Nghe Triệu Khả Nhân kết luận, không chỉ có Triệu Khả Nhiên, ngay cả Cầm Hương và Thi Hương đều có vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi nhìn Triệu Khả Nhân, họ cũng không biết, tại sao nói nhiều như vậy, thế nhưng Triệu Khả Nhân lại nghĩ ra kết luận như vậy.
“Triệu Khả Nhân, ngươi thật sự là hết thuốc chữa.” Triệu Khả Nhiên khẽ cười một tiếng, “Đến hôm nay, ngươi thậm chí vẫn không biết rốt cuộc mình sai ở đâu, xem ra về sau ngươi cũng sẽ không có ngày dễ chịu.”
“Triệu Khả Nhiên, ta biết ngay, ngươi chính là ghen tỵ ta, muốn trả thù ta.” Hình như Triệu Khả Nhân tìm được cái cớ, “Cho nên ngươi mới không muốn ta trải qua những ngày tốt, cho nên ngươi mới nguyền rủa ta như vậy. Nhưng mà, ta cho ngươi biết, nguyện vọng của ngươi chắc sẽ không thực hiện, Thái tử rất thích ta... ta cũng rất yêu Thái tử, chúng ta nhất định sẽ rất hạnh phúc.”
Triệu Khả Nhân cũng không muốn thuyết phục Triệu Khả Nhiên, vẫn là muốn thuyết phục mình, dù sao trong lời nói của nàng tràn đầy kiên định. Nàng chỉ biết, nàng tuyệt đối sẽ không để Triệu Khả Nhiên được như ý, nàng nhất định phải sống hạnh phúc hơn Triệu Khả Nhiên.
“Lừa mình dối người.” Triệu Khả Nhiên lạnh lùng phun ra mấy chữ.
Mà sau khi nghe Triệu Khả Nhiên nói, Triệu Khả Nhân giống như là điên rồi, giãy giụa càng thêm lợi hại, “Triệu Khả Nhiên, đố phụ này, ngươi chính là không nhìn nổi ta hạnh phúc. Ta cho ngươi biết, Triệu Khả Nhiên, ta sẽ tuyệt đối không bỏ qua ngươi, ngươi không cần cho là ngươi ở cạnh Húc vương sẽ được sống cuộc sống tốt. Vậy thì không thể nào, ta nhất định sẽ không để cho ngươi đạt được hạnh phúc.”
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, các ngươi đang làm gì?”
Một đạo âm thanh lạnh lùng đột nhiên truyền đến, tất cả mọi người tại chỗ giật nảy mình. Mọi người men theo âm thanh nhìn sang, đột nhiên thấy Tư Đồ Húc đang đứng ở đó, cau mày nhìn họ. Mà vừa nhìn thấy Tư Đồ Húc tới, Cầm Hương và Thi Hương lập tức thả Triệu Khả Nhân ra, thối lui ra sau lưng Triệu Khả Nhiên. Dĩ nhiên không phải họ e ngại cái gì, chỉ là Điện chủ đã tới, hắn nhất định có thể bảo vệ tốt tiểu thư.
Vừa nhìn thấy Tư Đồ Húc, Triệu Khả Nhân lập tức thu lại bộ dáng muốn ăn thịt người vừa rồi, đổi lại một bộ dáng lã chã chực khóc đáng thương, giống như là bị uất ức rất lớn.
Mặc dù đứng ở phía sau Triệu Khả Nhiên Cầm Hương và Thi Hương chứng kiến dáng vẻ của Triệu Khả Nhân, đáy mắt khinh thường càng dày đặc. Nhất là mới vừa rồi nhìn bộ dạng như người đàn bà chanh chua chửi đổng của Triệu Khả Nhân, đáy lòng họ không nhịn được cười lạnh.
Mà thấy được kỹ thuật biến sắc mặt của Triệu Khả Nhân, Triệu Khả Nhiên cười nhạo một tiếng, mặt khinh miệt nhìn nàng.
Tư Đồ Húc cũng không để ý tới Triệu Khả Nhân, mà đi thẳng tới bên cạnh Triệu Khả Nhiên, dịu dàng mở miệng hỏi, “Vừa rồi xảy ra chuyện gì sao? Ta đợi nàng thật lâu, nàng cũng chưa đi ra, cho nên ta mới ra ngoài tìm nàng.”
