Đích Nữ Cuông Phi: Cực Phẩm Bảo Bối Vô Lại Nương

Chương 86: Chương 86: Phụ thân là khất cái?[ 4




Hồng Liên không vui nói xong, Lục Hà vội hỏi:

“Tiểu thư, có phải hay không là các nàng......”

Đông Phương Ngữ Hinh nghe nàng nói trước mắt liền sáng ngời, phủ tướng quân này, trừ bỏ Đông Phương Trình, Tưởng Văn Cầm chính là lão đại, nếu bà ta nhân cơ hội mang Hoan Hoan đi, cũng là không thể không có khả năng.

Thời điểm hôm nay nàng ở bên kia hồ sen , hai cái nha đầu bên người đều theo, tự nhiên này trong viện phòng thủ yếu kém.

Chính là, cũng không đúng, viện này luôn luôn có người của nàng âm thầm bảo hộ ,phủ tướng quân phủ hẳn là không có người có thể thần không biết quỷ không hay mang Hoan Hoan đi mới đúng.

Nếu không thể âm thầm mang đi Hoan Hoan, trừ phi......

Nghĩ đến cái khả năng kia, Đông Phương Ngữ Hinh thần sắc lạnh lùng!

Phu nhân phải không? Hi vọng ngươi không để cho ta quá thất vọng.

Nếu Hoan Hoan xảy ra chuyện gì, ta Đông Phương Ngữ Hinh thề, tuyệt đối sẽ không bỏ qua ngươi .,

Đoán được Hoan Hoan có khả năng ở đâu, Đông Phương Ngữ Hinh nửa điểm cũng không dám chậm trễ, mang theo hai cái nha đầu đến trong phòng Hoan Hoan.

trong phòng này hết thảy, nàng vốn cũng là quen thuộc , mà muốn tìm một địa phương để mang đứa nhỏ đi, trừ phi chính là trong phòng có ám các mật đạo .

Vài người ở trong phòng tỉ mỉ tìm , không buông tha cho mỗi một cái góc nào.

Chính là, thật đáng tiếc, phòng đều toàn bộ đều tìm đến vài lần, vẫn như cũ không có phát hiện gì.

“Tiểu thư, không có......”

“Tiểu thư, ta cũng tìm qua, thật là không có......”

Hai cái nha đầu đều bối rối, nếu là phòng cũng không tìm được, kia bọn họ thế nào có thể mang Hoan Hoan đi ?

Này......

Tựa hồ là thật sự có chút không quá thích hợp .

“Đi, đi tìm Tưởng Văn Cầm.”

Tưởng Văn Cầm, tướng quân phu nhân, đã tìm không thấy, vậy chỉ có tìm bà ta.

“Nhị tiểu thư, ngươi không thể đi vào, người chờ nô tì đi thông báo cho phu nhân một tiếng......”

Đến viện tử của phu nhân, Đông Phương Ngữ Hinh trực tiếp đi vào bên trong.

Nha đầu của phu nhân bất an ngăn trở, Đông Phương Ngữ Hinh cũng không nhiều lời, trực tiếp một phen đẩy bọn họ ra.

trong phủ tướng quân phủ, tuy rằng nha đầu cũng ít nhiều có chút võ công, nhưng cùng Đông Phương Ngữ Hinh là không có cách nào so sánh.

Một chưởng đi qua, vài cái nha đầu ngã xuống.

Thời điểm Đông Phương Ngữ Hinh lạnh mặt đi vào chính đường, Tưởng Văn Cầm cũng sốt ruột đi ra:

“Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi đang làm cái gì?”

Cho tới nay, nàng đối với Đông Phương Ngữ Hinh đều là chứa nhiều nhường nhịn, nhưng......

Nhưng cũng đó cũng không phải là có thể tùy ý nàng khi dễ đến trên đầu mình.

Phủ Tướng quân, nàng định đoạt, Đông Phương Ngữ Hinh thì tính là cái gì?

Nhìn bọn họ cứ như vậy tùy tiện xông vào, Tưởng Văn Cầm tự nhiên là sinh khí.

“Phu nhân? Nga, hoặc là ta phải là gọi ngươi một tiếng đại nương?”

Đông Phương Ngữ Hinh nhàn nhạt cười, phu nhân sửng sốt, nàng cũng phát hiện Đông Phương Ngữ Hinh hôm nay trạng thái không đúng.

“đây là giáo dưỡng của ngươi? Đông Phương Ngữ Hinh, ngươi là nhị tiểu thư của tướng quân phủ nhưng Ta nhưng là nương của ngươi là nữ chủ nhân phủ tướng quân , ngươi liền cứ như vậy xông vào, trong mắt ngươi còn có đại nương này sao?”

Tưởng Văn Cầm tức giận chỉ vào Đông Phương Ngữ Hinh nói, lời của nàng vừa nói xong, một cái thanh âm vui sướng khi người gặp họa từ trong phòng vang lên:

“Nương, nàng chỗ nào có giáo dưỡng a, chính là một cái tiện......”

Đông Phương ngữ Học, tuy rằng mới chỉ mười mấy tuổi, nhưng công phu mắng chửi người thật là rất cao.

Bất quá nhìn thấy Đông Phương Ngữ Hinh hung hăng nhìn qua, nàng ta sợ tới mức tự động không dám nói nốt lời phía sau .

“Đại nương, ta cũng không nghĩ muốn tới đây ...... Chính là, nữ nhi của ta không thấy , Ngữ Hinh chính là muốn tới hỏi một chút, đại nương có gặp qua nữ nhi của ta không?”

Thời điểm Đông Phương Ngữ Hinh nói chuyện thẳng tắp nhìn chằm chằm vào ánh mắt bà ta, nàng biết người có thể nói dối nhưng ánh mắt sẽ không nói dối .

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.