Đương nhiên, Bùi Nguyên Ca lại lần nữa ở Huyên Huy cung, Thư Tuyết Ngọc cũng ở lại theo. . . Buổi tối, thái hậu thiết yến mở tiệc chiêu đãi Thư Tuyết Ngọc, lần này Thư Tuyết Ngọc không nói chuyện muốn Nguyên Ca hồi Bùi phủ, thái hậu cũng biểu hiện vô cùng hòa ái dễ gần, cũng coi là trên khách và chủ đều vui vẻ.
Dùng qua buổi tối, Lộ thái y theo thường lệ đến thỉnh bình an mạch.
Đúng lúc này, cung nữ đột nhiên bẩm báo, nói hoàng thượng phái người đến mời Lộ thái y. Thái hậu nao nao, ở thái y viện, Lộ thái y có thể nói là thái y có y thuật cao siêu nhất, hoàng đế sai thái y này đến Huyên Huy cung đủ thấy kính trọng với thái hậu, những năm gần đây, đặc biệt cực ít tuyên triệu, chẳng lẽ nói là hoàng đế xảy bất trắc gì? Thái hậu nghĩ, vội hỏi người tới nói: “Xảy ra chuyện gì? Long thể hoàng thượng nơi nào có bệnh nhẹ?”
Thái giám đến mời người khó xử nói: “Cái này... .”
Thấy hắn ấp a ấp úng, thái hậu càng gấp, nhíu mày nói: “Đừng kì kèo thời gian, nói mau rốt cuộc sao lại thế này?”
“Hồi bẩm thái hậu, hoàng thượng long thể an khang, là... . Là Triệu Tiệp Dư động thai khí!” Thái giám nói xong, thật cẩn thận nhìn sắc mặt thái hậu, “Nghe nói sau khi Triệu Tiệp Dư về Hàn Lộ cung, đột nhiên nói bụng đau, Lý thái y vốn chăm sóc Triệu Tiệp Dư lại bị miễn chức. Hoàng thượng bèn triệu vài vị thái y, nói là động thai khí nhưng cũng không có biện pháp nào, không có biện pháp nào thế này mới phái nô tài đến mời Lộ thái y đi qua nhìn xem!”
Thầm kêu xui xẻo, sao nhất định là hắn rơi vào chuyện cực khổ như vậy? Chuyện hôm nay sớm truyền ra, ai chẳng biết hôm nay Triệu Tiệp Dư ăn lép Bùi tứ tiểu thư ở nơi thái hậu? Lúc này đi lại động thai khí, căn bản chính là rõ ràng khiêu chiến với thái hậu, lúc này lại đây mời Lộ thái y... .
Tiểu thái giám đều có thể hiểu được chuyện, làm sao thái hậu có thể không thấy rõ ràng?
Chuyện hôm nay, Triệu Tiệp Dư thua dưới tay Bùi Nguyên Ca ở Huyên Huy cung, bị phạt về Hàn Lộ cung hối lỗi, Bùi Nguyên Ca lại được hoàng thượng ban cho vào quốc khố chọn lựa trân bảo. Đây rõ ràng là Triệu Tiệp Dư giao chiến với Bùi Nguyên Ca thất bại sa sút, nàng ỷ vào có bầu, hống hách lộng hành ở hậu cung, trêu chọc không ít người oán hận, nếu nói cứ ngừng chiến như vậy, bắt đầu thu lại, chỉ sợ còn cảm thấy người khác cho rằng nàng dễ khi dễ, bởi vậy nhất định phải ỷ vào có mang hòa nhau một ván này, thế này mới làm ra một màn ầm ĩ ra như vậy.
Bởi vì Triệu Tiệp Dư động thai khí, hoàng thượng hưng sư động chúng, thậm chí ngay cả thái y ngự dụng của thái hậu cũng bị tuyên triệu đi bắt mạch cho Triệu Tiệp Dư.
Hoàng cung mọi người giỏi nhất về quan sát hướng gió, một khi chuyện này lan truyền ra, ai không nói Triệu Tiệp Dư vẫn đang được sủng ái, vẫn đang là hoàng thượng ưa thích, vẫn làm cho hoàng thượng khẩn trương quan tâm? Cứ như vậy, nếu không thể hòa nhau ván thua ban ngày kia, chỉ sợ kiêu ngạo còn có thể càng hung hăng —— vừa mới phạm vào sai bị phạt cấm chừng hối lỗi, đảo mắt có thể ngay cả thái y ngự dụng của thái hậu cũng đoạt qua, vị Triệu Tiệp Dư này không được sủng, còn có người nào dám nói được sủng?
