Diễm Tu

Chương 67: Chương 67: Mất tích






Đang trong cơn hoang dâm, đột nhiên Bắc Cung Trinh lại thanh tỉnh toàn thân!

" A! Ác tặc!" Con mồi hoảng sợ vội lui mạnh về phía sau, một cái sợi lông đen nhánh trên dương căn Kiều Tam vẫn đang mắc trong đôi môi đỏ thắm thơm tho của nàng!

" Yêu nghiệt, ngươi... ngươi muốn làm... làm gì?" Bắc Cung Trinh tứ chi yếu mềm định xoay người bỏ chạy, không ngờ Kiều Tam dù chưa truy kích, nhưng đường đi lại bị tiểu hồ yêu chặn lại!

" Hừ! Ta nhưng là Dâm Hồ, còn không có chơi đủ đây! Ngươi còn muốn chạy, không có cửa đâu. Hừm… " Hồ yêu nhỏ mọn lần này không cười, thân thể tinh tế cao gầy lăng không vừa chuyển, ngọc thể với những đường cong hấp dẫn xoay tròn cuộn sóng, Huyền Hồ Bí Pháp cao cấp từ thân thể hồ nữ thản nhiên tung bay ra, không gian lặng yên tĩnh mịch!

" Tam thiếu gia, giúp thiếp một lần vội vàng thôi! Tam thiếu gia... " Bắc Cung Trinh mềm yếu ngã trên cỏ, lại bắt đầu mê loạn tự sờ mó thân thể mình, tiểu hồ nữ thì lại quấn chặt lấy gã Kiều Tam giờ đang băn khoăn mâu thuẫn.

Lý trí nói cho Kiều Tam phải cự tuyệt bài bố của Thập Nhị, nhưng thiên hạ nam nhân đặc biệt háo sắc, lại muốn hắn tận hưởng. Cái này làm cho hắn khó có thể cự tuyệt, lúc này hắn chỉ có thể bất đắc dĩ cười khổ, Đại Đảm Tam hô hấp nóng rực, thân hình cương mãnh khó chịu!

" Lạc, lạc… " Thập Nhị lấy được toàn thắng, nàng càng làm Bắc Cung Trinh tự mình đi tới trước mặt Kiều Tam, lúc này đây, nàng không chỉ có đứng xem, mà lại có hành động!

" Bắc Cung tiểu thư, đến, ghé vào người này; tốt, cứ như vậy, hai chân duỗi ra, cái mông nâng lên một chút, dạng háng ra một chút, đem chính mình hiến dâng cho Tam thiếu gia, lạc, lạc... Ba!"

Tiểu hồ yêu vừa nói vừa làm, cuối cùng lại còn trùng trùng vỗ một chưởng vào cặp mông rắn chắc to tròn của nữ thần bộ.

Bắc Cung Trinh mê loạn mông lung tứ chi chấm đất, cặp mông cao cao thơm tho nhếch lên, âm hộ lầy lội nhẹ nhàng lắc lư, tựa hồ đang hướng dương căn nam nhân phát ra muôn vàn lôi kích mời gọi!

" Tam thiếu gia, đến thôi... "

Nếu Thập Nhị đáy mắt không phải vừa đùa cợt vừa tò mò quá nhiều dục vọng di động, một màn này tuyệt đối vốn là dâm đùa kinh điển!

Kiều Tam nhanh chóng dùng dương căn rê sát âm động, hắn đâm mạnh vào u cốc đã lầy lội, giờ thế dễ dàng đâm sâu vào…

... ...... ...... ...... .....

Một tiếng thét quen thuộc phá vân vượt thiên mà ra, mỹ nữ chân dài đã chủ động dùng cặp giò thon dài của mình kẹt chặt thân thể nam nhân, run rẩy quấn chặt đón nhận những cú tiến công như vũ bão của nam nhân, quấn càng chặt càng sướng khoái, càng lâu càng đã!

Khi phong vân tĩnh lặng, thiên địa rốt cục hồi phục bình thường!

" Kiều Tam, mối thù hôm nay, ngày khác nhất định xin trả gấp trăm lần!"

