Dị Thế Tà Quân

Chương 397: Q.5 - Chương 397: phong vân khởi, thiên trụ khuynh!




Thời gian trôi qua thật là nhanh,trong chớp mắt đã mấy ngày trôi qua.

Từ bây giờ đến lúc Đoạt Thiên cuộc chiến xảy ra,chỉ còn có một tháng lẻ ba ngày!

Măc dù vẫn còn có hơn một tháng thời gian nhưng lúc này lại là thời điểm thích hợp nhất để chuẩn bị xuất chinh.Chỉ là thời gian chuẩn bị sẽ tốn không ít.

Quân Mạc Tà chưa bao giờ nghĩ tới việc đối phó dị tộc nhân có thể trở thành một trận chiến công thành! Đây nhất định là trường kỳ kháng chiến.

Cần phải có thời gian dài để lên kế hoạch và an bài.Bao gồm quân sĩ,chiến lược chiến thuật,lương thảo,tiền tài cùng vật tư…Vì mục tiêu này,hắn chuẩn bị đã rất lâu rồi.

Nhưng vẫn không chắc thắng!Dị tộc nhân,đến tột cùng thực lực ra sao? Quân Mạc Tà cái gì cũng không biết!

Ngay lúc đó, lại đột nhiên phát sinh một sự kiện trời long đất lở ,thiên băng địa liệt!

Chuyên này làm cho tất cả mọi người trên toàn bộ đại lục cảm thấy trở tay không kịp!

Một ngày nay, Quân Mạc Tà cùng Mai Tuyết Yên ở trong thư phòng, chính thức xác định những người lần này đi tới Đoạt Thiên chi chiến!

Đây đúng là lần xuất chinh thanh thế lớn nhất từ trước đến nay!

Lần xuất chinh này chắc chắn sẽ vĩnh viễn lưu lại trong sử sách!

Bởi vì lần xuất chinh này, không chỉ là vì Đoạt Thiên cuộc chiến năm trăm năm mới có một lần, còn muốn với thế lôi đình vạn quân, nhất cử càn quét dị tộc nhân! Triệt để tiêu diệt ngọn nguồn uy hiếp Huyền Huyền đại lục .

Hoặc ,đây sẽ là lần quyết chiến cuối cùng!

Kết cuộc chiến kéo dài gần vạn năm,tung hoành ngang dọc tứ bề,liên quan đến hàng tỉ sinh linh,là trận quyết chiến cuối cùng!

Người của Huyền Huyền đại lục,vô luận thế nào,nội đấu cũng tốt,mâu thuẫn cũng được,nhưng…Thịt cho dù đã nát vụn nhưng thủy chung vẫn phải ở trong nồi.Điểm này Quân Mạc Tà chưa từng lo lắng.Nhưng đối với dị tộc nhân ghê tởm này,trong lòng hắn cũng có sự căm giận.Tuyệt đối sẽ không cho chúng bước dù chỉ một bước qua Thiên Trụ sơn.

Thậm chí hắn đã sớm hạ quyết tâm.

Mai Tuyết Yên né Quân Mạc Tà trước sau đã vài ngày, trong lòng thủy chung rất bất an, nhưng lần này sau khi gặp lại Quân Mạc Tà, thấy hắn lại có thể thần sắc như thường, toàn bộ không có nửa điểm nổi giận,trong lòng cũng từ từ an định lại.

Tuy rằng nàng cũng biết lấy tính khí của Quân Mạc Tà ,có thù tất báo, quân tử báo thù, mười năm không muộn.Nhưng cũng không để ở trong lòng, nếu là thật sự tới lúc đó. . . Chẳng lẽ còn làm cho nhân gia không báo thù sao?

Giết người thì đền mạng thiếu nợ thì trả tiền. . .Đây vốn là đạo lý thiên kinh địa nghĩa. . .

