Lúc này, Quân Vô Ý cùng Đông Phương Vấn Tình, Tư Không Ám Dạ bọn người cũng tiến tới nói lời cáo từ, Mai tôn giả lơ đãng gật đầu, tại trong mắt nàng, đám cao thủ Thần Huyền, Thiên Huyền cũng chỉ như mấy tên A Tam, A Tứ mà thôi.
Trừ Quân tam gia, Đông Phương tam huynh đệ cùng có quan hệ với Quân Đại thiếu gia, Mai tôn giả cũng không muốn làm lớn chuyện.
Bởi vì như vậy cho nên nàng cảm thấy không tự nhiên, liên tục gật đầu, cũng không nghe ra bọn họ nói cái gì.
Tâm sự của mình còn chưa biết là đang nghĩ gì, đợi một hồi lâu, ngẩng đầu lên, trong mắt tràn đầy ánh sáng, minh nguyệt tại thiên, không ngờ lúc này đã là ban đêm! Tại lúc bất tri bất giác thời gian nhanh như vậy, ta, ta rốt cuộc đang suy nghĩ vấn đề gì đến xuất thần như vậy? Đây chính là chuyện tình trước nay chưa từng phát sinh a, đây rốt cuộc là vì cái gì, lại vừa quay đầu lại, lúc này mới chú ý tới, bên người tổng cộng chỉ còn lại có ba người, tất cả huyền thú đã được Hổ Vương, Sư Vương suất lĩnh im lặng rút lui.
Ở chỗ sâu trong trong rừng rậm, ẩn ẩn có thể thấy được khói bụi bốc lên bốn phía.
Đó chính là do đám huyền thú khi rút lui tạo nên.
Chính mình thật sự quá lơ đãng, lực lượng thú lớn như vậy rút lui, cho dù là có im lặng, trật tự, nhất định sẽ có động tĩnh, mà bản thân mình lại hoàn toàn không có phát giác ra, tình trạng thất thần như vậy, gần trăm năm nay cũng chưa từng có xuất hiện! Về phần liên quân loài người bên này, Mai tôn giả lại không để ý như vậy, giờ phút này đám người đã rút lui sạch sẽ, ngay cả thi thể trên mặt đất cũng đều được đem đi.
Duy chỉ có thi thể phụ tử Lệ Tuyệt Thiên là ngoại lệ, một cái thành bột, một cái thành thịt nát.
Phía liên quân chẳng qua là đơn giản chôn cất, vun thành một mô đất nho nhỏ, ánh hoàng hôn chiếu xuống trông có vẻ thê lương.
Duy có một ngôi mộ được khắc trên một khúc gỗ trắng như tuyết là nổi bật, trên mặt có vài chữ: phụ tử Lệ Tuyệt Thiên chi mộ! Trừ những thứ đó ra không còn lời gì khác! Nhất đại chí tôn, trước kia kiêu ngạo, oai phong cỡ nào, cuối cùng rơi vào kết cục thảm thương như vậy.
Thẳng đến khi chứng kiến mộc bài, Mai tôn giả mới tỉnh táo lại, nàng im lặng nhìn khối mộc bài này, cười khổ lẩm bẩm:
- Đệ nhị chí tôn, hôm nay đã ngủ say trong lòng đất, nguyên lai khi chết cũng chỉ giống như tên khất cái mà thôi.
Nàng hít một hơi thật sâu, đưa mắt nhìn chung quanh, sơn lâm lớn như vậy, chỉ còn lại có bốn người.
Hơn một tháng đánh nhau chết sống, ân ân oán oán rốt cục đã kết thúc! Liên quân anh hùng thiên hạ tụ tập ở đây, rốt cuộc đã lưu tán như mây, mỗi người một ngả! Hết thảy đều khôi phục lại như cũ, thế nhưng có ít người đã mãi mãi không thể quay lại. Không khí ẩn ẩn còn tỏa ra mùi máu tươi, càng khiến mảng không gian trở nên tang thương.
