Diễm Tu

Chương 41: Chương 41: Đại tội hiệp




Đại Đảm Tam cùng một khô huynh đệ cười quái dị không hề sợ hại, kinh ngạc trước việc sắp có quan tri huyện mới. Hắn nghĩ sự kiện này không hề liên quan đến mình, lại không biết nội tình huyện nha, tân nhậm tri huyện lại rất quan tâm quan sát hắn.

" Phụ thân, chúng ta nên làm thật triệt để, đem cái đám sòng bài, kỹ viện, cùng với tên lưu manh lão Đại thống thống thu thập rồi, còn có, cũng đừng đã quên cái tên Đại Đảm Tam kia!"

Bạch y thiếu niên thật đúng là đối với Kiều Tam "Nhớ mãi không quên", cưỡi ngựa phóng hỏa đã nghĩ tới đốt trên đầu Kiều Tam.

" Chính Nhân, Đại Đảm Tam kia quả thật có chút không đồng nhất để bàn, khó trách có thể khiến cho hiên nhiên đại sóng; bất quá, bây giờ tạm mặc kệ hắn!" Bắc Cung Bình khẽ vuốt dưới hàm bộ râu đoản tu, thần sắc thản nhiên nói:" Hôm nay tại thị tập xảy ra chuyện, ngươi nói " đại tội hiệp" tối nay có thể hay không hiện thân? Chúng ta ban đầu mới đến, nếu có người này tương trợ, nhất định có thể sự tình thành công phân nửa!"

" Phụ thân, ngươi là nói hôm nay ác phách mạnh mẽ cướp dân nữ việc đó sao?" Bạch y thiếu niên trong khoảnh khắc chợt bừng tỉnh hiểu ra, có chút không có ý tứ cười nói:" Khó trách ngài không cho con động thủ, chích kêu thiết ưng ngầm giám thị!"

" Qủa là giỏi, Bắc Cung gia sau này tổng yếu do ngươi nắm giữ! Ôi...!"

Thật sự là kỳ quái, Bắc Cung thần bộ thế gia luôn luôn hùng dũng không hề sợ ai nhưng bất đắc dĩ thở dài một tiếng, chẳng lẻ tử truyền phụ nghiệp(cha truyền con nối) bất hảo sao? Bắc Cung Chính ngoại trừ có chút khuyết thiếu kinh nghiệm, cùng với giọng nói và đôi chân mày hơi nữ tính thái quá, chứ nhìn tổng quát dung mạo cũng như một văn sinh nho nhã, tài anh!

Ánh trăng lạnh lẽo tỏa sáng, bóng trăng dưới nước, thần bí gió đêm tại Lục Manh Trấn xoay quanh di động.

" Ôi... Lại đây rồi! Cảm giác này thật là chán ghét quá đi!"

Thánh địa của lũ lưu manh trong một ngõ ngách bí mật nào đó, một thanh âm buồn bực chán nản vang lên. Một bóng dáng xuất hiện tràn ngập sự chán nản, mâu thuẫn. Nam nhân miệng không ngừng kêu chính mình dừng lại động tác hai tay nhưng không có nửa điểm thong thả.

Từ trong đầu đột nhiên toát ra một cổ rõ chân khí lạnh lẽo thấu xương, bóng dáng đang xiêu lệch trở nên thẳng đứng hùng dũng. Không đến một lát, hắn phải thay một thân che mặt y phục dạ hành, biến thành đỉnh thiên lập địa, chính nghĩa lẫm nhiên "Đại tội hiệp"!

Cửa sổ một khai, ánh trăng chiếu rọi đôi mắt thâm thúy của Đại tội hiệp, chiếu sáng trong mắt hắn hai luồng sương thần bí.

Cùng lúc đó tại huyện nha hậu viện, trong phòng của thần bộ thiếu niên Bắc Cung Chính, đồng dạng đã khiến cho ánh trăng tò mò hơi bị sững sờ.

