Mây đen bao phủ ánh trăng che đi một cảnh giết người trong đêm.
Một tiếng kêu thảm thiết nặng nề vang lên, sát thủ Kiều Tam dễ dàng để lão thái giám biến mất khỏi thế giới này.
" Ngọc Phi nương nương, tiểu nhân làm cũng không tệ lắm nhỉ?"
Lưu manh Kiều Tam cười ha hả tiến nhập phòng Ngọc Phi, cánh cửa đóng chặt
nào có thể ngăn trở tên lưu manh vô lại đang nóng cả người lên vì thèm
muốn mỹ nữ chứ?
" To gan, còn dám đối với bổn cung vô lễ, ngươi
không muốn sống chăng?" Nữ nhân phản kháng so với đêm qua lại càng kịch
liệt hơn, tưởng tượng đến bảo bối nam nhân thật đáng sợ, Ngọc Phi càng
cảm thấy trước sau hai nơi của mình đều là nóng rát đau nhức vô cùng;
đêm qua bị thương còn chưa kịp khép lại, nàng sao dám nhận thêm cuồng
bạo mưa gió lần thứ hai!
Kiều Tam tự nhiên hiểu được hơn phân nửa nguyên nhân nữ nhân phản kháng, nhưng dục vọng quan hệ của hắn rất vô
tình, còn có cấp bách cần phải trị liệu trọng thương, lại để cho Kiều
Tam vươn bàn tay to không chút do dự.
" Xoạt! Xoạt!" Trang phục
hoàng thất đẹp đẽ lại một lần tan thành mảnh nhỏ, nam nhân dùng bàn tay
xé mạnh, từng mảnh từng mảnh áo rơi xuống đất, tứ tán trong phòng mỗi
một một góc.
" A!" Ngọc Phi bản năng xoay thân bỏ chạy, nhưng
Kiều Tam chưa kịp đuổi theo, một trận đau nhức đã làm cho hai chân nữ
nhân mềm nhũn, hai mắt phát hoa.
" Hé hé, hê hê... Chơi trên mặt đất, cũng không tệ!"
Nam nhân tựa như ảo thuật run run thân hình, quần áo trong nháy mắt rớt
xuống toàn bộ, Kiều Tam xích lõa dương căn cứng ngắc chĩa thẳng thanh
thiên, cơ hồ đã dính sát vào bụng trên thành một khối toàn tâm toàn ý
liên kết chặt chẽ.
" Đừng có... đừng có... Đại Đảm Tam, ta… chỗ ấy… miệng vết thương còn... không hảo, chúng ta... hôm khác nha!"
Ban ngày ngoan độc âm trầm, cay độc vô tình nhưng ban đêm nữ nhân lại thành sơn dương đợi thịt, chỉ có thể dùng ngữ điệu mềm yếu run run điều cầu
khẩn tên lưu manh vô lại không bao giờ nói đạo lý.
" Bốp!" Kiều
Tam đáp lại Ngọc Phi bằng một bạt tai hung hăng, nam nhân đã hóa thân
thành ác ma một cước đạp mạnh trên cặp vú run rẩy của nữ nhân, lạnh lùng nói:" Tiện nhân, ngươi cho rằng bổn thiếu gia là ai, dám nói điều kiện? Bốp, bốp, bốp... "
Lời còn chưa dứt, Kiều Tam đã dùng tay đánh điên cuồng lên cặp mông căng tron vẫn còn hồng ấn chưa tan của Ngọc Phi.
" Bốp!" Nam nhân đệ nhất tát đánh vào mông bên trái, sau khi Ngọc Phi một trận đau nhức run lên, miệng vết thương một lần nữa lại bị xé rách, máu liền bắn ra, đau nhức nhập vào tận não, tiếng kêu thảm thiết thốt ra.
" Bép!" Nam nhân đệ nhị chưởng độc ác vỗ mạnh trên mông diễm phụ, ngọc
môn đào nguyên đang run run rẩy trong mất đi huyết sắc, thân thể tựa như bị kéo thành hai phần, đôi môi đỏ thắm đã bị chính nữ nhân dùng răng
nanh cắn phá, nhưng vẫn kìm không tiếng rên rỉ ư ử.