- Vừa rồi các ngươi cùng Lôi Bạo Vũ, Bố Cuồng Phong hai người giao thủ, cảm giác như thế nào? Hôm nay có tới bốn đại chí tôn, các ngươi đều đã từng được chứng kiến, thực lực của bọn hắn trong bát đại chí tôn thì thế nào? Ta muốn biết trong lòng các ngươi, Thiên Phạt sâm lâm chúng ta cùng Độn Thế Tiên Cung cao thấp ra sao?
Mai tôn giả chắp hai tay sau lưng, nhìn về phía phương xa ung dung hỏi.
Liên tiếp là ba câu hỏi như thế nào, tựa hồ là câu hỏi rất bình thường, thế nhưng tam đại Thú Vương đều cảm nhận được áp lực cực lớn.
- Hai người này rất lợi hại! Rất lợi hại!
Hạc Trùng Tiêu cẩn thận ngẫm lại tình hình chiến đấu vừa rồi, cái miệng thật dài mở ra, nói:
- Thực lực của bất kì một người trong hai người bọn họ, tuyệt đối vượt qua thực lực của bốn chí tôn, thậm chí so với Lệ Tuyệt Thiên là người mạnh nhất trong bốn chí tôn còn cao hơn nhiều, hai người liên thủ, song kiếm hợp bích, uy lực càng tăng lên gấp bội! Ba người bọn đệ mặc dù thoáng qua đối chiêu với bọn họ, chính là thắng ít bại nhiều, hơn nữa trước mắt cũng chỉ là đối chiêu mà thôi.
- Đệ đồng ý với ý kiến của Tam ca, lại nói tới chuyện Độn Thế Tiên Cung, tựu lấy Lôi Bạo Vũ, Bố Cuồng Phong hai người bọn họ hôm nay chỉ biểu hiện ra một góc thực lực mà thôi, thực lực tổng thể, chỉ sợ còn cao hơn cả thiên phạt chúng ta!
Xà Vương Thiên Tầm khẽ vuốt mái tóc mai đang phất phơ trên khuôn mặt, nói:
- Hơi cao hơn chúng ta!
- Thuyết pháp này quá bảo thủ đi! Ta cũng không dám hy vọng xa vời như thế, ta xem ra không những cao hơn chúng ta, mà còn hơn xa chúng ta mới đúng!
Mai tôn giả chậm rãi xoay người, ngữ khí có vẻ cô đơn chậm rãi nói:
- Các ngươi tiến bộ quá chậm! Khiến ta rất thất vọng.
Hạc Trùng Tiêu cùng tam đại Thú Vương mặt đỏ tới mang tai cúi đầu.
- Tam đại Thánh Địa là nhất đại hung địa, Thiên Phạt sâm lâm những năm gần đây thực sự xuống dốc nhiều lắm, có lẽ không lâu sau sẽ thật sự bị xóa tên khỏi đại lục, như vậy quả là sỉ nhục, hừ hừ. Hùng Khai Sơn. Hạc Trùng Tiêu!
Mai tôn giả cười lạnh một tiếng, nói:
- Các ngươi đã đảm bảo cho chuyện làm mất Phạt Thiên Thánh Quả, như vậy ba năm sau còn chưa có tin tức, các ngươi nên biết làm như thế nào!
Khẩu khí của Mai tôn giả vô cùng nghiêm khắc.
Hạc Trùng Tiêu cùng Hùng Khai Sơn đồng thời đứng thẳng, nghiêm trang nói:
- Lão đại yên tâm, đến lúc đó nếu quả thật là gặp rủi ro, huynh đệ hai người bọn ta nhất định sẽ chịu trách nhiệm!
Mai tôn giả hừ một tiếng, trầm thấp nói:
- Hai người các ngươi tưởng là đầu mình rất đáng tiền sao?
Mọi người nhất thời im lặng.
Đầu của hai đại Thú Vương sao lại không đáng tiền?
