Vừa nhìn thấy nét mặt Tư Đồ Húc, nàng cũng biết, hắn muốn đích thân ra tay. Nếu hắn thật sự ra tay, cứ như vậy nàng thật sự rất sợ hắn sẽ phá hủy Lâm Tú Tú. Tuy rằng hiện tại cùng Lâm Tú Tú trở mặt. Nhưng mà mặc kệ nói thế nào cũng được, chuyện này nàng cũng cần phải chịu trách nhiệm. Cho nên, chuyện này nàng muốn tự mình giải quyết. Nếu Lâm Tú Tú thật sự làm chuyện gì, vậy nàng cũng tuyệt đối không bỏ qua.
Nhìn dáng vẻ kiên trì của Triệu Khả Nhiên, Tư Đồ Húc vô cùng bất đắc dĩ thở dài một cái, “Nàng đó, lại quật cường như vậy. Nhiều khi, ta hi vọng nàng có thể ỷ lại ta nhiều một chút.”
Triệu Khả Nhiên từ trong ngực Tư Đồ Húc ngẩng đầu lên, cười nói, “Húc, ngươi không biết, tầm quan trọng của ngươi đối với ta đến cuối cùng là lớn đến bao nhiêu. Nếu không phải bởi vì có lời nói của ngươi, thì căn bản sẽ không có ta bây giờ. Nếu như không có sự ủng hộ của ngươi, ta cũng sẽ không lột xác thành bộ dáng ngày hôm nay.”
“Chỉ cần nàng nguyện ý đứng ở bên cạnh ta, như vậy ta sẽ dùng hết sức khả năng của mình, vì nàng hộ tống.” Tư Đồ Húc sờ tóc Triệu Khả Nhiên, động tác vô cùng nhu hòa, nhưng lời nói ra cũng hết sức kiên định, “Nàng ở lại bên cạnh ta, ta sẽ không bẻ gảy cánh của nàng, ta sẽ che chở nàng bay lượn mà thôi. Cho nên nàng không cần phải có bất kỳ băn khoăn nào, chỉ cần làm việc mà nàng muốn là được.”
Nghe lời nói của Tư Đồ Húc, trong lòng Triệu Khả Nhiên đầy tràn hạnh phúc. Mặc dù những lời hắn nói ra không phải là lời yêu thương gì, nhưng nếu so với tất cả lời yêu thương trên thế gian thì càng cảm động hơn. Một người đàn ông đối tốt với ngươi, cũng không biểu hiện ở chỗ đến tột cùng hắn đã nói với ngươi bao nhiêu lời êm tai, mà là đến rốt cuộc hắn đã làm cái gì. Nếu thật yêu một người, vậy thì không nên yêu cầu nàng bám vào người người khác, mà là cho nàng đứng ngạo nghễ ở bên cạnh, cùng nhau sóng vai.
Triệu Khả Nhiên không nói gì, chỉ là nhẹ nhàng rúc vào trong ngực Tư Đồ Húc. Lúc này vô thanh thắng hữu thanh, không khí trong xe ngựa hết sức ấm áp hòa hợp.
Trở lại Thái Sư phủ, tâm tình Triệu Khả Nhiên rõ ràng đã khá hơn nhiều. Chỉ là, mặc dù tâm tình đã thay đổi tốt hơn, nhưng mà có một số việc xảy ra, thì chính là đã xảy ra, tuyệt đối sẽ không tan thành mây khói như vậy.
Cho nên khi trở về Thái Sư phủ, Triệu Khả Nhiên liền lập tức phân phó Cầm Hương và Thi Hương, muốn họ phái người đi giám thị Lâm Tú Tú. Mặc dù nói không biết Lâm Tú Tú còn có thể làm cái gì, nhưng mà nàng biết Lâm Tú Tú tuyệt đối là sẽ không vì vậy bỏ qua, cho nên mọi sự cẩn thận vẫn tốt hơn.
Thời gian từng ngày trôi qua, thời gian Triệu Khả Nhiên trôi qua coi như rất thoải mái. Triệu Khả Nhân vội vàng điều dưỡng thân thể, không có rảnh tìm nàng gây phiền phức. Lâm Tú Tú cũng không biết là bởi vì nguyên nhân gì, trong đoạn thời gian này, cũng không có làm ra chuyện gì. Chỉ là, nàng (Lâm Tú Tú) cũng không còn tới Thái Sư phủ nữa
Chỉ là có một việc, Triệu Khả Nhiên vẫn cảm thấy rất hứng thú, đó chính là chuyện giữa Triệu Khả Nhân và Thái tử. Trong đoạn thời gian này, Thái tử và Triệu Khả Nhân lén lút gặp nhau nhiều lần. Hơn nữa, Thái tử còn nói không ít lời ngon tiếng ngọt với Triệu Khả Nhân, vì vậy gần đây tâm tình Triệu Khả Nhân đặc biệt tốt. Hầu như mỗi một lần nhìn thấy nàng (Triệu Khả Nhân), đều là ngênh ngang kiêu ngạo như vậy, hơn nữa cũng sẽ không tìm người khác gây phiền toái.