Tư Đồ Húc đi tới hậu hoa viên hoàn toàn chỉ là trùng hợp mà thôi. Mới vừa rồi lúc Triệu Khả Nhiên đi thay quần áo, qua thời gian rất lâu cũng không có thấy Triệu Khả Nhiên trở lại, trong lòng của hắn có chút lo lắng, cho nên mới muốn đi tìm người mà thôi. Vốn là đối với thỉnh cầu của Tư Đồ Húc, Triệu Tùng vô cùng khổ sở, nhưng mà không lâu nữa về sau hai người sẽ thành thân rồi, cho nên nên cũng không so đo.
Nói đến bên này. Tư Đồ Húc vừa đến hậu hoa viên liền nghe được một trận tiếng ồn ào, men theo âm thanh tìm đến, vừa lúc nhìn đến Triệu Khả Nhiên và Triệu Khả Nhân đang tranh chấp, hơn nữa Triệu Khả Nhân còn bị Cầm Hương và Thi Hương áp chế. Vừa nhìn thấy tình hình như vậy, Tư Đồ Húc đại khái liền biết là chuyện gì xảy ra. Nhất định là Triệu Khả Nhân lại tìm vật nhỏ gây phiền phức rồi, nếu không, vật nhỏ chắc sẽ không lãng phí thời gian như vậy ầm ĩ với nàng ta.
“Không có việc gì.” Triệu Khả Nhiên cười nhạt, nhẹ giọng mở miệng trả lời, “Nhưng mà chỉ là có một ít chuyện làm trễ nãi, cho nên mới lâu như vậy, hiện tại ta liền trở về thay quần áo. chàng trở về đại sảnh chờ đợi trước đi!”
Tư Đồ Húc dịu dàng nhìn Triệu Khả Nhiên, trong mắt tràn đầy cưng chiều, nhẹ nhàng gật đầu một cái, “Vậy thì tốt, ta liền đi ra ngoài trước chờ nàng, nàng nhanh một chút!”
Hai người hoàn toàn không để ý đến Triệu Khả Nhân, liền muốn rời đi. Nhìn thấy bản thân không để ý như vậy, Triệu Khả Nhân thật sự là nhịn không được, nàng lập tức mở miệng gọi hai người lại, “Húc vương điện hạ, tỷ tỷ, hai người các ngươi chờ một chút.”
“Ngươi còn có chuyện gì sao?” Tư Đồ Húc cau mày, vô cùng bất mãn mở miệng hỏi.
“Húc vương điện hạ, ngươi nhất định phải làm chủ cho ta!” Triệu Khả Nhân một bộ dáng cô nương yếu nhược, trong mắt mang lệ nhìn Tư Đồ Húc, “Mới vừa rồi tỷ tỷ thật sự là quá đáng, thế nhưng gọi hai nô tỳ áp trứ ta, Húc vương điện hạ, những điều này người đều tận mắt thấy, người không thể bởi vì tỷ tỷ là vị hôn thê của ngươi, liền thiên vị a!”
Triệu Khả Nhân ánh mắt hơi đổi, lệ trong mắt tựa như lúc nào cũng sẽ rơi xuống, nhưng vẫn cố nén lại, một bộ dáng tiểu tức phụ chịu mọi khi dễ, hình như là bị thiên đại uất ức. Triệu Khả Nhân ngày thường vốn vô cùng đẹp, hơn nữa lại là một bộ dáng nhu nhược, chỉ cần là nam tử, đại khái cũng sẽ cảm thấy đau lòng đi!
Chỉ là, rất đáng tiếc Tư Đồ Húc không phải một nam tử bình thường, thấy bộ dáng Triệu Khả Nhân, hắn chỉ cảm thấy dối trá, hoàn toàn không nghĩ muốn thương tiếc. Hơn nữa, nhu tình của hắn cũng chỉ cho một người mà thôi, rất đáng tiếc, Triệu Khả Nhân cũng không phải người kia.
“Thật sao?” Tư Đồ Húc cười như không cười nhìn Triệu Khả Nhân, “Vậy nhị tiểu thư cho là Bổn vương nên làm như thế nào đây?”
