Đích Trưởng Nữ

Chương 228: Chương 228: Triệu Khả Nhân đến thăm




Chuyện Thái tử, Triệu nhị tiểu thư và Lâm thế tử, không biết có phải có người điều khiển hay không, cũng không biết tại sao, trong lúc diễn ra náo nhiệt, lại đột nhiên biến mất không dấu vết, không có người dám thảo luận chuyện đó. Mà cùng lúc đó, hoàng thượng lại ra một đạo thánh chỉ, mấy vị hoàng tử cũng đã thành thân, có thể bắt đầu tham dự chính sự. Cho nên ông yêu cầu các vị hoàng tử lựa chọn ở trong lục bộ, muốn đi đến đâu học tập. Cho nên tất cả mọi người suy đoán, hành động lần này của hoàng thượng có phải đang biểu đạt sự bất mãn với Thái tử hay không, cho nên mới muốn bắt đầu bồi dưỡng những hoàng tử khác!

Chỉ là, tất cả mọi người chỉ suy đoán mà thôi, không có người nào biết nguyên nhân. Mà trong khoảng thời gian này, Hàn vương rất hăng hái. Ngược lại, Thái tử điện hạ càng ngày càng khiêm tốn. Đối với chuyện này, mọi người ở sau lưng nghị luận không ít.

Nhưng mà, cho dù mọi người nghị luận thế nào, chuyện cũng đã định xuống. Rất nhanh, mấy vị hoàng tử cũng bắt đầu vào triều. Hàn vương lựa chọn Hình bộ, Húc vương lựa chọn Lễ bộ, Húc vương lựa chọn Lại bộ, mà Vân vương lựa chọn Binh bộ.

Đối với an bài này, thật ra thì các vị hoàng tử ngoài miệng không nói ra, nhưng trong lòng rất vui mừng. Chỉ trừ một người, đó chính là Tư Đồ Húc, bởi vì bắt đầu tham dự chính sự, hắn liền ít có thời gian ở cạnh Triệu Khả Nhiên. Nhưng bọn họ đều biết, hiện tại có rất nhiều chuyện cũng phải bắt đầu bố trí, cho nên Tư Đồ Húc chỉ có thể ngoan ngoãn bắt đầu tham gia chính sự.

Sáng sớm, Tư Đồ Húc vào triều sớm. Mà một mình Triệu Khả Nhiên ở trong Vương phủ cũng không nhàn rỗi, hiện tại nàng là nữ chủ nhân vương phủ, quản lý rất nhiều việc. Cho nên không chỉ có Tư Đồ Húc vội vàng, lúc bình thường nàng cũng không rãnh rỗi.

Buổi sáng, Tư Đồ Húc đã lâm triều, Triệu Khả Nhiên bắt đầu một ngày sự vụ. Dùng xong đồ ăn sáng, nàng sai người cầm sổ sách đến hoa viên, bắt đầu xem sổ sách.

Triệu Khả Nhiên nghiêm túc xem sổ sách, Cầm Hương mặt tươi cười đi tới hoa viên, đi tới chỗ của nàng.

“Làm sao vậy, tâm tình của ngươi thoạt nhìn rất tốt!” Nhìn Cầm Hương đi vào đình, Triệu Khả Nhiên buông sổ sách trong tay xuống, cười rạng rỡ mở miệng hỏi, “Có phải gặp phải chuyện gì tốt hay không?”

“Vương phi, không phải nô tỳ gặp phải chuyện tốt.” Cầm Hương cười lắc đầu, “Là bởi vì phủ Thái tử có người gặp phải chuyện xấu, chỉ là, nô tỳ nhìn thấy thì cao hứng!”

“Cầm Hương, ngươi thật hư hỏng.” Họa Hương phục vụ bên cạnh mở miệng cười châm chọc, “Ngươi nha, chính là vui sướng khi người gặp họa, thấy người ta xui xẻo, trong lòng ngươi liền vui mừng, phải hay không? Ngươi có ý tốt sao?”

