Đích Trưởng Nữ

Chương 252: Chương 252: Trở về phủ Thái sư




Triệu Khả Nhiên muốn tìm thời gian trở về phủ Thái sư một chuyến, nhưng lại không có thời gian. Vừa lúc đó, phủ Thái sư truyền lời nhắn đến, nói là hi vọng nàng có thể hồi phủ một chuyến. Tư Đồ Húc không yên lòng để nàng đi một mình, nên nhất quyết đi theo.

Đến phủ Thái sư, Triệu Khả Nhiên và Tư Đồ Húc trực tiếp đi đến đại sảnh. Sau khi đến đại sảnh, Triệu Khả Nhiên phát hiện, dường như tất cả mọi người đều ở trong đại sảnh, Triệu Tùng và Tần Hương Hà ngồi ở chủ vị. Tôn Thiến ngồi ở phía dưới. Mà những tỷ đệ muội khác, tất cả đều ngồi xuống. Chỉ có vị trí bên phải chủ vị còn hai chỗ ngồi trống mà thôi.

Tư Đồ Húc và Triệu Khả Nhiên vào cửa, rất tự nhiên ngồi xuống chỗ trống.

Triệu Khả Nhiên rất tự nhiên nhìn một lượt bốn phía, sắc mặt của phụ thân xem ra vẫn rất tốt, sắc mặt đỏ thắm, gương mặt hỉ khí, hình như rất vui mừng. Nhưng sắc mặt của mẫu thân cũng không tốt, chau mày. Trên mặt nhị nương và Phong nhi thật bình tĩnh, giống như không có chuyện gì xảy ra. Nhưng mà kỳ quái nhất là Trương di nương, nàng thay đổi vẻ u sầu thường ngày, cả người rất đắc ý, giống như gặp được chuyện gì tốt. Còn có Lưu di nương, sắc mặt có thể dùng âm trầm để hình dung.

Mà điều khiến Triệu Khả Nhiên thấy kỳ quái chính là, ở chỗ này, nàng nhìn thấy người không nên xuất hiện, đó chính là Triệu Oánh. Mặc dù trước đó nàng biết phụ thân muốn khôi phục thân phận tam tiểu thư của Triệu Oánh. Nhưng chuyện vẫn chưa thành, sao nàng lại xuất hiện ở đây?

Có thể nói, trừ Triệu Khả Nhiên ra, tất cả mọi người đã đến đủ. Ánh mắt Triệu Khả Nhiên vụng trộm nhìn Triệu Khả Phong, ánh mắt dò hỏi, rốt cuộc hôm nay xảy ra chuyện gì.

Khi thấy ánh mắt của Triệu Khả Nhiên, Triệu Khả Phong nhìn nàng một cái, lại nhìn Triệu Oánh một cái.

Thấy ám hiệu của Triệu Khả Phong, Triệu Khả Nhiên biết, hôm nay đến đây chắc hẳn không phải là chuyện tốt, hơn nữa còn liên quan đến Triệu Oánh.

“Phụ thân, hôm nay người gọi con trờ về, có chuyện gì sao?” Triệu Khả Nhiên không quanh co lòng vòng, trực tiếp mở miệng hỏi, “Chắc là chuyện rất quan trọng!”

“Khả Nhiên, hôm nay gọi con trở về, chính xác là có một việc muốn thương lượng với con.” Triệu Tùng lộ vẻ khó xử, suy nghĩ một chút, vẫn mở miệng, “Phụ thân cũng biết, chuyện này đối với con mà nói, có thể có chút khó khăn, nhưng mà, ta vẫn hi vọng con có thể thông cảm.”

“Nếu biết sẽ khó xử, vậy thì đừng nói.” Triệu Khả Nhiên vẫn chưa mở miệng, Tư Đồ Húc đã lên tiếng trước, “Nhạc phụ, người cũng biết, bây giờ vương phi của bổn vương đang mang thai. Cho nên phải giữ tâm trạng vui vẻ, nếu chuyện người nói ảnh hưởng đến tâm tình của nàng, vậy hay là đừng nói.”