Lại nói lần đó đúng là do mình làm có chút quá đáng, thật sự quá đáng…

Lui lại một vạn bước nói nếu sau này đến lúc đó, coi như người xấu kia không tìm đến mình, chính mình chỉ sợ cũng muốn chủ động tìm tới người xấu, ân, ta đây là đang suy nghĩ gì đấy. . .

Ngay tại nơi hai người vừa mới ngồi, bắt đầu tiến hành tính toán sắp đặt toàn bộ thời gian, bỗng đột nhiên trên mặt đất truyền đến một trận chấn động cực kỳ mạnh mẽ. Chấn động này tới nhất định

Toàn bộ Tà Quân phủ kịch liệt lay động bấp bênh.Tà Quân phủ to như vậy lại giống như cây dương liễu trước gió vô lực mà lung lay.

Nếu không phải ngày đó nền của cả Tà Quân phủ sớm đã bị Quân Mạc Tà lấy thổ lực hoàn toàn tôi luyện thành một khối. Nếu không, lúc này đây chỉ sợ còn có thêm một tai nạn phát sinh!

Hai người đồng thời hoảng sợ biến sắc!

Cả hai liếc mắt nhìn nhau,cùng thấy được trong mắt đối phương vẻ mặt giống nhau:Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra? Tại sao lại xuất hiện dị biến này?

Ngay sau đó, hai người không hẹn mà cùng đến phía trước cửa sổ, sau đó lướt thân, trực tiếp xuất hiện tại địa phương tối cao nhất của Thiên Phạt sâm lâm .

Ở xa xa vẫn như trước ,thỉnh thoảng xuất hiện từng trận đất rung núi chuyển, vô số dãy núi đều vang ầm ầm rơi xuống lên khối đá khổng lồ, toàn bộ sơn rơi xuống khiến người ta có cảm giác như thể bị bóc ra.

Quân Mạc Tà cùng Mai Tuyết Yên đưa mắt nhìn nhau, dưới mặt đất vẫn còn đang dao động .Vô số đại thụ đang lay động, tất cả trông giống như cảnh tượng của ngày tận thế.

Trong đầu hai người đồng thời toát ra một ý niệm: xảy ra chuyện lớn rồi!

Bởi vì, ở vị trí hai người đang đứng, nhãn lực có thể quan sát xung quanh toàn bộ ngọn núi đều sụp đổ.Nhưng, cũng không thể nhìn thấy rõ nơi xảy ra chuyện này.

Điều này chứng tỏ địa điểm phát sinh ở chỗ rất xa.

Nhưng nếu là khoảng cách khá xa với chỗ nảy sinh đại sự mà lại có thể ảnh hưởng đến nơi này, hơn nữa còn cường đại như thế! Vậy lần này tình hình phải cực kì nghiêm trọng, mức độ tương đối cao .Cùng với lúc trước gặp mấy sự kiện lớn, căn bản không có tư cách để đánh đồng!

Quân Mạc Tà nhắm mắt lại, thần thức khổng lồ tản ra, nháy mắt đã lan ra mấy nghìn dặm. . . Nhưng lại không hề cảm giác được gì.

Nhưng thần thức của hắn trải dài đến nước này đã là cực hạn, rốt cuộc cũng không đến được nơi đó…

Mở mắt ra, trong mắt Quân Mạc Tà lóe lên quang mang trước nay chưa từng có.

- Qủa là có việc đã xảy ra! Nếu là ta sở liệu không tốt. . . Nếu là ta đoán không lầm...

Hắn nói tới đây, liên tục lặp lại hai lần, sắc mặt có hơi trắng bệch. Nhưng lại không nói tiếp, người mà hắn suy nghĩ cùng với sự kiện kia, hậu quả thật sự là quá nghiêm trọng. Nghiêm trọng đến nỗi Quân Mạc Tà to gan lớn mật như vậy cũng không dám tùy tiện nói ra!

Mai Tuyết Yên kinh ngạc nhìn hắn, vẻ mặt cười đùa cũng từ từ trở nên khó nhìn .

Suy đoán của hai người cơ bản giống nhau.

