Đại Hạ hoàng thất lấy cúc làm quốc hoa, vì thế vào tháng mười sơ mỗi năm, kinh thành đều tổ chức một lần thưởng cúc yến.
Thưởng cúc yến năm nay được mong chờ hơn thường lệ. Nghe nói, đó là vì Trưởng công chúa đầu năm thu được một giống cúc lạ, hiện tại chính nở rộ, so với mọi năm không chỉ đẹp hơn một hai phần. Trưởng công chúa yêu cúc thành si, không muốn độc hưởng, thế này mới phát ra thiếp mời đến tất cả kinh thành thế gia, thỉnh các vị phu nhân dẫn theo thiên kim công tử cùng tới thưởng thức.
Trưởng công chúa tại Đại hạ hoàng triều, là một tồn tại đặc biệt. Nàng là ái nữ của Tiên hoàng, sau được gả cho Trung Dũng hầu Thẩm Tĩnh. Hơn hai mươi năm trước, Thẩm Tĩnh phụ tử cấu kết ngoại bang, chứng cứ vô cùng xác thực, toàn gia xử trảm! Chỉ có Trưởng công chúa, tuy nói là Thẩm gia tức phụ, kỳ thực vẫn là người Hoàng gia, tự nhiên tránh được một kiếp. Không ngờ ba năm sau, vụ án được lật lại, Thẩm Tĩnh thì ra bị người hãm hại. Thẩm gia hai trăm ba mươi sáu nhân mạng, trở thành một cái thiên cổ kỳ oan!
Trưởng công chúa lúc ấy nghe tin, đương trường phun một ngụm huyết, bệnh không dậy nổi. Trải qua vài năm điều dưỡng, thân mình có khá hơn, nhưng từ đó cách ly thế ngoại, quanh năm chỉ ở trong công chúa phủ, không từng lộ diện. Không nghĩ tới, hiện tại lại đích thân đứng ra phát thiệp mời.
Quảng Văn đế luôn cảm thấy, hoàng thất thiếu Trưởng công chúa, cho nên đối với nàng nhún nhường rất nhiều. Vì vậy, kinh thành thế gia nhận được thiệp mời, không ai dám chậm trễ, ào ào đáp ứng rồi.
Kiếp trước, Cố Thanh Hoan ở tại lần thưởng cúc yến này, thanh danh tẫn hủy, trở thành kinh thành đệ nhất trò cười. Trùng sinh một đời, nàng lập thệ, ngã chỗ nào đứng dậy từ chỗ đó, thưởng cúc yến nhất định sẽ trở thành bàn đạp của nàng, cho nàng tư bản đầu tiên.
…
Cố Thanh Hoan nhìn trước mặt là hơn mười cuộn vải bố, màu sắc hoa văn đủ loại. Dựa theo quy củ, nàng là đích trưởng nữ, có quyền lựa chọn trước tiên. Nhưng là, ai khiến Cố Hương Ngưng quá mức được sủng, cho nên lần nào cũng là nàng ta xếp thứ nhất.
“Thất muội, muội chọn trước!” - Cố Như Yên vẫy vẫy tay. Dẫu sao kết quả đều là như vậy, không bằng nàng trước tiên đề xuất, còn có thể tranh được cái danh rộng lượng. Cố Như Yên luôn là thế này, thời khắc đều muốn nâng cao hình tượng bản thân.
Cố Hương Ngưng liếc quanh, nhận thấy không ai phản đối, cũng liền thực hồn nhiên cho rằng bản thân tại đây nhỏ nhất, được nhường một chút cũng là lẽ tất nhiên. Bởi vậy cười híp mắt, xông thẳng tới mấy lăng vải, lật qua lật lại.
Có kiện hồng nhạt thêu hoa hải đường, có kiện lục sắc thêu hoa lê trắng, lại có kiện màu bạc ẩn ẩn tử sắc bách hợp… tinh xảo vô cùng! Cố Hương Ngưng miệng kêu chậc chậc, trong lòng hận không thể toàn bộ lấy về.
“Thất muội, da ngươi trắng nhất, không bằng chọn cái này, thế nào?” - Cố Như Yên chỉ tay vào cuộn vải màu vàng đậm. “Rất nổi bật, hơn nữa, còn có vẻ hoạt bát đáng yêu.”
“Không sai!” - Nhị thái thái Hứa thị ở một bên tủm tỉm. “Ta nhớ không lầm, thất nha đầu còn có một kiện đỏ thẫm áo choàng, thực sự tuyệt phối đâu!”