Triệu Tiệp Dư đây là đang đánh cược, đánh cược hoàng đế để ý thân thể của nàng mang thai, do đó xoay người, xoá bỏ vẻ lo lắng ban ngày.
Thái hậu hơi cắn răng, Triệu Tiệp Dư này thật sự là kiêu ngạo không biên giới, ôi chao vừa mới răn dạy nàng, không thu lại mũi nhọn ngược lại càng ầm ĩ càng quá, thậm chí muốn ức hiếp đến trên đầu thái hậu bà đây! Mỉm cười, thái hậu nhẹ nhàng ho khan hai tiếng, bình tĩnh giọng nói: “Thật sự là không khéo, đêm nay ai gia cũng có chút không thoải mái, Lộ thái y đang bắt mạch cho ai gia. Còn xin hoàng thượng lại thỉnh thái y khác, cần phải cố gắng chẩn trị bệnh của Tiệp Dư, không thể có sai sót!”
GIọng nói tuy rằng bình tĩnh, cũng không cho phép làm trái.
Thái giám sớm biết rằng chuyện xấu này không dễ làm, cười khổ khom người lui ra.
Đợi cho thái giám hoàng đế phái tới rời đi, vẻ mặt thái hậu nhất thời giận dữ đầy mặt, vỗ bàn nói: “Triệu Tiệp Dư này, thật sự quá kiêu ngạo, cũng quá không để ai gia vào mắt! Thực sự nghĩ rằng nàng có bầu chính là được kim bài lệnh tiễn hay sao? Sao lại dám làm càn như vậy!”
“Thái hậu nương nương minh giám, tiểu nữ lại cảm thấy, Triệu Tiệp Dư này không phải làm càn mà là bị bức tới bất đắc dĩ.” Bùi Nguyên Ca bưng lên một ly trà, dâng cho thái hậu, phân tích nói, “Khác biệt với hoàng hậu và Liễu quý phi, nhà mẹ đẻ Triệu Tiệp Dư thế yếu, ở trong cung cũng không lực lượng gì, dieenddafnleequysddoon duy nhất có thể dựa vào chính là sủng ái của hoàng thượng. Mấy ngày nay, nàng ỷ vào có bầu hoành hành ở trong cung, tất nhiên đưa tới rất nhiều ghen ghét, nếu việc ban ngày lan truyền ra, khiến người trong cung cho rằng nàng đã thất sủng, các nương nương trước kia từng bị nàng ức hiếp bắt đầu liên kết phản kích, tình hình Triệu Tiệp Dư nhất định thê thảm. Cho nên, dù như thế nào, Triệu Tiệp Dư đều phải hòa nhau một ván này, phải cho mọi người biết, ở trong lòng hoàng thượng nàng vẫn đang có phân lượng và địa vị không thể dao động, thế này mới có thể bảo toàn bản thân. Cho nên, Triệu Tiệp Dư không thể không đánh cược, bởi vì nàng đã đâm lao phải theo lao, không có đường lui, một khi yếu thế thì có thể vạn kiếp bất phục!”
Chỉ tiếc, Triệu Tiệp Dư vĩnh viễn cũng không hiểu, sủng ái nàng tưởng kia chính là hoa trong gương, trăng trong nước.
Thái hậu ở lâu thâm cung, thân mình lại nhạy bén tháo vát, sao có thể không rõ nội tình trong đó? Chỉ là gần đây bị hoàng hậu nhằm vào khắp nơi, đã rất tức giận, hiện tại lại bị một Tiệp Dư ức hiếp cùng đến, trong lúc nhất thời có chút váng đầu, được Bùi Nguyên Ca nhắc như vậy, nhất thời tỉnh ngộ lại, nhận chung trà, uống ngụm trà, chậm rãi bình tĩnh lại, trầm tư một lát, lúc này mới vỗ tay Bùi Nguyên Ca, nói: “Cũng là đứa nhỏ ngươi giữ được bình tĩnh, ai gia đúng là có chút váng đầu rồi. Vậy với ý kiến của Nguyên Ca ngươi, ai gia phải ứng phó như thế nào?”
