Đích Nữ Muốn Hưu Phu

Chương 8: Chương 8: Ngô thị bị phạt không cam lòng.




"Đây rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?" Lão phu nhân nhìn Ngô thị phẫn nộ quát: "Ngươi làm đương gia chủ mẫu thế nào? Quỳ xuống cho ta!"

Ngô thị còn chưa từng bị như vậy trước mặt nhiều người, bị lão phu nhân trách cứ như vậy, nhất thời có chút xuống đài không được, đứng ở một chỗ nhưng không có ý tứ quỳ xuống.

Tần lão phu nhân thấy bà ta cũng dám ngỗ nghịch với bà: "Lá gan của ngươi càng lúc càng lớn, nha hoàn phía dưới bị ngươi quản thành như vậy, ta ngay cả phạt ngươi cũng không được! Tốt tốt lắm, cái lão bà tử ta đây quản không nổi một con dâu đứng bất động như vậy, ta đi quản con trai của ta!" Nói xong liền bảo Lục ma ma gọi Tần đại lão gia Tần Lương đến đây.

Ngô thị đâu nào muốn ngỗ nghịch lão phu nhân, chỉ là không hề nghĩ rằng hôm nay lão phu nhân lại buồn bực như thế, lúc này bà cũng bất chấp thể diện, lập tức bịch một tiếng quỳ xuống đất: "Lão phu nhân, là con dâu quản giáo không nghiêm. Ngài muốn đánh muốn phạt thì tùy!"

Tần lão phu nhân đã buồn bực không thôi, đối với thái độ nhận sai của Ngô thị như vậy, càng thấy chẳng qua là qua loa cho xong: "Hừ, ta không dám."

Trong lòng Ngô thị thầm kêu không tốt, nha hoàn trong viện này đều là người của bà, hôm nay lại vừa vặn bị lão phu nhân bắt được, nếu sau khi Tần Lương đến đây, sợ rằng chính mình sẽ gặp một trận quở trách không ngừng, bà ngẩng đầu nhìn thoáng qua Tần Thư Dao luôn luôn đứng ở một bên, không khỏi nhíu mày, từ lần Tần Thư Dao cứu Tần lão phu nhân trong trận hỏa hoạn kia ra, Tần lão phu nhân đối xử với Tần Thư Dao tựa hồ thay đổi không ít.

Tần Thư Dao nhìn bộ dạng lúc này của Ngô thị thì cười lạnh trong lòng, trên mặt vẫn còn ra vẻ không đành lòng: "Tổ mẫu, sợ là mẫu thân cũng không biết đám nha hoàn này lại dám làm như thế!"

"Nó không biết? Vậy nó quản gia để làm gì, vậy mà ngay cả chút chuyện này cũng không quản được, còn không bằng ta kêu lão tam gia đến quản."

Lời này vừa nói ra sắc mặt của Ngô thị càng thêm khó coi, bởi vì đại bộ phận uy quyền của Tần gia còn nằm trong tay Tần lão phu nhân, Ngô thị tuy rằng giúp đỡ quản gia, nhưng đại đa số đều nghe Tần lão phu nhân, bà nhịn nhiều năm như vậy rốt cục nhịn đến Tần lão phu nhân lớn tuổi hoa mắt, làm sao bà có thể nguyện ý uỷ quyền.

Sau một lúc lâu, Tần Lương vội vàng chạy tiến vào, mà Tần Tuyết Như nghe được tin tức cũng vội vàng chạy lại, nhìn thấy Ngô thị quỳ trên mặt đất cũng vội vàng quỳ xuống, khóc nói: "Bà nội, mẹ cháu phạm phải chuyện sai gì? Cháu gái nguyện ý chịu phạt thay!"

Nhìn Tần Tuyết Như nhu thuận hiểu chuyện như thế, Tần lão phu nhân bớt giận, lại nhìn thoáng qua Tần Lương đứng cúi đầu ở một bên lạnh lùng nói: "Mẹ biết con trong ngày thường ở bên ngoài làm việc, không rảnh quản lý việc vặt trong nhà, nhưng nói như thế nào Cầm Nhi cũng là con gái ruột của con, sao con có thể trơ mắt nhìn bọn hạ nhân làm như thế với con bé?"

Tần Lương nhìn thoáng qua Tần Khả Cầm nằm nghiêng ở trên giường bệnh hai hàng lông mày nhíu chặt, vừa rồi lúc đi đến đây đã có người bẩm báo mọi chuyện cho ông nghe, ông nhìn thoáng qua Ngô thị quỳ trên mặt đất nói: "Là do con trai quản giáo không nghiêm, về sau sẽ không bao giờ phạm lỗi như vậy nữa."

Tần lão phu nhân thấy thái độ Tần Lương như thế, trong lòng cũng hết giận: "Mẹ cấp cho Cầm Nhi hai bà tử trung hậu, về sau bọn họ sẽ chuyên môn phụ trách ăn uống cùng nấu thuốc cho Cầm Nhi, mẹ còn cấp cho Cầm Nhi chọn mười nha hoàn. Về phần đám nha hoàn này toàn bộ bị đánh ba mươi trượng, sau đó giao cho Nha bà tử bán."

Đây là Tần lão phu nhân không tín nhiệm Ngô thị, Tần Thư Dao nghe xong khóe miệng lộ ra một nụ cười yếu ớt, xem ra bước này đi vô cùng tốt, về sau thân thể của Tần Khả Cầm được điều dưỡng tốt, cũng không đến mức cả đời vô sinh.

