Dị Thế Mặc Liên

Chương 29: Chương 29: Khải Linh Ngưng Tụ Huyền Lực (2)




Cả người nàng như đang phải gánh vác một tòa cự sơn, tới mức trầm xuống, huyền lực mạch của nàng đều bị nghiền nát, lại cực nhanh được chữa trị tái sinh. Nàng gắt gao nắm hai tay lại! Máu tươi theo tứ chi chảy xuống lên trên mặt Xích Mãnh Ngọc, xinh đẹp diễm lệ.

Không quỳ!

Không thể quỳ!

Đồng tử mắt nàng thuần túy giống như bầu trời đêm tĩnh lặng, môi đỏ mọng yêu dị mang theo chút máu tươi hiện lên một chút ý cười như có như không.

Không chỉ có không quỳ!

Nàng còn muốn dùng lực lượng của hắn để mở ra đại môn tu luyện!

Mặc Liên hạ quyết tâm, lập tức dựa theo Hỗn Nguyên khẩu quyết tầng thứ nhất để khơi thông huyền lực mạch, điên cuồng hút vào huyền lực của nam kia, rồi dùng phương pháp của Hỗn Nguyên Công để dung hợp nó vào trong huyền lực của mình, ai ngờ, sau khi huyền lực tiến vào, huyền lực mạch của nàng mãnh liệt chấn động, sau đó tự hình thành nhữn cột lốc xoáy.

Đồng thời, một số bộ phận linh lực và huyền lực khác bị khí hải bá đạo hấp thu, trực tiếp chuyển hoán thành Đấu khí.

Ngân giới trong tay sáng rọi lưu chuyển, Xích Lôi rống giận bên tai nàng:“Nữ nhân đáng chết! Sao lại thế này! Ngu ngốc! Ngang ngạnh kháng cự làm gì! Dựa vào thực lực hiện tại của ngươi vô pháp chống lại lực lượng của người này!”

Giọng nói lo âu của Xích Lôi không ngừng quanh quẩn bên tai nàng nhưng Mặc Liên lại không chút để ý. Nàng mang huyền linh thánh thể, huyền lực của người bình thường tuyệt đối vô pháp trợ giúp nàng Khải Linh, tuy rằng trực tiếp hấp thu huyền lực của nam nhân này là một hành động rất ngu ngốc, nhưng đây là cơ hội duy nhất để nàng trở mình.

Lần này nàng chấp nhận đánh cược mạng sống của mình!

Hoặc là thắng! Hoặc là tử!

”Dừng lại! Nhanh vào trong này! Bằng không ngươi nhất định sẽ nổ tan xác mà chết!” Xích Lôi la lên, cái nữ nhân đáng chết này, vì sao lại hành động lỗ mãng như thế! Xích Lôi lập tức có suy nghĩ muốn cưỡng chế đem Mặc Liên thu hồi, lại phát hiện thế nào cũng làm không được, hắn nói thầm trong lòng: “Không có khả năng, thế nào lại không được!”

Chăm chú nhìn thân thể nhỏ bé không ngừng bị phá hư, rồi lại đúc lại, biểu cảm cứng cỏi lợi hại của nàng làm cho mâu quang của nam tử kia sáng lên, giọng nói đầy thích thú: “Nga? Dưới loại tình huống này, chẳng những không có ý định nhận thua, mà còn to gan trộm huyền lực của bản tôn để tu luyện?”

Cái nhẫn kia . . . có chút ý tứ!

Mặc Liên không biết những lời nói giữa bọn họ đều lọt vào tai vị nam tử kia, không sót một chữ.

Một giọt nước sao có thể vật lộn với đại dương mênh mông?

Xích Mãnh Ngọc trong nháy mắt bị uy áp nghiền nát, ngọc phiến băng liệt, hồng quang tung bay, lôi thiểm nổi lên, vậy mà cái nhân loại nhỏ bé như con kiến kia vẫn vượt qua được?

Không thể tưởng được ở dưới uy áp của hắn, tuy rằng hắn đã cố ý thu liễm, thế nhưng Mặc Liên vẫn có thể trụ được, tuy rằng nàng đã bị tàn phá đến không chịu nổi, cả người mình đầy thương tích, nhưng nàng không có hóa thành khói nhẹ biến mất, mà sự lỗ lực này của nàng thành công lấy được sự thưởng thức của hắn.

Nam tử hơi hơi nhếch khóe môi mỏng, giống như ánh sáng mặt trời phá vân chiếu rọi vạn vật, quang mang vạn trượng, hắn chậm rãi nói: “Bản tôn thay đổi chủ ý, chỉ cần ngươi có thể đi tới trước mặt bản tôn, bản tôn sẽ chỉ điểm cho ngươi một hai!”

Mặc Liên gian nan ngẩng đầu, Hỗn Nguyên quyết trong cơ thể lấy tốc độ cao nhất vận chuyển, trong thân thể nàng đã có mười một cái lốc xoáy không đáy, điên cuồng hấp thu linh khí và huyền lực của nam tử kia.

