Đích Nữ Vô Song

Chương 162: Chương 162: Hàn Lộ cung lần đầu giao phong




Bị Ngọc Thanh phân tích qua như vậy, thái hậu hơi suy tư thêm, bèn sai người triệu Bùi Nguyên Ca lại đây.

Lần thứ hai rời khỏi thiên điện thì vẻ mặt Bùi Nguyên Ca trầm tĩnh, trong lòng lại đang không ngừng suy nghĩ. Gần đây, Triệu Tiệp Dư ầm ĩ ra rắc rối, thực rõ ràng là đang nhằm vào nàng, lại trăm phương nghìn kế muốn nàng đi đến Hàn Lộ cung, tất nhiên có âm mưu tính kế. Điểm ấy, thái hậu tuyệt đối biết cho nên mấy ngày nay vẫn đang luôn do dự, vì sao đột nhiên quyết định bảo nàng đi đến Hàn Lộ cung thăm Triệu Tiệp Dư? Cho dù muốn đi, theo lý thuyết, thái hậu cũng có thể cùng đi với nàng, lại cố tình bảo một mình nàng đi qua! Việc này tương đương là thử tròng cái vòng về phía Triệu Tiệp Dư!

Từ sau lần nàng vào cung này, thái hậu tín nhiệm và coi trọng nàng sâu sắc hơn nhiều, rất có xu thế xem nàng là tâm phúc.

Nhưng mới vừa rồi, ngôn hành thần thái lại hơi có sự khác biệt, hơn nữa quyết định như vậy cũng như là lại trở về xem nàng là quân cờ trước đó, bộ dáng mượn sức phòng bị, đồng thời lại chèn ép chế ngăn cản... Tuy rằng biến hóa trong đó vi diệu nhưng Bùi Nguyên Ca lại có thể sâu sắc nhận thấy được. Là hành vi của nàng lộ ra sơ hở gì khiến cho thái hậu nghi ngờ? Hay là nói, có người nói gì đó ở trước mặt thái hậu, gợi lên nghi ngờ của thái hậu?

Bỗng nhiên thấy Trương ma ma đi tới bên cạnh, trong lòng Bùi Nguyên Ca vừa động, tiến lên nói: “Trương ma ma, tiểu nữ có việc muốn thỉnh giáo!”

“Bùi tứ tiểu thư, mời nói!” Vị Bùi tứ tiểu thư này tao nhã trầm tĩnh, cũng không kiêu ngạo, lại càng chưa từng ỷ vào sủng tín của thái hậu mà ức hiếp người, nhưng Trương ma ma thì lại cảm thấy trên người nàng có một cỗ khí chất nói không nên lời, không mảy may dám khinh thường, bởi vậy thái độ cũng vô cùng cung kính.

“Vừa rồi thái hậu nương nương nói, Triệu Tiệp Dư bởi vì có ôm áy náy với tiểu nữ, thế cho nên suy nghĩ quá mức, bất lợi đối dưỡng thai, bảo tiểu nữ đến thăm hỏi, làm yên lòng Triệu Tiệp Dư một chút, đồng thời cũng có thể bình định lời đồn trong cung.” Bùi Nguyên Ca mỉm cười nói, mọi người đều thông minh, nàng chỉ cần nhắc ra nguyên do sự việc là đủ rồi, cân nhắc nặng nhẹ trong đó, với tâm kế từng trải của Trương mama tự nhiên có thể hiểu được. “Trương ma ma là tâm phúc của thái hậu nương nương, tiểu nữ cũng không quanh co lòng vòng nữa, cứ việc nói thẳng. Tiểu nữ ngu dốt, không hiểu vì sao Trương ma ma lại bảo tiểu nữ tiến Hàn Lộ cung? Cho nên muốn xin Trương ma ma chỉ bảo!”

