Điện Đức Hoàng (Trần Hùng)

Chương 1317: Chương 1317: Quả thật không khó để lựa chọn




"Tỉnh Triều Văn chúng tôi gần biển, có vài món hải sản rất nổi tiếng, mùi vị cũng rất ngon, cậu Hùng có muốn nếm thử không?"

"Ha ha, đương nhiên là có."

Vì vậy, Tư Đồ Phương gọi vài món ăn nổi tiếng của Triều Văn, mời Trần Hùng và thám hoa Bạch Vân thưởng thức.

Không lâu sau đồ ăn đã được mang lên, đồng thời Trần Hùng cũng biết ý bảo nhân viên phục vụ mang lên một chai rượu ngon, ba người uống một trận, bầu không khí coi như khá hòa hợp.

Trần Hùng kính Tư Đồ Phương một ly rượu, nói: "Ông Tư Đồ, chắc hẳn ông Bạch Vân đã nói với ông mục đích chúng tôi tới lần này."

Tư Đồ Phương uống cạn ly rượu, thái độ cũng trở nên nghiêm túc nói: "Thật không dám giấu, trước khi mọi người đến, nhà họ Kim bên kia đã phái người đến rồi, trận quyết chiến trên đảo vô danh một tháng sau đã lan truyền ra khắp phía Nam."

"Bây giờ tuy các cậu có phủ Trạng Nguyên Tây Thục ủng hộ, nhưng nếu muốn đấu với nhà họ Kim và điện Thái Tuế thì sợ rằng phần thắng không lớn."

Lời này nói ra, vẻ mặt của Trần Hùng và thám hoa Bạch Vân đều hơi trầm xuống.

Ý trong lời nói của Tư Đồ Phương cũng không quá khó hiểu, bây giờ Trần Hùng bọn họ muốn đấu với Thái Tuế và nhà họ Kim, hai bên đã rơi vào cục diện không chết không ngừng.

Mà trận chiến này có liên quan đến bố cục của toàn bộ miền Nam sau này, nhà họ Lôi tỉnh Triều Văn không thể chỉ lo cho thân mình, cho nên lúc này, toàn bộ gia tộc quyền thế bậc nhất ở phía Nam đều đã xếp hàng, chỉ còn lại nhà họ Lôi là yếu tố quyết định.

Mà trong thời gian này, nhà họ Lôi tuyệt đối không thể lựa chọn qua loa, bởi vì một khi chọn sai có nghĩa là đã không còn đường quay trở lại.

Trần Hùng nói: "Người được nhà họ Kim phái tới là Kim Đồ Khiếu và Kim Thần Vũ đúng không, bọn họ tìm ai?"

Tư Đồ Phương nói: "Bọn họ tìm Nhị đương gia của chúng tôi - Lôi Cận Vĩ, bây giờ Đại đương gia Lôi Quốc Định đã qua sáu mươi tuổi, bởi vì trước kia bị thương mang bệnh trong người nên sức khỏe vẫn luôn không tốt."

"Mấy năm nay, Đại đương gia rất ít khi tham dự vào công việc của gia tộc, cho nên rất nhiều việc đều do Nhị đương gia xử lý."

"Ngay từ đầu, nhà họ Kim đã tìm đến Nhị đương gia, anh ấy đã nghiêng về phía hợp tác với nhà họ Kim rồi."

"Dù sao với cục diện trên bàn cờ hiện nay, phần thắng của Thái Tuế và nhà họ Kim cũng cao hơn."

Trần Hùng trầm mặc trong giây lát rồi nói: "Ông Tư Đồ, tôi không phủ nhận rằng với cục diện hiện nay, phần thắng của đám người Thái Tuế chính xác là cao hơn, nhưng tôi hi vọng các ông cũng không nên coi thường Trần Hùng tôi."

"Hơn nữa, tình hình bên trong và thực lực phủ Trạng Nguyên Tây Thục sâu đến mức nào, e là các ông không quá rõ ràng."

Tư Đồ Phương gật đầu nói: "Trận quyết chiến này chính là so về sức mạnh quân sự, nói về sức mạnh quân sự, sợ rằng không có gia tộc quyền thế nào ở phía Nam có thể sánh bằng phủ Trạng Nguyên, hơn nữa Trần Hùng cậu đứng đầu điện Thiên Vương ở nước ngoài, không thể khinh thường được."

"Nhưng Trần Hùng này, bốn đại hộ pháp nhà họ Kim cộng thêm hai mươi ba vệ sĩ tinh nhuệ nay đã vượt xa hơn trước, hơn nữa Thái Tuế ma quỷ phía Nam cũng không nhất định sẽ kém hơn Trần Hùng cậu."

"Cho nên, nếu nhà họ Lôi chúng tôi cùng hợp tác với nhà họ Kim thì có thể nắm chắc mười phần đánh bại các cậu, nhưng nếu chúng tôi hợp tác cùng các cậu mà muốn chiến thắng Thái Tuế và nhà họ Kim thì nhiều lắm cũng chỉ nắm chắc được năm phần."

"Đã nói như vậy, rốt cuộc nhà họ Lôi chúng tôi muốn đứng về phe nào, quả thật không khó để lựa chọn."

Tư Đồ Phương có thể nói thẳng ra những điều này có thể nói đã đối xử chân thành với mấy người Trần Hùng rồi.

Hơn nữa ông ta nói không sai, bây giờ bàn cờ này vừa xem đã hiểu, nếu nhà họ Lôi lựa chọn về phe của Thái Tuế thì muốn thắng phe của Trần Hùng không hề khó.

Còn nếu lựa chọn Trần Hùng, nhiều lắm cũng chỉ nắm chắc năm phần.

Nếu cứ như vậy, sợ là kẻ ngốc cũng sẽ chọn về phía đám người Thái Tuế.

Thám hoa Bạch Vân bên cạnh nói: "Anh Tư Đồ, sự tồn tại của Thái Tuế và nhà họ Kim có ý nghĩa thế nào, tôi nghĩ cách anh đều rất rõ, nếu các anh lựa chọn hợp tác với bọn họ, bàn bạc để hy sinh lợi ích riêng của bọn họ thì chắc chắn không thể nào thành công được."

"Trận này coi như các anh đánh thắng thật thì sao nào, sợ là tiếp đó nhà họ Lôi Triều Văn các anh sẽ gặp phải cục diện khốn đốn hơn, bọn họ tuyệt đối không cam lòng tạo thế chân vạc với nhà họ Lôi của anh đâu."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.