" A… A…" Kiều Tam rốt cục ngừng lại, nhưng chỉ là tạm thời dừng lại, bất khuất hò hét xé mây
phá thiên, tính cách ươn lỳ ngang bướng làm cho Kiều Tam không nghĩ nhận thua, thực tế không nghĩ tại nơi biểu trừng cho quyền vị chí cao trong
hoàng cung lại phải nhận thua!
Một đống lớn pháp khí nặng tựa
thái sơn, Kiều Tam đệ nhất là thắt lưng hạ thân chùn xuống, sau đó đột
nhiên cố gắng dùng sức, hai vai rung lên, song chưởng chưởng mạnh, Kiều
Tam ngửa mặt lên trời thét lớn trong phút chốc hắn cao lớn vụt lên, đỉnh thiên lập địa!
Một món pháp bảo bị phản chấn bay xa giữa không
trung, Kiều Tam đệ tam bước vững vàng bước tới, ý nghĩ khẽ động, mũi
kiếm đã xuyên qua thân thể Tả Tướng, kiếm quang cực nhanh, xé nát c
không chỉ là thân thể, còn có xé nát luôn cả hồn phách của tên tả Tướng
dù cho hắn rất không cam lòng chết như vậy!
" Hí!" Yêu nghiệt
hung tàn làm cho chúng tu chân nhất tề kinh ngạc, nhìn máu tươi bay đầy
trời, bên trong tên yêu nghiệt Kiều Tam vẫn ngang nhiên đứng sừng sững,
một loại không hiểu đích e ngại tại đáy chi tâm mọi người du nhiên nhi
sanh!
" Lên, diệt yêu vật này!" E ngại có thể làm cho người ta
lùi bước, cũng có thể làm cho người ta phát cuồng, đám chính đạo tu chân điên cuồng xông lên, sát khí cực thịnh, bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới dĩ vãng tru sát "Yêu ma quỷ quái" của mình, thủ đoạn lại có cái gì khác
nhau?
Vì sao yêu quái lại nên giết? Ở chỗ này lại có nhiều yêu linh thật sự đáng chết vậy sao?
Chẳng lẻ thật sự là không phải tộc của ta, tâm tư nó nhất định gian ác, nhất định phải tru diệt nó?
Sát, sát, sát... Ngoại trừ sát, cũng chỉ là sát!
Một kiếm hạ sát Tả Tướng, lý trí bị ngọn lửa hận thù thiêu đốt nguội dần,
lúc này Kiều Tam mới tỉnh táo nhìn lại tình thế của mình!
Phát
giác ra hoàn cảnh hiểm nghèo, Kiều Tam lập tức hô to không xong, hắn
không chỉ có đã lâm vào thế bị bao vậy, toàn thân lại đang chịu trọng
thương, chắc chắn đánh không lại đám tu chân liên thủ.
" Các vị
đạo hữu, yêu nghiệt pháp lực đã hết rồi, nếu ai tru sát được tên yêu
nghiệt này, Hoàng Thượng nhất định có phần thưởng rất lớn!" Quốc sư gian hoạt tuyệt đối đã nổi danh, một bên cổ động chúng đạo hữu tiến lên lập
công, bản thân hắn nhưng lại lặng lẽ chậm rãi tiến tới.
Người nghèo sắp chết đói, chó cùng đường thì giứt giậu, càng lúc sinh tử thì cường đại yêu vật sẽ phản công tử thủ đến cùng!
Bên ngoài Kim loan đại điện, một nhóm tu chân khác đã liên thủ phong bế Quỷ Môn Quan, Bắc Cung Bình lại là người thứ nhất phản thân chạy ào vào đại điện, Trảm Yêu Kiếm đang muốn lên chĩa lên, Bắc Cung Hầu gia vừa mới
cách mặt đất thì thân hình lại bị kéo lùi về sau.
" Phụ thân, bảo vệ Hữu Tướng quan trọng hơn, cẩn thận ngoài ý muốn!"
Hoành mi công tử lời còn chưa dứt, hắn nhưng lại tự hành nhằm phía rồi chiến đoàn!
