"Ngao…" tiếng dã thú
hú dài trong màn đêm hoang vu, trời đêm mây đen che mờ trăng sao,phảng
phất như biến thành hình một cái đầu ác lang nhe nanh.
Hành tẩu
trên quan đạo cũ kỹ gồ ghề, một đằng Kiều Tam lầm bầm mắng không ngớt,
một đằng hạ ý thức nắm chặt đoản đao bên hông, hắn tuy không tin có quỷ
thần, nhưng nếu là dã thú thì không thể không phòng bị!
Con mẹ
nó! cái gì mà Tuyển cử đại hội, thật sự là ăn no rửng mỡ mà! Lưu manh
thì cứ làm lưu manh,hết lân này đến lần khác học đòi làm nhân gia đại
bang đại phái làm cái gì cũng thần bí, cần phải chọn cái miếu Thành
Hoang ở nơi hoang dã này mà tụ tập sao? …Thật là ngu ngốc mà!
A …cuộc sống thật khó quá nha. Làm một tên lưu manh cũng phải dậy sớm, thật là xui xẻo!
Lục Manh trấn phía đông là biển rộng, phía nam thông với con đường thiên lý nối với quốc đô của nước Ngạo Lai, còn phía Tây là những dãy núi liên
miên không dứt, tại nơi giáp với biên giới phía bắc chợt lóe lên một ánh đèn sáng rực, đó chính là Thành Hoàng miếu, đây là nơi bị đám lưu manh
chiếm cứ, cũng là nơi mà Kiều Tam dừng lại tùy tiện tiểu tiện một bải
lên mặt đất.
Cái đám lưu manh này dùng chùa miếu làm tổng đàn không biết là thần phật mà biết thì nghĩ sao nữa?!
"Ai đó?" Trong màn đêm mông lung chỉ có thể nhìn thấy những cái bóng mờ ảo, Kiều Tam còn chưa đi tới cửa miếu thì có bốn năm tên lưu manh có nhiệm
vụ canh gác từ một chổ tối đi ra.
"Là ta, Đại Đảm Tam", hắn vội
vàng báo danh, sau đó tò mò hỏi:"các vị huynh đệ bày đại trận như vậy
làm chi? Con mẹ nó! Làm như vậy không sợ thất kính với bằng hữu sao?
"Aì…" Con mẹ nó, ngươi không biết Lục Manh Trấn sắp có tân huyện lệnh tới
nhậm chức sao, các lão Đại đang vì vị thượng quan này mà phát hỏa, do
vậy bọn tiểu nhân chúng ta mới phải ra ngoài này mà hóng mát!
"
Oài.." Vị huyện lệnh mới nào mà chẳng làm ra vẻ thanh quan trong sạch,
nhưng chắc không đầy ba ngày là lộ ra nguyện hình mà thôi!". Kiều Tam
cầm lấy hồ lô rượu bên mình uống một hớp lớn rồi đưa qua cho tên lưu
manh bên cạnh vốn từng quen biết, xông lại lớn tiếng mắng:" Con mẹ nó
một lũ cẩu quan, đắc ý gì hơn chúng ta mà cũng làm tàng!"
"Hắc
hắc …" Ngụm rượu mạnh vừa rồi làm cho hắn cảm thấy phấn chấn, đối với
bọn tham quan chửi chẳng kiêng dè …làm mọi người bật cười rộ.
Kiều Tam cất bước đi vào trong tổng đàn của đám lưu manh – miếu Thành Hoàng. Tuỳ tiện nhìn quanh không khỏi tức cười, nguyên lai trong miếu lại cung phụng tượng Tam Đầu Dạ Xoa Vương, còn tượng của Thành Hoàng thì đang ủy khuất nằm dưới đất, bị một đám tiểu lưu manh không chút khách khí đặt
mông ngồi lên trên mặt tùy ý vũ nhục.
Tại chỗ gã sư gia của đám
lưu manh đang chỉ huy thuộc hạ, hắn giơ chưởng lên đùa giỡn một chút rồi sau đó ấn đại chưởng lên tấm vải trắng trên án, đại biểu cho việc hắn
lần này sẽ tham gia vào tuyển cử đại đầu lĩnh.
"Khục! Một đám ngu ngốc làm bộ làm tịch mà! Kiều Tam vừa bước ra cửa miếu không khỏi nghi
hoặc quay đầu lại nhìn, chính là hắn không hiểu được cái đám đầu heo bên trong kia bày vẻ rềnh rang như vậy làm gì!
Chẳng lẻ là Lục Manh Trấn tân quan có liên đới gì ở đây?
"Cía gì! Quỷ cơ, ngươi cẩn thận một lần nói lại cảm giác lúc đó là như thế
nào? Trong Thuỷ Tinh cung, Long Mẫu uy nghi quang hoa trong mắt đột
nhiên tăng vọt, đôi má hoa đào tựa hồ cũng đỏ thêm vài phần.