Sắc mặt Tư Đồ Húc không chút thay đổi, lời nói ra vô cùng lạnh lẽo. Nghe được lời này, vẻ mặt của Triệu Tùng có chút không vui, không biết có nên nói thêm gì nữa hay không. Mặc dù người trước mắt tôn xưng ông một tiếng nhạc phụ, nhưng mình rõ ràng hơn so với người khác, đây cũng không phải là một vị dễ chọc. Ngay cả ý của hoàng thượng, hắn cũng dám cãi lại, huống chi là lời của mình nói.

“Húc, ta tin tưởng phụ thân sẽ có chừng mực, nếu thật sự có chuyện xấu gì, chắc sẽ không nói với ta.” Triệu Khả Nhiên nhẹ nhàng nhìn Tư Đồ Húc lắc đầu một cái, xoay đầu lại nhìn Triệu Tùng, mở miệng cười nói, “Phụ thân, người cũng đừng phiền lòng, bởi vì gần đây xảy ra nhiều chuyện, cho nên hiện tại vương gia có chút trông gà hoá cuốc. Người có chuyện gì muốn nói với con, vậy thì cứ nói, chúng ta là phụ nữ (cha và con gái), không có gì cần che giấu.”

“Vậy thì tốt, Khả Nhiên, nếu con đã nói như vậy, thì phụ thân cũng không che giấu.” Lấy được nấc thang đi xuống, Triệu Tùng vội vàng nghe theo Triệu Khả Nhiên, nói ra, “Thật ra thì chuyện là như vậy. Con cũng biết rõ, con và Triệu Khả Nhân cũng xuất giá rồi, bên cạnh ta cũng không có một nữ nhi thân thiết. Vừa lúc trong khoảng thời gian này Oánh nhi vẫn luôn bồi bạn bên cạnh ta, phụ thân có thể cảm nhận được tình phụ tử sâu đậm. Cảm giác sâu sắc này khiến cha cảm thấy an ủi.” ddiieennddaannllqqdd

“Vậy thì rất tốt!” Ánh mắt Triệu Khả Nhiên trầm xuống, đại khái nàng đã biết phụ thân của mình hôm nay kêu nàng trở về rốt cuộc là vì chuyện gì, xem ra Lưu di nương vẫn không thể ngăn cản được quyết định của phụ thân!

“Chỉ là, phụ thân, rốt cuộc người muốn nói điều gì?” Vẻ mặt Triệu Khả Nhiên làm bộ vô cùng nghi hoặc, “Tam muội và người vốn là phụ nữ, tình cảm của hai người tốt, chúng ta cũng rất cao hứng.”

“Con thật sự nghĩ như vậy.” Gương mặt Triệu Tùng vui mừng, “Khả Nhiên, con đã nghĩ như vậy, vậy nếu ta ghi tên Oánh nhi trở lại tộc phổ lần nữa, chắc hẳn con cũng sẽ không phản đối đi!”

Quả nhiên là vì chuyện này.

Ánh mắt Triệu Khả Nhiên khẽ híp một cái, nhưng rất nhanh liền khôi phục bình thường, nàng mở miệng cười nói, “Phụ thân, người có ý gì? Người thật sự muốn tam muội trở thành tam tiểu thư phủ Thái sư lần nữa, thật sao?”

“Đúng vậy?” Triệu Tùng đương nhiên mở miệng nói, “Lúc trước, Oánh nhi đích xác là đã làm sai chuyện, nhưng chẳng qua bởi vì tuổi nàng còn nhỏ, cho nên mới như vậy mà thôi. Hiện tại nàng đã trưởng thành, cũng không thể không có bất kỳ danh phận nào mà ở lại phủ Thái sư! Như vậy, đối với việc tìm nhà chồng cho nàng cũng rất bất lợi, cho nên ta muốn cho nàng trở lại mà thôi.”