Bắc Cung Hầu gia lẳng lặng nhìn về phía Bắc Cung Chính đang quát lớn, trong lòng mê hoặc thật lâu không rõ Bắc Cung Chính vừa mới trảo hắn một cái, mặc dù xuất kỳ bất ý, nhưng làm Bắc Cung Bình không có nửa điểm phản
kháng, Bắc Cung Chính khi nào thì pháp lực cao như vậy rồi? Kỳ quái,
thật sự là rất kỳ quái!
Dù không nằm trong tay nhưng công tử vừa niệm thì Diệt Ma Cung đã lập tức bây vào trong tay hắn.
Diệt Ma Chi Cung, Vô Ảnh Chi Tiễn!
Từng màn một lại phát sinh như xưa, nhưng sức mạnh của Vô Ảnh Chi Tiễn nay đã khác xa so với ngày xưa!
"Yêu nghiệt, nhận của bổn công tử một tiễn!"- Dây cung Diệt ma đã thành hình trăng tròn, tiễn mặc dù vô hình, nhưng lại tràn ngập sát khí cùng âm
thanh ô minh, thế nhưng lại làm cho đámtu chân tâm thần căng thẳng!
"Bắc Cung công tử, cẩn thận ngộ thương đạo hữu!"
Ngay lúc này, đám tu chân đang vây trùng trùng dày đặc xung quanh Kiều Tam,
lửa giận đầy ngực Bắc Cung Chính "hỗ trợ" như vậy, tuyệt đối là càng
giúp càng rối!
"Vù!"
Quốc sư đã ngăn cản đã không kịp,
hoành mi công tử lỗ mãng đã đem toàn thân pháp lực dung nhập vào trong
tiễn, thản nhiên hư không không chỉ có phá khai rồi một cái sắc bén đích quỹ tích, nhưng lại lóe ra trứ kịch liệt đích hoa lửa!
Đám tu
chân bất đắc dĩ "Phối hợp", trong hỗn loạn vì vậy xuất hiện kỳ tích, lộ
ra một thông đạo, một cửa thoát nơi mà Bắc Cung Chính cùng Kiều Tam mặt
đối mặt trong con đường sinh tử!
Vô Ảnh Chi Tiễn kia quả nhiên
bắn trúng thanh nhuyễn kiếm Kiều Tam đang cầm trong tay, kiếm bay người
thương, bất ngờ không kịp phòng ngự Kiều Tam vốn đã đau khổ chống đở,
giờ phút này càng là máu chảy đầy thân, trí tuệ giảm sút.
"
Hảo!"- Một tiễn lập công, đám đông cao thủ liền xôn xao, đang núp dưới
long ỷ lão hoàng đế vô cùng hưng phấn bò ra ngoài, vung tay múa chân
mệnh lệnh không ngớt.
" Là ngươi!"- Kiều Tam đầu ngón tay đang
phóng thiểm điện chợt dừng lại, nhìn lướt nhanh qua "cao thủ", hắn lại
trở nên không biết làm sao.
" Yêu nghiệt, ngươi đã bị trùng trùng vây quanh, mau thúc thủ chịu trói, sẽ giữ cho ngươi toàn thấy!"- Cường
đại pháp lực ép mạnh trên mặt đất lại khó trói buộc hai chân Bắc Cung
Chính, nàng phi thân lên không lại giựt tiếp Diệt Ma Cung.
Gì? Bắc Cung Chính "lạ lẫm" làm cho Kiều Tam sửng sốt, hắn không ngờ rằng giả công tử sẽ lại không biết mình!
Siêu cường giả tiếng lòng vừa động, Kiều Tam tỉnh táo lại nghe rõ lời Bắc
Cung Chính phát ra tràn ngập sát khí, đúng rồi, tình thế của mình không
ổn, Tả Tướng đã chết, tại sao lại còn ở lại đây để chịu chết chứ?
"Yêu nghiệt, nhìn ngươi còn chạy chỗ nào được nữa?"- Bắc Cung Chính lại vừa
hung ác lên tiếng rồi, lực lượng diệt ma cung lại càng mạnh thêm, các
phái tu chân tiềm thức lại lui về phía sau một bước, e sợ bị cường đại
Vô Ảnh tiễn ngộ thương!
