Diễm Tu

Chương 62: Chương 62: Tên khí




Một chạy một đuổi, hai phương nhân mã mới vừa rời đi, tiểu hồ yêu giảo hoạt đã âm thầm nhô đầu ra, đôi mắt đẹp phát ra u thâm lục quang chớp động không ngừng. Thập Nhị lạnh lùng đi tới trước mặt Khanh Nương.

Nhìn Khanh Nương vẫn đang hôn mê bất tỉnh, tiểu hồ yêu ngọc chưởng chuyển thanh dài nhọn, móng tay trong nháy mắt dài ra vài tấc, hung hăng đâm về phía cuống họng của tuyệt sắc tẩu tẩu.

Để cho Kiều Tam cùng tam giới chính đạo trở mặt thành thù, giết chết Khanh Nương sau đó giá họa cho đối thủ, đó tuyệt đối là kế hoạch vô cùng hoàn mỹ, trách nhiệm hoàn thành nhiệm vụ khiến Thập Nhị trong phút chốc yêu tính tăng vọt!

Chỉ cần đạt được mục đích không từ thủ đoạn- Lời dạy của Hồ Hậu luôn ở trong tâm trí Thập Nhị, tiểu hồ yêu xuống tay rất nhanh!

" Không!" Đột nhiên, đầu móng tay sắc nhọn dừng cách cổ họng của Khanh Nương chỉ vài ly mà thôi, Khanh Nương đối với Thập Nhị luôn có thiện ý, quan tâm... Những tình cảm quan tâm yêu thương đó cứ ào ạt tuôn chảy vào trái tim tiểu hồ yêu đa cảm.

" Thập Nhị muội muội, ngươi gọi ta tỷ tỷ nha, tựa như thân tỷ tỷ như vậy..."

" Thập Nhị, đến đây, tỷ tỷ mới làm cho ngươi một bộ quần áo mới......"

... ...... .......

Từng ấy quan tâm, từng ấy ấm áp, từng ấy..... Một màn tựa như ánh điện chớp động trước mắt Thập Nhị, mặc cho nàng như thế nào cố nhắm nghiền mắt, cắn chặt răng, như thế nào dùng sức huy vũ, đã đuổi không được cái loại cảm giác khắc tận tim can lạ lẫm yếu đuối!

Yêu, kỳ thật cũng là linh hồn; yêu, cũng phân biệt chính tà!

Không thể quên nhiệm vụ đã được Hồ Hậu giao nhưng từ trong đáy lòng lại tràn đầy tình cảm mềm yếu, vô cùng khó xử. Sau một phen băn khoăn suy nghĩ Thập Nhị co rụt móng tay sắc nhọn lại, ngửa mặt há mồm, hướng thâm sơn phát ra thanh âm đặc biệt triệu hồi yêu loại!

Trong chốc lát qua đi, hai đầu hồ ly đã bay tới trước mặt Thập Nhị.

" Các ngươi lập tức đem nàng bí mật đưa đến Hồ sơn, để cho mẫu hậu ta chiêu đãi! Nhớ kỹ, nàng là tỷ tỷ của bổn công chúa, ai dám thương tổn nàng dù chỉ mảy may, bổn công chúa nhất định lột da hủy cốt, trọn đời không được luân hồi!"

" Ba, ba!" Bên trong rừng rậm, liên tục vài nhánh cây khô gầy bị Kiều Tam bẻ gãy đoạn. Vì tranh thủ thời gian để chạy trối chết nên hắn căn bản không có thời gian để né tránh cây cối trước mặt, chỉ có thể ỷ vào Thập Dương Thể mạnh mẽ để mở đường!

Cho dù là như thế, Tiểu U cùng ba yêu thi đã đuổi ngày càng gần, vài lần yêu thi tử khí đã thổi tới phía sau cổ Kiều Tam.

" Nữ nhân, không cho phép lại quấy rối! Bằng không ta sẽ không khách khí nữa!" Trong thời khắc sinh tử cam go này, Bắc Cung Trinh hết lần này tới lần khác còn muốn quấy rối.