Nghe Tư Đồ Húc nói, trong lòng Triệu Khả Nhân mừng rỡ, nàng cho là Tư Đồ Húc nói như vậy, chính là hỏi mình như thế nào xử phạt Triệu Khả Nhiên mới phải.
“Thật ra thì, Húc vương điện hạ, chuyện này cũng không phải là chuyện lớn gì.” Triệu Khả Nhân hết sức hả hê nhìn Triệu Khả Nhiên, “Thật ra thì, hôm nay tỷ tỷ thật là làm không đúng, chỉ là nể tình tỷ tỷ vi phạm lần đầu, Húc vương điện hạ, người chỉ cần trừng phạt nhỏ là được rồi. Tránh cho tỷ tỷ về sau tái phạm.”
Nghe được những lời này, Tư Đồ Húc cười lạnh một tiếng, nhìn Triệu Khả Nhân, “Nhưng nhị tiểu thư, cho tới bây giờ Bổn vương cũng từng cho là Vương phi Bổn vương làm sai cái gì, nếu nói như vậy. Vậy thì cần trừng phạt gì đây?”
“Cái gì?” Triệu Khả Nhân vô cùng khiếp sợ nhìn Tư Đồ Húc, “Nhưng mà, Húc vương điện hạ, không phải người hỏi ta nên làm như thế nào sao?”
“Ha ha, nhị tiểu thư, xem ra ngươi thật mau quên a! Chỉ là mới vừa đã nói, ngươi dĩ nhiên cũng đã quên mất.” Tư Đồ Húc mở miệng vô cùng châm chọc, “Bổn vương chỉ là hỏi ngươi phải làm như thế nào mà thôi, nhưng mà cho tới bây giờ Bổn vương cũng chưa có nói qua sẽ theo cách nói của ngươi để làm. Cho tới bây giờ Bổn vương cũng chưa từng cảm thấy Vương phi Bổn vương làm sai chuyện gì?”
“Húc vương điện hạ, người không thể làm như vậy.” Triệu Khả Nhân vô cùng gấp gáp, “Chuyện này rõ ràng chính là lỗi của tỷ tỷ, người không thể bởi vì nàng là vương phi của người mà giúp đỡ nàng như vậy. Nếu người thật sự làm như vậy, ta cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua.”
“Bổn vương nói rồi, Vương phi Bổn vương tuyệt đối sẽ không sai.” Giọng của Tư Đồ Húc vô cùng kiên định, “Nếu như nàng thật sự sai lầm, đó cũng là bởi vì người khác khiến nàng phạm sai lầm.”
Lúc Tư Đồ Húc nói ra những lời này, một chút ý tứ đùa giỡn cũng không có. Ở trong lòng của hắn cho là như vậy, mặc kệ xảy ra chuyện gì, hắn đều tuyệt đối sẽ không cho rằng là Triệu Khả Nhiên sai, nếu thật là sai lầm, vậy cũng tuyệt đối là lỗi người khác.
Nghe được lời như vậy, Triệu Khả Nhân thật không biết nên phản ứng như thế nào mới đúng. Không sai, Tư Đồ Húc nói, đích xác là vô cùng bá đạo, tuy nhiên nó khiến người động lòng, thử hỏi trên đời này cô gái nào không muốn một nửa kia của mình đối xử với mình như thế. Không hỏi đúng sai, bất phân thị phi mà đối tốt với một người. Không chỉ có Triệu Khả Nhân, tất cả cô gái ở đây đều vì một câu nói này khiến tim đập nhanh.
Nhìn vẻ mặt dịu dàng lúc Tư Đồ Húc nhìn Triệu Khả Nhiên, trong lòng Triệu Khả Nhân lòng đố kỵ càng tăng. Nàng không hiểu, tại sao Triệu Khả Nhiên có thể hạnh phúc như vậy, được một nam tử xuất sắc như vậy nâng ở trên lòng bàn tay. Đầu tiên là trong tiệc tuyển phi cam kết môt câu “Nhất sinh nhất thế nhất song nhân”, sau lại dịu dàng che chở, bây giờ bất phân thị phi tin tưởng. Tại sao, mình có điểm nào kém hơn Triệu Khả Nhiên. Tại sao Triệu Khả Nhiên có thể có niềm hạnh phúc như vậy, nhưng mình thì sao, lại chỉ có thể trở thành Trắc Thái tử phi mà thôi.
