Điện Đức Hoàng (Trần Hùng)

Chương 802: Chương 802: Không được phá giấc ngủ của Kiều Tiết Thanh




Bởi vì Kiều Tiết Thanh có một quy định là không ai được phép quấy rầy khi anh ta đang ngủ.

Đã có những ví dụ về việc này, có một tên tay sai vô cùng thân thiết bên cạnh Kiều Tiết Thanh vì có việc gấp nên đã đánh thức Kiều Tiết Thanh khi anh ta đang ngủ say, kết quả người này đã bị giết chết ngay tại chỗ.

Cậu cả nhà họ Kiều này không chỉ có tính sạch sẽ, mà một số thói quen khác cũng rất kỳ lạ.

Vì vậy, tên cao thủ này chỉ có thể ngồi chờ cả đêm trước cửa biệt thự, mãi đến khi chắc chắn rằng Kiều Tiết Thanh đã tỉnh giấc, anh ta mới dám vào để nói với cậu chủ những gì đã xảy ra vào đêm hôm qua.

"Tốt hơn hết mày nên kể lại thật kỹ lưỡng từng chi tiết của sự việc này cho tao biết, nếu không thì cẩn thận cái đầu của mày đấy.”

Kiều Tiết Thanh quăng nguyên cốc cà phê trong tay vào trán tên cao thủ đó, nhưng anh chàng kia đâu dám né, thế là ngay lập tức phần đầu bị thương và máu chảy đầm đìa.

Anh ta run rẩy nói: "Thưa cậu chủ, kế hoạch của chúng ta đã bị bại lộ. Đáng lẽ, đêm qua chúng tôi đã có thể dễ dàng giết chết cả nhà Viễn Trọng Chi."

"Nhưng vào thời khắc mấu chốt nhất, Trần Hùng đã dẫn theo một đám người kéo đến. Đám đàn em của anh ta đều là những cao thủ, và chúng tôi hoàn toàn không phải là đối thủ của bọn họ."

"Cuối cùng, ngay cả anh Nhím cũng bị một kẻ rất mạnh là đàn em Trần Hùng giết chết. Khi đứng phía ngoài cửa, tôi đã nghe rất rõ Trần Hùng nói với anh Nhím rằng anh ta nhận được tin nhắn nặc danh từ ai đó, và người đó đã cho anh ta biết về kế hoạch đêm hôm qua của chúng ta.”

"Cho nên, chúng ta ngay từ đầu đã bị mai phục, tôi cũng là phải liều mạng mới chạy trốn được. Mục đích là muốn chạy về báo tin này cho cậu chủ. Có người đang bí mật nhắm vào nhà họ Kiều của chúng ta. Đây có thể là đối thủ của nhà họ Kiều."

"Đối thủ của nhà họ Kiều."

Sau khi nghe những lời này, sắc mặt của Kiều Tiết Thanh trở nên đặc biệt u ám: "Nhà họ Kiều bây giờ không có đối thủ ở tỉnh Trung Nhã, làm sao có người lại bí mật đi báo tin cho Trần Hùng chứ?"

"Mày có nói dối không?"

Tên cao thủ nhà họ Kiều lập tức quỳ xuống nói: ”Cậu chủ, cho dù tôi có một trăm cái mạng cũng không dám nói dối với cậu đâu.”

"Và ngay từ đầu chúng tôi đã đánh giá thấp Trần Hùng cùng với đám tay chân của anh ta. Bên cạnh anh ta, không chỉ có lão ăn mày là cao thủ đâu, mà còn rất nhiều tên khác nữa. Còn việc này nữa, chính miệng Trần Hùng đã thừa nhận với anh Nhím rằng anh Dương cũng là do anh ta giết chết."

"Cái gì?"

Trong lòng của Kiều Tiết Thanh bùng lên cơn giận: "Mày chắc chứ?"

“Đó là sự thật.” tên cao thủ nhà họ Kiều nói: “Tên Trần Hùng đó, không dễ đối phó như chúng ta nghĩ đâu cậu chủ.”

"Mày đi được rồi."

Kiều Tiết Thanh im lặng trong vài giây, đưa tay ra hiệu cho tên cao thủ nhà họ Kiều đi đi.

Tên cao thủ nhà họ Kiều đó như được đặc xá, anh ta nhanh chóng rời khỏi biệt thự nhà họ Kiều.

Khi bước ra khỏi đại sảnh, toàn thân đã ướt đẫm mồ hôi lạnh, cảm giác giống như vừa được quay về từ cõi chết.

May mắn thay, cuối cùng cũng xem như tai qua nạn khỏi.

"Anh Hổ."

Đúng lúc này, một bóng người chặn đường của cao thủ nhà họ Kiều.

Đó là một người đàn ông với dáng người rắn chắc và khắp người đều tỏa ra sát khí, trên khuôn mặt còn hình xăm con hổ.

Người này là Dần Hổ trong Thập Nhị Sinh Tiêu của nhà họ Kiều, một người còn mạnh hơn cả Sơn Dương và Nhím.

"Sau khi nhiệm vụ thất bại trở về, mày còn mặt mũi sống trên đời này sao?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.