Liệt Diễm chiến sư
nâng Tiểu Tuyết Cầu lên, ôm vào trong lòng, nghênh ngang mang theo nhẫn
trữ vật vừa cướp bóc được biến mất ở trong rừng sâu, một đám nhân tộc
nghiến răng nghiến lợi, tức giận nhưng không ai dám nói.
Người ta là một trong ba đại Lĩnh Chủ, Địa giai huyền thú, một hơi thở cũng có
thể đem bọn hắn thổi mất xác, coi như hôm nay bọn hắn không may nên đụng phải hắn.
Sau khi trấn an tốt những người bị thương, các thành viên gia tộc lục tục ly khai khu rừng rậm này.
Tiếp đến phải kể đến Tiểu Tuyết Cầu, sau khi trở về nó hết sức vui vẻ vui vẻ ôm một đống lớn nhẫn trữ vật, dùng tư thế hiến vật quý mà giao tận tay
Mặc Liên, Mặc Liên thoải mái đến híp cả mắt.
Tuy rằng tiểu gia hỏa này là quang hệ huyễn thú, nhưng mà nó vừa phúc hắc vừa ngoan độc, thập phần hợp khẩu vị nàng.
Mà Tiểu Tuyết Cầu đối người chủ này cũng càng ngày càng yêu thích, nó lần
đâu tiên chứng kiến loại phương thức không tốn một phần một hào nào cũng có thể thu thập đủ loại bảo vật trong thiên hạ, phải biết rằng ưa thích sưu tầm bảo vật là thiên tính trời sinh của nó.
Một cái diệu kế đơn giản như thế của chủ nhân đã có thể thu hoạch được nhiều tài báo
như vậy, tuy rằng đối với nó những Phàm Phẩm này không hiếm lạ gì, nhưng mà ruồi bọ cũng là thịt a! Không thể tu luyện thì lại như thế nào! Ở
trên phương diện vơ vét của cải, chủ nhân của nó là kỳ tài a!
Liệt Diễm chiến sư yên lặng đứng ở một bên chăm chú nhìn đôi mắt dần dần
sáng ngời của một chủ một thú, không khí giữa hai người bọn họ càng thêm hài hòa, Liệt Diễm chiến sư nuốt nuốt nước miếng, chân tự giác rút lui
hai bước.
Hai chủ tớ nhà này quả nhiên cấu kết với nhau làm việc xấu, về sau nó vẫn nên cách xa bọn họ một chút mới tốt.
Thân thể hỏ bé của Tiểu Tuyết Cầu nhanh như bay chui vào trong ngực Mặc
Liên, giọng nói non nớt mềm nhũn: “Chủ nhân, chúng ta nhanh một chút
rời đi nơi này, miễn cho những ngốc tử kia xót của nửa đường quay trở
lại thì thật phiền toái. Bất quá ngươi không cần để ý, Liệt Diễm sẽ bảo
hộ chúng ta!”
Mặc Liên gật đầu, một tay ôm Tiểu Tuyết Cầu ở trong lòng, tốc độ cực nhanh tiến sâu vào trong rừng.
Liệt Diễm chiến sư sửng sốt, không thể không đuổi theo hai người vô sỉ này.
Nó đường đường Liệt Diễm chiến sư, vốn là có vô hạn quyền, hiện tại lại sa cơ lỡ vẫn đến mức phải làm bảo tiêu của kẻ lừa đảo, mặt mũi của ó biết
để vào đâu đây.
”Liệt Diễm, ngươi còn không mau mau cõng chúng ta trên lưng, nếu chủ nhân tự mình vận động, không biết đến tận khi nào
thì chúng ta mới có thể đến Bình Nguyên Tinh Thạch.” Tiểu Tuyết Cầu Tiểu ở trong không trung vũ động, bất mãn lẩm bẩm vài câu với Liệt Diễm
chiến sư.
Liệt Diễm chiến sư trợn trừng hai mắt, dùng huyền lực
trực tiếp đem Mặc Liên thả lên cái lưng rộng lớn của nó, sau đó căng ra
hai cánh chim kim sắc màu vàng óng ánh, quang cảnh xung quanh cũng vì
động tác giơ cánh này của nó mà bị che phủ bởi một luồng ánh sáng rực
rỡ, làm Mặc Liên phải hơi hơi nheo mắt.
Mau sắc cao quý có một
loại chói mắt như muôn hoa trong mùa xuân thi nhau khoe nở vậy, trong
đôi mắt đen nháy của Mặc Liên lóe lên chút ánh sáng, thế nhưng ở đây
tràn đầy ra chín luồng ánh sáng rực rỡ khác nhau, đan vào nhau tạo ra
một mảnh mộng ảo.
Tiểu Tuyết Cầu hơi giật mình chăm chú nhìn
những biến hóa trong mắt Mặc Liên, một loại cảm giác không hiểu lan tràn dưới đáy lòng, còn chưa kịp suy nghĩ kỹ đã bị động tác di chuyển nhanh
như lưu quang của Liệt Diễm chiến sư làm cho bững tỉnh, chỗ sâu trong
rừng rậm, không khí có chút nóng bức, linh khí tràn đầy.