Bà đương nhiên không phải muốn thỉnh giáo Bùi Nguyên Ca, chỉ là muốn kiểm tra ứng biến và mưu tính của nàng.
“Tiểu nữ không dám nói!” Bùi Nguyên Ca cúi đầu nói.
Thái hậu lộ ra mỉm cười hòa ái, ôn nhu nói: “Đứa nhỏ này, đến bây giờ ngươi còn khách khí gì với ai gia? Nói đi!”
“Tiểu nữ cảm thấy, mới vừa rồi thái hậu nương nương ứng phó không thỏa đáng lắm. Ngài là thái hậu, nàng là Tiệp Dư, chênh lệch về thân phận thì nhất định ngài ở thế mạnh, Triệu Tiệp Dư ở thế yếu, ngài không cần thiết dỗi với nàng, ngược lại sẽ làm người ta cảm thấy ngài...” Bùi Nguyên Ca dừng một chút, biết thái hậu nhất định có thể hiểu ý của nàng, tiếp tục nói, “Tiểu nữ cảm thấy, lúc này thái hậu nương nương ngài phải là càng thêm từ ái khoan dung, quan tâm săn sóc với Triệu Tiệp Dư. Thứ nhất là càng có thể tôn lên Triệu Tiệp Dư kiêu căng mãnh liệt, thứ hai cũng có thể thể hiện ngài lòng dạ rộng rãi, lấy đại cục làm trọng. Dù sao, bây giờ Triệu Tiệp Dư còn có bầu, thai nghén con nối dòng hoàng gia, thân phận đặc thù. Ngài không cho Lộ thái y đi qua, ngộ nhỡ Triệu Tiệp Dư có bầu xảy ra vấn đề, vậy chẳng phải là... .”
Thái hậu cười lạnh nói: “Nàng chỉ là đang mượn cơ hội ra oai mà thôi, làm sao lại thật sự động thai khí? Nữ nhân này tuy rằng kiêu ngạo, cũng không biết nặng nhẹ, nàng cũng có thể rõ ràng, hiện tại có bầu là lợi thế lớn nhất của nàng. Nếu có bầu xảy ra vấn đề thì nàng thật sự xong rồi, Triệu Tiệp Dư không ngu như vậy!”
“Triệu Tiệp Dư đương nhiên không hy vọng mình có bầu xảy ra vấn đề, nhưng mà,“ Bùi Nguyên Ca nâng mắt, trầm giọng nói, “Người khác thì sao?”
Trong lòng Thái hậu rùng mình, vậy mà bà thật sự không nghĩ tới tầng này.
Triệu Tiệp Dư kiêu căng mãnh liệt, ỷ vào có bầu ức hiếp cung tần, trong cung người hận nàng đếm không hết, nếu là người có tâm tư ác độc, thừa dịp Triệu Tiệp Dư làm bộ động thai khí mà gian lận, mà thái hậu bà đây lại cố ý giữ Lộ thái y không cho đi chẩn đoán, nếu Triệu Tiệp Dư có bầu xảy ra vấn đề, nói không chừng đến cuối cùng hoàn toàn có thể đổ lên trên người thái hậu bà đây. Đến lúc đó vừa trừ bỏ lợi thế lớn nhất của Triệu Tiệp Dư, vừa làm cho thái hậu bà gánh chịu oan uổng...
Trong cung lòng người khó lường, không thể không phòng!
Nghĩ đến đây, thái hậu lại nhìn Bùi Nguyên Ca trước mắt, trong lòng càng cảm thấy vừa lòng tán thưởng. Bùi Nguyên Ca này đúng là có loại cảm giác thắng không kiêu bại không nản, lúc này lại càng có thể giữ được bình tĩnh so với thái hậu bà, nghĩ đến càng sâu càng chặt chẽ, quả nhiên là hạt mầm tốt! Có điều, Bùi Nguyên Ca thông minh lại làm cho thái hậu cảm thấy vừa lòng, càng làm thái hậu vui sướng là Bùi Nguyên Ca lại đang bày mưu tính kế cho bà, thậm chí sẽ nửa che giấu nửa thẳng thắn vạch ra sai lầm của bà, loại thái độ này hiển nhiên cho thấy Bùi Nguyên Ca đã hoàn toàn đứng ở bên thái hậu bà, không có chút tránh nghi ngờ và khách khí.