"Bẩm nương nương, quỷ phụ nói đúng là sự thật, không có nửa điểm phóng đại!" Quỷ Cơ thấy Long Mẫu thần sắc trầm trọng liền quỳ rạp ngay xuống đất,
ngưng thần nhớ lại hoàn cảnh lúc đó, thập phần hết sức cẩn thận thuật
lại một lần nữa
" Khi tên lưu manh Kiều Tam đó từ trong thanh lâu bước ra, tiểu quỷ liền lập tức động thủ, thế nhưng đột nhiên trong cơ
thể hắn bộc phát một cỗ năng lượng cường đại!"
Quỷ Cơ nhớ lại
trong ánh mắt có tia hoảng sợ, khẽ rùng mình, nàng ta lúc này mới thuật
tiếp:" nguồn sức mạnh đó tựa như…hoả, so với liệt hoả không khác nhau là mấy, thật đáng sợ, nhưng lại không phải như những ngọn lửa tầm thường
thuộc về nhân giới", cụ thể là như thế nào quỷ phụ pháp lực thấp kém
cũng không thể nói lên được, chỉ biết là thiết một chút nữa thì thị đã
bị luồng sức mạnh đó vây khốn buộc phải thối lui, nếu ngạnh tiếp nhất
định phải hồn phi phách tán!"
Tiểu U quỳ bên cạnh mẫu thân, thấy
Quỷ Cơ sắc mặt trắng bệch nàng không khỏi thương tâm, dùng ngọc thủ nắm
lấy bàn tay phải lạnh lẽo của Quỷ Cơ truyền sang một ít quỷ lực trấn an
tâm thần mẫu thân. "Khải bẩm Long Mẫu nương nương, mẫu thân thuộc hạ nói thiên chân vạn xác, xin nương nương minh giám!"
" Bổn cung không định trách phát các ngươi, đứng lên đi!" Với lịch duyệt siêu phàm Long
mẫu tìm kiếm trong ý thức hải của mình đáp án cho hiện tượng ly kì này.
Long mẫu hai mắt khép hờ theo kiến văn của nàng - thuỷ tộc chi chủ cường đại bậc nhất,nàng đương nhiên khẳng định tên lưu manh Kiều Tam này tuyệt
đối không phải là người tu đạo nhưng tại sao trên người hắn lại có tam
muội chân hoả?
" Trừ phi …trừ phi là không phải tam muội chân hoả mà là một thứ cực kỳ tương tự- thuần dương linh hoả!
Nghĩ tới đây, thì trái tim Long Mẫu nhịn không được rung động một trận. Mở
bừng mắt cẩn thận quan sát Quỷ Cơ, cùng với vẽ thanh tĩnh phiêu dật của
Tiễu U làm cho nàng cũng thầm than đáng tiếc, nhưng lúc này Tứ hải chi
chủ đã quyết đoán đưa ra chủ ý.
"Được rồi,Đừng nhúc nhích!" Đông
Hải Long Mẫu nhấc cổ tay một luồng sáng màu hồng tuyệt đẹp thoát ra vờn
nhẹ trong không trung sau đó dừng lại trực tiếp chiếu vào đỉnh đầu hai
mẹ con Quỷ cơ thâm nhập vào trong linh thể.
Hai mẹ con Quỷ Cơ
nhất thời chấn động, ngay sau đó cực kỳ mừng rỡ, chỉ trong sát na tất cả thương thế hoàn toàn biết mất, cả quỷ lực cũng tăng tiến thêm một tầng. " Tạ ơn nương nương ân điển, Quỷ phụ thề sẽ vì nương nương ra sức
khuyển mã!"
"Ân " Long Mẫu ngổi trên ngai cười nhạt một tiếng,
tiên nhan hiện lên vẻ vui mừng," Quỷ Cơ ngươi nhớ kỹ khi đến gần tên lưu manh Kiều Tam đó chỉ cần không thi triển quỷ lực thì dương khí trong cơ thể hắn sẽ không công kích ngươi!"
"Nương nương" vậy phải làm
thế nào mới có thể giết tên lưu manh hỗn xược này đây? Với lực lượng quỷ lực tăng lên như vậy, làm cho sự sợ hãi của Quỷ Cơ tiêu thất, khuôn mặt ngọc đầy nhục cảm tăng thêm vài phần tự tin.
Long mẫu trong mắt
thoáng hiện một tia khác thường nhưng lập tức dùng ngàn năm đạo hạnh
mạnh mẽ trấn áp, "Ngươi dùng hai đạo quỷ lực trực tiếp làm phép mà giết
không được hắn, Vậy chỉ còn biện pháp duy nhất là huỷ diệt "dương khí"
của hắn, có như vậy hắn mới cam tâm tình nguyệt chịu chết.