“Không sai.” Ngược lại Cầm Hương không hề phủ nhận, “Ta thấy bọn họ xui xẻo, trong lòng liền vui mừng. Còn nữa, chuyện này cũng không phải là ta làm, sao ta phải xấu hổ. Lại nói, bây giờ mặc dù chuyện đã tạm thời bình phục, nhưng vẫn âm thầm lo lắng. Chỉ sợ tương lai bọn họ sẽ càng thêm xui xẻo.”

Nghe Cầm Hương nói, Họa Hương rất nhanh mở miệng phản bác. Hai người cứ như vậy bắt đầu nói chuyện, mặc dù nội dung trong lời nói dường như không hòa hài, nhưng trong giọng nói hai người đều tràn đầy quen thuộc và ý cười, không cảm giác khẩn trương.

Nhìn hai người Cầm Hương và Họa Hương ngươi tới ta đi, Thi Hương ở một bên lộ ra nụ cười dịu dàng. Mà Triệu Khả Nhiên trong trường hợp này lại không để ý tới họ, cầm sổ sách lên bắt đầu xem, chuẩn bị đợi các nàng ầm ĩ xong rồi, mình lại mở miệng hỏi.

Trải qua một thời gian chung đụng, Triệu Khả Nhiên phát hiện, tính cách của hai người Cầm Hương và Họa Hương tương đối giống nhau! Cho nên lúc hai người họ nói chuyện, thường thích châm chọc lẫn nhau, nhưng cũng có thể nhìn ra tình cảm hai người các nàng rất tốt. Mặc dù thường châm chọc đối phương, nhưng bao giờ thật sự cãi nhau.

Thấy hai người nói gần xong, Triệu Khả Nhiên mới mở miệng, “Cầm Hương, không cần nhiều lời nữa, hiện tại nói một chút hiện trạng trong phủ Thái tử!”

“Dạ, vương phi.” Nghe Triệu Khả Nhiên mở miệng hỏi, Cầm Hương vội vàng ngưng cười đùa với Họa Hương, nghiêm mặt, nói, “Hiện tại mặc dù trong phủ Thái tử không thể nói là hỗn loạn, nhưng tuyệt đối cũng không bình tĩnh. Gần đây, Thái tử lạnh nhạt với Tần Y Miểu và Triệu Khả Nhân, ngược lại Nhàn Lạc rất biết nắm chặt cơ hội, lúc này thừa cơ mà vào, hiện tại nàng đã là thị thiếp Thái tử.”

“Xem ra Nhàn Lạc đúng là người thông minh! Rất biết nắm chặt cơ hội!” Triệu Khả Nhiên nhếch miệng cười, “Mặc dù cơ hội lần này là bổn vương phi đặc biệt tạo ra cho nàng, chỉ là, bổn vương phi không thừa nhận cũng không được, nàng thật sự rất biết nắm chặt tất cả cơ hội! Đúng rồi, còn Triệu Khả Nhân và Tần Y Miểu thì sao? Hiện tại bọn họ như thế nào?”

“Họ đương nhiên là tức giận vô cùng!” Cầm Hương trả lời, “Chỉ là, bởi vì hiện tại Thái tử cố ý xa lánh họ, cho nên lúc này, họ cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ sợ sẽ ở rước lấy sự chán ghét của Thái tử.” 

“Ha ha, thật ra thì chuyện lần này, Tần Y Miểu cũng rất vô tội.” Triệu Khả Nhiên cười nói, “Thật ra chuyện lần này căn bản không có quan hệ gì với nàng, nàng chỉ là bị dính líu mà thôi, nhưng Thái tử cũng đem sổ sách ghi tạc trên đầu nàng.”

“Vương phi, làm như vậy không tốt sao?” Thi Hương cười cười, mở miệng nói, “Thật ra thì chuyện này Tần Y Miểu cũng tham dự vào! Triệu Khả Nhân và Trấn Bắc Hầu phủ cãi nhau, chuyện này chính là nàng truyền đi. Nếu nàng không làm chuyện này, cho dù chúng ta là muốn tung tin đồn cũng thua nàng, sợ rằng còn phải làm nhiều việc hơn!”