Nhìn bộ dáng đắc ý của Triệu Khả Nhân, Triệu Khả Nhiên đã cảm thấy buồn cười. Nếu là một người đàn ông thật thích ngươi, hai người cũng đã có thân phận danh chánh ngôn thuận, thì cũng sẽ không cần phải lén lén lút lút gặp mặt như vậy. Mà là sẽ ở trước mặt mọi người quang minh chính đại ở chung một chỗ, tuyên cáo quan hệ của hai người. Thái tử làm như vậy, chắc bởi vì sợ Trung Nghĩa hầu phủ sẽ có bất mãn gì, cho nên mới không dám cùng Triệu Khả Nhân quang minh chính đại gặp mặt.
Đối mặt với một người đàn ông như vậy, chẳng lẽ Triệu Khả Nhân thật sự cho là hắn sẽ thật tâm yêu nàng, thật sự chính là buồn cười.
Thời gian bất tri bất giác trôi qua, cuộc sống bình bình đạm đạm, Triệu Khả Nhiên cũng rất vừa lòng. Chỉ là, mặc dù thời gian trôi qua vô cùng thoải mái, nhưng mà có một ít chuyện nên làm, Triệu Khả nhưng vẫn không có quên.
Buổi chiều hôm nay, Triệu Khả Nhiên cũng không vội vàng thêu đồ cưới, mà tranh thủ lúc rảnh rỗi đọc sách ở Xuân Huy Viên. Chỉ có một mình Thi Hương ở bên cạnh hầu hạ. Tôn tử của Nguyệt cô bị bệnh, cho nên Nguyệt cô nghỉ một khoảng thời gian, trở về chăm sóc tôn tử. Hôm nay Lung nhi cũng nghỉ phép về nhà cùng người nhà đoàn tụ.
Nghĩ tới Lung nhi, Triệu Khả Nhiên liền không nhịn được bắt đầu suy tính, có phải cũng nên đến lúc tìm một mối hôn sự cho Lung nhi rồi không? Lung nhi vẫn đi theo nàng, cũng đã nhiều năm như vậy. Hiện tại chính mình đã định ra hôn ước, có phải cũng nên vì Lung nhi tìm một gia đình sẽ tốt hơn! Hơn nữa, còn không tới một năm, mình sẽ xuất giá, đến lúc đó còn phải mang một số người nào theo đây? Đến tột cùng vẫn là mang Lung nhi đến Húc vương phủ, vẫn nên tìm cho nàng một hộ giàu có người nhà tốt chứ?
Đối với vấn đề này, Triệu Khả Nhiên cảm thấy mình cần hảo hảo mà suy tính một chút có vẻ tốt hơn, bởi vì mặc kệ nói thế nào cũng được, Lung nhi cũng đã đi theo nàng đã lâu, hơn nữa vẫn trung thành và tận tâm. Cho nên, mình nhất định nên vì tương lai của nàng (Lung nhi) suy nghĩ thật kỹ một chút mới được.
Ngay lúc Triệu Khả Nhiên còn đang suy nghĩ, Càm Hương cũng đã đi tới, mở miệng nói, “Tiểu thư, chuyện lúc trước người muốn tra bây giờ đã có kết quả rồi, hiện tại người muốn nghe không?”
“Chuyện ta muốn ngươi tra?” Đối với Cầm Hương bất ngờ báo cáo, “:” Triệu Khả Nhiên cũng nhớ nổi đến tột cùng là chuyện gì, cảm giác có chút mờ mịt.
“Đúng vậy!” Thấy dáng vẻ Triệu Khả Nhiên, Cầm Hương cũng biết nàng còn chưa có nhớ tới chuyện gì, cho nên mở miệng nhắc nhở, “Tiểu thư, người quên sao? Lúc trước không phải người trở về Trấn Bắc Hầu phủ ở một thời gian sao? Sau đó, sau khi trở về, người không phải là muốn chúng ta đi thăm dò một chút về chuyện tình của Nhị thúc người Triệu Dũng sao?” Mất nhiều thời gian của mình.
