“Nhậm Thiên Thanh?”
Trần Hùng sửng sốt, thật không ngờ Nhậm Thiên Thanh lại trở nên như thế này nhưng rất nhanh ngay sau đó Trần Hùng đã nhìn thấy ống tiêm trên cổ của Nhậm Thiên Thanh và bên trong ống tiêm vẫn còn chất lỏng màu đỏ.
Lúc này Trần Hùng đã hoàn toàn hiểu ra.
“Tên này cuối cùng cũng tiêm nhện đỏ.”
“Mà hình như hiệu quả mạnh hơn rất nhiều so với nhện đỏ thông thường!”
Trần Hùng thở dài một cái, một là vì anh bị sững sờ khi nhìn thấy bộ dạng bây giờ của Nhậm Thiên Thanh, hai là anh nhận thức sâu sắc được sự kinh khủng của loài nhện đỏ này, thậm chí loài nhện này còn giống như loại thuốc có thể biến con người trở thành thây ma.
Trên thực tế Nhậm Thiên Thanh lúc này dường như không khác gì một thây ma hay một con quái vật.
“Đó là gì vậy?”
Truy Phong và Nghiêm Hưng Đằng ở trên bờ đều sững sờ khi nhìn thấy một con quái vật như vậy đột nhiên nhảy ra khỏi mặt nước sau đó đứng ở mũi tàu.
“Là Nhậm Thiên Thanh, anh ta vẫn chưa chết nhưng tại sao anh ta lại biến thành như thế này?”
Lúc này Truy Phong và những người khác chỉ cảm thấy như các mạch máu đang đông cứng lại, đó là một cảm giác vô cùng tồi tệ thậm chí là đã đứng ở xa cả trăm mét nhưng vẫn thấy sợ hãi.
Cùng lúc đó ở bên chiếc du thuyền khác, khi Trần Kỳ Lâm nhìn thấy cảnh tượng này anh ta đã cười một cách điên cuồng.
“Ha ha ha, tên này cuối cùng cũng sử dụng nhện đỏ siêu cấp.”
“Hoàn hảo, thật sự quá hoàn hảo ha ha ha!”
Trần Kỳ Lâm vô cùng phấn khích, thậm chí anh ta còn nhảy trên boong thuyền giống như một người mất trí vậy.
“Bắt lấy anh ta, Nhậm Thiên Thanh, bắt lấy anh ta cho tôi ha ha ha tôi muốn lấy tủy của anh ta, tôi muốn một con nhện đỏ hoàn hảo.”
“Ha ha ha, mau lên… mau!”. Ngôn Tình Sủng
Grào!
Vài giây sau Nhậm Thiên Thanh đột nhiên ngả người ra sau, xòe hai tay móng vuốt ra rồi ngửa mặt lên trời và không ngừng gầm lên không trung.
Lúc này Nhậm Thiên Thanh dường như là đã mất hết lý trí.
Trần Hùng đứng ở trên boong thuyền nhìn Nhậm Thiên Thanh như vậy cũng cảm thấy sửng sốt.
Chẳng trách mà lúc Thanh Long tới phía Bắc đã bảo anh điều tra loại nhện đỏ này, cái thứ này thật sự quá kinh khủng, ngay cả Trần Hùng cũng thấy loại nhện đỏ này thật khủng khiếp.
Lúc này đôi mắt đỏ rực của Nhậm Thiên Thanh đang nhìn chằm chằm vào Trần Hùng.
Mắt của anh ta lúc này đỏ rực lên như máu thậm chí còn không thể nhìn rõ mọi thứ ở xung quanh, anh ta chỉ nhìn thấy được hình dáng của Trần Hùng đang đứng ở đó và trong đầu Nhậm Thiên Thanh lúc này chỉ có một ý nghĩ duy nhất là phải giết Trần Hùng.
Gầm!
Miệng của Nhậm Thiên Thanh lại gầm lên một tiếng như dã thú, sau đó anh ta dùng lực đạp một cái khiến chiếc thuyền dần bị chìm.
Sau đó Nhậm Thiên Thanh lao về phía Trần Hùng nhanh như một viên đạn.
Anh ta là một con quái vật chính xác hơn là một con quái vật đã hoàn toàn mất trí.
Bụp bụp!
Nhậm Thiên Thanh nhảy lên boong tàu, một tay nắm lại còn một tay giương móng vuốt đánh đấm loạn xạ về phía Trần Hùng.