Trương ma ma mạc danh kỳ diệu (không hiểu ra sao) nói: “Bùi tứ tiểu thư nói đùa, nô tỳ làm sao có thể bảo Bùi tứ tiểu thư đến Hàn Lộ cung chứ?”

“Tiểu nữ cũng không có ý oán hận, chỉ là biết mình suy nghĩ tính toán nhất định có chỗ không chu đáo chặt chẽ, cho nên mới muốn thỉnh giáo Trương mama, Trương mama cần gì phải che lấp giấu diếm chứ?” Bùi Nguyên Ca cười, đôi mắt trong suốt rõ ràng như thu thuỷ, thanh lệ tuyệt tục như minh châu lộ hừng sáng, “Buổi sáng, tiểu nữ vừa mới gặp thái hậu nương nương, khi đó nương nương vẫn còn đang do dự, chính là thời gian đảo mắt đã quyết định xuống, tất nhiên là có người phân tích lợi hại cho thái hậu nương nương. . .Trương ma ma là người đắc ý đệ nhất đẳng trước mặt thái hậu nương nương, phóng tầm mắt Huyên Huy cung không có ai bằng. Người có thể ảnh hưởng quyết định của thái hậu nương nương ngoại trừ Trương ma ma còn có thể có ai? Tiểu nữ là thành tâm thỉnh giáo, kính xin Trương ma ma không cần nghĩ nhiều.”

Đôi mắt Trương ma ma đột nhiên trầm xuống, vẻ mặt trở nên nghiêm trọng, trong lòng suy nghĩ thật lâu sau mới thành khẩn nói: “Bùi tứ tiểu thư, việc này quả thật không quan hệ với nô tỳ. Từ buổi sáng đến bây giờ, nô tỳ vẫn đều ở ngự chế giám kiểm kê chi phí trang sức của cung nữ quý một, mới vừa về Huyên Huy cung. Nếu Bùi tứ tiểu thư không tin thì có thể đi hỏi người khác một chút, nô tỳ quả quyết không dám nói dối.”

“Ồ? Nói như vậy, vậy quả thực không phải Trương ma ma. Xem ra là ta nghĩ sai rồi, kính xin Trương ma ma không lấy làm phiền lòng!” Bùi Nguyên Ca khẽ vuốt cằm, áy náy cười cười, cúi đầu suy tư rời đi, miệng lẩm bẩm nói, “Kỳ quái, ta vốn cho rằng Trương mama là người thái hậu nương nương xem trọng nhất, hẳn là rõ ràng tâm tư thái hậu nhất, cũng có thể ảnh hưởng thái hậu nhất, xem ra cao nhân trong Huyên Huy cung còn rất nhiều đây...”

Bùi Nguyên Ca thì thào tự nói rời đi, dường như vô tình nhưng nghe vào trong tai Trương ma ma, khó tránh khỏi có chút chói tai.

Bà là nha hoàn từ nhỏ đã hầu hạ bên cạnh thái hậu, từ Diệp phủ đến cung điện thái tử, lại đến hậu cung, xưa nay là người đắc lực nhất của thái hậu, cũng là người thái hậu tín nhiệm nhất. Mà hiện tại, lại có người cũng có thể giựt giây thái hậu, hơn nữa dao động tâm tư thái hậu, ảnh hưởng quyết định của thái hậu... Điều này làm cho Trương ma ma sinh ra một loại cảm giác nguy cơ. Bà chung thân chưa gả, chỗ dựa lớn nhất chính là thái hậu, nếu nói thực sự có người tâm tư khó lường, thừa dịp bà không ở đây bày mưu tính kế, muốn thay thế địa vị của bà ở trong lòng thái hậu, vậy thì bà lại gần cuối đời, chỉ sợ cũng...

“Mẫn Lan, đi thăm dò tra lúc ta không ở đây, là ai hầu hạ ở bên cạnh thái hậu!”

Mặt Trương ma ma bình tĩnh phân phó nói, vẻ mặt tối tăm.

