Dị Thế Chi Tuyệt Thế Vô Song

Chương 166: Chương 166




[DTCTTVS] Quyển 4 [185] Bất Ngờ Trong Yến Hội [3]

***********

Sau khi dùng xong tiệc tối, yến hội cũng tiến vào phần cuối cùng, cũng chính là phần nhóm nam nữ quý tộc chưa lập gia đình chờ mong cùng theo đuổi nhất.

Nhóm con cháu quý tộc có thể mời người hợp ý mình nói chuyện phiếm hoặc lên vũ trì nhảy một khúc, còn nhóm đại thần vương công có chút niên kỉ có thể tốp năm tốp ba tụ lại một chỗ, tìm kiếm một gian tiểu thính, hoặc nơi nào đó trong hoa viên yên tĩnh, phẩm trà uống rượu, nói chuyện chính sự.

Trong một tiểu đình bí mật ở hoa viên, nơi này chính là chỗ Minh Khê cùng phụ hoàng ngồi nói chuyện phiếm trước khi yến hội bắt đầu, cũng là nơi quyết định Minh Khê phải lấy phương thức liên hôn để củng cố địa vị thái tử của mình.

Minh Khê không thể nào tưởng được, tối nay mình lại tới nơi này lần thứ hai, lí do sao, đương nhiên vì nơi này yên lặng, ít người lui tới.

Mà lúc này, người cùng Minh Khê tới nơi này, cũng chính là người cậu chưa bao giờ nghĩ tới, tiểu thư của Phất Lan Tây Tư • Áo Khoa • Y Tây Tư gia tộc, cũng chính là tộc trưởng đời tiếp theo—— A Hoa.

Chờ hai người ngồi xuống chỗ của mình, A Hoa liền đi thẳng vào vấn đề, nội dung lại làm Minh Khê kinh ngạc không thôi.

“Thái tử điện hạ, xin thứ cho ta mạo muội hỏi một câu, yến hội đêm nay chính là chuẩn bị vì liên hôn của thái tử điện hạ đúng không?”

“Đúng vậy.”

Minh Khê rất nhanh che dấu kinh ngạc của bản thân, thực thẳng thắng xác thực nghi vấn của A Hoa.

Dù sao, đối phương cũng là Phất Lan Tây Tư • Áo Khoa • Y Tây Tư gia tộc, được xưng là có huyết mạch thần linh, có thể nhìn thấu quá khứ vị lại, mỗi đời tộc trưởng của gia tộc này đều được người trên Vân Trạch đại lục tôn xưng là trí giả, mà A Hoa chính là tộc trưởng đời tiếp theo, nếu ngay cả chuyện nhỏ này cũng không nói đúng thì đó mới làm người ta kinh ngạc.

Vì thế, cùng người thông minh nói chuyện, không cần quanh quẹo thì hơn, bằng không chỉ tăng thêm chút chê cười mà thôi.

“Ha hả cùng thái tử điện hạ nói chuyện thật sự là tiết kiệm khí lực, rất thẳng thắn, không cần vòng vo, này cũng là phương thức A Hoa thích nhất.”

A Hoa cười mỉm, tiếp đó thần sắc bình tĩnh mở miệng, nói ra chuyện càng làm Minh Khê khiếp sợ hơn.

“Nếu, thái tử điện hạ đang chọn lựa thái tử phi tương lai, như vậy, thái tử điện hạ xem thử A Hoa có phù hợp điều kiện chọn lựa thái tử phi của ngươi không?”

“Ngươi…”

Trong lúc nhất thời, Minh Khê thật sự không biết phải trả lời A Hoa thế nào, này quá mức khó tin, vượt quá vấn đề có thể tưởng tượng.

“Thái tử điện hạ không cần kinh ngạc, cũng không cần hoài nghi, A Hoa nói là thật, không có ý tứ nói đùa, hơn nữa, xin thứ cho a Hoa tự đại cuồng vọng, A Hoa nghĩ tới nghĩ lui, vẫn cảm thấy trong cả yến hội này, công chúa chưa xuất giá ở các quốc gia khác, còn có tiểu thư quý tộc của Nam Việt, A Hoa chính là người thích hợp nhất, cũng là người có thể trợ giúp thái tử điện hạ tốt nhất, vô luận là thân phận hay đầu óc.”

A Hoa nhẹ nhàng nói, âm tha nh vẫn nhu hòa uyển chuyển như trước, nhưng trong ánh mắt tử sắc mông lung lại lộ ra tự tin cùng sáng suốt, lại làm cho bề ngoài thanh nhã mảnh mai của nàng trong mắt người khác lại có khí thế hùng hồn như đại ưng đang bay vút trên bầu trời.

“Đúng vậy, A Hoa tiểu thư, ngươi thật sự là sự lựa chọn tốt nhất cho vị trí thái tử phi, hoặc nên nói là, chỉ cần ngươi nguyện ý, bất cứ quốc gia nào trên Vân Trạch đại lục đều ngóng trông được sự ưu ái của ngươi.

Chính là, ta vẫn không hiểu, Phất Lan Tây Tư • Áo Khoa • Y Tây Tư gia tộc trước nay luôn không quản sự đời, vì sao quy ẩn mấy trăm năm trong cánh đồng tuyết cực bắc hiện giờ lại đột nhiên muốn dính tới phàm trần thế tục? Vì sao lại chọn lựa Nam Việt chúng ta? Mà Minh Khê, lại có tài đức gì, có thể lọt mắt xanh của A Hoa tiểu thư ngươi?”

