Trong căn phòng xinh đẹp mờ ảo ánh nến . Diệp Lan Y thân tím y phượng bào . Tóc đơn giản sơ một cái khéo léo trâm ngọc . Nụ cười của nàng ưu thương tột cùng . Phượng nhãn lấp đầu hạt châu trong suốt . Gục xuống bàn . Rót rượu ra ly ngọc . Vân vê chén ngọc trong tay . Diệp Lan Y uống cạn . Khuôn mặt vốn xinh đẹp kia lại vạn phần kích thích . Bên trong cung điện Phượng Nghi nguy nga này . Trong chính Dao Hoa các này , vì sao Diệp Lan Y nàng không thể bên cạnh hắn . Nam nhân mà nàng yêu chứ . Diệp Lan Y cười nhạt , lẩm bẩm :
- Tại sao vậy ? Tại sao chứ Chu Kiến Minh ? Tại sao chàng chỉ duy nhất đêm qua . Chỉ một đêm qua . Hai chúng ta uống ly rượu tình . Động dục ! Vậy tại sao sáng hôm sau chàng xem như không có gì . Một lời hỏi han cũng không có ! Có phải ta là con gái của địch thần đối đầu với chàng ? Chàng không yêu thương ta ! Ta chỉ là con cờ của chàng ....
Diệp Lan Y cười lạnh . Nhìn xa xăm cung Càn Thanh , ưu thương thật sự . Linh nhi , là người mà Diệp Lan Y nàng tin tưởng nhất đau lòng nàng . Bước đến vuốt mái tóc Diệp Lan Y :
- Tiểu thư ! Không phải như thế đâu ! Chỉ cần người có lòng tin . Sau này chắc chắn một ngày hoàng thượng sẽ hiểu tấm lòng của người mà ....
Diệp Lan Y cười nhạt . Rót thêm một ly nữa , không chút do dự uống cạn . Linh nhi biết . Nàng càng khuyên Diệp Lan Y càng uống . Chỉ có thể bên cạnh Diệp Lan Y lúc này . Diệp Lan Y ngâm nga :
- Chàng thật sự sẽ hiểu ư ? Không đâu . Chàng không thể hiểu , nếu chàng hiểu tấm lòng của ta . Đã không ... đã không ba năm qua chúng ta đại hôn . Mới chờ đến đêm qua cùng ta thật sự ! Ba năm qua . Những phi tần của chàng , nhìn ta hâm mộ . Ngôi vị hoàng hậu của ta vốn không có trong lòng chàng . Ba năm qua , nhìn chàng độc sủng cái người mà chàng yêu . Cái người chàng muốn sắc phong hoàng hậu . Đan Thục phi ấy ...
Đan Thục phi Đan Như Nguyệt . Là con gái của Đan thời tự Đan Thẩm An . Là trọng thần của hoàng đế . Đan Thục phi cũng chính là thanh mai trúc mã của hắn . Người hắn yêu , bọn họ quả thực mới là một đôi . Diệp Lan Y dụi dụi vào bàn . Phượng nhãn nhắm lại ưu thương . Nàng thật sự không muốn chấp nhận sự thật này , nàng ... nàng không muốn !!!
Từ bên ngoài cửa Chính điện cung Phương Nghi - Dao Hoa các . Thân ảnh nam nhân huyền y tiến vào . Hai cung nữ bên ngoài sợ hãi sự xuất hiện của hắn . Sợ hãi quỳ xuống :
- Nô tỳ thỉnh an Mục Thân vương . Vương gia kim an !
Mục Thân vương nhìn hai cung nữ . Dương thủ phất tay cho hai y đứng dậy , không mời mà đến đẩy cửa tiến vào bên trong điện . Nhìn nữ nhân bên trong tiều tụy như vậy . Đã ba năm , không thể kìm lòng kêu lên một tiếng :
-Đại tẩu ...
Diệp Lan Y thất kinh nghe ai kêu một tiếng đại tẩu . Vụng về vực dậy , hướng nam nhân kia ôn hòa . Trong ánh mắt mơ hồ :
-Tam đệ ! Sao đệ lại ở đây ???
Vừa dứt câu . Một thân thể ấm áp bao trùm Diệp Lan Y , khiến nàng nhất thời ngẩn ra . Đôi tay bé nhỏ đặt trên hai tay Mục Thân vương . Cứng đờ , Linh nhi bên cạnh nhắc nhở :
- Mục Thân vương . Đây là chính điện cung Phượng Nghi - Dao Hoa các . Ngài không thể tự tiện xông vào !
Mục Thân vương hướng Linh nhi trừng nàng ta . Khiến nàng ta nhất thời hoảng sợ nhưng một mặt không có gì quan trọng . Diệp Lan Y trong vòng tay nam nhân phượng nhãn nhắm lại . Cảm nhận hơi ấm từ hắn , hơi rượu đã che mờ lý trí nàng . Nàng không thể chống cự nổi nữa . Nàng cần một vòng tay ấm áp , một nơi có thể bao trùm lấy nàng . Diệp Lan Y không nhịn được dụi dụi vào lòng hắn . Linh nhi nhất thời không nói nên lời , thức thời lui xuống đóng cửa lại . Mục Thân vương bế nữ nhân trong lòng . Hôn nhẹ lên trán của nàng :
- Y nhi ! Tẩu có biết . Đệ yêu tẩu từ năm năm trước rồi . Nhưng lúc ấy , đệ rất sợ . Sợ tẩu không chấp nhận đệ , đệ không nói với mẫu phi . Bây giờ ! Chính hoàng huynh đệ cướp đi tẩu , cướp đi tình yêu của đệ . Y nhi ! Ta mặc kệ nàng là tẩu hay là gì khác của ta . Nhưng Y nhi , đêm nay để ta bên cạnh nàng . Được không ???
Lúc hắn nghe tin hoàng đế trong cung đã đến Hàm Phúc cung của Thục phi . Lại biết Hoàng hậu nàng đau khổ vô cùng , cô độc mình ngườ ly rượu tình . Không ai bên cạnh , hắn biết tin này . Bỏ qua cả cuộc họp khẩn cấp trong phủ . Tức tốc cầm thẻ bài cưỡi ngựa nhập cung . Nhanh chóng đến cung Phượng Nghi . Diệp Lan Y trong lòng Chu Kiến Phong . Trí thức mơ hồ , lòng đau khổ . Song thủ cuối cùng vòng qua cổ hắn . Khẽ gật đầu :
- Ân !!!
Chu Kiến Phong bế thân thể nữ tử xinh đẹp này vào trong tẩm điện . Thái giám bên ngoài nhìn thấy bóng dáng hai ngườ họ . Dự cảm không lành , lúc lâu run run mở miệng :
- Vương gia ! Hoàng hậu nương nương . Hai người ... hai người có cần gì không ???
Chu Kiến Minh lạnh lùng bước vào . Mở miệng :
- Lui ra ngoài hết cho ta ! Bất cứ ai cũng không thể xông vào
Tên thái giám kia thực sự rất sợ hãi . Chuyện này nếu để hoàng đế biết được . Chỉ sợ cung Phương Nghi biến hóa không thôi a . Hắn không thể làm gì hơn , đóng cửa phòng lại . Thở dài một hơi cùng cung nhân trong điện lui ra ngoài . Xem như không có gì