Sau khi rời khỏi tầm mắt Trương ma ma, vẻ mặt Bùi Nguyên Ca cũng hơi trầm xuống, từ phản ứng của Trương mama xem ra, lần này quả thực không phải bà bày mưu tính kế mà là có một người khác. Sốt ruột khuyến khích thái hậu như vậy, bảo nàng đến Hàn Lộ cung, tất nhiên không có ý tốt, người này chỉ sợ có liên quan với hoàng hậu... Nhưng không sao, nàng nói chuyện như vậy ở trước mặt Trương ma ma, Trương ma ma nhất định sẽ nổi lên lòng ngờ vực vô căn cứ với người này, tận tâm tận lực tra ra người này là ai, hơn nữa sẽ muốn bắt lấy nhược điểm của nàng ta, sợ bị người này thay thế.

Nếu người này thật sự là người của hoàng hậu, hơn nữa bị Trương mama bắt lấy, vậy coi như càng tuyệt diệu!

Thân tín như thế, thậm chí có thể tiếp thu mưu kế của nàng, người như vậy đã bị hoàng hậu thu mua, thiết kế hãm hại, thái hậu tất nhiên sẽ có cảm giác nguy cơ, bất mãn và cáu giận với hoàng hậu thêm sâu, đợi đến sau khi âm mưu của hoàng hậu thiết kế nàng bùng nổ, tất nhiên thái hậu càng không muốn bảo vệ hoàng hậu, vậy thì cũng có lợi với kế hoạch lật đổ hoàng hậu.

Hơn nữa, Bùi Nguyên Ca mơ hồ có loại dự cảm, ngày này sẽ không cách quá xa!

Nếu nói lần này chuyện nàng đi Hàn Lộ cung, thật sự là người hoàng hậu đang khuyến khích, vậy mang ý nghĩa, có lẽ âm mưu của hoàng hậu chính là những ngày này. Cho nên, từ thời khắc này bắt đầu, nàng phải cẩn thận gấp bội, đề phòng khắp nơi, nếu muốn có thể cầu được cơ hội sống ở trong âm mưu của hoàng hậu, cũng xoay chuyển càn khôn, hoàn toàn lật đổ hoàng hậu! Chỉ cần hoàng hậu rơi đài, ít nhất thế lực Diệp thị bị cắt mất ba bốn phần mười...

Như vậy, cứ xem một chút, rốt cuộc ai là người thắng cuối cùng đây!

Đoán được lần này hành trình Hàn Lộ cung nhất định hung hiểm trùng điệp, Bùi Nguyên Ca để cho Thư Tuyết Ngọc ở tại Sương Nguyệt viện, dẫn theo Tử Uyển và Triệu công công đi đến. Mới đến Hàn Lộ cung, đã thấy Triệu Tiệp Dư đỡ bụng đi ra đón, vẻ mặt cực kỳ vui vẻ cảm động, tha thiết nói: “Nguyên Ca muội muội, ngươi có thể đến thăm ta, ta thật sự rất là vui mừng. Chuyện Huyên Huy cung trước đó, là ta không tốt, ta ở nơi này chịu nhận lỗi với ngươi!”

Nói xong, thậm chí quỳ gối muốn cúi người xuống, tràn đầy thành ý xin lỗi.

Lần này không hề thị sủng mà kiêu, kiêu ngạo ức hiếp với nàng, mà đổi thành bộ khẩu phật tâm xà này sao? Ngay cả hoàng thượng và thái hậu đều miễn lễ nghi cho Triệu Tiệp Dư, làm sao nàng có thể nhận? Bùi Nguyên Ca mỉm cười, nếu Triệu Tiệp Dư bày ra tư thái thấp như vậy, tự nhiên nàng lại càng sẽ không rụt rè, bước lên phía trước đỡ lấy Triệu Tiệp Dư, lời nói thân thiết nói: “Triệu Tiệp Dư trăm ngàn đừng như vậy, tiểu nữ vạn vạn không dám nhận lễ của ngài. Cho dù Triệu Tiệp Dư không lo lắng cho mình, cũng phải ngẫm lại đứa nhỏ trong bụng, đó lại là long duệ, hoàng thượng và thái hậu đều vô cùng coi trọng, Triệu Tiệp Dư ngài càng nên cẩn thận, cẩn thận che chở mới phải, sao có thể lỗ mãng như vậy chứ?”