“Đúng rồi, không sai.” Được Cầm Hương nhắc nhở, Triệu Khả Nhiên rốt cuộc nghĩ tới, “Đã tra ra được chưa? Ta vẫn luôn cảm thấy cả nhà Nhị thúc có chút kỳ quái. Nhị thúc rõ ràng không có vấn đề gì, nhưng thiếp thất của ông ta không thể sinh được hài tử. Rốt cuộc ngươi tra được những chuyện gì, nói hết ra đi!”
“Tiểu thư, tất cả mọi chuyện của Triệu Dũng nô tỳ cũng đã tra ra được.” Cầm Hương cười thần bí, “Chỉ là, tiểu thư, nô tỳ thật vẫn không thể không nói, Nhị thúc này của người kỳ thật cũng không thích tranh quyền đoạt lợi như vẻ bề ngoài. Nô tỳ nghĩ, không chỉ là người, thật ra thì có rất nhiều người đều nhìn lầm hắn.”
“Ồ! Thật sao?” Nghe Cầm Hương nói xong, Triệu Khả Nhiên không nhịn được nâng mày, trong lòng tràn ngập tò mò, nàng nhìn trang giấy trong tay Cầm Hương, “Những thứ này là kết quả điều tra của ngươi, thật sao? Cho ta xem một chút.”
“Đúng vậy, tiểu thư.”
Cầm Hương đem tờ giấy trong tay cung kính giao cho Triệu Khả Nhiên. Triệu Khả Nhiên nhận lấy tờ giấy, nghiêm túc đọc. Ban đầu, nét mặt của nàng vẫn là hết sức bình thản. Nhưng mà, càng nhìn xuống, vẻ mặt Triệu Khả Nhiên bắt đầu biến hóa, đầu tiên là kinh ngạc, sau đó là suy nghĩ sâu xa, sau cùng, Triệu Khả Nhiên không nhịn được gợi lên nụ cười hiểu rõ.
Sau khi nhìn xong tất cả tư liệu, Triệu Khả Nhiên đem tờ giấy trong tay giao cho Cầm Hương, không nhịn được mở miệng cảm thán, “Không ngờ Nhị thúc lại là một người như vậy. Thật ra thì, nói như vậy, Nhị thẩm quả là rất may mắn, bởi vì nàng gặp được người như Nhị thúc như vậy. Chỉ là, không thể không nói, những điều này thật sự để cho ta cảm thấy hết sức kinh ngạc, cho tới bây giờ ta đều không có nghĩ qua, Nhị thúc lại làm nhiều công việc trong bóng tối như vậy.”
“Không sai, tiểu thư, khi nô tỳ nhìn thấy kết quả này, cũng bị chấn động.” Cầm Hương mở miệng cười nói, “Tiểu thư, nói thật, nô tỳ thật sự chưa từng nghĩ tới, thế nhưng Triệu Dũng là một người như vậy. Nô tỳ vốn đang cho là, hắn chỉ một lòng muốn tranh đoạt Hầu vị mà thôi.”
Cho dù là Triệu Khả Nhiên hay là Cầm Hương, đều kinh ngạc như vậy. Thi Hương luôn trầm ổn cũng không nhịn được lòng hiếu kỳ, đem kết quả điều tra trong tay Cầm Hương cầm lấy, nhìn qua một lần. Sau khi xem xong, Thi Hương trợn to hai mắt, cảm thấy hết sức không thể tưởng tượng nổi.
Thấy được nét mặt của Thi Hương, Triệu Khả Nhiên cảm thấy đùa rất vui. Chỉ là, nói thật, cũng không lạ gì biểu tình của Thi Hương, bởi vì kết quả này, tin tưởng không có người nào có thể nghĩ tới.
“Ha ha, thấy kết quả như thế, kỳ thật ta thật sự cảm thấy bất khả tư nghị.” Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Chỉ là, thật sự không có nghĩ qua, thì ra là, ở Trấn Bắc Hầu phủ người ẩn núp sâu nhất, lại là Nhị thúc. Chỉ là, xem ra, mặc kệ là Nhị thúc, Nhị thẩm, hay là Triệu Khả Lễ, đều không phải là nhân vật đơn giản gì!”
“Vậy tiểu thư, kế tiếp người dự định làm sao bây giờ?” Thi Hương cau mày mở miệng hỏi, “Tiểu thư, người cho là, việc làm của bọn họ có thể hay không sẽ ảnh hưởng đối với người?”