" Hừ! Cái tên này chỉ biết lén lút, còn dám tự xưng đại hiệp, xem bổn công tử như thế nào giáo huấn tên tiểu tặc chỉ biết lén lút như ngươi!"

Trong phòng tràn ngập giọng nói đúng là của Bắc Cung Chính của thần bộ thế gia lừng danh. Mà ánh trăng tò mò tìm kiếm khắp phòng, không có bắt gặp thần bộ thiếu niên, ngược lại tại một đám bình phong sau lưng, thấy được bóng lưng một mỹ nữ xuân quang rực rỡ.

Cô gái này với nửa thân trần đang ung dung mặc quần áo, nếu là nam nhân thì cũng khá khỏe đẹp ở mức trung bình cao độ, tại nữ tử cũng tuyệt đối là vóc dáng cao gầy mê người.

Da thịt thơm ngát hương hoa tuyệt vời không giống cô gái tầm thường mà vô cùng mềm mại tinh tế, tràn ngập đường cong bí ẩn chết người, có dạng xinh đẹp tuyệt với. Lưng ngọc trắng nõn tuyệt diệu, cặp mông rắn chắc nở ra thật thích mắt, lưng mông trong lúc đó, mặc dù không phải dương liễu eo nhỏ, nhưng cùng vai tiếu mông tạo nên một tỉ lệ hoàn mỹ.

Xuống chút nữa, đúng là đùi ngọc cô gái bộ vị có sức quyến rũ nhất của nàng!

Từ bắp đùi đến bàn chân, đùi ngọc cô gái so với nữ tử tầm thường thon dài vài phần, mặc dù không phải trắng mịn nõn nà, nhưng rất tròn đường cong, buộc chặt da thịt, để cho cô gái coi như tràn ngập sức quyến rũ vừa ngang bướng lại vừa mê hoặc!

Mặc dù chỉ là bóng lưng thôi, mặc dù bóng đêm mông lung, nhưng ánh trăng đã có thể hoàn toàn khẳng định- đây mười phần là một nữ nhân chân dài ngang bướng như ngựa, nhưng nếu để cho nam nhân chinh phục thì cảm giác đó sẽ vô cùng tự hào, nàng quả là ngựa trong bảo khố!

" Ôi! Người này lại vừa trưởng thành một ít, thật đáng ghét! Càng ngày càng khó quấn rồi!" Một làn vải trăng nơi đùi cô gái bay múa trong gió, mê hoặc ghê người, ánh trăng không khỏi bừng tỉnh đại ngộ vội thu lại ánh mắt nhìn.

Thì ra là thế, khó trách, khó trách......

Cùng một ban đêm, cùng một thành trấn, tân nhậm lưu manh Đại Sừng Đầu tại nhà của Thái lão đại!

"Ha ha… Đến, đến, uống rượu! Uống hết số rượu này, Thái gia ta muốn đi vào động phòng rồi!" Khi nam hiếp nữ đó là công tác thường nhật của bọn lưu manh, tối nay đích thân Thái lão Đại phải đặc biệt xứng chức, vẻ mặt vui vẻ, khuôn mặt đã dính ít rượu. Thật là hưng phấn đặc biệt, mặt mày đỏ gay đang say sưa uống rượu!

Hôm nay gặp gỡ cô gái có sắc đẹp mê người, nhất là một đôi cự nhũ vô song trên đời, thiếu chút nữa khiến cho Thái lão Đại bất tỉnh nhân sự. Hắn lập tức xoay đầu chuyển hướng, cũng khó trách một tên vốn không phải đặc biệt háo sắc lại giở trò bắt cóc dân nữ ngay giữa ban ngày.

" Ê, Đại Đảm Tam đâu? Tiểu tử này không phải vừa mới uống rượu sao?" Thái lão đại đối với thủ hạ trung thành này đặc biệt coi trọng, không có Kiều Tam, hắn như thế nào có thể lên làm Đại sừng đầu đây?

