" Ân công, tiểu
nữ tử mặc dù tư sắc bình dong(nhan sắc tầm thường), nhưng từ nhỏ bẩm
sinh có bản lĩnh đặc biệt hơn người!" Cô gái đáng thương gặp vận rủi
chậm rãi ngẩng đầu lên, sợi tóc mây bồng bềnh buông dài xuống dưới cổ
thật đẹp. Trong nháy mắt vừa tinh khiết nguyên chất lại có phần xấu hổ
rụt rè, làm nàng tăng thêm mấy phần thanh xuân xinh đẹp.
Khí tức
thiên biến vạn hóa quả là tuyệt đỉnh cao thủ, khí tức có thể khuynh
thành, đến mức người người điên đảo, lại như thủy ngân tiết ra, không
chỗ nào không đến được công kích tới tận tâm linh nam nhân nơi yếu hại
sơ hở!
Không đợi Đại Đảm Tam tò mò truy vấn, cô gái rụt rè liếc
mắt nhìn mắt, sau đó cúi đầu xấu hổ nói:" Tiểu nữ tử có thể nhận được
mùi cơ thể của con người, mỗi người đều có hương vị không giống nhau,
ngươi đúng là ân công!"
" Đừng..." Cái này thì đến phiên Kiều Tam thiếu chút nữa té xỉu, hắn hai mắt bắt đầu tán loạn, tâm linh bắt đầu
hỗn loạn, thần kỳ dự cảm không ngừng thúc giục hắn rời đi, mà cô gái quá đáng thương cùng ai oán khiến cho hắn cước bộ trầm trọng, đi không
đành.
Tâm linh giao chiến, trải qua giãy dụa, Kiều Tam đột nhiên
trỏ ngón tay về phía sau cô gái rồi nói:" Bất hảo, có người đuổi tới!"
" A!" Cô gái sợ tới mức kinh ngạc loạn bậy, theo bản năng quay đầu nhìn
lại, nhưng lại trống rỗng không thấy cả bán nhân ảnh nào, chờ nàng quay
đầu lại, phía trước bóng đêm dưới đã giống nhau trống rỗng một đám.
Kiều Tam tên vô lại thế nhưng dùng phương pháp hèn hạ như vậy, bỏ lại một cô gái đáng thương!
Làn gió lạnh lùng thổi vi vu, nước mắt dần dần khô đi, cô gái chậm rãi đứng lên, trong chốc lát từ khi đứng lên, trên mặt hắn nước mắt đã ly kỳ
biến mất không thấy:" Lạc, lạc...... Người nầy quả nhiên là tên vô lại,
muốn chạy trốn khỏi lòng bàn tay Thập Nhị nương ta! Hừ! Mơ tưởng!"
Thập Nhị nương, hồ tộc công chúa, hồ ly tinh! Ôi, hết thảy đều cũng hiểu
được rồi! Khó trách nàng có thể dễ dàng khiến cho nam nhân phát cuồng!
" Hư..." Kiều Tam dưới tình thế cấp bách vốn là băng tường vượt nhà, bằng cách nhanh nhất, tốc độ lẹ nhất trốn trở về Kiều gia, sau đó căng thẳng đóng chặt cửa lớn. Lúc này mới bình tĩnh thở ra một ngụm khí lớn, nguy
hiểm thật, chính mình vừa rồi thiếu chút nữa đã mềm lòng rồi!
Không được, tuyệt đối không thể bại lộ bí mật, nếu không nhất định sẽ hại đến người nhà, nhất là tẩu tẩu xinh đẹp, khiêu gợi bị mang họa!
" Ôi...."
Trong phòng ngủ Kiều Tam buồn bực đích thở dài đi lui đi lại mấy vòng, trên đời quả nhiên không có bí mật vĩnh viễn.
Hắn lại như thế nào không rõ làm như vậy quá nguy hiểm, nhưng giống như mi
tâm nhiệt khí giống nhau, trong cơ thể kia luồng thanh lương khí lưu
chung quy sẽ làm hắn thân bất do kỷ.
Tính rồi, đi từng bước xem từng bước, chính mình cứu kia cô gái, nàng nên sẽ không lấy oán báo ơn! Hay là ngủ hảo!
Tâm tính tùy tiện vốn là tính cách của hắn, Kiều Tam nhắm chặt mi mắt, bắt
buộc chính mình hủy diệt hàng vạn hàng nghìn tạp niệm, chỉ chốc lát sau, hắn thật sự đang ngủ! Đáng tiếc... A, a, trong giấc ngủ hắn cũng không
được an bình.
" Chủ nhân, Sách Linh xin thỉnh an người! Ngươi
nguyện ý tự sát sao?" Một vầng sáng bảy màu bay vào rồi thế giới tâm
linh của Kiều Tam, để cho ý đồ im lặng trong chốc lát của hắn phải thở
vắn than dài.
" Ôi... Bằng hữu, ngươi đi đi, ngươi cũng không
phải là mỹ nữ, làm chi mỗi ngày xông vào trong giấc mộng của ta? Đi
đi... Đừng có phiền ta, bổn thiếu gia còn không có sống đủ!"
"
Nguyên lai chủ nhân muốn gặp mỹ nữ à, thế thì dễ dàng quá, sách linh có
thể biến thành mỹ nữ!" Vầng sáng phát ra thanh âm luôn như vậy khô khan
đơn điệu, không có chút tâm tình biến hóa.