Nhìn dáng vẻ hùng hồn của phụ thân mình, trong lòng Triệu Khả Nhiên cười lạnh, nếu ông đã quyết định rồi, thì cần gì hỏi ý kiến của mình chứ? Trước kia, Triệu Oánh làm chuyện như vậy, hiện tại ông còn có thể tha thứ. Thật đúng là buồn cười.

Lúc này, Triệu Khả Nhiên không nhịn được nhớ lại, đời trước, lúc mình bị oan uổng, khi đó phụ thân của mình làm như thế nào, sai người đổ rượu độc cho mình. Nhưng bây giờ thì sao? Triệu Oánh hại ông mất đi hài tử, ông lại có thể tha thứ. Chẳng lẽ đời trước việc mình làm, còn nghiêm trọng hơn việc hại chết hài tử của ông sao?

Nhìn sắc mặt âm trầm bất định của Triệu Khả Nhiên, Triệu Tùng không biết rốt cuộc trong lòng của nàng đang suy nghĩ gì, thật ra thì hôm nay ông muốn nói chuyện này với Khả Nhiên, chẳng qua chỉ là tôn trọng nàng mà thôi. Cho dù hôm nay nàng không đồng ý, ông cũng sẽ tiếp tục làm.

“Vật nhỏ.” Thấy sắc mặt Triệu Khả Nhiên không tốt, Tư Đồ Húc rất lo lắng, cũng không quản bây giờ đang ở trước mặt của mọi người, trực tiếp vươn tay ra, nắm tay Triệu Khả Nhiên, nhẹ giọng kêu tên thân mật bình thường chỉ có hai người mới có thể gọi.

“A!” Nghe Tư Đồ Húc gọi, Triệu Khả Nhiên mới từ trong hồi ức của mình tỉnh táo lại, mới phát hiện, tầm mắt của mọi người đều tập trung trên người của nàng.

Thấy tình hình như vậy, Triệu Khả Nhiên nhếch miệng cười, mở miệng nói, “Phụ thân, chuyện này, người quyết định là được. Dù sao ta đã xuất giá, cũng không tiện nhúng tay vào sự vụ trong phủ!”

“Ha ha, Khả Nhiên, con thật sự rất hiểu rõ đạo lý!” Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Triệu Tùng thở phào nhẹ nhõm, “Thật ra thì Oánh nhi cũng là một hài tử ngoan, trước đó ta đã nói qua chuyện này với nàng, nhưng nàng cảm thấy lúc trước nàng làm rất nhiều chuyện có lỗi với con, cho nên không muốn, bảo là muốn con đồng ý, mới bằng lòng! Chính là nàng đề nghị gọi con trở về một chuyến!”

“Phụ thân, không nên nói nữa.” Nghe Triệu Tùng nói, Triệu Oánh vội vàng mở miệng ngăn lại, “Những thứ này có cái gì tốt nói.”

Mà Triệu Khả Nhiên nghe Triệu Tùng nói, chân mày nhanh chóng nhíu lại. Thì ra là hôm nay nàng trở lại là đề nghị của Triệu Oánh. Như vậy, Triệu Oánh muốn mình trở lại, rốt cuộc là vì chuyện gì? Nàng cũng không tin bởi vì lúc trước làm chuyện sai lầm, sợ mình không tha thứ. Lời nói vô nghĩa như vậy, cũng chỉ có phụ thân tin tưởng mà thôi. Nhất là bây giờ biết được Triệu Oánh và Lâm Tú Tú cấu kết với nhau.

Triệu Oánh xoay đầu lại, nhìn Triệu Khả Nhiên, cười nói nhẹ nhàng, “Đại tỷ, trước kia, muội muội không hiểu chuyện, làm rất nhiều chuyện sai lầm, kính xin tỷ tỷ tha thứ.”

“Mọi người đều là tỷ muội, nói cái gì tha thứ hay không tha thứ.” Triệu Khả Nhiên dịu dàng nở nụ cười, chỉ là nụ cười không đạt đáy mắt, “Nếu thật sự nói xin lỗi, ta cảm thấy, muội muội nên nói xin lỗi với Lưu di nương đi! Dù sao là muội làm hại hài tử của Lưu di nương! Nếu như muốn nói, người thật sự cần muội xin lỗi chính là nàng.”