" Bép!" Đệ
tam chưởng- Kiều Tam đệ tam chưởng càng dùng sức nhiều hơn hai chưởng
trước, trong giây phút đại chưởng cùng mông thịt tiếp xúc, nhưng lại xảy ra biến hóa kì diệu, tại lực đạo cùng phương vị lại lộ vẻ thần kỳ, một
cơn tư vị khác thường chạy ào tới, khi tới bên miệng Ngọc Phi, thế nhưng biến thành những tiếng rên rỉ nỉ non mất hồn!
" Hắc, hắc... Quả nhiên là một nữ tiện nhân, ngươi xem, âm huyệt của ngươi đều đã ẩm ướt cả rồi!"
Ngón tay Kiều Tam vọc vào trong âm động lầy lội, sau đó đem dâm thủy đưa tới trước mặt Ngọc Phi, hắn dâm đãng nói:" Hoàng phi nương nương, ngươi
xem, đây là có phải dâm thủy của ngươi không?"
Tiếng kêu hết sức
tôn quý "Hoàng phi nương nương", nhưng nội dung lời nói của Kiều Tam lại hết sức dâm nhục kích tình, trái tim Ngọc Phi run động, sát khí tàn
nhẫn đong đầy trong đôi mắt nàng.
Đối với ánh mắt oán độc của nữ
nhân, Kiều Tam chỉ cười khinh thường, hắn dùng ngón chân đặt kẹp chặt nụ hoa căng căng, trùng trùng kẹp chặt lấy cặp vú to căng của diễm phụ
thành thục, vân vê nụ hoa.
" A!" Tiếng rên sợ hãi ư ử cùng quái
dị khoái cảm thống trị lẫn kích thích không gian, đáy mắt ngoan độc của
Ngọc Phi thoáng cái bị ngón chân "Kẹp" vú mà tan nát trong cơn kích
tình, thân thể đau đớn chung quy sẽ lại hóa thành khoái cảm thấu tâm
thấu cốt, ngôn ngữ dâm nhục cũng sẽ làm cho nữ nhân kích thích khoái cảm điên cuồng hai chân liên tục run rẩy.
" Hắc, hắc.... he he…. "
Kiều Tam chơi sướng đến chết đi được, nhìn thấy nữ nhân dưới hạ thân hắn đang giãy dụa mãnh liệt tạo thành một đường cong gợi cảm, nghe như đang khóc lại pha lẫn tiếng rên rỉ thống khoái, Kiều Tam rốt cục tin một đồn đãi không quá chân thật!
- Nữ nhân tôn quý trong nhung lụa luôn có tính tình dâm tiện, nữ nhân địa vị càng cao kỳ thật càng dâm tiện!
" Tiện nhân, nếm thử hương vị dâm khí của ngươi đi!" Kiều Tam càng không
ngừng phát ra dâm huyết kết giới, bàn tay đang quất đánh đột nhiên dừng
lại, ngón tay dính đầy xuân thủy đích thì mạnh mẽ chui vào trong miệng
nữ nhân đang nửa đóng nửa mở.
" Đừng... " Ngọc Phi giãy dụa cố
lắc đầu phản kháng, nhưng sự dâm tiện khát nhục trong cơ thể khiến nàng
không thể không đầu hàng, đầu lưỡi khẽ liếm, đường đường hoàng phi thế
nhưng si ngốc mút chặt ngón tay Kiều Tam, nhấm nháp cơn dục vọng nước
dâm của mình!
" Uhm...... Đại Đảm Tam... Đừng có dừng...... Van
cầu ngươi!" Sau khi mút vào bên trong, nữ nhân nỉ non không ngừng cầu
khẩn nam nhân tiếp tục tàn phá bừa bãi mình, đùi ngọc nhấc lên, cơn khát nhục không thể kìm nén nổi hạ thể nâng lên hướng dương căn nam nhân
tiếp cận thật gần.
Hỗn loạn, mê loạn, dâm loạn... loạn đến mức không thể tách rời, loạn đến mức rối tinh rối mù!
.Kiều Tam tách hai chân ra làm hai rồi gác lên vai mình, hắn dùng dương căn
thô dài đâm vào liên tục…. làm nàng điên cuồng rên rỉ không ngừng…
... ........ Dâm đùa trải qua cao trào, sau khi vài đạo cơn dâm loạn, rốt
cục chậm rãi kết thúc, Kiều Tam nằm trong hồng quang giống như lão tăng
nhập định, hoàng phi thì sau cơn mây mưa điên cuồng chóng mặt mê lịm đi
thật lâu.
