Cuối cùng sau một tuần ăn thịt no nê kia giờ đây. Trong điện Diêm Vương. Nằm ở trên giường, Diêm Vương mặc bộ đồ ngủ hồng huyền thoại, mà ôm chặt Thiên Vân, cũng không có hành động gì.
Vậy mà Thiên Vân dường như cố ý ở trong ngực hắn cọ tới cọ lui, cuối cùng hắn cũng chỉ hôn môi của cô thêm sờ ăn chút đậu hũ thôi, sau đó liền ôm chặt cô không để cho cô động đậy.
Không biết rốt cuộc qua bao lâu, ngoài cửa sổ bóng đêm đã rất sâu, bên tai hoàn toàn yên tĩnh, lúc Thiên Vân nhắm mắt lại sắp chìm vào giấc ngủ, thì bỗng cảm giác được Tên Diêm Vương đang ôm mình rón rén buông cô ra.
Nháy mắt, không còn vẻ buồn ngủ trong mắt, vẫn như cũ nhắm mắt lại, giả bộ ngủ say, không động.
Cô rõ ràng nghe thấy động tác hắn đi xuống giường rất nhẹ, sau đó đi vào phòng thay quần áo, tiếng mặc quần áo truyền đến.
Lông mày của Thiên Vân nhăn lại, bên tai truyền đến tiếng động của hắn đang thay đồ, sau đó cửa phòng ngủ bị kéo ra, rồi đóng lại.
Trong phòng ngủ rất yên tĩnh, trong lòng Thiên Vân tràn đấy nghi ngờ mở to mắt, lông mày càng nhăn lại hơn, theo bản năng xốc chăn lên, xuống giường,dóm dém đi ra chỗ cửa, thấy Diêm Vương đang đi về điện.
Những thứ này giống như sức công phá của một quả bom đánh vào người cô, rồi đột nhiên nổ mạnh.
Tay Thiên Vân khẽ run rẩy, da thịt trắng nõn trong nháy mắt ửng hồng, cô lại giống như không hề có cảm giác gì, vẫn cứng ngắc đứng tại chỗ như cũ.Rõ ràng hắn bảo hắn là thẳng mà. Sao lại hẹn trai đi kia. Gian tình