“Tần Y Miểu căn bản không nghĩ sẽ truyền những tin tức liên quan đến Thái tử.” Họa Hương chen lời nói, “Nàng chỉ muốn truyền đi chuyện của Triệu Khả Nhân, làm hỏng thanh danh của Triệu Khả Nhân mà thôi.”

“Những chuyện này đều không liên quan đến chúng ta.” Triệu Khả Nhiên nhàn nhạt mở miệng nói, “Mặc kệ Tần Y Miểu nghĩ thế nào, hoặc là Triệu Khả Nhân nghĩ thế nào, đều không liên quan chúng ta, chúng ta chỉ cần có thể đạt được mục đích của mình là được.”

“Vương phi, nô tỳ cảm thấy, hiện tại mặc dù Nhàn Lạc đã thượng vị, nhưng mà vị trí của nàng rốt cuộc có thể làm bao lâu, sợ rằng vẫn rất khó nói.” Thi Hương mở miệng chỉ ra tình trạng bây giờ, “Nàng chỉ là một đứa xuất thân từ nha hoàn mà thôi, coi như được Thái tử yêu thích, cũng rất khó nói rốt cuộc có thể được cưng chiều bao lâu.”

“Ngươi nói, trong lòng bổn vương phi cũng rất rõ ràng.” Đáy mắt Triệu Khả Nhiên tràn đầy suy nghĩ sâu xa, “Mặc dù hiện tại Thái tử vì chuyện này xa lánh Tần Y Miểu, chỉ là tình trạng như vậy chắc chắn sẽ không dài. Tần Y Miểu là đại tiểu thư phủ Tần quốc công, phụ thân của nàng, cũng chính là cữu cữu bổn vương phi không chỉ là Tần quốc công, hơn nữa còn kiêm nhiệm Binh bộ và Lại bộ Thượng Thư, trông coi tất cả sự vụ hai bộ. Nếu Thái tử muốn đi lên ngôi vị hoàng đế, vậy thì tuyệt đối không thiếu được sự ủng hộ của nhà mẹ đẻ Tần Y Miểu.”

“Cho nên, hắn sẽ hòa hảo với Tần Y Miểu, phải không?” Cầm Hương hỏi, “Vậy vương phi, chúng ta có cần phải làm gì hay không?”

“Không cần.” Triệu Khả Nhiên trực tiếp cự tuyệt, “Hiện tại chúng ta cái gì cũng không cần làm, cũng không thể làm. Hiện tại trong kinh thành vì chuyện này huyên náo xôn xao như vậy. Bây giờ mặc dù chuyện đã yên tĩnh, nhưng bổn vương phi dám khẳng định, bây giờ còn có rất nhiều người vẫn chăm chú trong chuyện này, nếu lúc này chúng ta làm ra chuyện gì, sợ rằng sẽ bị nắm được cán.”

“Cho nên bây giờ chúng ta án binh bất động sao?” Cầm Hương mở miệng nói, “Nhưng nếu nói như vậy, tin tưởng rất nhanh Tần Y Miểu sẽ được sủng ái.”

“Được sủng thì được sủng đi” Triệu Khả Nhiên cũng không có ý kiến gì, “Dù sao cho tới bây giờ ta cũng chưa tùng nghĩ, chỉ dựa vào chuyện này, có thể khiến nàng vĩnh viễn thất sủng. Thái tử sẽ không, cũng không dám vĩnh viễn xa lánh Tần Y Miểu, trừ phi hắn không muốn ngôi vị hoàng đế.”

“Vậy vương phi, Triệu Khả Nhân thì sao?” Họa Hương chen miệng hỏi, “Nàng không phải cũng sẽ được sủng ái sao?”

“Việc này thì không biết.” Đối với việc này Triệu Khả Nhiên cũng không dám khẳng định, “Lúc đầu Thái tử bởi vì thích Triệu Khả Nhân, mới có thể nạp nàng. Nhưng đối với với Thái tử mà nói, quyền thế vĩnh viễn quan trọng hơn so với tư tình nhi nữ, lần này chuyện Triệu Khả Nhân lộ ra, không thể nghi ngờ chính là hung hăng tát một cái vào mặt của hắn. Hơn nữa, hiện tại sau lưng Triệu Khả Nhân đã không có phủ Trấn Bắc Hầu ủng hộ. Cho nên rốt cuộc nàng có thể được Thái tử sủng ái lần nữa hay không, vậy phải xem thủ đoạn của nàng.”

