Điện Đức Hoàng (Trần Hùng)

Chương 846: Chương 846: Em luôn đứng về phía anh hai




“Ha ha ha, chỉ dựa vào cậu ta ư?”

Kiều Ngọc Trân bật cười, cười rất khinh thường, người cô út như bà ta, dường như chưa bao giờ xem Kiều Tiết Dũng ra gì cả.

Điều này cũng không thể trách bà ta không coi trọng Kiều Tiết Dũng, suy cho cùng vì ấn tượng của Kiều Tiết Dũng để lại cho người ta khi ở trong nhà họ Kiều trước đây thực sự là quá bất tài vô dụng.

“Anh hai, em nghĩ điều anh lo lắng trong lúc này có lẽ không phải là cái đồ vô dụng Kiều Tiết Dũng đó, mặc dù cậu ta là con trai của anh cả, hiện đang có lợi thế lớn để thừa kế vị trí ông chủ của nhà họ Kiều, nhưng suy cho cùng thì cậu ta chỉ là một đứa con riêng, khó có thể thành công.”

“Ngược lại là về phía anh ba, chúng ta phải lập một kế hoạch thật tốt.”

Khi nhắc đến Kiều Tùng Bác thì sắc mặt của Kiều Tùng Trác cũng trở nên rất nghiêm túc.

Nhìn vào cả nhà họ Kiều, trước đây trên danh nghĩa nói rằng cao thủ mạnh nhất của nhà họ Kiều chính là Hắc Long trong Thập Nhị Sinh Tiêu.

Nhưng trên thực tế, Kiều Tùng Bác là một người say mê võ thuật, sức mạnh của ông ta mới là thực sự không thể đo lường được, hơn nữa trước đây Hắc Long đã chính miệng nói rằng, anh ta không hẳn là đối thủ của ông ba nhà họ Kiều.

Và nhánh của Kiều Tùng Bác trước giờ không tham gia vào các cuộc đấu đá nọi bộ của nhà họ Kiều, như thể không thèm đếm xỉa đến mọi thứ, không hỏi sự đời.

Hơn nữa, Kiều Tùng Bác có một đứa con trai duy nhất, đã được ông ta gửi sang nước ngoài ngay từ rất sớm.

Nhìn bề ngoài thì trong bốn nhánh của nhà họ Kiều, nhánh của Kiều Tùng Bác là không có khả năng để tranh giành vị trí ông chủ của nhà họ Kiều nhất, nhưng ông ba nhà họ Kiều này thực sự có chút quá đáng sợ, vô cùng bí ẩn, lại có ai nói rõ được ông ta rốt cuộc có ngầm chuẩn bị những gì.

“Cuộc náo loạn lần này của nhà họ Kiều, cũng không thấy chú ba xuất hiện làm bất cứ chuyện gì, nếu ông ta thực sự muốn giành vị trí gia chủ thì sớm đã không thể ngồi yên rồi.”

“Vậy cũng đúng, anh ba xưa giờ đều là người say mê võ thuật, ngoại trừ luyện võ ra thì không quan tâm cái gì cả, đến cả con trai của mình cũng gửi ra nước ngoài rồi, những năm nay luôn không cho phép cậu ta về nước, chẳng phải là muốn thông qua cách này để bày tỏ quan điểm của mình với mọi người sao?”

“Vì vậy anh hai à, vài ngày nữa sẽ là đại hội tế tổ ba năm một lần của nhà họ Kiều chúng ta, đến lúc đó, vị trí ông chủ của nhà họ Kiều chắc chắn là của anh hai.”

Kiều Tùng Trác nheo mắt lại và quay sang nhìn Kiều Ngọc Trân, cười và nói: “Đến lúc đó, còn phải nhờ em gái đứng ra ủng hộ anh hai đấy.”

“Đó là chuyện đương nhiên.”

Kiều Ngọc Trân cười và gật đầu: “Em đã luôn đứng về phía anh hai mà, chỉ là đến lúc anh hai ngồi vào vị trí ông chủ của gia tộc thì đừng quên cái tốt của em gái thôi.”

“Ha ha ha, điều đó là tất nhiên rồi.”

Trong đại sảnh của biệt thự, nghĩ đến tiếng bật cười ha hả của Kiều Tùng Trác và Kiều Ngọc Trân như thẻ vị trí ông chủ của nhà họ Kiều đó, đã là thứ ở trong túi của họ vậy.

“Nhưng anh hai à, hiện nay Thập Nhị Sinh Tiêu chỉ còn lại Ngũ Sinh Tiêu, họ vẫn còn quyền lên tiếng không nhẹ ở trong nhà họ Kiều, nên anh hai, nếu anh muốn chắc chắn không có chuyện gì sai sót thì phải nhanh chóng lôi kéo Hoa Xà và những người khác.”

“Ha ha, chuyện đó đương nhiên là không có vấn đề rồi, cái gọi là chin khôn chọn cành màu đậu, anh tin Hoa Xà với Hoàng Ngưu bọn họ chắc chắn sẽ đưa ra quyết định đúng đắn.”

Mặc dù Thập Nhị Sinh Tiêu hiện giờ chỉ còn lại Ngũ Sinh Tiêu, nhưng mỗi một người đối với Kiều Tùng Trác mà nói, đều là những bảo bối bậc nhất, nghĩ đến Ngũ Sinh Tiêu sẽ sớm có thể nghe theo lời của mình, cả người Kiều Tùng Trác cũng trở nên phấn khích.

Chính vào lúc này, có một người làm vội vàng bước vào đây: “Ông hai, cô tư, cậu hai họ Kiều đang ở ngoài cửa xin gặp hai người ạ.”

“Kiều Tiết Dũng!”

Kiều Tùng Trác và Kiều Ngọc Trân đưa mắt nhìn nhau, Kiều Tiết Dũng lại có thể muốn gặp họ vào lúc này, cậy ta muốn làm cái gì?

“Cho cậu ta vào.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.