- -
Liệt Diễm chiến sư dẫn hai người Mặc Liên và Tiểu Tuyết Cầu tiến vào chỗ sâu trong Bình Nguyên Tinh Thạch, Mặc Liên bị cảnh tượng trước mắt dọa cho
một phen khiếp sợ.
Nói nơi đây là bình nguyên, nhưng thực gia đây là một sơn mạch được chôn sâu dưới nền đất, là một cái huyệt động chứa đầy tinh thạch rất vĩ đại. Đống lớn đống nhỏ tinh thạch từ dưới chân
lan tràn tới tận chỗ chỗ sâu sương mù phía trước, tinh thạch bao quanh
lấy nhau, gắn bó làm bạn, như nhiều đóa hoa nở rộ.
Ánh sáng dùng
để chiếu rọi nhân gian đều mất đi màu sắc, từng khôi tinh thạch óng ánh
tỏa ra những vầng sáng trắng, trong suốt tinh khiết, nồng đậm linh khí
được ngưng kết, đến một trạng thái là sương mù để hình dung, lượn lờ
quanh quẩn, làm cho người ta như sa vào mộng ảo nơi tiên cảnh.
Trời ơi! Chỗ này toàn bộ đều là tinh thạch a! Hơn nữa bên trong chúng nó đều ẩn ẩn có linh
lực dao động, không thể nghi ngờ, toàn bộ tinh thạch ở nơi này đều là
Thượng Phẩm tinh thạch! Chúng ta phát tài rồi!
Khó trách nhân tộc chưa có ai phát hiện ra Bình Nguyên Tinh Thạch, nếu không chắc chắn
những Huyền sư và Vũ sư ngoài kia sẽ điên cuồng kéo đến đây. Nếu không
phải vì có chỉ dẫn của Liệt Diễm chiến sư, chỉ cần dựa vào thực lực siêu quần của nhóm mãnh thú ở vùng lân cận Bình Nguyên Tinh Thạch cũng đã đủ cho những người dám xâm nhập một trận nhớ đời tới tận cuối đời.
Càng miễn bàn đến sương mù và đầm lầy ở bên ngoài Bình Nguyên Tinh Thạch,
muốn phát hiện ra cáchđi vào Bình Nguyên Tinh Thạch quả là chuyện không
tưởng.
Tinh thạch là kết tinh của linh khí trong trời đất, chỉ có địa phương có địa mạch linh khí đầy đủ mới có khả năng cho tinh thạch
sinh trưởng. Mà linh khí trong tinh thạch chẳng những có thể cho phép
Huyền sư và Vũ sư hấp thụ rồi sau đó tiến hành tu luyện, nó còn là loại
tiền tệ được lưu thông trên Lan Tạp đại lục.
10000 kim tệ tương
đương 1 tinh tệ, 10000 tinh tệ tương đương 1 Hạ Phẩm tinh thạch, 10000
Hạ Phẩm tinh thạch tương đương 1 trung cấp tinh thạch, 10000 Trung Phẩm
tinh thạch tương đương 1 Thượng Phẩm tinh thạch, 10000 Thượng Phẩm tinh
thạch tương đương 1 cực phẩm tinh thạch.
Tuy rằng trong lúc trao
đổi tinh thạch dựa theo cấp bậc đó, nhưng mà không có ai nguyện ý dùng
cao cấp tinh thạch đi đổi thành tinh thạch cấp thấp.
Mặc Liên đã
thấy được một lượng lớn tài phú vẫy tay về phía nàng, tuyệt đối nàng sẽ
không buông tha nguyên tắc làm người của mình, Mặc Liên quyết định đem
toàn bộ đống lớn tinh thạch đóng gói mang đi!
”Chủ nhân ngươi
đừng đứng ngỗ lăng ở đây như vậy, chỗ tinh thạch này chúng ta không mang đi được đâu, bởi vì chúng là hoạt tính tinh thạch, chỉ cần một khi chia rẽ nó với vùng đất này, linh khí bên trong chúng nó sẽ tự nhiên xói
mòn. Bằng không, Liệt Diễm đã sớm mang tất cả bọn nó lấy đi rồi.” Tiểu
Tuyết Cầu chăm chú nhìn bộ dáng hai mắt tỏa ánh của chủ nhân nhà mình
nhịn không được muốn đả kích một câu.
”Cái gì? Hoạt tính tinh
thạch là sao?” Lời nói kia của Tiểu Tuyết Cầu đánh thức Mặc Liên từ
trong ảo tưởng, đôi mi thanh tú vì tiếc nuôi mà nhăn chặt lại, nàng thế
nào cho tới bây giờ chưa từng nghe qua cụm từ này.