“Vương phi, nếu Triệu Khả Nhân cũng được sủng ái, chúng ta có nên ngăn cản hay không?” Cầm Hương mở miệng hỏi, “Trước kia nàng từng hại người như vậy... người có muốn thừa cơ hội này, làm cho nàng vĩnh viễn không thể xoay người?”

“Không cần.” Triệu Khả Nhiên nhẹ nhàng lắc đầu, “Chuyện đã qua, bổn vương phi cũng không muốn cắn không thả, lại nói, hậu viện Thái tử càng náo nhiệt càng tốt, không phải sao? Chỉ có hậu viện hắn náo nhiệt, hắn mới không có tâm tư quản chuyện triều chính!”

“Nếu nói như vậy, chúng ta chỉ cần xem kịch vui là được.” Thi Hương mở miệng cười.

Lúc này, một bóng người vội vã đi vào, thì ra là Lung nhi. Nàng đi rất gấp, hơn nữa thái độ rất hoảng hốt, dường như gặp phải việc khó khăn.

“Vương phi, vương phi, cái đó, cái đó…” Lung nhi vừa vào đình liền vội vã mở miệng, chỉ là nói thế nào cũng không thuận. 

“Được rồi, Lung nhi, không nên gấp gáp.” Triệu Khả Nhiên cười nhìn Lung nhi, mở miệng trấn an, “Ngươi nghỉ một chút rồi lại nói tiếp!”

“Đúng vậy!” Cầm Hương vội vàng đi tới sau lưng Lung nhi, vỗ lưng của nàng, “Ngươi không cần gấp gáp! Rốt cuộc xảy ra chuyện gì! Lại có thể khiến ngươi gấp như vậy.”

Không dễ dàng, Lung nhi mới thở lại bình thường, nàng vội vã mở miệng nói, “Tiểu thư, nhị tiểu thư tới.”

Đối với chuyện này, Lung nhi thật sự không thể hiểu nổi, cho tới nay, nhị tiểu thư và đại tiểu thư đều như nước sôi lửa bỏng, nhất là sau khi hai người thành thân, căn bản cũng không có lui tới. Nhưng hôm nay nhị tiểu thư lại tới. Nàng thật sự giật mình, lại gấp gáp, cho nên ngay cả gọi sai cũng không biết.

Lung nhi luống cuống, ngược lại Triệu Khả Nhiên không chỉ trích, nhưng khi nghe được tin tức Triệu Khả Nhân đến, trong lòng nàng có chút giật mình, nhưng suy nghĩ một chút, hình như cũng là việc trong dự liệu, lúc này Triệu Khả Nhân tới đây, nhất định là có chuyện yêu cầu nàng. Nghĩ tới đây, nàng cười, mở miệng nói, “Nếu Triệu Khả Nhân tới, vậy mời nàng ta vào! Cũng không cần đến chỗ khác, mang nàng đến đây đi! Lung nhi, ngươi đi mời nàng tới đây, Cầm Hương, ngươi phân phó người dâng trà, còn có điểm tâm.”

Rất nhanh, Lung nhi liền dẫn Triệu Khả Nhân đi tới. Mà lúc nàng đến đây, Họa Hương đang cầm một chồng lớn sổ sách đi xuống, thấy sổ sách trong tay Họa Hương, đáy mắt Triệu Khả Nhân thoáng qua một tia ám quang.

Triệu Khả Nhân ngồi xuống, Triệu Khả Nhân cho tất cả mọi người lui xuống, chỉ để Thi Hương ở lại phục vụ.

“Tỷ tỷ, xem ra cuộc sống của ngươi sống rất tốt!” Lúc Triệu Khả Nhân nói ra lời, âm dương quái khí, “Toàn bộ sự vụ trong vương phủ đều do tân vương phi ngươi trông coi, hơn nữa, Húc vương cũng chỉ có một phi tử là ngươi, hậu viện cũng rất an tĩnh. Cuộc sống của ngươi thật đúng là thoải mái vừa lòng!”