Ý niệm vi diệu biến hóa, Kiều Tam tâm
thần lại càng nghi hoặc khó hiểu, Bắc Cung Chính đang nhắc nhở mình đào
tẩu sao? Nên.... không thể nào! Bất quá, như thế nào càng nghĩ càng
không thích hợp với tính cách của nàng ta?
Dưới sự chờ mong của
vạn chúng, vô ảnh thần tiễn rời dây cung bay đi, đám tu chân càng chuẩn
bị làm tốt công việc bỏ đá xuống giếng, chỉ có Bắc Cung hầu gia ánh mắt
di động trứ tia sáng quái dị, trong tay Trảm Yêu Kiếm có chút run lên,
nhưng cuối cùng lại yên lặng buông xuống.
" Oanh!"- Vô ảnh tiễn
nổ tung nơi Kim loan đại điện, bởi vì Kiều Tam đột nhiên hóa thân thành
bóng đen bám vào mặt đất, mất đi mục tiêu thần tiễn vẫn dũng mãnh lướt
đi, thế nhưng thoát ly sự khống chế của Bắc Cung Chính đã bắn trúng đại
điện thâm dày.
" Ôi!" Bất đắc dĩ thở dài còn dằng dặc, đám tu
chân thần sắc dĩ nhiên kinh hãi, không thể tưởng được yêu nghiệt hèn hạ
như vậy, thế nhưng thuận theo ảnh hưởng của vô ảnh tiễn bùng nổ mà chạy
trốn.
" Đuổi!"- Lại là Bắc Cung Chính phản ứng i nhanh nhất,
trong dị biến Diệt Ma Cung đón gió đứng thẳng lên, dây cung thế nhưng
xuất hiện dưới chân Bắc Cung Chính, nâng thân thể của hắn bay nhanh tựa
lưu tinh, phá thiên mà đi!
Thập Dương Châu thần kỳ quả nhiên làm
Tam Giới đỏ mắt, trước có Quỷ Cơ đột biến, hôm nay lại có Bắc Cung Trinh cũng bay vọt, đúng rồi, còn có Khanh Nương, chẳng biết nàng có hay
không cũng có kỳ dị biến hóa đây?
Các pháp khí đều lăng không bay lên, các phái tu chân vội vượt gió băng trên tường truy đuổi, nhưng bọn họ không có bắt gặp cái bóng yêu nghiệt, chỉ nhìn thấy góc áo Bắc Cung
Chính đang đuổi phía trước, mọi người tự nhiên vội bám theo sau mà truy
đuổi!
Trong nháy mắt, trong đại điện chỉ còn lại có i phàm thai
tục thể văn võ bá quan, còn có một kẻ trở về trạng thái cao cao tại
thượng lão hoàng đế, mọi người tiềm thức lau mồ hôi lạnh trên trán, cuối cùng kẻ đang đe dọa bọn họ đã hoảng sợ chạy trốn ra khỏi hoàng cung.
" Hắc, hắc... "- Đợi đến khi Kim loan đại điện chỉ còn lại có một đám lộn xộn đất đá đổ nát, trên nóc đại điện một bóng đen đang từ từ hạ xuống.
Kiều Tam toàn thân run lên, hắn biến trở về nguyên hình, thiếu chút nữa đã
té ngã xuống đất, hắn tuy là Thập Dương Thể, nhưng lần này một người
chống lại pháp khí đông đảo, bị thương nặng nhất thời sẽ khó có thể lấy
mạng hẳn nhưng cũng rất đau đớn, Kiều Tam không khỏi hối hận lúc này lửa hận trận trời thật thiếu suy nghĩ.
Ôi.... Thì ra sung anh hùng thực không có kết quả tốt, hay là cứ làm lưu manh vô lại là tốt nhất!
Tả hữu nhìn chung quanh một vòng, Kiều Tam trầm tư suy nghĩ, cuối cùng lại vừa hóa thành một cái bóng, phóng người vào nơi mà ánh mắt trời không
chiếu tới, vùng đất bí ẩn!