Vừa nghe Triệu Khả Nhiên nói, sắc mặt Triệu Oánh nhất thời cứng lại, nét mặt có chút khó coi. Không chỉ có nàng, trong đại sảnh sắc mặt của mọi người đều có biến hóa rất nhỏ. Sắc mặt của Triệu Tùng chìm xuống, sắc mặt của Trương di nương cũng hơi khó coi. Mà giờ phút này sắc mặt của Tần Hương Hà và Lưu di nương lại thay đổi từ âm trầm, trở nên đắc ý.

Triệu Oánh không dấu vết nhìn sắc mặt của Triệu Tùng một cái, nhìn Triệu Khả Nhiên lần nữa trong mắt hiện lên tia oán hận, nhưng rất nhanh biến mất, nàng gượng cười, mở miệng nói, “Đại tỷ nói đúng lắm, chuyện lúc trước đều là muội muội không hiểu chuyện, mới biến thành như vậy, chỉ là về sau muội muội nhất định sẽ sửa đổi, hiếu thuận cha mẹ, để bù đắp sai lầm trước kia.”

Nghe Triệu Oánh nói, trên mặt chủ vị Triệu Tùng lộ ra vẻ vui mừng. Xem ra quyết định lần này của mình rất chính xác, bây giờ Oánh nhi đã hiểu chuyện hơn so với trước kia. ddiieennddaannllqqdd

Mà sau khi nghe Triệu Oánh trả lời, ánh mắt Triệu Khả Nhiên tối lại, xem ra Triệu Oánh thật sự thay đổi, cũng không biết có phải vì Lâm Tú Tú ở phía sau của nàng chỉ điểm, hiện tại nàng còn có thể nhịn xuống, nếu là lúc trước, nàng đã bắt đầu lên cơn!

“Vậy Khả Nhiên, quyết định của ta, con có ý kiến gì không?” Triệu Tùng mở miệng hỏi, “Con cũng thấy được, hiện tại Oánh nhi hiểu chuyện hơn trước rất nhiều, nếu con không có ý kiến gì, vậy cứ quyết định như vậy. Đợi giải quyết xong tất cả mọi chuyện, cũng nên bắt đầu tìm nhà chồng cho Oánh nhi rồi.”

“Phụ thân, chuyện này người làm chủ là được.” Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Nếu tất cả mọi người đồng ý, vậy ta cũng không phản đối.”

Cho tới bây giờ Triệu Khả Nhiên không cảm thấy, tất cả mọi người sẽ đồng ý với quyết định của phụ thân, nhất là mẫu thân và Lưu di nương, tối thiểu ở trong lòng của các nàng tuyệt đối không sẽ đồng ý, chỉ là ngại vì rất nhiều phương diện, cho nên không dám mở miệng mà thôi. Nhất là mẫu thân, trước kia, cha còn phải dựa vào nhà mẹ của mẫu thân, mới có thể đi tranh giành vị trí Trấn Bắc hầu, đối với mẫu thân cũng có nhiều nhẫn nhịn. Nhưng bây giờ chuyện đã hoàn toàn khác, ứng cử viên Thế tử đã quyết định, cho nên phụ thân cũng không cần cố kỵ với mẫu thân.

“Khả Nhiên, con thật sự hiểu chuyện!” Triệu Tùng mở miệng khen ngợi, “Con phải nhớ, con và Oánh nhi là tỷ muội, về sau hai con vẫn nên nâng đỡ lẫn nhau! Oánh nhi cũng đã đến tuổi xuất giá, con làm tỷ tỷ, phải giúp nàng lưu ý nhiều một chút, xem có người nào tốt hay không!”

Triệu Tùng đánh chính là chủ ý này, hiện tại mặc dù Khả Nhiên nói thế nào cũng được, cũng đã là vương phi, nếu nàng đồng ý giúp đỡ, tương lai Oánh nhi nhất định có thể tìm được một nhà chồng tốt.