Bắc Cung Trinh rời đi, trong chốn sơn dã lục lâm chỉ còn lại Kiều Tam cùng Thập Nhị tương đối.

" A, tẩu tẩu!" Phong ba qua đi, dục hỏa biến mất, Kiều Tam đầu óc hỗn loạn lúc này mới có không gian tỉnh táo, khi hắn bắt gặp chỗ Khanh Nương ẩn thân đã không có một bóng người, lúc đó hắn mới gấp gáp tìm chung quanh.

" Ba... Tam thiếu gia, Khanh tỷ tỷ... Nàng... " Thập Nhị lắp bắp nói với Kiều Tam đang chạy như điên tìm Khanh Nương.

" Thập Nhị, nói mau, tẩu tẩu như thế nào rồi?"

" Ôi chao, Tam thiếu gia, đau quá!"

Thập Nhị song chưởng đã bị bàn tay to của nam nhân kích động nặn đến bầm tím xanh lè cả tay, trăm biến linh hồ thật giả khó phân biệt nước mắt đảo quanh, rất là bi thương nói:" Ta thấy Khanh tỷ tỷ bị mấy Tán tiên bắt đi rồi, ta pháp lực không đủ, không dám ra mặt cứu Khanh tỷ tỷ, Tam thiếu gia, đối với... Thực xin lỗi!"

" Không!" Kiều Tam trong phút chốc ngửa mặt lên trời điên cuồng hét lên, ánh mắt tràn ngập màu đỏ, sát khí tràn ngập:" Thập Nhị, bọn họ bay hướng nào?"

" Tam thiếu gia, chúng ta không phải đối thủ, người... Người ngàn vạn lần đừng có xúc động!" Nhân loại có phản ứng vượt qua cả sự dự tính tiểu hồ yêu, một tên Kiều Tam gặp khó luôn luôn rất sợ chết thế nhưng kiên trì muốn đi chịu chết, nàng vội vàng lại bắt đầu vận dụng bản lĩnh giảo hoạt trời sinh của hồ ly tinh.

" Nói, Thập Nhị, nói mau!" Kiều Tam đã có vài phần phát cuồng, đau đớn hét lên ánh mắt đã có lệ. " Trong lúc hoảng hốt Dâm Huyết Ấn" màu hồng trên mi tâm hắn bây giờ đã thập phần tương tự với Hồ Hậu-nữ hồ ly dâm đãng!

" Ôi… hì hì… Ôi…" Thập Nhị thấy thế không khỏi mừng thầm, xem ra lần này sắp xếp thực không uổng phí, Dâm Huyết Ấn hoàn toàn hiện ra là lúc nàng đại công cáo thành!

Nội tâm Thập Nhị vô cùng vui vẻ, nhưng bề ngoài vẫn giữ vẻ bi ai thê lương, hai hàng nước mắt đọng ở trên khuôn mặt ngọc nàng xinh đẹp tuyệt trần, dòng nước mặt chảy dần xuống cự nhũ gợi cảm ngạo người!

" Tam thiếu gia, ta lúc ấy... rất sợ, không có thấy rõ, đại khái là... hướng kia!"

Hai người vẫn đi về phía trước tìm tòi trên trăm dặm, tự nhiên là không thu hoạch được gì, mệt đến thở không kịp hơi. Thập Nhị vừa muốn khuyên bảo, Kiều Tam đã giành nói:" Sẽ tìm thấy, đi thêm phương viên trăm dặm nhất định sẽ thấy tẩu tẩu!"

Một ngày một đêm qua đi, vô số sinh linh bị cả hai làm cho thức giấc chạy tán loạn, Khanh Nương vẫn không có tìm được. Hai người ngồi tại trong một sơn động bí ẩn tìm được một đám đại cô nương- đúng là những cô gái ở Lục Manh Trấn bị đám hồ yêu bắt đi.

Thật vất vả để đem một đoàn nữ nhân khóc lóc không dứt đuổi về rồi Lục Manh Trấn. Nhưng còn chưa tiến vào cửa thành, Kiều Tam đã không kiên nhẫn lén đi ra ngoài.

