Dị Thế Chi Tuyệt Thế Vô Song

Chương 163: Chương 163




[DTCTTVS] Quyển 4 [182] Màn Kịch Mở Màn Yến Hội

***********

Hoàng cung Nam Việt đế quốc, yến tiệc long trọng sắp được cử hành.

Nơi này đã thật lâu không tổ chức yến hội.

Từ mấy tháng trước, sau khi xảy ra chuyện huyết anh quỷ thai kia, hậu cung này ngoài mặt bình tĩnh, an ổn nhưng kì thật lại sóng ngầm mãnh liệt, mỗi người đều cảm thấy bất an.

Hơn nữa mấy ngày này hoàng đế bệ hạ lại sắc lập Hoàng Phủ Minh Khê làm Nam Việt Hoàng thái tử, còn tước đi tước vị của Nhị hoàng tử vốn được mọi người mong đợi nhất—— Hoàng Phủ Vu Mạc, cả đại lục đều nhấc lên một trận sóng to gió lớn, mà hậu cung cùng triều đình Nam Việt nằm ở trung tâm quyền lợi nhất sao có thể may mắn thoát khỏi.

Trong bầu không khí áp lực này, mỗi người đều căng cứng dây thần kinh, thật cẩn thận, chỉ sợ thất thần một chút thôi sẽ bước nhầm, lọt vào cạm bẫy người khác bố trí.

Mà hiện giờ, hoàng đế bệ hạ của bọn họ sau khi hồi cung thì lập tức cử hành yến tiệc này, không thể nghi ngờ là muốn làm dịu hậu cung, vì thế tất cả mọi người bị dính vào bầu không khí khẩn trương kia đều có thể thả lỏng một chút.

Vì thế yến hội này mới phá lệ náo nhiệt, long trọng như vậy.

Nhóm cung phi hao hết tâm tư, bất kể đại giới muốn áp hết số hoa thơm cỏ lạ tươi đẹp ở yến hội, hăng hái muốn có được sự ưu ái của hoàng đế bệ hạ mới hồi cung.

Công chúa, tiểu thư quý tộc chưa xuất giá, vương tử, con cháu quý tộc chưa thành hôn cũng đều ăn mặc thật hào nhoáng, muốn mình thật nổi bật, đều là người trẻ tuổi, đang độ tuổi thích cạnh tranh, có ai không muốn mình trở thành tâm điểm sự chú ý, được mọi người theo đuổi tân bốc a.

Về phần vương công đại thần thì càng khỏi phải nói, mang theo thê thiếp xinh đẹp nhất, nữ nhân xuất xắc nhất, ai cũng không muốn thua kém, ai cũng không muốn mất đi cơ hội tốt để liên hôn.



Yến hội còn chưa bắt đầu, mọi người cũng chưa tiến vào phòng tiệc, đều là tốp năm tốp ba tụ tập ở phòng tiếp khác, hoặc là trong hoa viên, cùng nhóm bằng hữu quen biết khen tặng lẫn nhau, trò chuyện.

Trong một hoa viên nhỏ nào đó nằm trước khu vực lăng tẩm các vị hoàng đế đời trước, Hoàng thái tử vừa tiến hành xong nghi thức kế vị, có thể ở đây nghỉ ngơi một lát, Hoàng Phủ Ngạo cùng Hoàng Phủ Minh Khê chốc nữa còn phải tham gia yến hội, lúc này đang ngồi trong tiểu đình phẩm trà.

Đổi với một mình ở chung với Hoàng Phủ Ngạo, Hoàng Phủ Minh Khê vẫn như trước không thể tiêu trừ khẩn trương cùng mất tự nhiên trong nội tâm, không biết có thể lấy chủ đề gì để tán gẫu với phụ hoàng, tuy lúc có Thanh Việt, hai người bọn họ tán gẫu cũng không tệ, chính là hiện tại, Minh Khê chỉ máy móc duy trì hình thức ở chung một hỏi một đáp.

“Yến hội lần này thực náo nhiệt, vương công đại thần có thực lực cùng gia quyến của bọn họ sẽ có mặt, Minh Khê, ngươi hiểu dụng ý của trẫm không?”

Hoàng Phủ Ngạo nhấp một ngụm trà, nhìn đủ loài hoa đang khoe sắc bên ngoài tiểu đình, thản nhiên hỏi.

