCTTVS] Quyển 4 [170] Tiểu Thư Mất Tích

***********

Sáng sớm.

Sáng sớm hôm nay cùng ngày xưa không có gì khác biệt, điểm bất đồng duy nhất là sáng hôm nay Thanh Việt cùng Hoàng Phủ Ngạo rốt cuộc sau bốn ngày trên thuyền, lần đầu tiên rời khỏi gian phòng ngủ trên tầng cao nhất của lâu thuyền.

Mà nguyên nhân làm hai người bọn họ xuất hiện chính vì lúc nãy Tạp Ân tiến vào bẩm báo, Tắc Á Tháp công chúa—— Hải Luân • Hách Lý, cùng Cáp Đa Cách Lạp công chúa—— Khanh Xa • Lý Tư, hai người này lúc nãy ở boong tàu đã khóc la túi bụi, muốn Nam Việt hoàng đế bệ hạ vì các nàng chủ trì công đạo.

Trên tầng cao nhất có lan can, Hoàng Phủ Ngạo cùng Thanh Việt chỉ cần đứng đó thoáng nhìn xuống, có thể thấy toàn cảnh trên boong tàu bên dưới.

Từ trên cao nhìn xuống, đang giằng co nhau ở vị trúng trung tâm hiển nhiên chính là người của Tắc Á Tháp vương quốc cùng Cáp Đa Cách Lạp vương quốc, lúc này cho dù là đứng trên lan can tầng trên vẫn có thể nghe rõ tiếng khắc khẩu của nhóm tôi tớ hai bên.

Mà đứng ở vị trí trung gian hai bên, đang cố gắng ngăn cản song phương chính là người của Nam Việt đế quốc, trong đó lấy Hoàng Phủ Minh Khê, Hoàng Phủ Trác Diệu, Hoàng Phủ Hàm Vi cầm đầu, xem tình hình, bọn họ đang không ngừng khuyên bảo hai bên đang ầm ĩ.

Hai vị công chúa hai quốc gia được vây ở trung tâm bọn người hầu, hộ vệ thì khóc tới lê hoa đái vũ, vô cùng ủy khuất, thì đang hướng bọn Minh Khê kể lể gì đó, còn không ngừng dùng cây quạt nhỏ xinh đẹp trong tay mình chỉ về phía đối phương.

Trên boong tàu còn có nhóm vương tôn, công tử, con cháu quý tộc các quốc gia khác, không có ý đồ muốn tiến lên tham gia tranh cãi, cũng không có ý tứ muốn khuyên can, chỉ đứng ở một bên im lặng nhìn.

Mục tiêu của mọi người đều bất đồng, có người nhìn chằm chằm Nam Việt đế quốc, người thì nhìn hai công chúa hai vương quốc đang tranh cãi, mà thần sắc mọi người cũng đủ loại, có coi thường, có hả hê, có xấu hổ, có xem kịch vui, có chán ghét, cũng có cường nhạo…



“Ai”

Nhìn hai quốc gia tranh luận không ngớt, loạn thành một đoàn dưới boong tàu, Hoàng Phủ Ngạo có chút đau đầu thở dài, tiếp đứng nhìn Tạp Ân có vẻ lại béo thêm một vòng, càng lúc càng giống cục cơm nắm ở bên cạnh, mở miệng hỏi.

“Tạp Ân, nói xem này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Này…”

Tạp Ân tạm ngừng một lát, rất nhanh sửa sang lại mạch suy nghĩ, sau đó mới mở miệng đáp lời.

“Bẩm bệ hạ, này phải nói tới lúc dùng cơm đêm qua.

Hôm qua, lúc dùng tiệc tối, Cáp Đa Cách Lạp vương quốc—— Khanh Xa • Lý Tư, cùng Tắc Á Tháp vương quốc—— Hải Luân • Hách Lý công chúa tựa hồ vì chuyện gì đó mà có chút khó chịu, lúc ấy đã có chút tranh cãi, bất quá được nhóm Minh Khê điện hạ khuyên can đúng lúc nên dừng lại.

Tuy, cuối cùng tan rã không vui vẻ gì, nhưng hai vị công chúa quả thật không còn tiếp tục tranh chấp, vốn, mọi người đều tưởng vậy là xong chuyện.

Chính là không ai ngờ, một trong hai tiểu thư quý tộc đồng hành với Hải Luân • Hách Lý công chúa lần này đột nhiên biến mất, từ nửa đêm hôm qua Hải Luân • Hách Lý công chúa đã bắt đầu nháo loạn cả lên.

Đêm qua sau khi các nàng trở về chỗ ở, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, tất cả mọi người không rõ lắm.

