Điện Đức Hoàng (Trần Hùng)

Chương 398: Chương 398




Giọng nói trong trẻo êm tại nhưng Trần Hùng lại nghe như thể một loại bùa chú phù phép.

“Lâm Thanh Thảo, con quỷ con này, hồi trước ngoan ngoãn lắm cơ mà, sao bây giờ lại ngày càng hư đốn thế này?”

Lâm Ngọc Ngân rối rít chạy tới dỗ cho Lâm Thanh Thảo ngủ.

Còn Trần Hùng vẫn đứng bên ô cửa sổ, ngắm nhìn ánh trăng bên ngoài kia.

“Thanh Thảo sắp sáu tuổi rồi, cũng đã đến lúc phải ngủ riêng thôi.

Thời gian sau đó, Tập đoàn Ngọc Thanh đăng ký nhãn hiệu độc quyền chính thức. Nhãn hiệu đầu tiên này trực tiếp dùng hai chữ “Ngọc Thanh” để đặt tên.

Mẫu logo kết hợp với bản thiết kế “Cỏ mùa thu” của Lâm Ngọc Ngân lúc trước, là hình cỏ bốn lá chuyển từ màu vàng úa sang màu xanh mơn mởn.

Nhìn tổng thể, biểu tượng logo thực sự rất bắt mắt.

Cùng thời điểm đó, trang web bán hàng trực tuyến độc quyền đầu tiên của Tập đoàn Ngọc Thanh cũng được chính thức thành lập. Hàng chục bộ sản phẩm mới do bộ phận thiết kế sáng tạo ra cũng được rao bán trên trang chủ của cửa hàng trực tuyến.

Bên phía Huỳnh Phong cũng bừng bừng khí thế bắt tay vào hoạt động quảng bá trên các kênh truyền thông mới.

Được sự giúp đỡ của ông vua ngành truyền thông thành phố Bình Minh, Lâm Ngọc Ngân cùng những người khác hoàn toàn không cần phải lo lắng về việc quảng cáo sản phẩm.

Hiện tại, họ chỉ cần làm tốt khâu thiết kế nhãn hiệu để đưa ra sản phẩm thời trang đẹp nhất, hợp với xu hướng nhất là được.

Đồng thời, trong khoảng thời gian hơn nửa tháng, Tập đoàn Ngọc Thanh cũng đã được nếm vị ngọt từ hiệu quả mà quảng cáo qua các phương tiện truyền thông mới mang lại. Sau khi phía Huỳnh Phong tiến hành hoạt động quảng cáo thì doanh số trong vòng nửa tháng đầu tiên trên cửa hàng trực tuyến đã gần bằng với lượng sản phẩm mà cửa hàng thực tế bán ra được trong vòng sáu tháng nửa cuối năm. Tuy hoạt động quảng cáo cần một số vốn đầu tư không hề nhỏ nhưng kết quả mà nó đem lại thì vô cùng lớn.

Sáng hôm nay, Lâm Ngọc Ngân đang ngồi trong phòng làm việc xét duyệt lại báo cáo tổng kết của các bộ phận.

Đúng lúc này, Huỳnh Phong đẩy cửa đi vào.

Lâm Ngọc Ngân lập tức đứng dậy, niềm nở bước tới đón tiếp: “Anh Huỳnh Phong, anh đến đấy ạ, mời anh vào ngồi.”

Huỳnh Phong đang cầm một tập hồ sơ tài liệu trong tay, nét mặt tỏ rõ vẻ hứng khởi và phấn khích.

“Cô Lâm Ngọc Ngân, có tin tốt đây, tin vô cùng tốt nhé.”

Lâm Ngọc Ngân ngạc nhiên, băn khoăn hỏi: “Có tin tốt gì thế hả anh Huỳnh Phong?”

Huỳnh Phong uống một ngụm nước rồi đặt xấp tài liệu lên trên mặt bàn làm việc của Lâm Ngọc Ngân.

“Cô Ngọc Ngân đã bao giờ nghe nói đến Nam Đô Phong Nhã chưa?”

“Nam Đô Phong Nhã?”

Lâm Ngọc Ngân trầm ngâm mất mấy giây rồi vội vàng gật đầu: “Có từng tìm hiểu.

“Nam Đô Phong Nhã là kênh truyền thông có nền tảng lớn nhất ở miền Nam, và chuyên hỗ trợ cho việc quảng cáo các nhãn hiệu thời trang”.

||||| Truyện đề cử: Cố Thiếu Gia Đừng Giả Vờ Nữa |||||

“Nổi tiếng ngang với Bắc Vực Phong Tình của miền Bắc?”

“Chính xác.

Huỳnh Phong gật đầu và bảo: “Lượng truy cập của trang Nam Đô Phong Nhã vô cùng lớn, chưa kể tất cả các thương hiệu thời trang mua bán trực tuyến tại khu vực miền Nam đều quy tụ tại đó.

“Và vừa mới đây thôi, Nam Đô Phong Nhã đã thông báo một tin tức tuyệt vời.

“Họ sẽ giành ra một danh sách những vị trí cho các nhãn hàng được đề cử mua sắm nhiều nhất, và để cho tỉnh Tam Giang của chúng ta một suất.

“Nếu như nhãn hiệu mới của Ngọc Thanh có thể lấy được vị trí sản phẩm được đề cử này thì hoàn toàn có khả năng thu hút được một lượng khách hàng cực kì lớn trong một quãng thời gian ngắn.

“Và nếu như sau đó chất lượng cũng như kiểu dáng của nhãn hiệu Ngọc Thanh đều đạt yêu cầu thì nhiều nhất là ba tháng thôi, Ngọc Thanh sẽ có được một chỗ đứng vững chãi tại thị trường miền Nam Vạn Hoa. Những lời này vừa thốt ra, Lâm Ngọc Ngân cũng phấn khích hẳn lên.

“Anh Huỳnh Phong, vị trí sản phẩm được đề cử này cần bao nhiêu tiền? Có thể đàm phản được không?”

Việc Nam Đô Phong Nhã quăng ra chiêu bài sản phẩm được đề cử vào thời điểm này chắc chắn là một cơ hội trời cho với những nhãn hàng mới như Ngọc Thanh.

Lâm Ngọc Ngân hiểu ngay được rằng một khi nằm bắt được cơ hội này thì Ngọc Thanh sẽ có thể bước một bước lên tới trời.

Huỳnh Phong đáp rằng: “Trước mắt, giá của một vị trí sản phẩm được đề cử là bảy mươi tỷ, thời gian quảng cáo trong vòng một tháng.”

“Bảy mươi tỷ?”

Lâm Ngọc Ngân hít vào một hơi lạnh, làm quảng cáo theo kiểu mới thực sự đốt tiền.

Nhưng nếu như có thể đàm phán để giành lấy vị trí này thì bỏ ra bảy mươi tỷ cũng xứng đáng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.