“Dạ, phụ hoàng, Minh Khê hiểu.”

Minh Khê hơi cúi đầu để người khác không nhìn thấy thần sắc trong mắt mình, tiếng nói ấm áp như xuân phong.

“Chỉ bằng sức lực của Minh Khê thì không thể ngồi ổn vị trí Hoàng thái tử này, phụ hoàng muốn Minh Khê liên hôn đúng không?”

“Cảm thấy khó chịu sao?”

“Muốn có được thứ gì đó thì phải dùng thứ khác để đổi lấy, đạo lý này, Minh Khê lúc còn rất nhỏ đã hiểu được, không nói tới có khó chịu hay không. Huống chi, phụ hoàng đã đối với Minh Khê tốt lắm, không trực tiếp chỉ định đối tượng kết hôn mà để Minh Khê lựa chọn, Minh Khê hẳn là phải cảm kích.”





Thanh Việt theo Tạp Ân về Bàn Long điện, thay lễ phục tham gia yến hội, sau đó vì không muốn đi trễ mà trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người, Thanh Việt mất kiên nhẫn bỏ Tạp Ân lại, tự mình vận dụng ma pháp không gian thuấn di, trực tiếp xuất hiện trong phòng yến hội.

Chính là, lần này cùng trước kia bất đồng, sau khi Thanh Việt tới thính hội, những người khác vẫn chưa tiến vào.

Tìm không thấy phụ hoàng của mình, Thanh Việt liền đi tới vị trí cao nhất trong thính hội, trực tiếp ngồi xuống, này nhất định là vị trí của phụ hoàng của bé, vì thế, Thanh Việt liền thành thành thật thật ngồi đó chờ.

Thẳng đến khi yến hội bắt đầu, hoàng hậu phụ trách an bài yến hội này dẫn theo cung phi, hoàng tử, công chúa cùng vương tôn đại thần, mọi người trong nháy mắt bước vào hội thính, tự nhiên cũng thấy được tiểu thiếu niên đang ngồi trên hoàng tọa ở cao cao.

Cửa vào thính hội cùng hoàng vị của hoàng đế cao cao cách một khoảng cách, nhìn không rõ bộ dạng thiếu niên, nhưng dưới ánh đèn chiếu xuống, mái tóc bạch kim độc nhất vô nhị vô cùng chói mắt kia có thể làm mọi người xác định thân phận của thiếu niên.

(Yến hội ở hoàng cung Nam Việt có quy củ như vậy, vì phòng ngừa có người mua chuộc thị tỳ, người hậu, thừa dịp yến hội chưa bắt đầu bỏ thứ gì đó vào trong thức ăn hoặc rượu, đồ uống các loại.

Vì thế, sau khi các công việc chuẩn bị cho yến hội hoàn tất, tất cả người hầu, thị tỳ đều phải rời khỏi thính hội, đợi đến khi yến hội bắt đầu mới có thể theo nhóm chủ tử trở lại nơi này hầu hạ, bọn thị vệ cũng ở bên ngoài, nghiêm mật canh gác.

Nói cách khác, trước khi yến hội bắt đầu, nơi này tuyệt đối không có người.)

Mà hiện giờ, Nam Việt Tiểu điện hạ đã làm thế nào lọt qua mí mắt bọn thị vệ, xuất hiện ở nơi này?

Bất quá này không phải trọng điểm mọi người khiếp sợ, trọng điểm là vị trí mà Nam Việt Tiểu điện hạ đang ngồi, đó là ngôi vị hoàng đế chỉ có Nam Việt hoàng đế bệ hạ của bọn họ có thể ngồi a! ! !



Hoàng Phủ Ngạo cùng Hoàng Phủ Minh Khê vừa tiến vào phòng yến hội cũng nghe thấy tiếng nghị luận ồn ào của mọi người, còn có những lời nhân nghĩa răn dạy của hoàng hậu.

“Tiểu hoàng tử, ngươi đây là còn thể thống gì, ngôi vị hoàng đế của bệ hạ ngươi có thể tùy ý ngồi sao?”

“Tôn ti lễ nghi của ngươi học được bỏ đâu rồi?”