”Là vậy a, từ
lúc ta sinh ra chỉ biết rằng đã có một đống tinh thạch xuất hiện ở đây
rồi, theo thời gian ta cũng phát hiện ra chính là dãy núi này đã sinh
dưỡng ra đống tinh thạch này, và chúng có một Nguyên Linh tinh thạch,
tất cả tinh thạch ở Bình Nguyên tinh thạch không thể tách khỏi uyên Linh tinh thạch, Nguyên Linh tinh thạch thập phần có linh tính, hơn nữa tính cách siêu cấp quái dị, chỉ tiếp cận người mà nó ưa thích mà thôi, vô
luận người kia là Thú Tộc, Ma tộc, Tinh Linh hay là Dực Tộc nó cũng
chẳng quan tâm.”
”Nói như thế tới, chỉ cần chúng ta chiếm được
Nguyên Linh tinh thạch, chẳng khác nào đã chiếm được cả quặng tinh thạch này sao? Hơn nữa đối tượng được nó chọn lựa không có quan hệ đến thực
lực và chủng tộc phải không?” Mặc Liên nhíu mày hỏi.
”Uh, đúng vậy a.” Tiểu Tuyết Cầu không biết bản thân chủ nhân muốn làm cái gì, nên chỉ biết chi tiết đáp.
Một loại ánh sáng tự tại nhất định là phải như thế hiện lên trên đôi mắt
đen lánh như đá quý của Mặc Liên, làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn đều tỏa ra
một tầng ánh sáng mờ ảo.
Nguyên Linh tinh thạch này nàng muốn định rồi!
Liệt Diễm chiến sư nhìn Mặc Liên nãy giờ vẫn chìm đắm trong cảnh đẹp của
Bình Nguyên Tinh Thạch, âm thanh có chút lạnh lùng: “Bổn tọa muốn trở về trước, rất nhanh sau đó chính là đại hội Thú Tộc, bổn tọa cũng không có thời gian cùng hai tiểu bất điểm các ngươi chơi đùa. Nơi này hẳn có thể coi là cố hương lớn lên tiểu bất điểm đi, hai người các ngươi tự bảo vệ mình hẳn là không thành vấn đề đi?”
Nói xong, Liệt Diễm chiến sư khiêu khích nhìn nhìn Tiểu Tuyết Cầu Cầu một chút, phảng phất như đang
muốn nói, nếu như vậy ngươi ngay cả khả năng tự bảo hộ bản thân thì nên
trở về bên trong trứng đi thôi!
Tiểu Tuyết Cầu bị Liệt Diễm chiến sư dùng ánh mắt trần trụi khiêu khích nhìn như vậy, đành nén giận, cắn
răng nói: “Ta đương nhiên không thành vấn đề! Ta thế nhưng là Thụy Thú
đó! Thiên Địa Thụy Thú! Hừ!”
”Như thế là tốt rồi, vậy hai ngươi
tự bảo trọng, có vấn đề gì thì qua lãnh địa của Liệt Diễm tìm bổn tọa là được.” Liệt Diễm chiến sư đưa mắt về phía Mặc Liên, hứa hẹn nói.
Mặc Liên trầm mặc một lát, sau đó nghi hoặc nói: “Ta tuy rằng không biết
việc Tiểu Tuyết Cầu thăng cấp và máu của ta có trực tiếp liên quan đến
nhau hay không, nhưng mà, ngài không có suy nghĩ muốn thử một chút sao?”
”Không cần, vạn nhất bổn tọa thử, sau đó bản thân mình thăng cấp như vậy không phải bổn tọa sẽ bị mất đi tự do sao? Như vậy thì tộc dân của bổn tọa
nên như thế nào đây? Bảo hộ chúng nó cũng là sứ mệnh của bổn tọa.” Liệt
Diễm chiến sư căng ra hai chiếc cánh kim sắc vàng óng ánh, ngọn lửa trên người nó nhất thời đem hai người Mặc Liên vây quanh, thần thánh lại
trang nghiêm.
Trong lòng Mặc Liên tràn ngập cảm kích đối với Liệt Diễm chiến sư, tuy rằng ngay từ đầu nó hay dùng uy áp mà đè ép nàng đến mức gần chết, bất quá nàng lại thưởng thức hành động đó của nó.
Vĩ đại hoàng kim chi dực được triển khai, ánh sáng màu bạc tràn ngập khắp
huyệt động, Liệt Diễm chiến sư kiêu ngạo ngửa đầu nói: “Ta chỉ có thể
giúp các ngươi đến đây thôi, còn lại chỉ có thể dựa vào tự thân các
ngươi rồi!”
Mặc Liên mỉm cười chăm chú nhìn bộ dáng cao ngạo của nó, nhẹ giọng nói: Cám ơn!
Nói xong, cự phong nổi lên, vô số mảnh nhỏ tinh thạch vì vậy mà bị cuốn lên theo, bay trên không trung, giờ này chúng nó tựa như những ngôi sao
nhỏ tỏa sáng lấp lánh giữa bầu trời đêm.