Mà linh khí và huyền lực bị Mặc Liên hấp thu cùng ngoại lực áp bách mà nam tử kia tỏa ra ảnh hưởng lẫn nhau, liên tục không ngừng dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Mặc Liên.

Dần dần, ở bốn phía Mặc Liên hình thành một cái khí xoáy tụ, cuồng phong đột nhiên nổi lên, làm cho tóc của Mặc Liên Mặc không ngừng tung bay, như một đóa hoa sen nở rộ.

Đôi mắt vàng của nam tử kia vừa lòng nheo lại, bàn tay to thon dài đặt bên dưới cái cằm hoàn mỹ, biếng nhác mở miệng nói: “Uh, bản tôn đã quên nói, ngươi dùng xong đồ của bản tôn, nếu ngươi làm không được yêu cầu mà bản tôn đưa ra, bản tôn sẽ giết ngươi.”

Sau khi lời nói nhẹ bổng kia kết thúc, kình phong hùng hậu mà mạnh mẽ từ mặt đất quảng trường đột ngột xuất hiện, cuốn lấy từng khối Xích Mãnh Ngọc đã bị tổn hại lúc trước, theo tác động của cự phong mà đánh úp về phía Mặc Liên.

Nàng cắn răng một cái! Khí xoáy tụ trong cơ thể được vận chuyển càng thêm nhanh hơn, phảng phất như nghe được tiếng động nghiền vụn của thứ gì đó, Lôi Đình chi lực từ trong thân thể nàng bạo phát ra ngoài, mà thân hình gầy yếu bé bỏng của nàng, không bị nổ tan giữa những trận uy áp khủng bố giống như một kì tích.

Đôi chân ngọc tinh tế bị phủ máu tươi đầm đìa, tia kiên định ở trong ánh mắt nàng, làm cho hắn càng thêm hứng thú xem tiếp, nàng vững vàng bước ra một bước đầu tiên!

Oành!

Kinh Lôi chợt giáng xuống!

Tiếng sấm sét vang dội quanh quẩn trong không trung, ở một địa bàn mênh mông rộng lớn được bao phủ bởi vô số vòng lôi điện, mỗi một tiếng kia đều dừng ở trong lòng hắn!

Đôi đồng tử kim sắc vàng óng ánh của hắn lóe sáng.

Quả nhiên, thú vị!

Huyền lực mạch và khí hải của nàng lại không ngừng mà được mở rộng, cuối cùng nàng cũng đã có chút thích ứng được loại uy áp mãnh liệt đủ để làm tê liệt năm giác quan, Mặc Liên nhếch môi cười, ánh mắt trong suốt mà sáng ngời!

Bước thứ hai lại càng thêm kiên định, linh khí và cuồng phong cực nóng hình thành ra một đôi cánh chim, hiện ra sau lưng nàng.

Bước thứ ba, bước thứ tư. . .

Từng bước một, mặt mày của vị nam tử kia cũng theo từng bước chân của Mặc Liên mà có chút biến hóa, mâu quang của hắn khi thấy Mặc Liên tới càng ngày càng gần thì càng thêm hưng phấn, phảng phất như hắn đã phát hiện ra một kiện đồ chơi thú vị, một sủng vật mới lạ.

Thân hình Mặc Liên ngã ngay xuống dưới chân vương tọa, cả người đầy máu, nhưng mà huyền lực vẫn như trước điên cuồng dũng mãnh tiến vào trong thân thể nàng, mắt thấy thân thể của nàng đã căng phồng như một khí cầu, tùy thời đều có thể bị nổ thành mảnh nhỏ.

Liền tính huyền lực mạch và khí hải Mặc Liên đã lớn hơn thường nhân rất nhiều lần, nhưng mà huyền lực của hắn là thứ mà nàng tuyệt đối không thể chống lại, nàng còn chưa có chết, nguyên nhân mang tính quyết định là Huyền Linh thánh thể.

Nam tử kia nhếch môi cười, hai tròng mắt hơi hơi nhíu lại, cuồng phong chợt đình chỉ, linh khí theo đó lặng yên biến mất.

Nếu bị Giới Chủ trong vòng vạn giới khác nhìn đến, nhất định sẽ bị chấn kinh rớt cằm!

Nam nhân là ai, mà chỉ cần một ánh mắt đã có thể quấy đảo năng lượng trong thiên địa!

”Chậc chậc, bản tôn vậy mà lại cứu ngươi một mạng, ngươi thật là một đồ chơi thú vị, từ hôm nay trở đi, ngươi sẽ thuộc về bản tôn.” Nam tử miễn cưỡng nói.

Tiếng nói vừa dứt, trên cái trán tái nhợt của nàng liền hiện lên một nụ hoa màu vàng ở giữa một mảnh huyết sắc, tản ra những tia sáng thanh nhã mà không kém phần yêu dị.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.