Bởi vì tình huống trước mắt như vậy vạn năm trước cũng từng phát sinh qua một lần, có thể tham khảo lịch sử.

Trừ lần đó ra, không còn tình thế nào nghiêm trọng như vậy!

Lần đó Thiên Trụ Sơn đã sụp đổ một lần.

Mà tình huống hiện tại so với năm đó còn muốn nghiêm trọng hơn nhiều .

Quân Mạc Tà hít một hơi thật sâu:

-Nói vậy ngươi cũng đoán được, sự tình hiện tại, chỉ có một việc mới có thể nảy sinh uy lực đáng sợ như vậy! Đây chính là. . . Thiên Trụ Sơn. . . tất cả đều sụp đổ!

Mai Tuyết Yên sắc mặt càng tái nhợt, cũng chậm rãi gật gật đầu.

Quả thật, trừ lý do đó ra thật sự không còn có cách giải thích nào hợp lí hơn.

Nhưng trong lòng Quân Mạc Tà còn lo lắng một việc khác:” Nếu thật là như vậy Tam Đại Thánh Địa khoảng cách đến Thiên Trụ Sơn gần như thế, chỉ sợ. . . Không thể lạc quan a.”

Trong phủ Tà Quân mọi người đều kinh hoảng.Từng người đều từ trong phòng chạy ra như bay, ào ào đi lên vị trí ở trên cao, ngước mắt trông về phía xa, trên mặt mỗi người đều có vẻ sợ hãi.

Chuyện lần này, quả thực là chuyện lớn rồi.

Nhưng vạn năm trước chính là Miêu Khuynh Thành bởi vì độ Thiên kiếp ,vượt qua không gian phi thăng mới có thể khiến cho cả Thiên Trụ Sơn sụp đổ.Còn lần này đây tự nhiên lại sụp đổ, là vì nguyên nhân gì?

Chẳng lẽ nói, có người so với Miêu Khuynh Thành thực lực thậm chí còn muốn khủng bố hơn? Đó là chuyện bất khả tư nghị ,tuyệt đối không thể xảy ra! Như vậy khả năng duy nhất, chính là đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn!

Hơn nữa cho dù là bất kì kẻ nào cũng không nghĩ tới.

Mà cái ngoài ý muốn, vô cùng có khả năng chính là... bên kia Thiên Trụ Sơn do dị tộc nhân tạo thành!

Bởi vì, không chỉ Huyền Huyền đại lục muốn vĩnh viễn tiêu diệt dị tộc nhân,mà dị tộc nhân bên kia sao lại không muốn chinh phục sinh linh của Huyền Huyền đại lục, được hưởng thế giới mỹ diệu như vậy!

-Lập tức tập hợp mọi người, chuẩn bị xuất chinh!

Ngày đầu tiên đi tới Thánh sơn bên kia Tam Đại Thánh Địa làm việc. Trong vòng hai canh giờ thời gian, toàn bộ tôn giả phía trên có thực lực dù là người hay huyền thú, nhất định toàn bộ tập hợp đến bên ngoài Tà Quân phủ.Nếu có ai dám dây dưa lỡ việc, giết không tha!

Quân Mạc Tà nắm thời cơ, lập tức phát ra một mệnh lệnh khắc nghiệt!

Nếu quả thật là bên kia Thiên Trụ Sơn xuất hiện dị trạng, mà dị trạng chính là do dị tộc nhân tạo thành. Dị tộc nhân xâm phạm là việc không thể tránh được, như vậy gây họa tuyệt đối không nhỏ.Mỗi khi dây dưa lỡ việc một phút đồng hồ thời gian, có thể tạo thành tổn thất không thể đánh giá!

Lúc Quân Mạc Tà đối mặt với người trong Tam Đại Thánh Địa,có thể nói chính mình đối với hòa bình của đại lục, chúng sinh thờ ơ.Nhưng chuyện đã tới trước mắt,há lại có thể làm như không biết!