“Húc Vương điện hạ, người muốn bảo vệ cho tỷ tỷ sao?” Trong mắt Triệu Khả Nhân phát ra hận ý mãnh liệt, “Người nên biết, ta là hoàng tẩu tương lai của người, người không cảm thấy nên cho ta một cái công đạo sao?”
“Hoàng tẩu tương lai?” Tư Đồ Húc nhìn Triệu Khả Nhân trong ánh mắt tràn đầy châm chọc, “Nhị tiểu thư, ngươi thật sự là quý nhân bận rộn nhiều việc đi! Thái tử phi tương lai là đại tiểu thư Tần quốc công phủ Tần Y miểu, chỉ có nàng mới có thể tự xưng là hoàng tẩu tương lai của Bổn vương đi! Nhị tiểu thư, người quý ở chỗ tự biết chính mình, ngươi chẳng qua chỉ là một trắc phi mà thôi, còn muốn tự xưng là hoàng tẩu của Bổn vương, ngươi xứng sao?”
Nghe từ trong miệng Tư Đồ Húc phun ra câu nói lạnh lẽo kia, Triệu Khả Nhân giống như bị người lột sạch quần áo rất khó chịu. Thân phận của nàng cứ như vậy trắng trợn bị nói ra, nàng không nhịn được thẹn quá thành giận, “Húc vương, người không cần quá đáng, mặc kệ nói thế nào cũng được, ta đều phải gả cho Thái tử.”
“Bổn vương chính là quá đáng như vậy, ngươi có thể như thế nào đây?” Trong miệng Tư Đồ Húc tiếp tục nói ra những lời dường như muốn chọc giận chết người, “Chẳng qua chỉ là một thiếp mà thôi, lại dám ngông cuồng điều khiển Bổn vương. Nhị tiểu thư, Bổn vương xem mặt mũi của vương phi mới không cùng ngươi so đo mà thôi. Nếu ngươi còn càn quấy như vậy, Bổn vương cam đoan với ngươi, ngay cả vị trí trắc phi, ngươi cũng không thể có được.”
“Ngươi...” Nghe Tư Đồ Húc uy hiếp, trong lòng Triệu Khả Nhân cả kinh, nàng không biết lời hắn nói có đúng là thật không.
“Nhị tiểu thư, nếu ngươi không tin, đại khái thử một chút.” Tư Đồ Húc nhìn Triệu Khả Nhân trong ánh mắt tràn đầy lạnh lẽo, “Bổn vương bảo đảm, tuyệt đối sẽ làm cho ngươi thấy được Bổn vương nói được làm được.”
Nhìn ánh mắt lạnh lẽo của Tư Đồ Húc, trong lòng của Triệu Khả Nhân cảm thấy từng trận lãnh ý, đồng thời một cỗ cảm giác sợ hãi tự nhiên sinh ra, nàng không dám khẳng định Húc vương nói có thật hay không. Nhưng mà, nàng thật sự không dám đánh cược, bởi vì bây giờ nàng căn bản là không đánh cuộc. Bây giờ nàng, vì gả cho Thái tử đã bỏ ra quá nhiều thứ, nếu không thể gả cho Thái tử, cả đời này của nàng liền bị phá hủy. Tuyệt đối sẽ không có người trong sạch nguyện ý cưới nàng.
“Hừ.” Triệu Khả Nhân hừ lạnh một tiếng, quay đầu rời khỏi.
“Chờ một chút.” Tư Đồ Húc gọi Triệu Khả Nhân lại, tiếp tục cảnh cáo, “Nhị tiểu thư, cho dù tương lai ngươi gả cho Thái tử, vậy cũng là một trắc phi mà thôi, nhưng tỷ tỷ của ngươi cũng là chính phi của ta, cho nên hi vọng nhị tiểu thư nhớ, tôn ti khác biệt, nhị tiểu thư về sau đối với vương phi Bổn vương vẫn nên tôn trọng một chút, nếu chuyện như hôm nay xảy ra lần nữa, bản vương cũng không biết sẽ làm ra chuyện gì. Nhị tiểu thư nếu không muốn gánh chịu tức giận Bổn vương, về sau cũng biết nên làm gì đi!”