“Thật sao?” Đối với Triệu Khả Nhân âm dương quái khí, Triệu Khả Nhiên một chút cảm giác cũng không có, nàng cười nhạt, mở miệng nói, “Hôm nay muội muội tới đây, không phải muốn thảo luận với ta chuyện này chứ! Nếu là thật, vậy mục đích của muội muội đã đạt được, toàn bộ ngươi đều đã nhìn thấy được.”

“Dĩ nhiên không phải.” Triệu Khả Nhân xem ra có chút khẩn trương, nàng uống một ngụm trà, đặt ly trà xuống, mới mở miệng, “Thật ra thì hôm nay ta đến, là có một chuyện muốn tỷ tỷ giúp một tay.”

“Muốn ta giúp một tay?” Mặc dù đã đoán được, nhưng Triệu Khả Nhiên vẫn cảm thấy có chút buồn cười, “Muội muội, ngươi sẽ không quên chứ! Quan hệ giữa chúng ta thật sự tốt như vậy sao? Còn nữa, chúng ta căn bản cũng không có thử hảo hảo nói chuyện qua, ngươi cho là dựa vào quan hệ của chúng ta như vậy, là có thể nói ra những lời này sao?”

“Tỷ tỷ, mặc kệ nói thế nào cũng được, chúng ta đều là hai tỷ muội, hôm nay ta biến thành bộ dáng này, chẳng lẽ ngươi không thể giúp một chút việc sao?”

Nghe Triệu Khả Nhiên cự tuyệt, Triệu Khả Nhân rất muốn trở mặt, nhưng nàng vẫn nhịn được, bởi vì hiện tại trừ nàng ra, sẽ không có người nào có thể trợ giúp mình, “Tỷ tỷ, chuyện ta muốn ngươi giúp một tay căn bản cũng không phải là việc khó gì, đối với ngươi mà nói, chỉ là một cái nhấc tay mà thôi, hi vọng ngươi có thể giúp ta.”

“Muội muội, xem ra tình cảnh bây giờ của ngươi thật không tốt!” Triệu Khả Nhiên nhếch miệng cười, “Nếu không, ngươi sẽ không xụ mặt xuống cầu xin ta! Trong lòng của ngươi hận không thể muốn giết ta! Ngươi hận ta như vậy, thế nhưng lại ở chỗ này ăn nói khép nép, xem ra ngươi thật sự không còn cách nào!”

“Không sai, ngươi nói đúng, hiện tại ta thật sự một chút biện pháp cũng không có.” Triệu Khả Nhân đè nén lửa giận trong lòng, đối với lời châm chọc của Triệu Khả Nhiên lựa chọn không có nghe thấy, “Tỷ tỷ, mặc kệ trước kia chúng ta rốt cuộc đấu lợi hại như thế nào. Chúng ta đều là tỷ muội huyết mạch tương liên, mặc kệ xảy ra chuyện gì, điểm này vĩnh viễn sẽ không thay đổi, cho nên ngươi cũng không nhẫn tâm nhìn ta trở thành bộ dạng này chứ!”

Nhìn dáng vẻ ẩn nhẫn của Triệu Khả Nhân, trong lòng Triệu Khả Nhiên âm thầm lấy làm lạ, xem ra lần đả kích này đối với Triệu Khả Nhân mà nói thật sự là rất lớn! Nếu không, nàng sẽ không đè nén phẫn nộ trong lòng. Xem ra đau khổ thật sẽ khiến người lớn lên! Nếu là trước kia, nghe lời nói của mình, Triệu Khả Nhân sớm đã trở mặt, phẩy tay áo bỏ đi! Mà không phải ở nơi này hảo hảo mà nói chuyện với mình. Chỉ là, mình là không thể nào trợ giúp Triệu Khả Nhân.