Nếu Bùi Nguyên Ca tỏ vẻ tâm ý thân thiết và nguyện trung thành, thái hậu cũng sẽ biết thời biết thế, nói: “Vậy Nguyên Ca ngươi nói, kế tiếp nên bù lại như thế nào?”
Đối lập với thăm dò trước đó, giờ này khắc này trong giọng nói thái hậu càng nhiều thêm ba phần tín nhiệm.
“Tiểu nữ cảm thấy, lúc này không thể tùy ý Triệu Tiệp Dư giả vờ đáng thương, thái hậu ngài phải là tiên phát chế nhân (đánh đòn phủ đầu), lúc này phái Lộ thái y đi qua, thì nói...” Hơi suy tư thêm, Bùi Nguyên Ca nhân tiện nói, “Thì nói thái hậu ngài thân thể không khoẻ, vừa mới rồi khi hoàng thượng phái người lại đây, Lộ thái y đang thi châm cho ngài, không thể gián đoạn, cho nên chậm trễ thời gian, nghe nói Triệu Tiệp Dư động thai khí, ngài vô cùng lo âu, thi châm vừa chấm dứt thì lập tức phái Lộ thái y đi qua, tốt nhất lại thuận tiện đưa chút dược liệu, để cho người biết, ngài rất coi trọng Triệu Tiệp Dư có bầu, đặt việc lớn con nối dòng hoàng gia ở vị trí đầu!”
“Nhưng mà, cứ như vậy, Triệu Tiệp Dư kiêu ngạo không phải càng thêm hung hăng sao? Ở hậu cung cũng không thể quá mức yếu thế!” Thái hậu nói, cũng là ý chỉ bảo hàm xúc càng nghi ngờ nhiều hơn.
“Vậy cũng phải chia tình hình để xem, giống như tiểu nữ nói trước đó, ngài là thái hậu, lại có chỗ dựa Diệp thị, ở trong cung xưa nay đức cao vọng trọng, chẳng lẽ ai còn có thể váng đầu, cảm thấy ngài sẽ sợ hãi một Tiệp Dư hay sao?” Bùi Nguyên Ca mỉm cười, mặt mày cong cong nói, “Lại nói, ngài là thái hậu, thân phận tôn quý, không đáng vì con chuột lớn thiệt hại bình ngọc. Với hành vi của Triệu Tiệp Dư, cho dù ngài nhường nàng một bước, sớm muộn gì cũng sẽ có người khác nhìn nàng không vừa mắt, dù sao nơi này là hoàng cung. Để cho người khác ra tay, ngài ngồi xem diễn, cuối cùng đi ra thu dọn tàn cục, không phải càng tốt sao?”
Thái hậu bị câu “Nơi này là hoàng cung” kia xúc động, nhất thời tỉnh ngộ.
Quả thực, nơi này là hậu cung, thống ngự hậu cung là chức trách của hoàng hậu, Triệu Tiệp Dư kiêu ngạo làm càn như vậy, trang@dđlqđ@bubble editor tổn hại trước nhất là lợi ích của hoàng hậu, với hoàng hậu tự cho đức hạnh mình rất cao kia, làm sao có thể không ghi hận Triệu Tiệp Dư? Lại làm sao có thể cho phép nàng cứ kiêu ngạo tiếp như vậy? Sớm muộn gì sẽ ra tay trừng trị Triệu Tiệp Dư, ở giữa này còn có rất nhiều chỗ trống làm việc, để cho các nàng trai cò tranh chấp, bà làm lợi ngư ông kia, chẳng phải là càng tốt? Gần đây, hoàng hậu đối với bà càng ngày càng không cung kính, vừa vặn lại là thừa dịp cố gắng gõ một cái!
Bùi Nguyên Ca, đứa nhỏ này quả nhiên thông minh sáng dạ!
Thái hậu mỉm cười, đang muốn lên tiếng, ngoài cửa bỗng nhiên truyền đến một tiếng thông báo: “Hoàng hậu nương nương giá lâm!”