" Thập Nhị, chúng ta như thế nào giải thích với đại ca đây?" Kiều Tam nhìn trời chiều đang tắt nắng mà lo âu, vài lần đi qua cửa nhà mình, nhưng hắn không có dũng khí bước lên bậc thang.

Đại ca thân thể vốn suy nhược, nếu biết tin tức tẩu tẩu mất tích, thật không hiểu hắn có thể chịu nổi không!

" Tam thiếu gia, Thập Nhị có một biện pháp... " Tiểu hồ yêu bận rộn cả ngày, sớm muốn vào nằm trong ổ chăn ấm áp. Giải quyết vấn đề này là chuyện dễ với nàng, Thập Nhị nhãn châu thiểm động, lập tức bày kế!

" Uhm, để ngươi biến thành tẩu tẩu, chủ ý thật không tồi! Bất quá có thể lừa gạt được nhất thời, lừa không được cả đời! Di, rõ ràng như vậy… " Kiều Tam trong cơ thể đã có gian hoạt khí tức đặc biệt lại bị hồ yêu kích thích, linh quang chợt lóe, hắn rốt cục nghĩ tới một chủ ý lưỡng toàn kỳ mĩ.

" Cốc, cốc... " sự yên lặng Kiều gia đại viện nhẹ nhàng bị phá vỡ, Kiều Tam mang theo nụ cười chân thành đi vào thư phòng đại ca, "Khanh Nương" một lát sau cũng đã chậm rãi đi vào.

" Tam đệ, ngươi đã trở lại, ngồi đi!" Kiều Đại không phải là ngốc tử, nhưng hắn không xưa nay không để ý đến chuyện bên ngoài, đối với nhà mình xảy ra chuyện long trời lỡ đất, hắn đến nay nửa điểm cũng chẳng biết.

" Khanh Nương, nàng hãy pha cho Tam đệ một ly trà, huynh đệ ta phải tâm sự một chút!"

" Tướng công, ngươi cùng Tam đệ chờ ta, ta sẽ mang trà lên ngay!" Thập Nhị hóa thân thành Khanh Nương thật đúng là hữu mô hữu dạng, uyển chuyển nhu nhược, không thiếu phong thái đoan trang, đừng nói Kiều Đại không có hoài nghi, ngay cả Kiều Tam nhịn không được đôi mắt hoa lên, hoảng hốt nghĩ đến thật sự là tẩu tẩu đã trở lại!

Trong lòng căng thẳng, Đại Đảm Tam mạnh mẽ thu hồi ánh mắt tán loạn, vội khẩn trương tiếng xé gió nói với Kiều Đại:" Đại ca, hỏng bét rồi, thân phận Đại Tội Hiệp của ta đã bị Bắc Cung phụ tử biết rồi, hôm nay......"

Kiều Tam không để cho Kiều Đại quá nhiều cơ hội suy tư, vội đem kinh hiểm phong ba trong một ngày nửa thật nửa giả nhất nhất nói ra, cuối cùng ngưng tiếng xé gió nói:" Ta phiên đắc này tội với quan phủ, bọn họ mặc dù tạm thời còn không biết ta là Kiều Tam; nhưng vì phòng vạn nhất có chuyện xấu, chúng ta phải an bài cho tốt. Đại ca, ngươi nhất định phải nghe theo sự an bài của ta!"

Kiều Đại chỉ là thư sinh, sớm bị Kiều Tam dọa cho đến tái mặt, liên tục gật đầu nói:" Tam đệ, ngươi nó đi, đại ca làm theo là được!"

" Ngay bây giờ đại ca lên kinh chuẩn bị ứng thí, ý của tiểu đệ là người lập tức nhập kinh. Thứ nhất sẽ rời khỏi nơi không an toàn này, thứ hai, nếu đại ca đậu trạng nguyên, nhà chúng ta sẽ không cần phải sợ một quan trị huyện nho nhỏ!"

" Uhm, Tam đệ nói rất có lý!" Kiều Đại đối với công danh một lòng hướng tới, quang tông diệu tổ là giấc mộng của hắn, hai mắt phấn khởi lóe sáng mừng rỡ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.