Nói xong, nói với Tịch Mai Tịch Tuyết: “Tính tình Triệu Tiệp Dư ngay thẳng, không câu nệ tiểu tiết, Tịch Mai cô nương và Tịch Tuyết cô nương làm cung nữ bên cạnh Triệu Tiệp Dư cũng nên nhìn kỹ, sao có thể để cho Triệu Tiệp Dư làm động tác cực lớn như vậy chứ? Cũng quá không cẩn thận rồi! Còn không mau đỡ Triệu Tiệp Dư đi vào.”

Giọng điệu nhu hòa thân thiết, vẻ mặt thành khẩn chân thành tha thiết, khắc họa hình tượng Triệu Tiệp Dư ôn hòa rộng lượng, thân thiết trông rất sống động.

Tịch Mai Tịch Tuyết vội vàng phúc thân thỉnh tội.

Triệu Tiệp Dư hoàn toàn không nghĩ tới Bùi Nguyên Ca sẽ như vậy, đang sửng sốt, đôi mắt híp lại, lập tức vừa cười nói: “Nguyên Ca muội muội quả nhiên đi theo thái hậu lâu, bắt đầu dạy dỗ người uy thế mười phần, những tiểu đề tử này, trong ngày thường ngay cả ta cũng dám khuyên can chống đối, lại đều khúm na khúm núm với Nguyên Ca muội muội. Nguyên Ca muội muội có bí quyết dạy dỗ hạ nhân gì, cũng dạy ta một chút, miễn cho ta bị các nàng khi dễ cả ngày!”

Trong giọng điệu mềm mại uyển chuyển, cũng ám chỉ Bùi Nguyên Ca không nên dạy dỗ cung nữ của Hàn Lộ cung nàng.

“Có loại chuyện này?” Bùi Nguyên Ca ra vẻ kinh ngạc nói, “Những cung nữ này lại ngay cả Triệu Tiệp Dư ngài cũng dám chống đối? Vậy cũng quá làm càn rồi, hiện tại Triệu Tiệp Dư ngài có mang long duệ, đúng là chuyện cần tâm tình thoải mái, bên cạnh lại là đám cung nữ làm càn như vậy, khó trách tâm tư Triệu Tiệp Dư tích tụ đấy! Không bằng nói với hoàng thượng một chút, khai trừ những cung nữ này, mặt khác chọn vài người nghe lời dịu ngoan tới hầu hạ Triệu Tiệp Dư? Người xem như vậy được không?”

Triệu Tiệp Dư khẽ cắn răng, ngoài cười nhưng trong không cười nói: “Nguyên Ca muội muội đến thật sự là nhiệt tình, ngay cả điều nhiệm nhân sự ở Hàn Lộ cung ta cũng muốn quản lý!”

“Tiệp Dư nương nương không biết, Bùi tứ tiểu thư chính là tính tình như vậy, ở Huyên Huy trong cung, phàm là thấy những chỗ cung nữ ma ma hầu hạ thái hậu không chu đáo thì không nhịn được muốn nói một chút, không chấp nhận được nương nương có chút sơ xuất. Thái hậu nương nương nhìn xa trông rộng, ngược lại càng thêm thích Bùi tứ tiểu thư, bởi vì bà biết, Bùi tứ tiểu thư là quá mức coi trọng thái hậu nương nương mới có thể khẩn trương như thế!” Dưới loại tình hình này, Tử Uyển hiển nhiên không tiện mở miệng, Triệu công công bèn không nhanh không chậm nói, “Có điều lại nói tiếp, Bùi tứ tiểu thư ngài cũng quên đối chiếu, đây dù sao cũng là Hàn Lộ cung đấy!”