“Bây giờ ngươi trở thành như vậy, không phải bản thân tự tìm sao?” Triệu Khả Nhiên khẽ mỉm cười, lời trong miệng nói ra quả thật tàn khốc, “Hiện tại hẳn là ngươi loạn trong giặc ngoài không ngừng đi! Vừa mới gây ra chuyện như vậy, Nhàn Lạc bên cạnh ngươi vào lúc này không chỉ không có trợ giúp ngươi, ngược lại mượn cơ hội này thượng vị. Thật sự chính là khôi hài!”

“Làm sao ngươi biết?” Triệu Khả Nhân trợn to hai mắt, kinh ngạc nhìn Triệu Khả Nhiên, “Chuyện Nhàn Lạc trở thành thị thiếp Thái tử, làm sao ngươi biết?”

“Chuyện này không chỉ có ta biết rõ, sợ rằng trong kinh thành không có mấy người không biết!” Triệu Khả Nhiên xoay đầu lại, nhìn Triệu Khả Nhân, trên mặt mặc dù cười, nhưng đáy mắt cũng tràn đầy cảm xúc phức tạp, “Như thế nào, muội muội, bị người thân cận bên cạnh mình phản bội, là cảm giác gì! Thật ra thì ngươi không nói, ta cũng biết. Tin tưởng ngươi cũng nhớ, lúc đầu ta chính là bị Linh nhi phản bội như vậy. Xem ra ông trời thật sự rất công bằng! Chúng ta là hai tỷ muội, ngay cả cảnh ngộ cũng tương tự như vậy, cũng bị người tin tưởng nhất bên cạnh mình phản bội.”

Nghe Triệu Khả Nhiên nói, trên mặt Triệu Khả Nhân lúc trắng lúc xanh, bởi vì ban đầu chính là nàng mua chuộc Linh nhi, nàng mạnh mẽ gượng cười, mở miệng nói, “Đều là chuyện đã qua rồi, tỷ tỷ còn nói tới làm gì? Quan trọng là hiện tại, không phải sao? Tỷ tỷ, bây giờ ngươi sống tốt như vậy, làm sao nhẫn tâm để cho ta chịu khổ như vậy?”

“Ha ha, Triệu Khả Nhân, ngươi có chuyện gì vậy thì nói thẳng đi!” Triệu Khả Nhiên không vòng vo với nàng nữa, “Hiện tại có lẽ ngươi rất nhàn rỗi, nhưng ta và ngươi không giống nhau, hiện tại ta là Húc vương phi, cả nội vụ trong vương phủ đều do ta xử lý, ta rất vội vàng.”

Triệu Khả Nhiên đơn thuần chỉ đang nói tình hình hiện tại mà thôi, nhưng nghe qua tai Triệu Khả Nhân chính là rất chói tai, bởi vì nàng chỉ là thứ phi Thái tử, cho nên tất cả mọi chuyện trong phủ Thái tử, nàng căn bản cũng không thể nhúng tay. Nàng cảm thấy Triệu Khả Nhiên chính là đang khoe khoang.

Chỉ là, nàng vẫn nhịn xuống, mở miệng nói, “Tỷ tỷ, việc ta nhờ ngươi thật ra thì rất đơn giản. Ngươi cũng biết, bây giờ ta và tổ phụ đã đoạn tuyệt quan hệ, nhưng chuyện lúc trước ngươi cũng có mặt, ta chẳng qua chỉ là nhất thời nói bậy mà thôi, cũng không phải muốn đối nghịch với tổ phụ. Hơn nữa sự tình cũng trôi qua lâu như vậy, ta cảm thấy chúng ta không nên quấn quýt chuyện quá khứ.”

“Rốt cuộc ngươi muốn nói gì, nói thẳng đi!”

“Rất đơn giản, tỷ tỷ, ta hi vọng ngươi có thể giúp ta.” Triệu Khả Nhân ngẩng đầu lên, thẳng tắp nhìn Triệu Khả Nhiên, “Ta muốn tổ phụ tha thứ cho ta, ngươi đi nói với tổ phụ, để người không cần so đo chuyện cũ, để ông thừa nhận người cháu gái là ta.”

