Đích Nữ Trọng Sinh

Chương 63: Chương 63: Kinh động hoàng gia




Phi Yến để A Hoa gửi bái thiếp cho An Bình, từ khi An Bình làm tam hoàng tử phi nàng chưa từng bước vào phủ một lần nào.

Thứ nhất nàng lo sợ tam hoàng tử muốn gây dựng thế lực sẽ ngắm đến nàng, tuy chỉ là suy nghĩ nhất thời nhưng nàng vẫn phải phòng ngừa.

Mãi nàng mới có một người bạn tri kỉ nên nàng không muốn vì chuyện này mà đánh mất nó.

Thứ hai là nàng sợ Lâm Kỳ Thần sẽ vì chuyện này mà theo dõi nàng sát sao hơn, hắn là một kẻ đa nghi, thân phận nàng đặc biệt nên tiếp xúc với bất kỳ nột vị hoàng tử nào cũng sẽ rất nguy hiểm.

Nhưng qua thời gian tiếp xúc, nàng có thể nhận thấy rằng tam hoàng tử là một người vô cùng đơn giản, Y chỉ yêu thích thơ ca và đàn cầm có một niềm đam mê với nó.

Đời trước vì bị An Lăng Hoa dụ dỗ và mê hoặc nên kết cục của Y thật thê thảm.

Cũng may đời này nàng đã thành công phá bỏ được kẻ nội gián đó, thành công tác hợp cho đôi phu thê này, có thể nhận thấy rằng tam hoàng tử rất yêu An Bình.

Từ những hành động quan tâm thường ngày đã nói ra tất cả, Quý phi từ ngày tam hoàng tử thành thân cũng không chấp niệm nhiều với ngôi hoàng đế nữa, có lẽ kiếp này tam hoàng tử sẽ thoát khỏi bi kịch đời trước.

Người lên ngôi thích hợp nhất chỉ có nhị hoàng tử cũng là tri kỷ của huynh ấy.

Nàng sẽ phá hủy Lâm Kỳ Thần và tập trung giúp sức cho nhị hoàng tử, nàng không tin với mạng lưới của Như Ý Phường nàng không hạ bệ được hắn.

Khi An Bình nhận được bái thiếp thì vui mừng lắm, liền nói với A Hoa:

“Ngươi còn đợi gì nữa hãy kêu tiểu thư của ngươi đến đây đi, ta buồn lắm rồi, ở mãi trong phủ riết rồi cũng chỉ ăn và ngủ thôi “.

Nhìn dáng vẻ của tam hoàng tử phi mà A Hoa buồn cười vội cúi đầu xuống lễ phép nói:

“Tiểu thư sẽ rất vui mừng, nô tỳ sẽ về để bẩm báo với tiểu thư ngay đây ạ!”.

Chỉ một lúc sau kiệu của Phi Yến đã đến trước phủ tam hoàng tử, gia nhân đã nhận được lệnh vội cung kính mời Phi Yến vào.

Phi Yến nhẹ nhàng khoan thai bước vào, dáng vẻ lễ nghi của nàng không ai dám chê trách một điều gì.

Cũng đúng thôi dù sao đi nữa đời trước nàng cũng là hoàng tử phi năm năm, hoàng hậu một năm, lễ nghi đối với nàng có là gì đâu chứ.

Phi Yến lúc này mới nhìn ngắm toàn bộ khung cảnh của phủ, đúng thật sự nhìn sự bài trí mới thấy tam hoàng tử là người thơ mộng như thế nào.

Hạ nhân dẫn đường cho nàng đi đến chòi nghỉ mát, người nọ kính cẩn nói:

“Thưa tiểu thư, tam hoàng tử phi đã đợi người ở đó rồi, xin mời tiểu thư đi theo nô tỳ ạ!”.

Phi Yến mỉm cười gật đầu rồi đi theo nàng ấy, từ xa Phi yến đã thấy dáng vẻ của An Bình.

An Bình khi nhìn thấy nàng thì vui vẻ nói:

“Thật hiếm lạ, từ ngày ta thành thân đến giờ hôm nay muội mới ghé thăm ta, nói thật đi có chuyện gì sao?”.

Phi Yến nghe An Bình nói vậy thì mỉm cười:

“Vậy tỷ không đón tiếp muội thì muội về nhé “.

An Bình đứng dậy cười nói:

“Muội dám “.

Rồi vui vẻ cầm tay Phi Yến đi đến chòi mát nói không ngừng:

“Tỷ ở phủ buồn lắm rồi đây, tam hoàng tử không cho tỷ đi đâu, chỉ có quanh quẩn trong phủ rồi theo chàng vào hoàng cung thăm mẫu phi, muội biết tính ta mà chịu sao nổi chứ “.

Rồi như nhớ ra chuyện gì An Bình lại nói tiếp:

“Hôm qua ta vừa vào cung thăm mẫu phi, muội biết ta nghe được chuyện gì không?”.

Phi Yến tủm tỉm cười, nàng biết ngay mà tin tức ở trong cung chỉ cần đến đây là sẽ biết không cần phải hỏi ai, nàng nhẹ lắc đầu nói:

“Chuyện gì chứ, muội ở trong phủ làm sao mà biết đươc, tỷ kể cho muội nghe coi “.

An Bình quay lại nhìn xem có ai không, đến khi thấy có mỗi hai nha đầu trung thành của mình mới yên tâm nói:

“Chuyện xấu của hoành cung, ta nghe mẫu phi nói nhị công chúa mua chuộc được lính gác bên phía hành cung nơi ở của thái tử Tùy quốc. Không biết nhị công chúa đã cho mê hương gì vào phòng mà lúc thái tử Tùy quốc bước vào phòng đã trúng phải mê dược. Đúng lúc đó nhị công chúa giả vờ phụng mệnh hoàng thượng đến để đưa đồ ai ngờ trong lúc thái tử thần trí không tỉnh đã làm chuyện đó với nhị công chúa “.

Nhìn vẻ mặt ngạc nhiên của Phi Yến, An Bình hào hứng kể tiếp:

“Chỉ biết sau đó thái tử Tùy quốc đã đưa nhị công chúa về cung và hứa với hoàng thượng sẽ chịu trách nhiệm “.

Phi Yến lắc đầu rồi nói:

“Thế tại sao mọi người lại biết chuyện này do nhị công chúa làm?”.

An Bình cười nói:

“Muội thật ngốc, thái tử Tùy quốc là ai kia chứ, dù sao hắn cũng ở ngôi vị thái tử này bao nhiêu năm rồi, một chút mưu kế cỏn con như thế làm sao qua được mắt Y. Y cho người điều tra và phát hiện được mê hương còn sót lại trong phòng, điều tra lính gác chúng đã khai ra hết. Sự việc này Y cũng rất thông minh đã đưa toàn bộ nhân chứng vật chứng lên cho hoàng thượng xem “.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.