El Gaucho là một nhà hàng mang phong cách Châu Âu sang trọng, cổ điện pha lẫn chút hiện đại. Được xếp trong hàng top các nhà hàng bậc nhất thế giới. Với diện tích cực rộng để thuận lợi cho việc các khách của họ phải luôn có bàn khi vừa đặt chân vào cửa - 30,2 mét vuông. Nhà hàng có cả 1 nhà bếp lớn cùng với số nhân sự cũng nhiều không kém. Với tiêu chí luôn phục vụ khách tận tình thì El Gaucho vốn chỉ dành cho giới thượng lưu cao cấp hoặc những người thuộc dòng dõi quý tộc giàu có mới có thể bỏ ra đủ kinh phí để thưởng thức những món ăn ngon tuyệt hảo của nhà hàng này.
Không khí tại căn bàn số 001 thật choáng ngợp. Vui, ghen tị, ganh ghét,... Tất cả hội tụ lại khi lập tức sự góp mặt của Nhã Linh xuất hiện. Cô - Bóng hồng tinh khiết và kiều diễm khoác tay Chàng Hoàng Tử tuấn tú Lâm Tự Sâm di chân tới bàn tiệc, nơi mà mọi thứ, mọi cảm xúc đang hoà làm một kia vẫn trao mọi sự chú ý về phía nàng.
Riêng biệt một người lại dành cho cô một ánh nhìn đặc biệt. Ánh nhìn của sự căm phẫn. Căm phẫn vì cướp đi sự chú ý vốn mình phải là người có. Căm phẫn vì thân thể quyền quý kiêu sa diễm lệ như Nhan Kỳ tiểu thư ta lại bị bỏ phế chỉ vì một con bọ bé xíu ư ?. Nga. Còn lâu cô bé à. Màn chơi còn chưa đến hồi kết mà.
Giữa hàng ngàn bàn ăn, hàng ngàn con người. Chỉ duy nhất căn bàn của Nhan Kỳ - Hạo Lăng là vô cùng nhộn nhịp. Các món ăn dần được bồi bàn bày ra. Nga ~ Đúng thật là con nhà giàu, nhà hàng sang trọng có khác. Cả đồ ăn trang trí trông cũng đẹp nữa. Mọi người trong căn bàn 001 đã bắt đầu dùng bữa. Một giọng nói trong trẻo bắt chuyện với Nhã Linh :
- Chào, Linh muội muội. Tỷ được Hạo Lăng kể về em rất nhiều a. Không ngờ ăn vận lên chút trông em đẹp thế này. Nhớ lúc tình cờ Hạo Lăng và Kỳ Tỷ gặp em trông em có vẻ . . . Không được tươm tất thế này. Nhan Kỳ đưa đôi mắt mà không khỏi phán xét cô. Rồi lại chuyển mắt về phía Lâm Tự Sâm một lúc.
- Nga. Tỷ tỷ biết rồi a. Lý do rành rành trước mắt đây mà. Là do muội đánh trúng mánh được anh chàng đây phải không ?. Nhìn dáng vẻ không tầm thường nha. Có vẻ là nhà giàu đó a. Thật là... Cưa người ta đổ rồi lại còn có thể làm tiền người khác. Bái phục bái phục. Đẹp lên là đúng. Người đẹp vì lụa. Chứ không bao giờ đẹp tự nhiên.
Aida aida, mở đầu đã ác mồm độc miệng như thế thì không con chuột nào có thể né độc cả. Ý cô ta muốn nói đây có phải là nói Nhã Linh xinh đẹp là dựa vào nam nhân ?. Không biết Nhan Kỳ cô ta định làm gì. Chỉ biết là người như cô ta vân trù duy ác ( Bày mưu tính kế ) là giỏi.
Nhã Linh nghe cũng tức lắm. Bởi tánh tình cô thì cũng đã rõ. Ương bướng, cứng đầu. Gặp chuyện gì muốn nói là nói thẳng ra ngay. Tuy nhiên hôm nay không phải ngoài trời, cũng không phải trò chuyện với người thường. Mà là đang trong bàn tiệc, trò chuyện với người tình mới của người yêu cũ. Để tên trời đánh kia không đánh giá cô là một con người không thay đổi về tánh khí. Từ đó suy ra hắn không chấp nhận cô là đúng thì... Cô chỉ nên mưu mẹo mà đáp lại. Chứ hơn hết thì không nên lớn tiếng.
- Nga ~ Kỳ Kỳ tỷ tỷ a. Từ nhỏ em cũng được nghe nhiều người nói thế lắm. À mà còn được ba mẹ dạy bảo nói rằng những người giàu có học cũng không tự nhiên được. Cũng là nhờ vào chứ Tiền mà mua lụa là gắm vóc đắp thân để chứng tỏ. Chứ nếu họ bỏ hết ra thì cũng là con người bình thường. Thiên nga cũng hoàn vịt thôi ạ.
Dứt lời, cô khôn khéo mà nở nụ cười tươi rói vui vẻ, bừng ánh sáng để kết thúc câu đối đáp. Một cái kết thúc thông minh và không kém phần khiến người ta dễ sôi sục. Nhan Kỳ cô cũng mỉm nhẹ rồi tiếp tục ăn nốt phần ăn của mình. Con bé này ... Xem ra cũng không dễ đối phó. Thôi được. Em có vẻ thích chơi ?. Vậy thì chị mày cho mày chơi một ván với Kỳ Kỳ ta. Xem xem ai sẽ là người đầu hàng trước.