Hiện tại Triệu Khả Nhân đã không còn tiểu cô nương vô tri trước kia. Bây giờ nàng đã biết tầm quan trọng của chỗ dựa vững chắc. Cho dù Thái tử sủng ái nàng như thế nào, cũng không hữu dụng. Nếu sau lưng không có nhà mẹ cường đại làm núi dựa, vậy nếu như thật sự có chuyện gì xảy ra, thì Thái tử căn bản cũng không che chở nàng.

Mà Triệu Khả Nhiên nghe Triệu Khả Nhân nói, chỉ là cảm thấy buồn cười, “Triệu Khả Nhân, hiện tại ngươi hoàn toàn tỉnh táo sao? Ngươi nói ta giúp ngươi nói với tổ phụ, ngươi cảm thấy hữu dụng sao? Hơn nữa ban đầu, chắc hẳn không phải đơn thuần là nói sai! Ngươi nói những lời đó với tổ phụ, cũng coi như là đại nghịch bất đạo! Bây giờ ngươi lại muốn ta mở miệng nói rõ, ngươi cảm thấy có thể bỏ qua như vậy được sao?”

“Khi đó tuổi của ta còn nhỏ, cho nên không hiểu chuyện, mới có thể chống đối với ông như vậy.” Triệu Khả Nhân nói lời chính đáng, “Tỷ tỷ, ta biết rõ, tổ phụ rất thương ngươi, đối với ngươi rất xem trọng, ngươi giúp ta lần này đi! Về sau có cơ hội, ta nhất định sẽ báo đáp ngươi.”

“Thật xin lỗi, chuyện ngươi nói, ta thật sự không giúp được.” Triệu Khả Nhiên không chút do dự cự tuyệt, “Chuyện này, nếu ngươi muốn tổ phụ tha thứ cho ngươi, vậy thì chính ngươi đi nói, mà không phải cầu xin ta, chỉ cần ngươi thành tâm thành ý mà nói, ta tin tưởng tổ phụ cũng sẽ không so đo với ngươi.”

“Ngươi biết rõ, hiện tại ngay cả cửa phủ Trấn Bắc Hầu ta cũng không vào được.” Triệu Khả Nhân oán hận nhìn Triệu Khả Nhiên, “Ta không muốn ngươi đi giết người phóng hỏa, chỉ là muốn ngươi cầu cạnh giúp ta mà thôi, ngươi không chịu giúp một tay sao? Còn nữa, chuyện ban đầu, là ta học theo ngươi, nếu không phải lời của ngươi, ta sẽ làm như vậy sao?”

“Ngươi có ý gì!” Nghe Triệu Khả Nhân nói, Triệu Khả Nhiên không nhịn được chau mày, “Ngươi làm chuyện đại nghịch bất đạo có liên quan gì đến ta! Cũng không phải ta kêu ngươi làm như vậy.”

“Nhưng mà, chính ngươi đối xử với mẫu thân như vậy!” Triệu Khả Nhân hùng hồn nói, “Ban đầu, chính ngươi nói chuyện với mẫu thân như vậy, không phải ngươi cũng dùng thân phận đến áp chế mẫu thân sao? Ngươi cũng làm chuyện như vậy, dựa vào đâu nói ta! Đều là ngươi làm hại, cho nên ngươi nhất định phải giúp ta.”

Nghe Triệu Khả Nhân gần như nói những câu vô lại, Triệu Khả Nhiên thật sự là dở khóc dở cười, “Vậy thì tốt, dù là lúc trước ta làm. Nhưng sau đó, tự ta gánh chịu hậu quả! Coi như mẫu thân không muốn tha thứ ta... ta cũng không có biện pháp. Cho tới bây giờ ta cũng chưa nhờ ngươi giúp ta cầu tình, không phải sao? Còn nữa, ta đối xử như thế mẫu thân, có phải ngươi nên làm rõ ràng tiền căn hậu quả hay không, tình huống so với việc ngươi chống đối tổ phụ có thể giống nhau sao?”

“Có cái gì không giống.” Triệu Khả Nhân vẫn cho là Triệu Khả Nhiên có lỗi, “Chẳng qua chỉ là chống đối trưởng bối mà thôi. Không nên nói ngươi thanh cao như vậy, ngươi cũng không phải người tốt lành gì. Ta đều học theo ngươi.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.