Nam Chiêm bộ châu, phía trên Nam Hải, một đoàn mây trắng đang ở mặt biển thản nhiên tung bay.
Sau khi tuần sát Tứ Hải Long Mẫu rất vừa lòng gật gật đầu, đối với Tứ Hải
yên ổn cực kỳ vui mừng, suy nghĩ một lúc, nàng không khỏi lại thầm nhủ
thở dài một tiếng.
Không thể tưởng được Tiểu U lại đột nhiên xông khỏi Địa Phủ, mặc dù Thái Nguyên đã kịp thời đem Tiểu U bắt trở về Tử
Phủ Sơn, nhưng đã bỏ lỡ cơ hội tốt nhất để Tiểu U chuyển thế.
"
Ôi......" Trong lòng một tiếng thở dài, biển cả rộng lớn xanh ngắt cũng
không thể khiến tâm tình Tứ Hải Long Mẫu sáng sủa được.
Quốc sắc
đại khí Long Mẫu tiềm thức nhìn mặt biển xa xa, nhịn không được thầm nhủ tự nghĩ: Có nên dành thời gian đi tới Tử Phủ Sơn một chuyến, nha đầu
Tiểu U kia cũng làm cho người ta quan tâm quá rồi!
" Báo… " Đang
lúc này, một tiểu phi điểu bay tới trước mặt Long Mẫu, ánh sáng vừa thu
lại, phi điểu biến trở thành bức bay xuống trong tay Long Mẫu.
Huyền Nữ viết gấp cho thư hàm Long Mẫu, trải qua thiên sơn vạn thủy, rốt cục đã đi tới tay Long Mẫu.
" Binh sĩ Tứ Hải nghe lệnh, lập tức tới Địa HẢI!" Thủy tộc tiên tướng
ngàn năm qua đây là lần đệ nhất ly khai khỏi Tứ Hải, không được thiên
đình pháp lệnh ra lệnh xuất quân, đây chính là đã vi phạm vào Thiên
điều, nhưng Tứ Hải Long Mẫu tưởng tượng đến Thái Nguyên Ngọc Nữ thân ở
hiểm cảnh, trong nháy mắt liền quyết đoán hạ ra mệnh lệnh.
Lời đã dứt nhưng nàng vẫn còn ở trên mặt biển, Long Mẫu so với nữ tử tầm
thường cao lớn đầy đặn tuyệt sắc tiên ảnh đã bay về phía Đông Thắng Thần Châu Ngạo Lai Quốc.
Tử Phủ Sơn cần phải cứu viện, Huyền Nữ cũng
muốn trợ giúp, Long Mẫu khôn khéo cơ trí đương nhiên đã có lựa chọn tốt
nhất, nàng cần phải giúp Huyền Nữ lấy được Linh Hỏa thánh đan, sau đó
mang theo đan dược bay về trợ giúp Tử Phủ Sơn, trợ giúp Thái Nguyên Ngọc Nữ trong lòng nàng có địa vị rất quan trọng!
Đúng rồi, còn có yêu nữ Ngọc Phiến kia, Bạch Ngọc Phiến của nàng ta không dễ dàng đối phó, trước hết phải nghĩ hảo biện pháp!
Thiên địa Hư vô, thế giới huyễn mộng.
Một đám ánh sáng tràn ngập không gian tâm linh tu luyện của Kiều Tam, trong trung tâm luồng sáng, có một bóng hình tinh linh đi ra làm cho hắn vui
mừng vô hạn.
" Chủ nhân, Sách Linh xin thỉnh an người!"
"
A, Sách Linh!" Kiều Tam kích động nhịn không được hai mắt nóng lên, bật
thốt lên lời hoan hỷ:" Ta còn nghĩ ngươi bị lôi điện... Rất được rồi, a, a... Ủa?"
Tiếng cười đột nhiên biến đổi, Kiều Tam kinh ngạc dò
xét từ trên xuống dưới tinh linh thần kỳ lại biến hóa, lúc này đích Sách Linh ngoại trừ bộ mặt ra, đã không chỉ là làn khói quanh quẩn nữa,
ngược lại có một tấm thân lạnh nhạt với một chiếc váy dài màu vàng.