Bất quá, Hải Luân • Hách Lý công chúa cứ một mực khẳng định, vị tiểu thư quý tộc của Tắc Á Tháp mất tích do Khanh Xa • Lý Tư công chúa cùng đám người hầu của nàng ta tạo thành.

Mới đầu, tất cả mọi người cảm thấy chuyện này chỉ là chuyện nhỏ, không dám kinh động bệ hạ, Minh Khê điện hạ phái mười mấy thị vệ, người hầu đi tìm kiếm, nhưng từ nửa đêm hôm qua đã bắt đầu tìm kiếm tất cả những nơi vị quý tộc tiểu thư kia có thể đi tới rất nhiều lần, nhưng đến tận sáng sớm nay vẫn không tìm được.

Theo Hải Luân • Hách Lý công chúa nói, Khanh Xa • Lý Tư công chúa là người duy nhất khắc khẩu với bọn họ sau yến tiệc đêm qua, này nhất định là Khanh Xa • Lý Tư công chúa ghi hận trong lòng, trả thù các nàng.

Bất quá đối với lời Hải Luân • Hách Lý công chúa nói, Khanh Xa • Lý Tư công chúa lại nói là nói bậy, sau buổi tiệc tối đêm qua, nàng căn bản không gặp lại tiểu thư quý tộc Tắc Á Tháp kia.

Khanh Xa • Lý Tư công chúa còn nói, nàng thực hoài nghi chủ mưu chuyện tiểu thư quý tộc Tắc Á Tháp kia mất tích chính là Hải Luân • Hách Lý công chúa.

Nói Hải Luân • Hách Lý công chúa từ trước nay luôn hống hách độc đoán, nói không chừng nàng ta vì không muốn tiểu thư quý tộc kia đoạt cơ hội tốt của mình, vì thế nhân cơ hội này diệt trừ, giờ lại ở đây vừa ăn cướp vừa la làng, cố ý muốn hãm hại mình.



Cứ như vậy, hai vị công chúa, bên nào cũng cho là mình đúng, không ai nguyện ý bỏ qua đối phương, ở trên boong tàu tranh cãi tới trời long đất lỡ, cho dù là nhóm Minh Khê điện hạ khuyên bảo cũng không chịu nghe, cứ ồn ào, muốn bệ hạ chủ trì công đạo, trả lại sự trong sạch cho các nàng cùng nghiêm trị hung phạm.

Ân, sự tình đại khái là như vậy, bệ hạ.”

Tự thuật xong sự việc, Tạp Ân đã nói tới mức miệng khô lưỡi khô, hoàn hảo dáng người hắn lớn, lượng không khí có đủ để nói một hơi dài như vậy.

“Tiểu thư quý tộc Tắc Á Tháp vương quốc kia mất tích đến giờ vẫn chưa tìm được sao?”

“Đúng vậy, Tiểu điện hạ, Khải Tề tướng quân đã phái mấy chi đội thị vệ, tới giờ vẫn còn đang tìm kiếm ở các tầng.”

“Tiểu thư Tắc Á Tháp kia trước khi mất tích ở cùng ai?”

“Bẩm Tiểu điện hạ, là cùng Hải Luân • Hách Lý công chúa cùng một vị tiểu thư quý tộc khác.

Nhưng sau đó, Hải Luân • Hách Lý công chúa bảo nàng ta đi làm chuyện gì đó, tiểu thư quý tộc kia mới rời đi, kết quả Hải Luân • Hách Lý công chúa cùng vị tiểu thư quý tộc khác chờ đến hơn nửa đêm cũng không thấy nàng ta trở về, lúc đó hai người mới cảm thấy không thích hợp, liền sai người đi chung quanh tìm kiếm.”

“Tiểu thư quý tộc kia sau khi đi ra ngoài, có ai thấy qua nàng ta không?”

“Đến bây giờ vẫn không có, Khải Tề tướng quân cũng đang sai người tra hỏi số thủ vệ canh giác lúc đó, cùng nhóm thị vệ tuần tra, chính là tạm thời vẫn chưa có đáp án.”

“Phụ hoàng, thật cổ quái, một người đang sống sờ sờ ra đó sao có thể đột nhiên không thấy đâu?”

Thanh Việt kéo kéo ống tay áo Hoàng Phủ Ngạo, quay đầu, đôi mắt to lóng lánh nhìn y, tràn đầy hiếu kì cùng hứng thú.

“Đi thôi Việt nhi, cùng phụ hoàng xuống dưới nhìn thử xem.”

Hoàng Phủ Ngạo tự nhiên hiểu được ý đồ của Thanh Việt, xoa xoa mái tóc bạch kim của bé, sau đó nắm bàn tay nhỏ nhắn dẫn bé xuống dưới lầu.



Hoàn Chương 170.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.