Mặc dù Triệu Khả Nhân không có xoay đầu lại, cũng không có trả lời, nhưng từ trong bước chân dồn dập của nàng, mọi người đều biết nàng nghe được.
Sau khi Triệu Khả Nhân rời đi, Triệu Khả Nhiên nhìn Tư Đồ Húc, vô cùng nghiêm túc, giống như là đang nghiên cứu cái gì. Chú ý tới bộ dáng của Triệu Khả Nhiên, Tư Đồ Húc phất tay, khiến Cầm Hương và Thi Hương rời đi trước. Cầm Hương và Thi Hương cũng vô cùng thức thời, vội vàng đi ra ngoài, để lại cho hai người hữu tình.
“Vật nhỏ, nàng thế nào?” Tư Đồ Húc nhéo gương mặt Triệu Khả Nhiên, buồn cười nhìn g nàng, “Nàng làm gì mắt vẫn không chớp nhìn chằm chằm ta! Có phải hiện tại phát hiện phu quân của nàng rất lợi hại hay không?”
Không để ý đến Tư Đồ Húc tác quái, Triệu Khả Nhiên hết sức nghiêm túc nhìn Tư Đồ Húc, “Húc, mới vừa rồi chàng nói, có phải thật hay không?”
Bị câu hỏi thình lình của Triệu Khả Nhiên làm đảo lộn, Tư Đồ Húc căn bản không biết rốt cuộc nàng đang hỏi cái gì.
“Thì mới vừa rồi chàng nói.” Nhìn dáng vẻ mờ mịt của Tư Đồ Húc, Triệu Khả Nhiên mở miệng nhắc nhở, “Chàng không phải là nói sao? Ta sẽ không sai, vĩnh viễn đều không sai, chàng cho là như vậy sao?”
“Phải.” Tư Đồ Húc nhìn Triệu Khả Nhiên trong ánh mắt tràn đầy kiên định, “Đây cũng là cam kết của ta với nàng, mặc kệ nàng làm cái gì, cũng tuyệt đối không sai.”
“Vậy nếu ta thật sự làm sai thì sao?” Triệu Khả Nhiên mở miệng hỏi.
“Rất đơn giản.” Tư Đồ Húc nhìn vào mắt Triệu Khả Nhiên, “Chỉ cần nàng nói với ta, không phải là lỗi của nàng, vậy ta sẽ tin tưởng. Chỉ cần nàng nói, vậy thì vĩnh viễn nàng cũng sẽ không có lỗi.”
“Húc!”
Nhìn ánh mắt nghiêm túc của Tư Đồ Húc, còn có tình cảm yêu say đắm sâu trong mắt, Triệu Khả Nhiên tin, đồng thời cũng cảm thấy vô cùng chấn động. Nàng vẫn luôn biết Húc yêu mình, hơn nữa còn là rất yêu rất yêu, nếu không cũng không đồng ý cả đời này chỉ có một nữ nhân là nàng.
Nhưng cho tới hôm nay, nàng mới biết, thì ra tình yêu của Húc đối với nàng đã xâm nhập đến tận xương tủy, đến nỗi bất phân thị phi, chẳng phân biệt được đúng sai. Yêu ngu ngốc như vậy, thử hỏi thế gian rốt cuộc có mấy nam tử có thể làm được. Sao nàng lại may mắn, được một nam tử xuất sắc như vậy yêu thương.
Triệu Khả Nhiên biết cả đời này mình cũng không thể rời bỏ Tư Đồ Húc được. Nhưng nàng cũng biết, sự thừa nhận này, trong lòng của nàng cũng không có một tia miễn cưỡng, chỉ có tràn đầy hạnh phúc.
“Ta vĩnh viễn cũng sẽ không rời bỏ chàng.” Triệu Khả Nhiên nhào vào trong ngực Tư Đồ Húc, kiên định mở miệng nói.
Tư Đồ Húc cũng không nói gì, chỉ là ôm lấy Triệu Khả Nhiên thật chặt.