Ông hoàn toàn không có chú ý tới lời mình nói, rốt cuộc có bao nhiêu không phù hợp. Sau khi ông nói xong, vẻ mặt Tư Đồ Húc và Triệu Khả Phong cổ quái nhìn hắn. Mà Triệu Khả Nhiên căn bản cũng không muốn trả lời.

Nhưng Triệu Tùng vẫn không biết, ông cười nhìn Triệu Oánh, mở miệng dặn dò nói, “Oánh nhi, về sau con nên hảo hảo chung sống với đại tỷ, các con đều là tỷ muội, đại tỷ con nhất định sẽ không bỏ mặc con. Nàng nhất định sẽ tìm một người trong sạch cho con.”

“Có phải hay không, Khả Nhiên?” Triệu Tùng nhìn Triệu Khả Nhiên.

“Phụ thân, chuyện như vậy, sao con có thể làm chủ chứ?” Triệu Khả Nhiên gượng cười mở miệng nói, “Từ xưa tới nay, hôn nhân đại sự đều là lệnh của cha mẹ lời của mối mai. Hôn sự của tam muội muội tự có người và mẫu thân làm chủ, sao ta có thể nhúng tay vào?”

“Đại tỷ, có phải tỷ vẫn không đồng ý tha thứ cho muội hay không!” Triệu Oánh bi thương nhìn Triệu Khả Nhiên, “Muội hiểu, trước kia muội đã làm rất nhiều chuyện sai lầm, nhưng bây giờ muội đã nguyện ý sửa lại. Tại sao tỷ còn như vậy?”

“Tam tỷ. Cho tới bây giờ đại tỷ cũng chưa từng nói như vậy.” Triệu Khả Phong cau mày mở miệng nói, “Hiện tại phụ mẫu vẫn còn, hôn sự của tỷ đích xác nên do bọn họ làm chủ. Chuyện đại tỷ có tha thứ cho tỷ hay không, không có quan hệ gì. Còn nữa, nếu đại tỷ không muốn tha thứ cho tỷ, vậy lúc phụ thân nói ra, nàng căn bản cũng không sẽ đồng ý.”

Nghe Triệu Khả Phong nói, Triệu Oánh nhất thời á khẩu không trả lời được.

“Được rồi, đừng nói nữa.” Triệu Tùng mở miệng hoà giải, “Khả Nhiên là tỷ tỷ của Oánh nhi, vì Oánh nhi lưu ý một chút, đó cũng là việc nên làm. Trước đó, nha hoàn của nàng, không phải nàng cũng tìm cho nàng ta một người tốt rồi sao? Nếu không, chỉ là một đứa nha hoàn mà thôi, chỉ có thể gả cho người trong sạch. Danh tiếng Hòa Thiểu Áo kia trong kinh thành có một chút danh tiếng, hắn buôn bán lại tích lũy không ít tài phú!”

Vừa nhắc tới chuyện này, trong lòng của Triệu Tùng có chút buồn bực. Mặc dù Hòa Thiểu Áo chỉ là thứ xuất nhị tử của Đại Lý Tự Thiếu Khanh, nhưng trên phương diện buôn bán của hắn cũng rất có thiên phú, mấy năm nay tích lũy không ít tài phú. Mặc dù một vài đích tiểu thư đại gia tộc không muốn gả cho hắn. Nhưng vẫn có không ít đích tiểu thư tiểu gia tộc, và một vài thứ nữ trong đại gia tộc xem hắn là ứng cử viên cho vị hôn phu tương lai.

Nhưng, Khả Nhiên lại đưa cơ hội này cho một đứa nha hoàn. Sao nàng lại không nghĩ, nàng còn có mấy thứ xuất muội muội! Nha hoàn dù thân mật thế nào, sao có thể so sánh với tỷ muội của mình chứ!

Mà Triệu Khả Nhiên tự nhiên cũng biết rõ rốt cuộc Triệu Tùng nói chuyện gì, chỉ là nàng cũng không có trả lời, mà chỉ cười, cũng không nói gì.

