Điện Đức Hoàng (Trần Hùng)

Chương 1153: Chương 1153: Không nói chuyện tiền bạc chẳng lẽ nói chuyện tình cảm sao




Lúc này, tại một căn biệt thự thuộc khu biệt thự ven hồ Tây Tử.

Sau khi Lạc Tiến đến Tô Hàng, không hề lập tức rời khỏi, bởi vì ván cờ lớn tiếp theo, cần rất nhiều cao thủ, cho nên lúc đầu Trần Hùng bảo Lạc Tiến đến đây, thì không định để anh ta rời đi.

Vạn Hoa là một nơi ngọa hổ tàng long, không thua kém gì nước ngoài cả mà Trần Hùng đang chơi ván cờ đối mặt với các hào môn hàng đầu phía nam, đúng như Viễn Trọng Chi nói, chỉ dựa vào chút lực lượng bây giờ của bọn họ ở phía nam, thì có lẽ không đủ.

Cho nên, Trần Hùng không thể không điều người của Thiên Vương điện đến đây.

Mà lần này nếu như thần cược Lạc Tiến đã đến rồi, tất nhiên Trần Hùng không thể để anh ta đi.

Trong phòng khách biệt thự, Lạc Tiến ngồi trên sô pha, nghịch bộ bài màu vàng.

Lúc trước ở trên du thuyền đánh bạc, bộ bài này của anh ta đã rách nhiều rồi, bây giờ đã không còn đủ một bộ nữa, vốn dĩ anh ta muốn Trần Hùng đền cho anh ta một bộ khác, kết quả lại bị Trần Hùng mắng cho một trận.

Lạc Tiến cậu có hàng nghìn tỷ, chỉ mất có một bộ bài mà cũng muốn Trần Hùng tôi đền cho cậu, có người nào keo kiệt như cậu không?

Còn mẹ nó thần cược.

“Tôi đã mua lại toàn bộ khu biệt thự này rồi, đến lúc người của tôi đến Tô Hàng, đều sẽ ở đây.”

“Vận khí của cậu không tồi, đến đầu tiên, cho nên cậu chọn được căn rất tốt.”

Trần Hùng đứng bên cạnh Lạc Tiến, từ đây nhìn ra ngoài, có thể nhìn thấy hồ Tây Tử, ở trong căn biệt thự này quả thật rất tốt.

Lạc Tiến cười nói: “Nếu như đến đây nghỉ mát, ở đây quả thật rất tốt, nhưng đại ca à, lần này em đến đây là để bán mạng cho anh đấy.”

“Nhân tiện, hành động lần này anh có trả lương cho em không?”

“Cút.”

Trần Hùng hận không thể đánh chết Lạc Tiến.

Tên này cái gì cũng tốt, không tùy tiện, làm việc cẩn thận, chỉ là có chút mê tiền tài.

“Dù sao cậu cũng là thần cược, mấy năm nay thắng nhiều như vậy rồi, đừng có chuyện gì cũng bàn đến tiền bạc với tôi có được không? Tổn thương tình cảm.”

Lạc Tiến nheo mắt, cười nói: “Em là thần cược, em không bàn chuyện tiền bạc với anh thì bàn cái gì chứ? Nói chuyện tình cảm sao? Anh cũng không phải là phụ nữ.”

“Câm miệng.”

Trần Hùng hít sâu một hơi, anh vẫn luôn không hiểu mình là một người bình thường như vậy, sao những anh em tìm được trong mấy năm này đều kỳ lạ như vậy?

Lúc này, Tô Quang Huy đi từ trên lầu xuống, sắc mặt ông ta không tốt lắm.

“Điện chủ, Từ Vân của chùa Kim Lôi đã khiến chiến với cậu rồi, đến lúc đó cậu có đi không?”

“Sao lại không đi chứ?”

Trần Hùng cười trả lời: “Tô Quang Huy, nhìn dáng vẻ này của ông, giống như đang rất căng thẳng vậy. Thế nào, Từ Vân kia rất đáng sợ sao, ông cho rằng tôi sẽ thua sao?”

Tô Quang Huy nói: “Từ Vân là thần bảo vệ của nhà họ Tô chúng tôi, ông ta đã nổi tiếng ở Tô Hàng từ nhiều năm trước, tôi chỉ muốn nhắc nhở điện chủ một tiếng, không thể xem nhẹ.”

“Ha ha, cảm ơn lời nhắc nhở của ông. Có điều Trần Hùng tôi chưa bao giờ đánh trận nào mà không nắm chắc phần thắng cả.”

“Tô Quang Huy, bây giờ người cả nhà họ Tô đều cho rằng ông đã chết rồi, hơn nữa tôi cũng nghe nói, đợi sau trận chiến của tôi và Từ Vân trên Hổ Quyển, Tô Cẩn Lương sẽ chính thức trở thành gia chủ nhà họ Tô. Có điều cô ta chắc chắn sẽ không có cơ hội này.”

“Ông chuẩn bị kỹ càng đi, đợi tôi đánh bại Từ Vân, ông sẽ cùng Lạc Tiến xuất hiện, đến lúc đó sẽ là ngày tàn của Tô Cẩn Lương kia.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.