Sắc mặt Ngô thị có chút khó coi, nhưng cũng biết lần này là do đám nha hoàn đó sai quá mức, bà cũng không dám tranh cãi, chỉ có thể cúi đầu không dám hé răng.

"Về phần đại phu nhân..." Tần lão phu nhân trầm tư một lát, Ngô thị thật đúng là sợ hãi Tần lão phu nhân sẽ đoạt quyền quản gia của bà, vẻ mặt khẩn trương sốt ruột nhìn Tần lão phu nhân.

Tần lão phu nhân dừng một chút sau lại nói: "Từ trước ta vốn tưởng rằng ngươi mặc dù không phải là mẹ đẻ bọn nó, nhưng cũng không đến mức hà khắc như thế. Hiện thời xem ra ngươi cũng là người không biết tốt xấu. Đám nha hoàn này cũng như thế được khoảng một thời gian rồi, ngươi cũng chưa từng đến xem Cầm Nhi, như vậy liền phạt ngươi nửa năm tiền tiêu vặt."

Ngô thị nghe xong trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi, bà còn tưởng là muốn đoạt lại quyền quản gia của bà, không nghĩ tới chẳng qua là nửa năm tiền tiêu vặt. Chính là những lời nói này có chút nặng, Tần Lương đứng ở một bên sắc mặt âm tình bất định, Ngô thị biết đợi lát nữa bản thân còn phải cùng Tần Lương giải thích một phen.

Ai biết được Tần Tuyết Như quỳ ở một bên, lại cảm thấy mẫu thân của mình bị ủy khuất, khóc nói: "Bà nội bất công, mẹ con mỗi ngày bận rộn công việc trong nhà, nơi nào có rảnh đến xem nhị tỷ. Rõ ràng chính là nhị tỷ bản thân yếu đuối, quản đám hạ nhân này không được làm sao lại đẩy đến trên người mẹ con. Nếu nhị tỷ mạnh mẽ một chút, cho dù là bệnh thì đám nha hoàn này cũng không đến mức khi nhục tỷ ấy như vậy."

Lời nói này quả thật là lời nói thật, lqd chỉ là Tần Khả Cầm vài năm nay bị Ngô thị dưỡng cho thân mình càng ngày càng mảnh mai, tính tình cũng trở nên càng thêm mềm mại, huống chi đám nha hoàn đó đều là nghe Ngô thị sai sử, càng thêm không đặt Tần Khả Cầm ở trong mắt.

Vừa rồi Tần lão phu nhân còn cảm thấy Tần Tuyết Như hiểu chuyện, lại không nghĩ rằng con bé vậy mà cũng dám ngỗ nghịch với mình, sắc mặt cũng trở nên khó coi: "Vậy ý của cháu là bà nên phạt nhị tỷ của cháu?"

d đ lqd Tần Tuyết Như căn bản là không có cảm nhận được sự không vui trong giọng nói của Tần lão phu nhân, khóc nói: "Nhị tỷ thân mình suy nhược không thể phạt, nhưng tiền tiêu vặt hàng tháng của tỷ ấy cũng có phần..."

"Bành" Một tiếng Tần lão phu nhân nổi giận đùng đùng vỗ xuống bàn tròn, Tần Tuyết Như giật nảy mình, Tần lão phu nhân mắng Ngô thị: "Đây là con gái tốt mà ngươi dạy dỗ đó."

Sắc mặt Tần Lương càng thêm khó coi, ông cũng buồn bực Ngô thị quản gia không nghiêm, lại không nghĩ rằng con gái cũng chỉ biết thiên vị phạm mẹ đẻ, mà không để ý tình cảm tỷ muội: "Trở về úp mặt vào tường sám hối cho ta, không có lệnh của ta không cho phép ra ngoài."

Tần Tuyết Như vốn tưởng rằng giúp đỡ Ngô thị, lại không nghĩ rằng bản thân cũng dính dáng vào, nàng chỉ cảm thấy không phục, mắt hồng hồng lên hô: "Con lại không làm sai vì sao phải phạt con!" diễn_đàn_lê_quý_đôn

Tần Lương biết con gái của ông luôn luôn ngang ngược tùy hứng, lại không nghĩ rằng lại không hiểu chuyện như vậy, lại sợ chọc Tần lão phu nhân mất hứng, vội vàng nói với Quý ma ma bên người Ngô thị: "Chạy nhanh kéo con bé xuống cho ta, miễn cho ở trong này mất mặt xấu hổ, chọc lão phu nhân mất hứng!"

Quý ma ma cũng thầm hận Tần Tuyết Như, vội vàng kéo Tần Tuyết Như đi xuống.

Lúc này, Tần Thư Dao luôn luôn đứng ở một bên gặp thời cơ cũng không sai biệt lắm, liền ôn nhu nói: "Thỉnh tổ mẫu tha cho mẫu thân đi, vừa rồi tam muội nói cũng không sai, mẫu thân ngày ngày đêm đêm bận rộn cũng không rảnh đến nơi nhị muội. Hơn nữa đám nha hoàn đó cũng đều đã đổi rồi, nhị muội về sau cũng sẽ không bị nha hoàn khi nhục!"

Tần lão phu nhân nghe những lời này trong lòng càng thêm vừa lòng Tần Thư Dao, cảm thấy Tần Thư Dao biết đại thế lại hiểu chuyện, chính là hôm nay bà nhất định phải trách phạt Ngô thị rồi, lạnh mặt nói: "Con khó được một mảnh hiếu tâm, chính là mẫu thân con phạm vào sai nên bị phạt."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.