Triệu Tùng cũng biết, có một ít chuyện không thể ép, nếu không, chỉ sợ sẽ có hiệu quả ngược. Hơn nữa, Khả Nhiên vừa mới đồng ý chuyện Oánh nhi trở về, hiện tại ông cũng không tiện ép nàng đồng ý điều gì.

“Được rồi, Khả Nhiên, khó có được con trở lại một chuyến, tối hôm nay ở lại trong phủ dùng bữa tối đi!” Triệu Tùng ân cần mở miệng nói, “Bây giờ con đang mang thai! Trước hết trở về Xuân Huy viên đi nghỉ ngơi một chút đi!”

Triệu Tùng lời nói hợp tình hợp lý, Triệu Khả Nhiên không tiện cự tuyệt, dù sao chỉ dùng bữa tối mà thôi, nếu như vậy cũng không đáp ứng, vậy thì thật sự không được, cho nên nàng không thể làm gì khác hơn là đồng ý.

Nói một tiếng cáo lui, Tư Đồ Húc đỡ Triệu Khả Nhiên, rời khỏi đại sảnh. Mà những người khác, cho dù là vui mừng, hay là không cao hứng, cũng đều rối rít tản đi.

Mà nơi tất cả mọi người không chú ý tới, ánh mắt của Triệu Oánh trở nên âm trầm. Nàng nhìn phương hướng Triệu Khả Nhiên rời khỏi, trong mắt nồng nặc hận ý. ddiieennddaannllqqdd

Trong lòng của Triệu Oánh tràn đầy hận ý với Triệu Khả Nhiên. Năm đó nếu không phải Triệu Khả Nhiên, nàng tuyệt đối sẽ không rơi vào tình cảnh này. Năm đó mình chỉ cầu xin Triệu Khả Nhiên đưa mình vào cung tham gia tuyển phi yến mà thôi, nhưng Triệu Khả Nhiên một mực từ chối, đến cuối cùng, lại còn hãm hại nàng, để cho nàng bị đưa đến miếu.

Hiện tại mặc dù đã trở lại, nhưng vẫn phải đi qua nhiều mưu tính như vậy, mới có thể được phụ thân thừa nhận lần nữa.

Nhưng Triệu Khả Nhiên thì sao? Sau khi hại mình như vậy, bây giờ nàng trải qua cuộc sống hạnh phúc. Nàng gả cho Húc vương, thành Húc vương phi, hơn nữa lấy được sủng ái của Húc vương. Nhưng mình? Phí thời gian nhiều năm như vậy, hiện tại hôn ước cũng chưa định xuống, mà Triệu Khả Nhiên thì đã mang thai. Bộ dáng như vậy công bằng sao?

Trong lòng Triệu Oánh tràn đầy oán hận và không cam lòng, nhất là hôm nay nhìn thấy Húc vương, hận ý trong lòng nàng càng sâu. Triệu Khả Nhiên hại nàng như vậy, lại có thể gả cho một người xuất sắc, nam tử tuấn dật giống như thiên nhân, hơn nữa quyền cao chức trọng.

Nhưng, không thể không nói, hôm nay nàng có thể được cha thừa nhận, bởi vì Triệu Khả Nhiên. Nếu không phải Triệu Khả Nhiên bình thường đắc tội nhiều người, sao nàng quen biết được Lâm Tú Tú. Hơn nữa dưới sự giúp đỡ của Lâm Tú Tú, nhanh như vậy đã đạt được mục đích của mình!

Nhìn bóng lưng Triệu Khả Nhiên, trong lòng Triệu Oánh không ngừng cười lạnh, Triệu Khả Nhiên, bây giờ ngươi nên rất hạnh phúc! Không biết nếu như phá hư hạnh phúc của ngươi, ngươi còn có thể bình tĩnh như vậy được hay không?

Tư Đồ Húc và Triệu Khả Nhiên rất nhanh trở lại Xuân Huy viên.

Tư Đồ Húc đuổi Cầm Hương và Thi Hương ra ngoài cửa. Hiện tại cho dù là hắn cùng đi, hắn cũng sẽ mang theo hai nha hoàn, vì sợ có hình huống phát sinh.