“Mẫu phi của ngươi chẳng lẽ…”

“Đủ rồi, đây là đang làm cái gì?”

Hoàng Phủ Ngạo bước nhanh tới, ngăn cản hoàng hậu tiếp tục răn dạy.

“Phụ hoàng!”

Nhìn thấy Hoàng Phủ Ngạo tiến tới, Thanh Việt giống như tiểu thú bị mọi người khi dễ đột nhiên nhìn thấy chủ nhân của mình, lập tức nhào vào lòng ngực y.

Thanh Việt quả thực chưa từng dính vào phiền phức lớn như vậy, trước mặt công chúng bị răn dạy, cho dù là phụ hoàng cũng chưa từng giáo huấn như vậy, còn có thật nhiều ánh mắt nhìn bé, trong đó có trách cứ, vui sướng khi người gặp họa cùng xem kịch vui.

“Bệ hạ, Tiểu hoàng tử vừa rồi cả gan làm loạn, không biết cấp bậc lễ nghĩa ngồi lên ngôi vị hoàng đế, nô tì thấy vậy mới…”

Hoàng đế bệ hạ của bọn họ vừa đi tới, cái gì cũng không hỏi lập tức bảo hộ Tiểu hoàng tử, mặc dù là ai nhìn đến cũng hiểu rõ, bệ hạ rõ ràng thiên vị Tiểu hoàng tử.

Hoàng hậu—— Di Giai • Lai Đặc tự nhiên cũng nhìn ra điểm này, vốn tính toán nhân chuyện giáo huấn Tiểu hoàng tử để chèn ép Tuyết Cơ • Hách Lý càng lúc càng kiêu ngạo, chính là, hiện giờ đại khái là ăn trộm gà không được còn mất luôn nắm gạo.

Bất quá, theo cấp bậc lễ nghĩa, quy củ mà nói, Tiểu hoàng tử quả thực đã không đúng, mọi người đều nhìn thấy, huống chi, nàng thân là hoàng hậu, có quyền răng dạy hoàng tử làm sai chuyện, này vốn không phải đại sự gì, nghĩ một chút, Di Giai • Lai Đặc cũng không hoang mang, đúng lý hợp tình biện giải cho mình.

“Cái gì mà cả gan làm loạn, không biết cấp bậc lễ nghĩa? Hoàng hậu ngươi nói quá lời đi. Việt nhi từ nhỏ liền ở cùng một chỗ với trẫm, có thứ gì của trẫm Việt nhi chưa động qua, ngồi vị trí của trẫm thì có là gì?

Nhưng ngược lại, hoàng hậu trước mặt công chúng lớn tiếng răn dạy một đứa nhỏ không hiểu chuyện, để nhiều vương công đại thần chê cười, đây là dáng vẻ hoàng hậu, gương mẫu hậu cung của ngươi sao?”

Hoàng Phủ Ngạo trả lời kiểu trả đũa, bao che khuyết điểm như vậy làm hoàng hậu nghe mà sắc mặt trắng xanh, chính là không dám cãi lại.

Mà nhóm vương công đại thần nghe ngữ khí Hoàng Phủ Ngạo khi nhắc tới bọn họ thì đều thông minh ngồi vào vị trí của mình, cúi đầu, không hề nói tiếng nào.

“Phụ hoàng, vị trí này, Việt nhi không thể ngồi sao?”

Thanh Việt ngẩng đầu khỏi lòng ngực Hoàng Phủ Ngạo, có chút ủy khuất hỏi.

“Ai nói, của phụ hoàng thì đều là của Việt nhi hết.”

Hoàng Phủ Ngạo cũng không quản những lời này nghe vào tai người khác sẽ tạo thành hiệu quả rung động cỡ nào, trực tiếp kéo Thanh Việt ngồi lên ngôi vị hoàng đế.

Mà trong nháy mắt lướt qua người hoàng hậu, Thanh Việt rất nhanh túm lấy một sợi tóc rụng của nàng, phụ hoàng nói bé có thể ngồi vị trí này, vậy thì bé không thể tự nhiên bị nữ nhân này mắng chửi như vậy, ít nhất cũng phải dọa nàng một chút mới được.

Theo hoàng đế bệ hạ ngồi xuống, yến hội cũng bắt đầu.



Hoàn Chương 182.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.