Đích Nữ Cuông Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Chương 989: Chương 989: Nhất định phải bình tĩnh




Edit: PDN

Cái người mời lão hòa thượng tới này, tất nhiên sẽ không phải người bình thường, vậy có thể là. . .

Quốc sư?

Lúc này, bọn họ không nên rời khỏi học viện Tinh Anh .

Nhưng. . .

Đi nghìn dặm xa xôi tìm lão hòa thượng đến, chẳng lẽ là. . .

Bỗng nhiên nghĩ đến một khả năng, trong lòng của Uất Trì Tà Dịch đau xót, chẳng lẽ là tình huống của Đông Phương Ngữ Hinh không tốt?

Nàng lúc ban đầu đã. . .

Mà gần đây, lại thêm lượng công việc cực kỳ nhiều, đây chẳng phải là. . .

Trong lòng rất khó chịu, nếu là như vậy. . .

Không, hắn phải đi về. . .

Lúc này, tuy rằng Uất Trì Tà Dịch mang theo mặt nạ, nhưng tiểu Hoan Hoan vẫn cảm thấy tâm tình hắn kịch liệt biến hóa như cũ .

Bé bỗng nhiên vươn tay, kéo Uất Trì Tà Dịch lại .

“Cha, con biết người rất lo lắng mẫu thân, nhưng người phải tỉnh táo. . .”

“Nếu như nàng có chuyện, ta làm sao có thể tỉnh táo được. . .”

Uất Trì Tà Dịch vội vàng nói , hắn cố gắng thở hổn hển, tuy nhiên cảm giác có bàn tay bóp cổ của hắn, hắn có loại cảm giác sắp điên cuồng hít thở không thông.

Cái này. . .

Tiểu Hoan Hoan minh bạch cảm giác của Uất Trì Tà Dịch , đừng nói là cha , ngay cả mình biết chuyện của mẫu thân , cũng sẽ không bình tĩnh được.

“Nhưng cha, người cũng biết hậu quả người quá xúc động . . .”

Tiểu Hoan Hoan cau mày nhìn Uất Trì Tà Dịch:

“Chúng ta bây giờ cũng không có cách nào đối phó Long vương, nếu là người cứ đi như thế, vậy. . . Ngộ nhỡ Long vương thực sự phát điên, chúng ta đều chết a. . .”

Cái này. . .

Uất Trì Tà Dịch rất muốn phản bác, nhưng hắn biết đây là sự thực.

Hắn tại đây, có lẽ chưa chắc sẽ có chủ ý gì tốt, nhưng ít nhất. . .

Mới có thể tìm được nhược điểm của Long vương .

Đối phó nhược điểm của hắn, vậy dễ dàng hơn rồi.

Nếu như võ công của Long vương đại thành, bọn họ một người cũng đừng nghĩ sống.

Người này, tuyệt đối đủ hung ác, hắn sẽ không cho phép trên đời này có thứ ảnh hưởng hắn. . .

tồn tại.

Mà thực lực của bọn họ, hắn sẽ lợi dụng, nhưng sẽ càng kiêng kỵ.

Hắn cũng sẽ tận lực ngăn cản bọn họ.

“Nhưng. . .”

Tuy rằng cái lão hòa thượng kia chưa nói, nhưng Uất Trì Tà Dịch cũng biết tất nhiên là tình huống của Đông Phương Ngữ Hinh không tốt.

“Cha, mẫu thân biết chăm sóc bản thân mình. . . Vì nàng, người cũng nên chịu đựng a. . .”

Lúc này, tiểu Hoan Hoan càng ngày càng phát hiện mình ở lại là sáng suốt cỡ nào rồi.

Nếu là mình không ở, vậy bây giờ cha đã có thể quá xúc động trở về.

Cha vốn là rất thông minh, thiên phú vượt xa người thường, nhưng nhược điểm lớn nhất của hắn chính là mẫu thân.

Mẫu thân có việc, hắn sẽ không bình tĩnh được, con người một ngày mất đi bình tĩnh, sẽ bị lộ nhược điểm của mình.

“Ta. . . Hết sức. . .”

Biết nữ nhi nói đều lời nói thật, hắn sẽ hết sức khắc chế bản thân.

Chỉ có điều, đây cũng chỉ là suy đoán của mình, hắn phải mau sớm tra được chỗ của lão hòa thượng , trước tiên hỏi cho rõ mới tốt. . .

Mà tiểu Hoan Hoan, tuy rằng một mực khuyên Uất Trì Tà Dịch, trong lòng của bé càng thêm bất an.

Thậm chí bé có loại quá xúc động, lập tức trở lại.

Nhưng không được a, lúc này cha càng cần mình hơn, nếu là mình đi, cha một lúc quá xúc động dể lộ mọi chuyện , để cho Long vương biết hắn đã khôi phục, vậy thì càng nguy hiểm.

Cho nên, bé không thể đi ——

“Cái gì? Ngươi nói vào lúc các ngươi trở lại, bỗng nhiên gặp phải tấn công bất ngờ?”

Nghe được quốc sư lại bị người của Long vương tấn công bất ngờ, Nữ vương rất giật mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.