Nhưng nếu như một khi sự tình có biến, cho dù có chém đầu bọn họ cũng có ý nghĩa gì, chẳng qua là không duyên cớ lại hao tổn thực lực, thật sự không biết nói như thế nào với hai người bọn họ.
Mai tôn giả lại cảm thán, im lặng suy tư về di ngôn của thiên phạt.
Thú Vương quy chân, thiên phạt vạn tái, thành bại chiếu, mấy câu này rốt cuộc bao hàm huyền cơ gì? Hiện tại nguy cơ đối với thiên phạt huyền thú triều xem như đã đi qua, về phương diện thiên phạt ngoại trừ "Di ngôn thiên phạt" ra, những chuyện khác, vẫn như cũ lọt vào sương mù.
Mai tôn giả vốn tưởng rằng lần này đám Thú Vương chỉ sợ sẽ hao tổn lớn, ứng với câu "Thú Vương quy chân", thế nhưng hiện tại xem ra hiện tại xem ra rõ ràng là không phải.
Về phần "Thiên phạt vạn tái" “Thành bại một người" càng lâm vào trong sương mù.
Không thể nào nắm bắt, đến tột cùng là như thế nào.
- Lão đại, tiểu tử kia, ngài muốn thu hắn làm đồ đệ sao?
Xà Vương hỏi.
- Ta tự nhiên có biện pháp!
Mai tôn giả thản nhiên nhìn về phương xa, chậm rãi nói:
- Há có thể để hắn dễ dàng chạy thoát khỏi lòng bàn tay ta? Nếu như không thể dạy bảo hắn đạo lý làm người, chẳng phải là quá tiện nghi cho hắn sao?
Nói xong lời cuối cùng, âm thanh đã trở nên băng lãnh, lại có cảm giác nàng đang hận nghiến răng nghiến lợi.
Tam đại Thú Vương quen biết nàng nhiều năm, cách đối nhân xử thế của vị lão đại này như thế nào há lại không biết, lúc này trong lòng cả đám không khỏi rét run.
Tất cả đồng thời đưa mắt nhìn nhau nghĩ: “lão đại đây là muốn thu đồ đệ hay là muốn báo thù vậy? Sao lại có khẩu khí âm trầm đầy cừu hận như thế?”
- Ta sắp tiếp cận biên giới đột phá, trận chiến hôm nay, ta mới đốn ngộ, nếu như muốn một đòn phá tan chướng ngại, một mặt khổ tu không phải là thượng sách, cần phải lịch lãm giang hồ mới là lựa chọn tốt nhất!
Mai tôn giả cười hai tiếng, nói tiếp:
- Hùng Vương, Hạc Vương.
- Hai người các ngươi trông coi Thiên Phạt sâm lâm cho tốt, trong thời gian này không được ra ngoài dù chỉ một bước, trong vòng hai năm nữa, ta sẽ cùng Thiên Tầm ra ngoài lịch lãm!
Nói xong nàng lại thở dài một tiếng, nếu như có thể nhìn xuyên qua miếng vải che mặt kia, sẽ thấy được, một đôi ánh mắt trong vắt như nước của Mai tôn giả cư nhiên lại xuất hiện vẻ mê võng cùng mâu thuẫn! Hùng Khai Sơn cùng Hạc Trùng Tiêu đồng thời khom người đáp ứng.
Mai tôn giả lẳng lặng đứng đó, màn đêm chậm rãi phủ xuống.
Gió núi lạnh thấu xương, Mai tôn giả cũng không có vận dụng huyền công hộ thể, cứ như vậy mà đứng trên đỉnh tuyệt phong, hắc bào quanh thân phần phật mà tung bay, không ngờ lại giống như linh lung, dáng người đẹp đẽ vô cùng, chẳng qua là bên cạnh mơ hồ thấy được một hình dáng mơ hồ, thế nhưng có thể kết luận được đó chính là một vị phong hoa tuyệt đại. Bởi vì bộ dáng mơ hồ này đã đủ khiến đám người bọn nữ tử khắp thiên hạ được xưng là "Mỹ nữ" tự ti mặc cảm! Nàng mặc dù không có lộ ra tướng mạo vốn có, thế nhưng cứ như vậy mà đứng, phong tư tú cốt quả thực là tuyệt đại siêu nhiên.