“Húc, chuyện này, chàng thấy thế nào?” Triệu Khả Nhiên mở miệng hỏi, “Xem ra Triệu Oánh vẫn có chút tài năng. Trước đó ta đã để Lưu di nương ngăn cản, không nghĩ tới một chút tác dụng cũng không có.”

“Không phải bản lĩnh của Triệu Oánh, chỉ sợ sau người lợi hại lưng nàng!” Tư Đồ Húc chau mày, “Chàng nói, tại sao Lâm Tú Tú vẫn âm hồn bất tán vậy? Nàng đã thành thân, vẫn không đồng ý làm hiền thê lương mẫu, vẫn ở trong bóng tối giở trò.”

“Ha ha, chàng thật sự không biết nguyên nhân sao?” Triệu Khả Nhiên cười như không cười nhìn Tư Đồ Húc, mở miệng trêu nói, “Còn không phải là bởi vì chàng sao! Chàng đừng nói với ta, một chút cảm giác chàng cũng không có!”

“Vật nhỏ.” Nghe Triệu Khả Nhiên nói, Tư Đồ Húc buồn cười nhìn nàng, “Đến lúc nào rồi, nảng còn có ý định nói giỡn. Còn nữa, lòng của ta rốt cuộc ở trên người ai, ta cũng không tin nàng không biết.”

“Ta biết rõ.” Triệu Khả Nhiên kéo tay Tư Đồ Húc, cười làm nũng nói, “Ta biết rõ, lòng của chàng một mực ở trên người ta.”

“Được rồi, không nói chuyện này, nàng nói, rốt cuộc Triệu Oánh muốn làm gì chứ?” Tư Đồ Húc không nhịn được nhíu mày, “Vừa rồi, nhạc phụ đã nói, hôm nay nàng đề nghị chúng ta trở về, nhưng rốt cuộc là vì cái gì? Phải biết, nếu thật sự vì chuyện này, kêu nàng trở lại, nàng không đồng ý, vậy thì hỏng bét.”

“Ta cũng không biết trong hồ lô của nàng bán thuốc gì.” Triệu Khả Nhiên lắc đầu một cái, “Trong lòng nàng muốn làm gì. Hơn nữa, nàng rất tự tin, ta sẽ tuyệt đối không phản đối.”

“Nếu không biết, như vậy chúng ta cũng không nên nghĩ nữa.” Tư Đồ Húc mở miệng cười nói, “Nhất là nàng, bây giờ còn có thai, cũng không nên lãng phí tinh lực. Mặc kệ nàng làm chuyện gì, ta sẽ không để cho nàng được như ý nguyện.”

“Lại nói. Ta thật sự có chút mệt mỏi.” Triệu Khả Nhiên ngáp một cái, mở miệng nói, “Xem ra ta phải ngủ một chút mới được. Không biết vì sao, trong thời gian này giống như luôn ngủ không đủ.”

“Xem ra tên tiểu tử này còn rất lười.” Tư Đồ Húc cười sờ bụng đã khẽ nhô lên của Triệu Khả Nhiên, mở miệng cười nói, “Nếu nàng mệt mỏi, vậy thì ngủ một chút đi! Ta bồi nàng.”

“Tốt.” Triệu Khả Nhiên dịu dàng gật đầu một cái.

Nhưng vào lúc này, truyền đến một tiếng gõ cửa.

“Vào đi.”

Rất nhanh, một gã sai vặt đi vào, hành lễ, cung kính hướng Tư Đồ Húc nói, “Vương gia, lão gia nói có một ít chuyện muốn thương lượng với người, mời người thư phòng gặp mặt một chút.”

Tư Đồ Húc nhướng mày, có chút không tình nguyện.

Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Húc, chàng đi qua đi! Ta nghỉ ngơi ở đây, một chút nói chuyện xong, chàng trở về bồi ta là được.”

Tư Đồ Húc bất đắc dĩ gật đầu, không bao lâu liền theo gã sai vặt kia rời khỏi phòng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.