“A, thật sự là thật có lỗi, tiểu nữ nghe nói Tiệp Dư nương nương bị ủy khuất thì váng đầu, cũng không nghĩ nhiều đã nói những lời này. Nhờ có Triệu công công nhắc nhở, thế này mới ý thức được mình không ổn, thật sự là quá mức hấp tấp, kính xin Tiệp Dư nương nương giáng tội!” Bùi Nguyên Ca ra vẻ kinh hoảng nói, nếu Triệu Tiệp Dư muốn giả vờ yếu ớt hiền lành, vậy xem nàng ta có thể giả vờ đến mức nào?

Bùi Nguyên Ca nói như vậy, ngược lại Triệu Tiệp Dư không tiện nói gì nữa, dù sao có Triệu công công bày ở nơi đó, đều nói Bùi Nguyên Ca là quá mức khẩn trương Triệu Tiệp Dư mới có thể như thế, nếu Triệu Tiệp Dư lại tức giận, vậy chẳng phải là có vẻ cố tình gây sự? Nhưng mà, vốn là muốn làm cho Bùi Nguyên Ca ngột ngạt, chán ghét đối phó nàng, kết quả cuối cùng lại quấn vòng tròn đến trên người mình, bị Bùi Nguyên Ca khoa tay múa chân chuyện Hàn Lộ cung, thế nhưng không thể cãi lại, không thể tức giận...

Triệu Tiệp Dư chỉ cảm thấy trong lòng vừa buồn phiền vừa khó chịu, lại còn phải miễn cưỡng làm ra khuôn mặt tươi cười, nói: “Nguyên Ca muội muội đây là nói chi vậy, ngươi chính là quan tâm ta mà thôi, làm sao ta lại vì loại chuyện này mà so đo? Ngươi cũng nghĩ ta tâm nhãn quá nhỏ rồi!” Tuy rằng không thể tức giận, nhưng tiếp tục giọng điệu vui đùa, không nhẹ không nặng biểu hiện ra Bùi Nguyên Ca bất mãn và bôi nhọ đối với nàng.

“Tiệp dư nương nương thứ tội, tiểu nữ chỉ cho rằng, Tiệp dư nương nương vì chuyện Huyên Huy cung trước đó, nhất định phải tạ lỗi với tiểu nữ mới có thể cảm thấy an lòng, tới mức lo âu quá đáng, động thai khí, vì lẽ đó có chút bận tâm, sợ Tiệp dư nương nương lại nhớ kỹ chuyện này, vì lẽ đó muốn vội vàng giải thích rõ ràng, miễn cho Tiệp dư nương nương lại lo âu quá đáng, vậy thì là tội lỗi của tiểu nữ!” Bùi nguyên ca cười tủm tỉm giải thích, giọng điệu vô cùng dịu dàng mềm mỏng khéo léo, hoàn toàn không nghe ra ý khác.

Nhưng những câu nói này từ trong miệng nàng nói ra, bản thân lại mang theo ý khác. Chuyện cố ý lo âu quá đáng này vốn là Triệu Tiệp dư gây ra, Bùi nguyên ca nói chính là sự thực, hơn nữa còn dùng giọng điệu, biểu hiện thân thiết như vậy biểu đạt ra, dường như chỉ là đơn thuần ở vào quan tâm. Tới mức Triệu Tiệp dư cũng không cách nào cãi lại cái gì, càng không thể nắm chặt phân tích nói những câu nói này của Bùi Nguyên Ca vốn là đang chế giễu nàng với người khác. . .

Loại ba phải cái nào cũng được này, ở bề ngoài như là quan tâm, nghe vào trong tai nàng lại cực kỳ chói tai, mà lại thêm cảm giác không bắt được nhược điểm. . .

Thực sự là quá bực mình!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.