Bảo vệ quốc gia, vốn là chỗ một nam nhi nhiệt huyết tung hoành.

Mặc kệ ngươi ở chỗ nào!

Triệu Tập Lệnh trong nháy mắt đã truyền xuống, nhưng diện tích lãnh thổ của Thiên Phạt sâm lâm mênh mông đến cực điểm. Mặc dù trong thời gian gần nhất, Quân Mạc Tà cùng Mai Tuyết Yên đã đem toàn bộ huyền thú cao thủ đều tập trung ở Tà Quân mi, nhưng nếu là muốn đem toàn bộ chiến lực tất cả tụ tập lại,chí ít còn cần thêm hơn hai canh giờ!

Nếu là Thiên Trụ Sơn thật sự bởi vì nhân tố nào đó mà hoàn toàn sụp đổ, mất đi lá chắn phòng thủ, Huyền Huyền đại lục sẽ phải đối mặt với sự xâm lấn của hàng loạt dị tộc nhân. . . Quân Mạc Tà cũng không dám tưởng tượng việc này đối bách tính sẽ tạo thành bao nhiêu tai hoạ!

Bởi vì, lần này tai họa vô phương đoán chừng.

Mặt đất liên tục chấn động ,kéo dài không ngừng.Chấn động nhỏ duy trì sau gần một canh giờ, đột nhiên mạnh lên. Biên độ chấn động càng lúc càng kịch liệt.Cùng lúc đó,nhiệt độ xung quanh tăng cao, tựa hồ bị vây dần dần lên cao. Tuy rằng biến hóa không rõ ràng , nhưng đúng là đang ấm lên. . .

Quân Mạc Tà cùng Mai Tuyết Yên hai người vẻ mặt càng khó coi. Trong lòng không hẹn mà cùng dâng lên phỏng đoán không tốt.Quân Mạc Tà tay vòng qua cái eo nhỏ nhắn của Mai Tuyết Yên, triển khai Âm Dương Độn, "Vút" một tiếng thẳng hướng bay lên.

Khinh công thân pháp bình thường, cho dù là siêu phàm nhập thánh như thế nào, cho dù là thăng lên đến Thánh Tôn, nhiều nhất cũng chẳng qua chỉ có thể bắn lên tối đa trăm trượng mà thôi.Nhưng Âm Dương Độn một khi triển khai, lập tức thăng đến vạn trượng trời cao!

Hai người cứ thế bay lên, cũng không biết đã tới nơi cao bao nhiêu rồi, dõi mắt trông về phía xa, lúc này mới phát hiện, ở xa theo hướng Tây Nam, tựa hồ như có vân vụ bốc lên...

Quân Mạc Tà thở dài một hơi.

Ngay sau đó, Quân Mạc Tà mang theo Mai Tuyết Yên lần nữa trở lại mặt đất.

-Ta dự đoán không sai, quả nhiên là loại tình huống xấu nhất!

Quân Mạc Tà mặt như quan ngọc, khuôn mặt tuấn tú giờ phút này bao phủ một tầng u ám.

-Rốt cuộc là chuyện gì? Mai Tuyết Yên chưa từng thấy hắn thất thố như, khihỏi thanh âm của nàng lại mơ hồ có chút run.

-Lại là núi lửa bạo phát! Nhưng không chỉ có một ngọn, vô cùng có khả năng là phụ cận Thiên Trụ Sơn tất cả núi lửa đồng thời bạo phát tập thể! Bằng không, chúng ta tại nơi này căn bản không thể nào chứng kiến được! Mà đại địa chấn đột nhiên tăng mạnh,có khả năng là trong đó có một ngọn núi lửa đầu tiên phun ra, do đó dẫn động những núi lửa còn lại bùng nổ!

Quân Mạc Tà bùi ngùi thở dài một hơi.

-Núi lửa? Núi lửa là cái gì?

Mai Tuyết Yên học thức tuy rằng uyên bác, nhưng đối với danh xưng cổ quái vẫn là lần đầu nghe nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.