Cố Thanh Hoan mắt lạnh nhìn tình cảnh trước mặt. Kiếp trước cũng là như thế này, Cố Hương Ngưng bị Hứa thị mẫu tử mỗi người một câu, khen được đến đắc ý, cuối cùng nghe theo, thưởng cúc yến khi ấy phá lệ chói mắt. Lại thêm trên đầu một đống trang sức vàng rực, muốn bao nhiêu tục khí liền có bấy nhiêu, chút nào giống trâm anh tiểu thư? Đáng tiếc, nàng ta quá mức tự đại, một mực nghĩ bản thân là nổi bật nhất, không ngờ trong mắt thế nhân, chỉ là một hồi trò cười.
Quả nhiên…
“Tứ tỷ thật có mắt thẩm mỹ!” - Cố Hương Ngưng cười tít. “Ta cũng cảm thấy, cái này hợp nhất đây. Vậy... ta lấy! Thêm cả cái kia, được chứ?”
Cố Như Yên nhìn theo tay Cố Hương Ngưng, là một kiện gấm màu tím sẫm, âm thầm cười lạnh. Tiện nha đầu, dẫu có mất trí nhớ, ánh mắt cũng không khá hơn chút nào, chọn lấy toàn những màu sắc quá mức chói lọi, còn không nhìn xem nàng ta là ai, xứng với những màu sắc đó sao?
Ở bên cạnh, Vương lão bản tuy không nói lời nào, nhưng lặng yên liếc Cố Hương Ngưng một cái. Nàng vừa rồi nhìn rất rõ, vị thất tiểu thư này trong mắt một chút kinh diễm hay là yêu thích cũng không có, chỉ chăm chú sờ. Rốt cuộc, chọn được hai kiện, là loại đắt tiền nhất!
Cố Như Yên đã sớm định tốt lắm, nhanh chóng chọn lấy vải bố hồng nhạt hải đường, lại thêm một kiện bạch sắc nhuyễn gấm.
Cố Thanh Hoan thở ra một hơi, áp lực trong lòng rốt cuộc nhẹ đi.
Quả nhiên, giống như kiếp trước, không có ai để mắt đến kiện gấm thiên ty màu xanh thẫm kia.
“Ta muốn cái này.”
Màu xanh rất đẹp, nhưng phần lớn những nữ tử khuê các sẽ không chọn. Bởi lục sắc rất kén người mặc, không cẩn thận trông sẽ già đi, hoặc nhan sắc bị áp chế, là điều các nàng không bao giờ mong muốn.
“Hoan nhi, ngươi lại chọn màu tối như vậy? Cô nương gia, hẳn là nên ăn mặc trong sáng một chút không phải sao? Ngươi xem, cái này màu bạc, lại có hoa lê trắng, rất hợp với ngươi nha!”
Hứa thị nhíu mày. Nàng mặc dù muốn Cố Thanh Hoan cùng Cố Hương Ngưng xấu mặt, nhưng cũng đừng quá mức khác người. Cố Thanh Hoan vốn yếu ớt, làn da có chút xanh, nếu là mặc cái này, tuyệt đối là già đi. Người ngoài nhìn vào, sẽ tưởng rằng Cố đại tiểu thư khí lão hoành thu, đối Cố gia cô nương còn không soi mói?
Yên nhi của nàng còn muốn tại thưởng cúc yến chiếm nổi bật, há có thể để Cố Thanh Hoan phá hư?
Cố Thanh Hoan cười lạnh. Muốn nàng lần nữa ăn mặc quá mức trắng trong đơn giản, còn không phải là vì để Cố Như Yên tăng thêm nổi bật?
“Phu nhân, cái này tốt lắm! Hoan nhi muốn thử một lần.” - Nàng không để ý đến gợi ý của Hứa thị, tiếp tục giữ chặt kiện gấm thiên ty kia.
Hứa nhị thái thái khí ngang đầu, đồng thời âm thầm cảm thấy không đúng. Tiện nha đầu, ngày thường nàng nói cái gì thì là cái đó, nàng ta chưa từng dám phản ứng lại. Hôm nay như thế nào dám kiên trì ý nguyện?
Bất quá, nếu nàng ta muốn xấu mặt, nàng cũng đành phải thành toàn!
“Hoan nhi đã chọn, tự nhiên là tốt! Như vậy, phiền Vương lão bản giúp chúng ta chọn kiểu.”