Lần đầu tiên trong đời, hắn chui vào dưới giường người khác .
Nhu Y kinh ngạc trừng lớn mắt, Tà Tâm là ai chứ?
Tuy rằng không phải thiếu đảo chủ, nhưng vẫn là nhi tử của đảo chủ , thân phận vô cùng tôn quý, làm sao có thể. . . . . .
Chui vào gầm giường chứ?
Mà U Minh Vương đến. . . . . .
Ha ha a, có ý tứ, tuyệt đối có ý tứ. . . . . . ——
Lúc này U Minh Vương đến, nhìn thấy Nhu Y nằm, hỏi:
"Mỹ nhân, như thế nào sớm như vậy đã đi ngủ?"
"Ai nha, Vương, người ta hơi mệt nhọc, bây giờ vừa định ngủ một lát mà? Ngài đã tới rồi. . . . . ."
Nhu Y mặt không đỏ tim không đập nói lời nói dối xong, U Minh Vương ha ha cười:
"Sớm như vậy đã mệt nhọc?"
"Vương làm sao có thể đến xem Nhu Y ? Đúng là nhớ Nhu Y ?"
Nhu Y khẽ khàng nũng nịu nói xong, thuận tiện , cũng liếc mắt đưa tình với U Minh Vương.
"Đó là đương nhiên, Nhu Y à, bổn vương càng ngày càng thích ngươi, cuối cùng cảm giác vài ngày không thấy ngươi, cái này khó chịu. . . . . ."
Ngón tay của hắn chỉ phía dưới, Nhu Y đương nhiên hiểu được. . . . . .
Sắc quỷ này, cũng chỉ là lúc nào cần mới đến thăm nàng, hừ. . . . . .
Có điều, hắn cho chỗ tốt cũng không ít đâu?
"Vậy. . . . . . Vương, lại đây nha, Nhu Y xoa cho ngài. . . . . ."
U Minh Vương cười ha hả, vừa đi đến, vừa cởi y phục:
"Được, vậy đã làm phiền ngươi. . . . . ."
Thật ra hắn hoàn toàn không cần Nhu Y động thủ, bò thẳng lên trên, đè chắc nàng liền đi vào:
"Nhìn thấy bổn vương liền hưng phấn như vậy ? Mỹ nhân, ngươi xem ngươi này, cũng ướt như vậy . . . . . ."
U Minh Vương đâu biết Nhu Y là vừa nãy mới bị Tà Tâm khiêu khích !
Mà Nhu Y, đương nhiên cũng sẽ không đi tranh cãi, nàng chỉ là bị động thừa nhận thô bạo của U Minh Vương mà thôi.
Giường vang kẽo kẹt kẽo kẹt, đáng thương Tà Tâm ở dưới giường, nghe lời nói tục tĩu này của bọn họ , lại còn phải ngừng thở, không dám để cho U Minh Vương phát hiện.
Võ công củaU Minh Vương , đúng là rất khủng bố .
Hắn không dám có chút nhẹ lòng.
Thời gian trôi qua từng chút, thể lực của U Minh Vương tốt vượt bậc, lần này đã làm thời gian nửa ngày , đến khi hắn rốt cục cảm thấy mỹ mãn từ trên người Nhu Y xuống dưới , Nhu Y cũng mệt mỏi yếu mềm ở trên giường.
U Minh Vương mặc xong quần áo liền rời đi, hắn rất ít ở lâu trên giường của nữ nhân , hắn luôn luôn là . . . . .
Chỉ có lúc nào cần , mới có thể tìm bọn họ.
Đợi xác định U Minh Vương đã đi xa, Tà Tâm mới từ dưới giường đi lên.
"Đúng là thư thái?"
Tà Tâm lạnh lùng nhìn vẻ mặt thỏa mãn của nữ nhân kia ,lúc này trên người của nàng cũng không mặc gì cả, như vậy. . . . . .
Rõ ràng là một mỹ nữ tuyệt sắc , nhưng nghe lâu như vậy , hắn lại không chút hứng thú.
"Thật là mệt mỏi. . . . . ."
Nhu Y cười suy yếu , hiện tại nàng ngay cả động một chút cũng không muốn.
"Vậy ngươi nghỉ ngơi đi. . . . . ."
Đã không có hứng thú gì, Tà Tâm cũng không muốn ở lâu.