Điện Đức Hoàng (Trần Hùng)

Chương 979: Chương 979: Chuyện cũ




Giờ phút này Lâm Ngọc Ngân cũng nín thở, bây giờ tập đoàn Ngọc Thanh đã là tập đoàn khá nổi danh trong nước về thời trang hàng hiệu.

Mà Lâm Ngọc Ngân làm chủ tịch tập đoàn Ngọc Thanh, cô càng có thể trắng trợn đi tìm hiểu hàm nghĩa của dòng họ siêu cấp hàng đầu này.

Bao quát toàn bộ phương Nam, cao cấp nhất chính là dòng họ quyền thế hàng đầu, mà siêu cấp dòng họ quyền thế hàng đầu, lại ngự trị bên trên dòng họ quyền thế hàng đầu.

Nói đơn giản, dòng họ như vậy, tài sản trên tay phải có hơn ba trăm năm mươi nghìn tỷ, những sản nghiệp liên quan cũng trải rộng toàn bộ quốc gia thậm chí ra ngoài thế giới, không chỉ vậy mỗi một dòng họ như vậy, đều có quyền lên tiếng khống chế vài tỉnh lớn, đây chắc chắn được cho là dòng họ cao cấp nhất trong nước.

Mà Trần Hùng, chồng cô, lại là cậu ba nhà họ Trần siêu dòng họ quyền thế hàng đầu phương Bắc, chuyện này...

“Mấy người không cần kinh ngạc như vậy, trên thực tế từ hơn mười năm trước đây, tôi và nhà họ Trần ở phương Bắc, đã không có bất cứ quan hệ gì, ngược lại, bây giờ tôi và nhà họ Trần, hận thù đến chết không thôi.”

Sau đó, Trần Hùng bỏ ra thời gian đúng nửa tiếng, đem những chuyện mình trải qua mấy năm nay, kể lại một lần cho Lâm Ngọc Ngân và Lưu Ánh Nguyệt.

Từ lúc ban đầu Trần Hùng bị đuổi ra khỏi nhà họ Trần, sau đó là đến khi anh bị người ta truy sát, sau khi lại lưu lạc thành ăn mày ở thành phố Bình Minh, lại sau đó biết Tám ngón tay điên, thiếp theo bị người ta lừa xảy ra quan hệ với Lâm Ngọc Ngân…

Chuyện từ đầu tới cuối, Trần Hùng đều kể hết rõ ràng.

Sau khi bọn họ gặp gỡ Cái Hoàng, đi ra nước ngoài, về sau ở nước ngoài gia nhập Hang Sói, thành lập điện Đức Hoàng, sau đó phát triển điện Đức Hoàng lớn mạnh, đến cuối cùng quyết đấu một trận sinh tử với Hắc Ám đồ đằng, hoàn toàn đưa điện Đức Hoàng đẩy lên đỉnh cao thế giới.

Tất cả những thứ này, Trần Hùng vẫn không giấu diếm.

Đến tận sau này, Trần Hùng trở về Vạn Hoa, tìm kiếm vợ con mình, đồng thời gặp phải nhà họ Trần ở phương Bắc đến đòi cốt tủy, Dạ Tu La còn sót lại một chút sức mạnh Hắc Ám đồ đằng lại năm lần bảy lượt đối nghịch với mình, toàn bộ chuyện này, Trần Hùng cũng đều kể tất cả, không có âm mưu gì.

Rốt cục, Trần Hùng dùng thời gian nửa tiểng kể toàn bộ tất cả những gì mình đã trải qua hơn mười năm này cho Lâm Ngọc Ngân và Lưu Ánh Nguyệt.

Kể ra giống như một thước phim điện ảnh đầy lòng nhiệt huyết vậy, sau khi nghe xong, Lưu Ánh Nguyệt và Lâm Thanh Dũng đều trầm mặc.

Mà trong viền mắt Lâm Ngọc Ngân tràn lên nước mắt, bây giờ người một nhà các cô dựa Trần Hùng đã thăng chức rất nhanh, thế nhưng Lâm Ngọc Ngân không dám tưởng tượng, chồng cô rốt cục đã nuốt bao nhiêu đắng cay khổ cực, bị bao nhiêu tổn thương, mới đổi cho tất cả bọn họ được như ngày hôm nay.

Trần Hùng lại hít sâu một hơi, anh mở cửa sổ ra, sau đó đốt một điếu thuốc lá: “Cha, mẹ, Ngọc Ngân, bây giờ các người trở thành người thân thiết nhất của con, đúng là có lúc rơi vào tình huống nguy hiểm, thế nhưng Trần Hùng con xin bảo đảm, bất luận có chuyện gì xảy ra, con đều sẽ không để bọn họ tổn thương tới mọi người.”

“Đương nhiên, nếu như hai người lo lắng bị con làm liên lụy, thực ra con có thể cùng Ngọc Ngân...”

Nói đến đây, Trần Hùng lại không cách nào mở miệng.

Ly hôn sao?

Hai chữ kia nói thì đơn giản, nhưng đối với một đôi vợ chồng thực sự yêu nhau mà nói, điều đó lại khó tới cỡ nào?

Huống chi bọn họ hiện tại, còn có một đứa con gái đáng yêu.

“Trần Hùng, anh nói linh ta linh tinh cái gì.”

Lúc đó Lâm Ngọc Ngân cuống lên: “Anh muốn ly hôn với em, bỏ qua quan hệ của chúng ta sao, anh xem Lâm Ngọc Ngân em thành cái gì?”

Lâm Ngọc Ngân gần như thét lên lên, nước mắt đã sớm không nhịn được tràn ra khỏi bờ mi của cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.