Ngay cả minh nguyệt trên bầu trời cũng phải ảm đạm thất sắc, cuối cùng bầu trời cũng chìm vào hắc ám! Trên đỉnh núi vẫn còn một thân ảnh của thiên địa linh tú còn đứng ở nơi đó, không hề động đậy, tùy ý chập chờn trong cơn gió đêm. Thật lâu sau, tựa hồ có thể nghe được một tiếng thở dài, một thanh âm trầm thấp lại đê mê phiêu động trong gió:
- Ta, ta rốt cuộc nên làm như thế nào đối với ngươi đây?
Dư âm của câu nói kia hòa cùng phong duệ của gió đêm vang vọng tới khoảng không. Tuy sắc trời đã là một mảnh hắc ám, thế nhưng bóng đen kia lại chói mắt giống như là đỉnh ngọn tuyết phong. Đám người Thiên Nam thành có liên quan đại bộ phận đã rời đi, dù sao ở đây cũng không còn việc gì, tuy liên quân nhân loại thảm bại, đại biểu cho thế lực mạnh nhất giang hồ của đại lục là Huyết Hồn sơn trang bị diệt vong.
Thậm chí đệ nhị bát đại chí tôn Lệ Tuyệt Thiên cũng bị lạc bại thân vong, thế nhưng kết quả cuối cùng cũng là đám thiên phạt chúng thú lui về rừng rậm, không có nguy hại tới đại lục.
Mục đích của liên quân nhân loại cơ bản là đã hoàn thành, cũng không ai rảnh rỗi mà nán lại.
Thế nhưng đám người Quân Vô Ý sau khi trận đại chiến này kết thúc đều mặt ủ mày chau. Quân Mạc Tà không thấy! Cứ như vậy ù ù cạc cạc biến mất, kinh biến loại này quả thực khiến mấy người rất sốt ruột.
Ưng Bác Không, Đông Phương Vấn Tình bọn người đi khắp nơi tìm kiếm, thế nhưng thủy chung không thấy bóng dáng hắn đâu.
Cuối cùng...
Quân Vô Ý đành phải tạm hoãn ý định hồi lại Thiên Hương thành.
Ở đây nghỉ ngơi cùng hồi phục vài ngày.
Hắn lại không biết, trong mấy ngày này, đám người thế gia vừa rời khỏi, trắng trợn tuyên truyền uy thế của Quân gia, cơ hồ trong thời gian ngắn ngủi vài ngày, thanh danh của Quân gia lên tới đỉnh phong, Quân gia cũng coi như là danh môn vọng tộc, thế nhưng trên ý nghĩa danh vọng lớn nhất vẫn là trong quân đội, với thế gia bình thường trên giang hồ mà nói, Quân gia quả thực không thể trêu chọc, cũng không nhất định phải trêu chọc, đặc biệt là khi có cao thủ Thiên Huyền, thậm chí là Thần Huyền cường giả tọa trấn!
Tuyệt đối không thể trêu chọc, mà đám người có thù oán với Quân gia thật sự không nhiều lắm, chỉ có Băng Tuyết Ngân Thành, Huyết Hồn sơn trang vài thế gia mà thôi! Thế nhưng tình huống bây giờ lại bất đồng, hơn nữa là bất đồng rất lớn! Hiện tại trong thiên hạ, người nào không biết sau lưng Quân gia một vị siêu cấp cường giả có thể nói là đệ nhất thiên hạ làm chỗ dựa? Tin tức rung động cỡ này như cuồng phong thổi tới khắp nơi trên đại lục.