Đối mặt với biến hóa như sét đánh giữa trời quang này, Minh Khê từng trải qua rất nhiều thế sự đã có thể không quan tâm hơn thua, duy trì ý nghĩ thanh tỉnh, gọn gàng, dứt khoát khỏi ra nghi hoặc của mình.

“Thái tử điện hạ thẳng thắn như vậy, A Hoa cũng không dấu diếm, chính là trước đó có hai vấn đề, đây là thuộc về quyền lợi của tộc trưởng, A Hoa không có quyền nói, bất quá đến khi A Hoa trở thành thái tử phi của thái tử điện hạ, lại lên làm tộc trưởng, A Hoa liền chủ động nói cho ngươi biết.”

A Hoa hơi mỉm cười, lại nói tiếp.

“Bất quá, vấn đề cuối cùng, A Hoa có thể trả lời thực trọn vẹn cho thái tử điện hạ.

Thứ nhất, bởi vì ta thưởng thức ngươi, cứng cỏi, rộng lượng, hiểu được nhẫn nại, không ngạo mạn tự đại, cuồng vọng vô tri làm ta chán ghét như đám người kia.

Phất Lan Tây Tư • Áo Khoa • Y Tây Tư gia tộc chúng ta không có tài trí bình thường, ta cũng tuyệt đối tin tưởng ánh mắt của mình, đã nghe nói tới những gì ngươi trải qua, lần đầu tiên nhìn thấy ngươi ta đã biết, ngươi chính là đế vương vĩ đại đời tiếp theo của Nam Việt đế quốc, có thể sóng vai cùng ngươi đứng chung một chỗ, ta một chút cũng không có hại.

Về phần còn lại, sự tình trọng đại, nếu ngươi hứa để ta làm thái tử phi của ngươi, ta liền nói cho ngươi biết, thái tử điện hạ, muốn nghe không?”

A Hoa chớp chớp ánh mắt tử sắc xinh đẹp như ngọc lưu ly, nhìn Minh Khê hỏi.

Minh Khê nhìn cô gái xinh đẹp, trí tuệ, tự tin tràn đầy trước mắt, lại nghĩ tới tình huống của mình, ngữ khí đắn đo mở miệng.

“Phất Lan Tây Tư • Áo Khoa • Y Tây Tư gia tộc không có tài trí bình thường, Minh Khê tự nhiên cũng không hoài nghi trí tuệ của A Hoa tiểu thư, chính là, A Hoa tiểu thư, ta nghĩ ngươi hẳn hiểu rõ, đối với Minh Khê, chỉ cần đối tượng liên hôn có đủ giá trị lợi dụng thì Minh Khê cũng không để ý thái tử phi này rốt cuộc là ai, cho dù như vậy, A Hoa tiểu thư còn…”

“Đây là chuyện của A Hoa, thái tử điện hạ không cần lo lắng, mỗi người đều có thứ mình muốn có, thải tử điện hạ, ngươi không phải cũng vậy sao, vì thứ mà mình muốn, hi sinh một ít cái khác thì có là gì.

Thái tử điện hạ hoàn toàn không cần có gánh nặng gì cả, không có cảm tình giao dịch thì mới càng công bình không phải sao, ngươi, còn có A Hoa, chúng ta ai cũng không thua thiệt đối phương gì cả.”

“Ha hả ta hiện giờ thật sự có chút tò mò, rốt cuộc là thứ gì có thể làm A Hoa tiểu thư đánh đổi bằng hạnh phúc cả đời mình cũng cam tâm tình nguyện.”

Lời nói của A Hoa quả thực làm Minh Khê hoàn toàn yên tâm buông tha gánh nặng trong lòng, mỉm cười ôn hòa hỏi.

Nhìn người đối diện từ sau khi tiến vào tiểu đình lâu như vậy rốt cuộc mới mỉm cười, ngữ khí nói chuyện cũng thoải mái hơn rất nhiều, A Hoa tự nhiên cũng nắm chắc thành công, tự tin mở miệng nói.

“Hạnh phúc? Không, hàm nghĩa hạnh phúc đối với mỗi người có định nghĩa không giống nhau, hi sinh hôn nhân của mình, ta mặc dù có chút tiếc nuối nhưng cũng không cảm thấy bất hạnh, chỉ cần có thể hoàn thành lí tưởng thì đó chính là hạnh phúc của ta, là thứ ta khát vọng nhất.

Thái tử điện hạ muốn biến ta khát vọng gì sao? Nó bao hàm trong phần ta chưa nói khi nãy, nếu ngươi muốn tiếp tục nghe.”

“Tốt, vậy thỉnh A Hoa tiểu thư giải thích nghi hoặc cho Minh Khê đi.”

Tuy Minh Khê không có hứa hẹn gì tới thái tử phi, nhưng khi cậu nói ra những lời này, trong lòng hai người đều hiểu.

Rốt cuộc đạt được chung nhận thức, phức tạp mà A Hoa che dấu trong lòng cũng theo đó giảm đi không ít, lập tức mỉm cười nói.

“Từ mấy tháng trước, ngôi sao tượng trưng cho Sáng Thế Chi Thần cùng Hư Vô Chi Thần đồng thời thức tỉnh, tất cả thành viên của Phất Lan Tây Tư • Áo Khoa • Y Tây Tư gia tộc chúng ta đều mất đi năng lực nhìn thấu quá khứ vị lai.”

“Cái gì?”

Minh Khê đột nhiên cảm thấy, tối hôm nay cậu bị chấn động đúng là không ít.



Hoàn Chương 185.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.