" Á!" Kiều Tam thấy
trước mắt sáng ngời, một cô gái mềm mại thướt tha yêu kiều đã xuất hiện
ngay trước mắt hắn, quốc sắc thiên hương, tuyệt đại vô song!
" Chủ nhân, như vậy ngươi có thể an tâm học tập rồi sao?"
" Ôi... Coi như là mỹ nhân đi nữa, cũng không phải là thật sự!"
Kiều Tam đệ nhất là trong mắt nóng lên, đáng tiếc Sách Linh âm thanh vang
lên xé gió nhưng lại giống nước lạnh khô khan giết chết tâm hỏa của hắn. Hơn nữa mỹ nữ mĩ thì mĩ hĩ, nhưng ánh mắt trống rỗng không có nửa điểm
người vị, làm vô lại đồ đệ nhịn không được nói một câu thật lòng:" Sách
linh, ngươi có thể hay không trở nên giống một đại nhân sống, hắc,
hắc.... Như vậy ta nhất định cố gắng học tập!"
" Chủ nhân, sách
linh bây giờ pháp lực rất thấp, chỉ có sau khi chủ nhân ngài học được
Đạo thư tiên pháp sách linh mới có thể lập tức tiến bộ, đến lúc đó Sách
linh nhất định biến thành mỹ nhân sống sắc sinh hương, mặc cho chủ nhân
chà đạp, giao hoan, sủng ái, đùa giỡn......"
" Dừng, dừng..."
Kiều Tam thiếu chút nữa bị sách linh làm cho bất tỉnh, bất mãn trách cứ
nói:" Ngươi nói gì bậy bạ thế, ta hư hỏng như vậy sao?"
" Chủ nhân, Sách linh vốn là dựa theo nội tâm ngươi ý nghĩ nói ra thôi mà!" Tinh linh kỳ quái vẫn bình thản trả lời!
" Ặc ặc!" Mộng ảo thế giới khiến Kiều Tam tức giận đến gục đầu ngã quỵ
trên mặt đất, đều thầm kín trong tâm linh của hắn bị phát hiện làm hắn
tức giận đến như bị hỏa thiêu. Đáng tiếc mặc cho hắn như thế nào ra tay, đã đánh không đến được vầng sáng của Quỷ kinh.
" Chủ nhân, ngươi muốn đánh nhau với sách linh, có thể tu luyện〈 quỷ kinh〉, chỉ cần ngươi một đao xuyên tâm, có thể thu được pháp lực, đến lúc đó có thể đánh
được Sách Linh rồi!"
Nói đến đề nghị thương tổn chính mình, Sách linh vẫn bình thản đờ đẫn, quả nhiên không hổ là tinh linh không thể nói dối.
" Hảo a! Xem ra ta cần đuổi ngươi đi ra ngoài, thật đúng là muốn học
ngươi này cái gì Quyển〈 quỷ kinh〉 rồi! Bất quá, ngươi đừng mơ tưởng!"
Kiều Tam đối với sinh mệnh nhiệt tình yêu thương trân trọng vô cùng, mặc cho sách linh dây dưa suốt một đêm, hắn cũng không có đáp ứng yêu cầu
đáng sợ: một dao xuyên tâm, tu luyện quỷ kinh!
" Đông, đông(cốc
cốc)... Tam đệ, Tam đệ, rời giường đi!" Hiện thực đã đến, Khanh Nương
kiên trì liên tục kêu gọi, rốt cục đem tên Kiều Tam đang ở trong mộng
đẹp cùng tinh linh dây dưa van nài gã tu luyện, tất cả chấm dứt!
" Đừng... Hừng đông rồi!" Tại trên giường hai tay Kiều Tam vẫy vẫy, rốt cục ly khai mộng cảnh quái dị.
Đôi mắt mông lung chậm rãi mở ra, trong nháy mắt, nhất quyết đem mộng cảnh kỳ dị vất ra sau ót!
" Tẩu tẩu, ta đi ra ngay!" Chờ Kiều Tam hai chân rơi xuống đất là lúc, mộng cảnh dĩ nhiên bị vứt lên tới chín tầng mây!
" Rẹt!"
Cửa phòng thản nhiên đẩy ra, Khanh Nương trước sau như một vì tiểu thúc
chuẩn bị nước ấm. Bất quá, nàng lần này không như trước đây lập tức
thoát đi, ngược lại không nói được một lời, vẫn lấy ánh mắt quái dị cao
thấp dò xét tiểu thúc, giống như cũng không nhận thức Kiều Tam như cũ.
" Tẩu tẩu, ta có cái gì không hợp nhân sao?" Kiều Tam luôn luôn da mặt
dày đích bị tẩu tẩu nhìn chằm chằm thấy không tự nhiên, ngay cả suy nghĩ ôn tồn nói chuyện cũng phải vất bỏ để hỏi cho rõ.
" Tam đệ, làm
Đại Tội Hiệp chơi vui lắm sao?" Khanh Nương ôn nhu cất tiếng hỏi nhưng
lại giống sét đánh thiểm điện, đem Kiều Tam chết đứng tại hiện trường!
Này rốt cuộc vốn là chuyện gì xảy ra, như thế nào cả tẩu tẩu cũng biết rồi? Sẽ không... sẽ không chuyện này cả phố đều biết rồi chứ?