Chân dài mỹ nữ tuy nắm đấm mềm yếu vô lực, nhưng nàng ngọc thể giãy dụa dữ dội, tô nhũ đây hương thơm cùng cặp mông căng to, nóng bỏng tạo nên cuồn cuộn xúc cảm, tràn ngập lực sát thương. Hai người đang ôm nhau rất chặt, làm sao mà một tên háo sắc kìm chế nổi nóng bức toàn thân dù lúc này đang lúc sinh tử!

" Cọ từ từ thôi!" Tại Kiều Tam bả vai vừa chạm phải một cành cây rậm rạp, dương căn nam nhân đồng thời bật dậy, cương to. Cực đại nóng bỏng trụ thân trùng trùng nện ngay bộ vị bí hiểm nơi đùi ngọc của Bắc Cung Trinh!

" A!" Chân dài mỹ nữ vừa mới trải qua lần đầu giao hợp, đối với thứ vật kia của nam nhân luôn thấy sợ hãi, mặc dù đôi mắt nhìn không thấy, nhưng ngang bướng như ngựa lập tức càng thêm điên cuồng kinh tiếng xé gió mắng!

" Hỗn đản, hạ lưu, vô sỉ, mau buông!"

Tử vong nguy hiểm cũng không bằng sự bối rối xấu hổ của nữ nhân, Bắc Cung Trinh lại không biết nói, đã biết dùng sức xoay người liên tục đánh Kiều Tam. Ngược lại tựa như dầu đổ vào lửa, thiêu đốt dục vọng chi hỏa của nam nhân, làm gã thèm thuồng khó chịu!

" Thối đàn bà nhân, dừng lại ngay!" Như vậy nháo nhào, hai người thân hình không khỏi chậm lại, Kiều Tam một... không... lưu ý, phía sau lưng đã có thêm một vết thương rỉ máu!

Đau nhức cùng dục hỏa hóa thành sự can đảm vô tận, lực lượng vô song. Kiều Tam đệ nhất là tốc độ tăng vọt, tiếp theo hai tay ôm Bắc Cung Trinh xảo diệu di động-- không phải đem phiền toái này quăng bỏ đi, mà là mạnh mẽ đem nữ nhân cặp đùi thon dài hoàn mỹ cặp hai bên hông của mình, hai người biến thành mặt đối mặt, hai bộ phận dương căn và u cốc cũng dính sát vào nhau, chỉ chờ…!

" A....A… Ngươi... Ngươi cần khô... cái... cái gì?" Chất vấn ngày càng mềm yếu, khủng hoảng, lo sợ tràn ngập khắp tấm thân mềm mại của Bắc Cung Trinh. Mỗi giây mỗi khắc nàng đều lo sợ hắn lại tiếp tục tái diễn màn dâm loạn, âm hộ còn chưa hoàn toàn đóng cánh cửa ngọc thì nay đã sẵn sàng đón nhận vật lạ chui vào. Âm động so với chủ nhân càng thông minh, đột nhiên đóng chặt cửa động, đem đào nguyên cây cỏ lộ ra ít thủy tích dâm khí!

" Kiều Tam, ngươi dám? Ngươi dám làm nữa sao… " Khi bản năng sợ hãi của nữ nhân qua đi, nữ thần bộ ngang bướng nhanh chóng phất cờ trở lại, ánh mắt hung tợn cùng nắm tay đánh về phía mặt Kiều Tam.

" Hừ! Cho ngươi biết thế nào là Kiều Tam gia, hết quậy nha!" Kiều Tam không cần phải nhiều lời nữa, một bên thả người đẹp dựa vào cây đại thụ, một bên phần eo thuận thế nghiêng dựa vào người gã!

" Chi… chi… chi"

Một tiếng vang nhỏ lanh lảnh... Ba quỷ thi vẫn đang tiếp tục truy kích, tình hình vô cùng nguy hiểm. Nhưng cảm giác hung hiểm lại không ngăn được dương căn to dài phá âm động đi vào, thật sâu thật khít!

... ........