" Lão Đại, Đại Đảm Tam lại vừa tới nhà xí ói rồi, hắn đêm nay đã cả ói ra ba lần! Ha ha, ha ha..."

" Các huynh đệ, các ngươi tiếp tục uống, không uống đến nỗi nằm sấp xuống sàn thì không được đi!"

Thái lão Đại một cước đạp đổ cái ghế dài, hất tay áo uống vai ngụm rượu lớn, sau đó vất bỏ cái bình rượu, quay về phía "Tân phòng" hét lớn:" Tiểu nương tử, đại gia tới rồi!"

" Bịch!" Cửa phòng lập tức mở toang, trong đó lập tức truyền ra thanh âm sợ hãi của cô gái.

" Ô...ô... Không được tiến tới! Cứu mạng với..." Trong phòng hiện có một cô gái mười lăm, mười sáu tuổi, giọng nói the thẻ nhỏ nhẹ, khuôn mặt một tái nhợt, khắp người run lẩy bẩy rất đáng thương.

" Xôn xao!" Ở bên ngoài một hắc y nhân bịt mặt vô thanh vô tức xuyên cửa sổ mà vào nhanh như cắt, Thái lão Đại không thể khống chế bàn tay to một cái xé rách áo ngoài của cô gái: "Xoạt!"

Từ ánh ngọn đèn dầu chiếu vào, cô gái càng thêm kinh hoàng, nhưng trước ngực bầu ngực cũng không cố chủ nhân nguy hiểm, tựa như tươi đẹp rực rỡ ưỡn ra chào đón, không chỉ khiến Thái lão Đại hai mắt đăm đăm, ngay cả người bịt mặt kia đã nhịn không được yết hầu phát khô, mục mê năm màu!

Vải thô đỡ không được bầu ngực bành trướng quá to, áo tang không chịu nổi kích thước đồ sộ của bầu ngực như muốn rách ra.

Giữa khe hở của chiếc áo, nhũ phong của nàng thật căng to so với nữ tử bình thường phải to hơn gấp hai có thừa, nhũ câu tinh tế nở to hồng hào, thâm hồng đến ngón giữa cũng không hề bằng, trách được ngón út cũng không thể ghé qua rãnh vú.

Hai vú mĩ thịt cực đại mà không buông thõng xuống, cao ngất nhảy lên đánh lại vừa không mất sự nảy nở hoạt náo, run rẩy cao lớn đẹp đẽ nhũ phong săn cứng. Hai núm vú có màu sắc hồng đậm thơm tho, bộc lộ sắc đẹp hấp dẫn mê người của cô gái!

" Hô..." Một cổ nhiệt khí kích động từ trong phòng phát ra, mỗi một tấc không gian đều cũng tại oanh quanh quẩn tại hương thơm của nhũ phong cô gái. Hắc y nhân đôi mắt lóa sáng quầng hoa, hoảng hốt giống như bị vây giữa trăm nghìn hương thơm, khuôn mặt chôn sâu, hô hấp cũng rất khó......

Đại, lớn đến câu hồn đoạt phách! Diệu, diệu đến đỉnh đỉnh tuyệt vời! Quá to!

Hai vú cô gái qua to trên thân thể mảnh khảnh, nhưng không có nửa điểm không cân xứng, mà rất hài hòa, mê người! Vô luận vốn là mơ hồ Thái lão Đại, hay là bất phàm Hắc y nhân, bọn họ đều cũng chỉ có một cảm giác, giống như vậy cự nhũ(vú to) vốn là nên sinh trưởng ở như vậy trên ngọc thể của nàng!

Tuyệt đối vốn là Lục Manh Trấn- không, vốn là cả đến Ngạo Lai Quốc cũng độc nhất vô nhị-- cực phẩm mĩ nhũ(vú đẹp và quá to)!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.