Editor: trang bubble
Mặc dù trong lòng Tư Không Thận không hiểu cái gọi là thù mới nợ cũ của Mộ Lam Yên là ý gì, nhưng mà trước mắt thật sự không phải là lúc nàng dính vào. Mới vừa rồi, hắn không lên tiếng đặc biệt quan sát bốn phía, xác định trừ người mà Tất Ngôn Nam dẫn theo, chung quanh đây cũng không có binh đội khác nữa, mới cố ý ra tay ngăn cản Mộ Lam Yên, nhân tiện chợt kéo tới phía sau của mình.
"Ta biết rõ ngươi dẫn theo những đội ngũ này tới đây, dầu gì chúng ta cũng đã từng huynh đệ. Mặc kệ là ngươi tha ta một mạng hay là ta tha cho ngươi một mạng, có thể dẫn chúng ta đi tìm Tư Không Vũ không?"
Tất Ngôn Nam nghe theo sững sờ, thật ra thì hắn cũng không biết tại sao trước đó lại đột nhiên cáu thẹn với tức giận, chỉ là sau khi trải qua hai bàn tay của Mộ Lam Yên đánh tới —— cả người quả thật hình như tỉnh táo rất nhiều. Trải qua Tư Không Thận nhắc nhở, hắn mới ngạc nhiên cảm tạ lần hành động này của mình cũng không có nói cho người khác biết. Bằng không, quả nhiên là hãm hại huynh đệ vào bất nghĩa!
Sau khi ba người thương lượng một lúc, bèn quyết định trước tiên đến Dưỡng Tâm điện xem một chút.
Trong cung, phần lớn thị vệ đều bị sai phái ra đi toàn trường tìm bóng dáng Tư Không Thận và Mộ Lam Yên. Trong ngày thường số lượng thái giám cung nữ khá nhiều, lúc này cũng là thưa thớt. Mặc dù bọn họ có chút nhận được Tư Không Thận, nhưng chẳng biết tại sao, dù là đi qua bên cạnh bọn họ, cũng tạm thời cho là không thấy.
Cho nên, thời điểm bọn họ đi đến Dưỡng Tâm điện, vẫn tính là tương đối nhanh.
Lúc Tư Không Trung Minh còn tại thế, dầu gì Dưỡng Tâm điện cũng là tràn đầy chính khí. Mà giờ khắc này, tuy là ánh nắng tươi sáng thế nhưng cửa cung điện đóng chặt lại, lại làm cho Mộ Lam Yên nhìn trong lòng có chút sợ hãi.
Lại như bên trong có một quái thú lớn.
Tư Không Thận thấy Mộ Lam Yên đứng ở ngưỡng cửa chính điện đột nhiên không có động tĩnh, đặc biệt dừng bước: "Thế nào?"
"Không có, không có gì." Mộ Lam Yên có chút ngây ngẩn, thu hồi tầm mắt trừng trừng từ phía trước nhìn Tư Không Thận, trái tim đột nhiên nhảy lên kịch liệt không có quy luật chút nào, lúc lâu mới tiếp tục mở miệng: "Ta cảm thấy, bên trong dường như có chuyện gì đó không tốt xảy ra."
Tư Không Thận giật giật bờ môi, lo lắng những ngày qua Mộ Lam Yên trải qua nhiều chuyện thay đổi rất nhanh như vậy, trái tim có chút không chịu nổi. Nhưng còn chưa chờ hắn thu xếp xong từ ngữ, Tất Ngôn Nam phát hiện bọn họ không cùng đi lên, đặc biệt đi trở về mấy bước: "Các ngươi còn không mau theo kịp một chút. Lúc trước, ta nghe thấy từ hôm qua Tư Không Vũ triệu tập đại thần các lộ, mọi người cả đêm không về. Bây giờ nghĩ lại, sợ là có chuyện không tốt xảy ra, trước tiên hãy đi xem một chút!"
Tư Không Thận gật đầu một cái, lại lo lắng trạng thái của Mộ Lam Yên, vốn muốn cho nàng đi chỗ khác nghỉ ngơi một chút trước, mới vừa mở miệng một cái, đã bị đối phương mở miệng ngăn lại.
"Chúng ta mau đi đi, không chừng Tư Không Vũ xảy ra cái yêu thiêu thân gì đó. Hơn nữa, mẫu phi của ngươi cũng không ở trong cung ư, ngộ nhỡ bị hắn lấy ra làm uy hiếp, lại là không tốt!"
Trong lòng Tư Không Thận quả thật sốt ruột mẫu phi của hắn, cho nên cũng không nói gì nữa, đoàn người nhanh chóng đi vào. Vẫn từ cửa chính đến Dưỡng Tâm điện, chung quanh không có một bóng người, mặc dù lo lắng trong đó có mai phục, có điều nhớ tới người cẩn thận nữa thì trên tay bọn họ cũng không có người nào, chẳng bằng thoải mái đi vào.
Cuối cùng, gần tới cửa thì mới truyền ra một đợt tiếng kêu nữ chói tai từ bên trong.
Tư Không Thận cả kinh trong lòng, cũng may tiếng này không phải là mẫu phi của hắn.
Bên trong Dưỡng Tâm điện đứng đầy quan viên lớn nhỏ. Mỗi người cúi đầu, trầm mặc không nói, hiển nhiên sợ nam tử nóng nảy trên long ỷ.
Tư Không Vân giống như một cây cọc gỗ đứng ở dưới điện, Tư Không Vũ ngồi ở phía trên, thái độ phách lối, hoàn toàn miệt thị mỗi người phía dưới. Ngay ở một bên long ỷ, có treo một bức rèm che, phía sau bức rèm che mặt như ẩn như hiện xuất hiện một nữ nhân ngồi ngay ngắn.
Mới vừa rồi, bọn họ cũng chỉ là giết một cung nữ động tác có chút chậm chạp, ngay cả thời gian kéo ra ngoài cũng là bỏ bớt, trực tiếp do kiếm thủ một đao mất mạng ở trước mặt chúng đại nhân.
Vì thế đã có không ít quan viên chính nghĩa muốn ra mặt quát