" Ba, ba...chát chát..." Thay cho âm thanh hồng hộc chạy trối chết là tiếng rên rỉ của dâm loạn, xuân sắc nóng bỏng mãnh liệt bao phủ thiên địa không gian!

" Mau đuổi theo!" Tiểu U hận đến nghiến răng nghiến lợi, không thể tưởng được tên Kiều Tam đột nhiên tốc độ lại nhanh hơn không ngờ, thế càng đuổi lại càng cách xa.

Vô luận là truy binh hay là hai người chạy trối chết, ai ai đều không có phát hiện, khi dương căn Kiều Tam lại thêm một lẫn nữa sáp nhập mật huyệt của cô gái đích. Thì ngay lúc đó một cổ hồng quang nhàn nhạt đã bao phủ bai người, vài vết thương phía sau lưng hắn đều lành miệng, hoàn toàn biến mất vô tung!

---- Thập Dương Thể quả nhiên lợi hại vô cùng!

"Ư…ư… ư… á…á….aaaaaa… " Bay qua hai ngọn núi, lướt qua ba con sông, nữ thần bộ bị xóc dữ dội, thêm nữa mật huyệt vẫn liên tục bị tấn công, dương căn của đối phương quá to dài làm nàng đau thốn khó chịu, ngứa… Tứ chi quấn chặt, giống như bạch tuộc gắt gao ôm chặt đại phôi đản, cọ xát thân thể vào người hắn, ra vào liên tục, nàng rên rỉ hỗn hển:" Hỗn đản, dừng.... dừng.. Dừng lại! Van cầu... ngươi, nhẹ...... nhẹ chút...... A...... Lại nữa sao, mạnh quá đi...."

... ...... .......

" Ách!" Cảm giác ngày càng khoái lạc siêu nhiên, Kiều Tam chỉ có thể dùng cổ họng rên rỉ để biểu đạt hưng phấn vui sướng của mình. Không thể tưởng được Bắc Cung Trinh tâm lý muốn làm nam nhân, nhưng sinh lý cũng lại là nữ nhân tuyệt như vậy, cơ thể hấp dẫn, đầy đặn, quả là trong vạn người: cực phẩm nữ nhân!

Huyệt trong chi huyệt- "tên khí", đây là trong truyền thuyết để cho nam nhân thần hồn điên đảo song huyệt tên khí! Trong âm động lại như có một âm động khác hút sâu dương căn, không chịu nhả ra, quá khít khao và ấm áp

" Tên khốn kia, nạp mạng cho ta!" Lâm vào bể dục khoái lạc vô vàn nhưng Kiều Tam đã phải chậm lại tốc độ quất đẩy, vốn đã tưởng thoát khỏi nữ quỷ rồi. Thế nhưng Tiểu U liều chết đuổi theo không tha, người chưa tới, Long Châu đã xé rách hư không, làm tan biến xuân sắc khoái hoạt!

" Con mẹ nó, thật sự là một con quỷ khốn kiếp!"

Đối với nữ quỷ đích kiên trì không ngừng truy sát, Kiều Tam không khỏi chửi to một câu, đang hưởng thụ sự mát xa, bót vuốt của mật huyệt tuyệt hảo. Bên trong huyệt mút vào không chịu nhả, còn dương căn hắn ra sức kéo ra đâm vào, ngày càng nhanh càng mạnh, phạch phạch không ngừng, coi như bánh xe chạy giữa không trung điên cuồng xoay tròn.

" A!" Dương căn tựa như pháp bảo vô song không thể thương tổn thân thể mà chỉ đem đến cực khoái, nhưng Kiều Tam cùng nữ thần bộ đang dùng dương căn xoay tròn trong mật động lại khiến cả hai phát ra những tiếng kêu thảm thiết xé gió: nữa đi…!

Trong phút chốc, Bắc Cung Trinh lệ đẫm đầy mi, mặt đỏ như hoa đào, giai nhân vốn cho rằng lần giao hợp lúc trước đã là khoái hoạt cực hạn, không thể tưởng được cá nước thân mật còn có thể còn cảnh giới cực hạn hơn nữa!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.